Vũ Nghịch Càn Khôn

Chứng kiến Thuỷ kiếp như mưa Cửu Võ tức tối vô cùng, bởi vì Thuỷ kiếp
như vậy cho dù có chín người như hắn cũng không đủ dùng. Cho nên, hắn tự nhận Sở Nam hơn phân nửa chết chắc rồi.

Không ngờ, Sở Nam lại bình yên vô sự!

Đang muốn mở miệng mắng chửi tặc lão thiên, nghe được Sở Nam nói vậy hắn
liền quay đầu nhìn về phía Cấm Vụ đã lui ra phía xa xa kia, trong nháy
mắt hắn liền minh bạch mọi chuyện, biết rõ mục đích của Sở Nam là gì.
Ngay lập tức hắn phá nộ mà cười, ngự kiếm mà bay đi, tìm địa phương vẫn
tinh hạ lạc.

Sở Nam không có sợ, nhất tâm tam dụng, một bên vận
dụng Thuỷ pháp tắc tấn công giọt Thuỷ kiếp được Thuỷ Tinh quan thả vào,
một bên lại đem Tinh thần đồ trong trí óc tìm liên hệ với Tinh Thần
trận, đồng thời Sở Nam hướng Bạch Vô Nhan đi tới.

Sở Nam động,
hắc vân trên bầu trời cũng động theo, Thuỷ kiếp không ngừng rơi xuống,
điên cuồng va chạm với Thuỷ Tinh quan, muốn phá Thuỷ Tinh quan, giết
người đoạt mệnh!

Bạch Vô Nhan thấy Sở Nam đi tới cả người run rẩy như cầy sấy, Thuỷ kiếp Sở Nam dẫn phát đã đủ để hắn phải sợ hãi vô
cùng, giờ đây thấy Thuỷ kiếp như mưa mà Sở Nam vẫn còn bình an vô sự,
một mầm móng sợ hãi liền in dấu thật sâu trong lòng hắn.

- Đông!

Bạch Vô Nhan quỳ rạp lên mặt đất, run run mà nói ra:

- Tiền bối, là ta có mắt không nhìn thấy núi Thái sơn, lúc trước mạo phạm tiền bối, còn mời tiền bối giáng tội! Chỉ được xin vĩnh viễn theo hầu
tiền bối!

Vừa nói Bạch Vô Nhan vừa hạ huyết thệ.

Sở Nam
nhìn Bạch Vô Nhan, trong mắt thoáng suy tư một vòng, hắn tịnh không định dùng Sinh Tử Quyết đem hắn khống chế, bất quá hắn lại muốn dùng Diệt
Nguyên Minh Đằng đem Bạch Vô Nhan biến thành một tên Võ Vương. Thấy Bạch Vô Nhan như vậy hắn một câu cũng có nói ra, chỉ từ một bên Bạch Vô Nhan mà đi qua, hướng về phía Hắc Thường Tại đi tới. Bạch Vô Nhan thấy vậy
mà tự giác đi ở phía sau.

Tâm thần Hắc Thường Tại sớm đã đại
chấn, lại thấy Bạch Vô Nhan như vậy tín niệm của hắn cũng sụp đổ rồi, vì cầu mạng, hắn cũng học Bạch Vô Nhan mà quỳ rạp xuống đất, ngay cả những câu lúc trước của Bạch Vô Nhan hắn cũng nói ra.

Sở Nam không nghĩ sẽ để Hắc Thường Tại giống như Bạch Vô Nhan, bởi vì Hắc Thường Tại chính là đối thủ của Thiết Thương Hùng.

Sở Nam nói với Thiết Thương Hùng:

- Chiến Thần, hắn phải giao cho ngươi rồi.

- Lão đại, ta nhất định hảo hảo dạy dỗ hắn.

Thiết Thương Hùng mặc dù đã hoá hình nhưng vẫn còn kiểu dùng chưởng vỗ ngực.

Sở Nam cười cười đi về phía tên mập, tần suất thân thể run rẩy của hắn lúc này chính là một giây hơn một ngàn lần, nhưng mà cổ tay hắn lật chuyển, lấy ra hơn mười kiện Thần khí mà nói:

- Thả ta rời đi, mười kiện thần khí này chính là của ngươi, nói cách khác, ta... ta liền... kích
bạo Thần khí! Để tất cả... cùng nhau chết chung!

Tên mập nói hết
câu xong lại còn nhìn về phía một cái Không gian liệt phùng kích cỡ lớn. Bàn tính của hắn tương đối không tệ, nếu đổi là người khác thì hắn đã
thành công rồi, nhưng mà đối thủ của tên mập này là Sở Nam a!

- Mười kiện Thần khí, mạng của ngươi chỉ đáng mười kiện Thần khí thôi sao? Ngươi cũng quá xem thường chính mình rồi.

Sở Nam vừa nói vừa thả Diệt Nguyên Minh Đằng, thẳng đem tên mập trói thành cái bánh tét, chỉ ba lần hít thở sau, tu vi của hắn liền rớt xuống Võ
Thánh đại viên mãn.

Phát hiện tu vi rớt xuống, tên mập kinh ngạc
vô cùng. Sở Nam đem cánh tay bằng nước của hắn đoạt lấy khoả trữ vật
giới chỉ của hắn mà bỏ vào trữ vật yêu đái một mực được bảo vệ, Sở Nam
nói:

- Muốn nghĩ tới khôi phục tu vi, ngươi phải ngoan ngoãn đi theo phía sau.

Sau đó, Sở Nam lại đối với Cực Tiên nói:

- Coi chừng hắn.

- Vâng, đại nhân.

Cực Tiên cung kính đáp.

Tên mập nghĩ đến tu vi Cực Tiên thấp như vậy, sau một hồi liều mạng, bỗng
nhiên hắn minh bạch được một ít chuyện. Tiếp đó, mọi người liền tán đi,
đám Phong Long đều đi tìm khoả vẫn tinh kia.

Chỉ có Tiên Nguyệt
vẫn còn đang lắng nghe tiếng mưa Thuỷ kiếp kia. Khuôn mặt tinh xảo của
nàng lúc này đã trở nên tái nhợt vô cùng, hàng mi liễu ẩn ẩn đã có chút
mồ hôi xuất hiện, nơi khoé miệng lại có một tia máu huyết, không ngớt
chảy ra.

Sở Nam thấy vậy nhưng không có ngăn cản mà trái lại còn
hy vọng nàng có thể tiếp tục kiên trì, nếu như nàng có thể từ trong đó
mà ngộ ra điều gì đó, để làm ngòi dẫn để tu vi được phong ấn trong cơ
thể nàng, còn có năng lượng kia sẽ được kích phát ra, theo đó nàng liền
bước qua một bước kia, tiến vào Võ Thần chi cảnh.

Cấm Vụ mặc dù
còn đi theo phía sau nhưng lại cách một khoảng khá xa, không dám tiến
thêm về phía trước nữa. Còn hai cái vòng xoáy kia lại còn có nồng đậm
cảm xúc sợ hãi!

Đúng lúc này, Cửu Võ ngự kiếm được một khoảng xa, nhưng hắn vẫn không có nhìn thấy khoả vẫn tinh kia. Đột nhiên, Cửu Võ
nghe được phía trước truyền tới từng tiếng "oanh long long", Cửu Võ xoay chuyển ánh mắt, bổn mạng chi kiếm dưới chân phá không bay đi.

Rất nhanh, địa phương vang truyền tới tiếng "oanh long long" kia liền lọt
vào trong mắt Cửu Võ, khoé miệng hắn theo đó mà nhếch lên, hắn cười nói:

- Quả là thế!

Nói xong, Cửu Võ liền xoay người rời đi. Một hồi công phu sau, Cửu Võ đã hội họp với Sở Nam, hắn nói:

- Sở Nam, vẫn tinh chính là ở phía trước.

Sở Nam cười nói:

- Xung quanh khoả vẫn tinh kia, sợ là có không ít người a.

- Mười một tên.

- Chúng ta đi, thu lấy vẫn tinh.

Sở Nam nói xong liền đạp không bay đi, hắc vân chấp nhất theo sát lấy hắn, một bộ không giết được hắn thề không bỏ đi. Sở Nam ngẩng đầu nhìn trời
mà cười lạnh một tiếng, lại để Thuỷ Tinh thả một giọt Thuỷ kiếp tiến
vào.

Một đoàn người dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi, Sở Nam trong
Tinh thần đồ mênh mông tìm kiếm thật lâu nhưng vẫn y nguyên không tìm
được ngôi sao nào tương ứng với Tinh Thần trận, chỉ có thể từ bỏ, nhưng
ngược lại Sở Nam vẫn muốn tiếp tục tìm kiếm, bởi vì tìm ra một ngôi sao
không chỉ có thể khuếch đại Tinh Thần trận mà càng có thể tăng cường
Tinh thần chi nhãn.

Bất quá Sở Nam còn có sự tình quan trọng hơn
phải làm, chuyện thứ nhất chính là muốn nhìn thấu Vương Mặc Thạch Băng
pháp tắc, chính mình phóng ra Vương Mặc Thạch Băng để đóng băng Thuỷ
kiếp, để nó không thể "biến" được nữa. Chuyện thứ hai là đem đám kinh
mạch còn lại của Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý suy diễn ra, tiếp đó là kinh mạch của Không Gian Tuần Hình.

Khối thạch đầu bị bao vây
kia hoá ra là khoả vẫn tinh kia, Cấm Vụ bên ngoài nó vẫn nồng đậm như
cũ, chứng tỏ tất thảy công kích của mọi người một chút tác dụng cũng
không có. Mọi người chỉ có thể dừng công kích lại, một người nói:

- Bây giờ làm sao giờ?

- Tiếp tục công kích, một bên tìm cách đối phó Cấm Vụ!

Mọi người trầm mặc.

Kỳ thật, cho đến tận bây giờ bọn hắn thi triển ra hết thảy chiêu thức uy
lực xác thực cự đại, nhưn mà trong đó lại không có một tuyệt chiêu nào.
Về phần nguyên nhân, trong lòng tất cả đều tự rõ ràng.

Bây giờ dụng tới tuyệt chiêu, vậy sau khi Cấm Vụ được giải trừ vậy thì lấy cái đi tranh đoạt khoả vẫn tinh đây?

Coi như đoạt được vẫn tinh vào tay, vậy đây cũng chỉ là khởi đầu, phía sau còn vô tận đuổi giết...

Nhìn vẫn tinh ngay trước mắt nhưng lại không thể lấy đi, trong lòng tất cả
bọn hắn muốn buồn bực bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu buồn bực, thậm chí còn
vài người còn có ý nghĩ muốn lao qua Cấm Vụ thu lấy vẫn tinh. Nhưng mà
nghĩ tới cảnh Địa Võ Thần cường đại như vậy lại bị Cấm Vụ trực tiếp huỷ
diệt một cánh tay, tất cả xúc động liền giảm xuống.

Ngay tại lúc
này, từ phía xa đột nhiên xuất hiện từng đạo thân ảnh. Mọi người quay
đầu lại nhìn chòng chọc về phía xa, trong ánh mắt hết sức là bất
thiện...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui