Vũ Nghịch Càn Khôn

Thân thể huyết nhục của Sở Nam hiển hiện ra chỉ toàn là gợn sóng, nhưng mà đám gợn sóng này không phải là gợn sóng của Thuỷ kiếp mà là của Thuỷ pháp tắc!

Như thế, Sở Nam nào có thể không cười?

Giọt nước kia mặc dù chỉ lớn tầm ngón cái nhưng bên trong ẩn chứa lại là tinh hoa!

"Bây giờ mới thật sự là phản công! Lần này, nhất định phải mượn Thuỷ kiếp chi uy khiến lực lượng đột phá 1000 vạn cân!"

Sở Nam thầm nói, Thuỷ pháp tắc đã đánh ra ngoài, một chút xíu Thuỷ pháp tắc kia trước mặt Thuỷ kiếp vô cùng to lớn kia trông đáng thương vô cùng!

Thuỷ kiếp cùng Thuỷ pháp tắc như hai quân đối trận.

Thuỷ kiếp là 100 vạn đại quân, còn Thuỷ pháp tắc của Sở Nam lại chỉ 5000 tiểu binh, nhưng 5000 tiểu binh này lại như một thanh đao sắc nhọn đâm vào đại trận 100 vạn đại quân không ai cản nổi, đánh cho Thuỷ kiếp thối lui liên tục, ngay cả rắm cũng không phóng ra nổi!

Thẩm thấu, luyện hoá, chuyển hoá, 100 vạn đại quân dần dần thay đổi diên mạo, biến thành quân đội của Sở Nam. Mỗi một lần luyện hoá, Sở Nam không đem những cái gợn sóng kia toàn bộ hút vào trong giọt nước của hắn mà để nó dung hợp với thân thể của hắn. Gợn sóng từ phức tạp liền trở nên đơn giản, nhưng chúng không có mất đi mà chỉ cần nháy mắt một cái là có thể diễn hoá ra.

Ngoại trừ điều này ra, Sở Nam còn một lần tẩy luyện lấy thân thể huyết nhục!

Sáu ngày sau.

Sở Nam nghe được một tiếng kêu thảm, là thanh âm của Thần Lai Thuỷ hồn phát ra. Giọt máu trong người Thần Lai Thuỷ hồn kia đã lớn cỡ ba nắm tay, chỉ là Thần Lai Thuỷ hồn thôn phệ đã đến cực hạn của nó, xem ra không thể kiên trì được bao nhiêu thời gian nữa.

Cùng lúc đó, Thuỷ kiếp không hề tiếp tục tăng cường công kích nữa, không hề hướng Thuỷ Tinh quan dũng mãnh cuốn tới, Thuỷ kiếp cuốn tới Thuỷ Tinh quan kia đối mặt với Thuỷ pháp tắc của Sở Nam đã lộ ra khí tức sợ hãi rồi, thậm chí còn muốn chạy ra khỏi Thuỷ Tinh quan của Sở Nam nữa...

Thuỷ kiếp bên ngoài bắt đầu điên cuồng tấn công Thần Lai Thuỷ hồn, đúng là một bộ để cho Sở Nam vượt qua Thuỷ kiếp như mưa rào này, để kẻ nghịch thiên Sở Nam này tiếp tục con đường nghịch thiên.

Nhưng chuyện này nếu rơi lên người khác nhất định sẽ là mừng rỡ như điên, vội vã mà độ quá Thuỷ kiếp. Còn đối với Sở Nam, mặc dù cũng có mừng rỡ đấy nhưng hắn lại không có ý định cứ như vậy mà độ quá Thuỷ kiếp, nói cách khác, Sở Nam không có ý định bỏ qua cho Thuỷ kiếp.

- Ngươi không phải muốn diệt ta sao? Như thế nào lại dễ dàng bỏ qua như vậy?

Sở Nam đối với Thuỷ kiếp cười nói. Ngay lập tức, thần sắc hắn "rét" một cái:

- Ngươi đã muốn bỏ qua, còn ta thì không! Ngươi đối với ta, còn có trọng dụng!

Lập tức, Sở Nam lại nói với Thuỷ Tinh quan:

- Thuỷ Tinh quan, cám ơn sự thủ hộ của ngươi, chuyện phía sau ta có thể ứng phó được.

Lời vừa dứt, Thuỷ Tinh quan liền biến mất.

Đám người Phàm Sát bị nhốt tại 1000m phía xa chứng kiến Thuỷ Tinh quan hộ thân Sở Nam biến mất liền trở nên mừng rỡ, Liêm Nguyên thì thầm:

- Không có cái quan tài quỷ quái này thủ hộ, xem ngươi như thế nào vượt qua được Thuỷ kiếp!

- Ngu ngốc!

Cửu Võ ở một bên không xa xuất ra một cái đánh giá, đám người Liêm Nguyên muốn lấy lại uy nghiêm thì kiếm khí của Cửu Võ lại thoáng hiện, đám người Liêm Nguyên lập tức chấn động toàn thân, Cửu Võ không có bỏ qua, chỉ đối với bọn hắn nói:

- Trợn to mắt chó của các ngươi lên mà xen Sở Nam như thế nào vượt qua Thuỷ kiếp!

- Mắt chó?

Nếu người khác nói với Liêm Nguyên, một Địa Võ Thần đỉnh phong cường giả như vậy, kết cục chỉ có một, chết, không phải chỉ chết có một nhà, một tộc mà là cửu tộc, thậm chí dưới cơn thịnh nộ của hắn còn là cả một quốc gia!

Nhưng mà, hai chữ này lại do Cửu Võ nói ra, hắn chỉ có thể nhịn xuống, một bụng đầy oán hận mà nhìn về phía chỗ xa xa xem xét. Bất chợt, oán hận của bọn hắn đối với Cửu Võ đều biến mất vô ảnh vô tung, bởi vì bọn hắn chứng kiến một tràng cảnh quá mức kinh người!

Thuỷ Tinh quan biến mất, Thuỷ kiếp vô số kia một giọt không có hề hướng về phía Sở Nam, trái lại còn lánh ra xa!

- Chuyện này là sao?

- Vì cái gì mà như vậy?

- Đến cùng là đã phát sinh sự tình gì?

...

Từng câu hỏi từ trong miệng đám người Liêm Nguyên, Bốc Vô Toán bay ra, bọn hắn nghĩ mãi mà không rõ trong hai tháng thời gian này, đến tột cùng đã phát sinh sự tình gì.

Mà bọn hắn càng nghĩ mãi không rõ, còn ở phía sau.

Chỉ thấy Sở Nam tung mình nhảy lên, giữa hai tay vô cùng vô tận gợn sóng kia đột nhiên xuất hiện một cái vòng xoáy màu đen, Sở Nam thì thầm:

- Thuỷ kiếp, qua đây cho ta!

Lời vừa dứt, Thuỷ kiếp kia liền bị hút về phía vòng xoáy, trong nháy mắt liền bị Sở Nam thẩm thấu vào, luyện hoá...

Sở Nam xuất thủ khiến cho Thần Lai Thuỷ hồn thở ra được một hơi, chứng kiến hào quang dị trạng bên ngoài Thần Lai Thuỷ hồn Sở Nam liền đem nó thu hồi lại. Ngay sát na thu hồi, Sở Nam cảm giác được Thần Lai Thuỷ hồn truyền đến một cỗ khí tức cảm kích.

Tại 1000m kia, Liêm Nguyên thất thanh hét lên:

- Hắn không phải độ Thuỷ kiếp, là hắn muốn thôn Thuỷ kiếp, thôn Thuỷ kiếp...

Đám Võ Thần đối đầu Sở Nam kia sắc mặt cũng không còn chút máu nào, ngay cả giao phong với Thuỷ kiếp khủng bố kia bọn hắn còn không dám thì nói gì tới chuyện nuốt ngược Thuỷ kiếp đây!

Chuyện này, ý nghĩa là gì?

Có phải hay không, đám người bọn hắn, là Địa Võ Thần, thậm chí là ngay cả Thiên Võ Thần cũng không phải là đối thủ của hắn? Trong đó, có một gã muốn thối lui, vì hy vọng sinh mà bỏ qua ngôi sao kia. Nhưng mà, khi vừa mới quay người lại liền tỉnh ra, phía sau vẫn còn bức tường Cấm Vụ, bọn hắn lui không được rồi!

Cửu Võ thấy vậy liền ha ha cuồng tiếu:

- Hào tình như thế, đáng lưu truyền hậu thế a!

Trong nội tâm lại còn thầm nhủ:

"Điện chủ nếu có mặt tại đây, không chừng cũng đại hỉ ra mặt a!"

Trong cung điện, Kim lão giả kia xác thực là đang mang vẻ tươi cười.

Lúc này, tiếng địch của Tiên Nguyệt rốt cục đã vang lên, tiếng địch đầu tiên truyền ra, bên trong Thuỷ kiếp liền có một giọt Thuỷ kiếp thoáng run rẩy. Mặc dù chỉ là một giọt Thuỷ kiếp nhưng mà lúc ban đầu, một giọt Thuỷ kiếp này cũng khiến cho Sở Nam gần như lâm vào tử cảnh!

Sở Nam quay nở một nụ cười với Tiên Nguyệt, Tiên Nguyệt mặc dù vẫn nhắm chặt hai mắt nhưng phảng phất như thấy được nụ cười này của Sở Nam, khoé miệng mang theo vết máu kia liền nhấc lên một đường cong tuyệt mỹ, sau đó tiếng địch thứ hai truyền ra, giọt Thuỷ kiếp mới run lên kia lại run rẩy thêm lần nữa.

Vào thời khắc này, giọt Thuỷ kiếp run rẩy kia liền bắn thẳng tới Tiên Nguyệt, hiển nhiên là hành vi của Tiên Nguyệt đã chọc giận tới nó, xúc phạm tới Thuỷ kiếp chi uy, vì thế Thuỷ kiếp muốn diệt nàng. Sở Nam phân ra một cánh tay, nghĩ muốn đem giọt Thuỷ kiếp này trảo lấy để tránh thương đến Tiên Nguyệt, nhưng ý niệm này vừa mới sinh hắn lại đột nhiên dừng tay.

Tiếp đó, hắn nói với Tiên Nguyệt:

- Tiên Nguyệt, tấu khúc, tấu một khúc Thuỷ kiếp chi thương!

Tiên Nguyệt thổi ra tiếng thứ ba, âm phù vang vọng, đáp trở lại ba chữ:

- Vâng, công tử!

Sở Nam để giọt Thuỷ kiếp kia tuỳ ý đánh tới Tiên Nguyệt là muốn Tiên Nguyệt mượn giọt Thuỷ kiếp kia hoàn thành tích luỹ, bước vào Võ Thần chi cảnh. Từng cái âm phù đơn độc chậm rãi liền mạch lại, bên trong khúc âm, thương tình nồng đậm.

Vô số Thuỷ kiếp bị Sở Nam hút lại, giọt nước trong ý thức hải kia vẫn không có biến lớn mà chỉ tràn ra hào quang càng lúc càng nồng đậm. giờ phút này, Sở Nam đã đem Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý mười hai tầng kinh mạch suy diễn hoàn tất, đang tại suy diễn Không Gian Tuần Hình kinh mạch tầng thứ hai...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui