Vũ Nghịch Càn Khôn

Đối mặt câu hỏi của Sở Nam, Thần Lai Thủy hồn nhẹ gật đầu, đám máu tươi ở giữa bụng kia như nước sôi cuộn mình lên, một cỗ khí tức nhu hoà vây
lấy ngôi sao kia, ba lần hít thở sau, đám máu tươi trong Thần Lai Thuỷ
hồn kia lập tức như thủy triều tới điểm cao nhất, tức thì ngừng lại.

Cùng lúc đó, ngôi sao bất động trước mắt Sở Nam kia chậm rãi phù (nổi) lên,
tại một khắc này, Sở Nam ra tay, đem ngôi sao kia thu vào trong trữ vật
yêu đái. Cũng may sự tình hắn lo lắng không có phát sinh, ngôi sao kia
cũng không giống lúc trước không bị mọi người thu lấy, lúc này đây, ngôi sao kia thuận lợi mà tiến vào trong trữ vật yêu đái của hắn.

Bất quá, trong lúc này vẫn có một chút cổ quái.

Nói như vậy là vì đồ vật thu vào trong trữ vật yêu đái, cho dù là tòa sơn
phong to lớn cũng sẽ trở nên nhẹ như lá cây, nhưng mà thu xong ngôi sao
kia, hắn liền cảm thấy áp lực, may mà cái này sức nặng, hắn có thể thừa
nhận được.

Mà Thần Lai Thủy hồn cũng chỉ đem ngôi sao kia nâng
lên một cái khe như vậy mà đám máu tươi kia dĩ nhiên lại gảm đi gần một
phần năm, nhan sắc cũng nhạt đi không ít.

"Qủa nhiên bất phàm, công việc nhẹ nhàng như vậy, dĩ nhiên làm Thần Lai Thủy hồn phải tiêu hao tới đám máu tươi kia."

Sỏ Nam suy tư trong lòng, có chút ưu sầu dùng cái gì luyện hóa ngôi sao
kia, sau một chút suy tư hắn lại để cho Ác thú nhổ ra một ít bổn mạng
chí độc chi dịch của nó, hắn lại thêm vào Tử khí, một ít dược liệu,
trước mặt mọi người luyện chế ra một khoả độc đan.

Khỏa Độc đan
này, ngoại trừ có thể ăn mòn huyết nhục, năng lượng vân ra Sở Nam còn
đem độc hiệu của Sát Na Phương Hoa cho thêm vào, còn có công hiệu thôn
phệ của Diệt Nguyên Minh Đằng kia.

Vốn nhiều công hiệu như vậy là muôn vàn khó khăn dung hợp cùng một chỗ, mặc dù có thể nhưng cũng phải
cần hao tổn mấy năm công phu. Nhưng mà Sở Nam lại mở ra một lối tắt, lợi dụng kinh nghiệm dùng trận pháp tiến vào trong đan dược, đem những công hiệu này hợp lại một thể.

Cũng có thể coi khoả đan dược này bằng mấy khỏa đan dược, bởi vì từng công hiệu đều bị Sở Nam dùng Trữ Vật vận trữ lại ở bên trong, một khi được xúc phát, tất cả công hiệu một loạt
được xuất ra.

Khắc trận hao tổn không ít thời gian.

Ba
ngày sau, Sở Nam mới đưa những trận pháp này toàn bộ khắc tốt, chín canh giờ sau Độc đan đại thành, Sở Nam cũng không chấm dứt luyện đan mà lại
đem nồng đậm Sinh mệnh, dùng trận pháp bao trùm ở phía trên lại. Như
thế, lại một ngày nữa trôi qua.

Một ngày sau đó, Độc đan chính
thức đại thành, ngoại nhân xem xét tuyệt đối nhìn không ra đây là một
khỏa Độc đan, ai cũng sẽ cho đó là thần đan gia tăng Sinh mệnh lực, Sở
Nam nói ra:

- Viên đan dược này, tên là Vãng Sinh!

Một khỏa Độc đan lại có được tên là Vãng Sinh, nhưng Vãng Sinh này lại không phải là Trường Sinh chi ý!

Theo ý đồ của hắn, Sinh Tử chuyển hoá lẫn nhau, chết rồi, dĩ nhiên là vĩnh
viễn trường sinh rồi. Thâm ý này có rất ít người nghĩ đến, nhiều nhất sẽ cho rằng Sở Nam như vậy là vì mê hoặc địch nhân.

Sở Nam một lần luyện ra hai khỏa Vãng Sinh đan, hắn ném cho hắc lão đầu, nói ra:

- Hai khỏa Vãng Sinh đan này, tuy nhiên không thể lập tức đưa bọn hắn vào chỗ chết nhưng chỉ cần nuốt viên thuốc này vào thì cũng không phải là
đối thủ của các ngươi rồi. Hiện tại, các ngươi có thể hoàn thành nhiệm
vụ sao?

Hắc lão đầu nhìn hai khỏa Vãng Sinh đan con mắt lòe loè
sáng, không hề nghi ngờ, đối với hắn mà nói, hai khoả đan dược này chính là bảo bối. Còn tên mập kia lại run run cặp chân lên, hắn lại một lần
nữa xác định, tuyệt đối không thể cùng đại nhân đối lập, hắn tranh thủ
mà nói ra:

- Chúng ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, nhất định có thể.

Sở Nam gật đầu, đi về hướng Cốc Hi Đan, nói ra:

- Ngươi nhìn, có ý kiến gì không?

Cốc Hi Đan nhíu chặt lông mày, cúi người, cung kính nói:

- Sư tôn, đệ tử rất nghi hoặc, cảm giác sư tôn chỉ phiên thủ phúc vân (*) một cái liền đem hai chủng dược tính bất đồng, thậm chí còn là tương
sinh tương khắc dung luyện vào nhau! Hơn nữa, đan không có bạo liệt,
cuối cùng còn luyện thành.

Sở Nam cười cười, truyền âm nói:

- Ngươi có thể học một ít trận pháp, chờ ngươi có thể đem trận pháp tiến vào trong đan dược, ngươi sẽ biết.

Sở Nam nói một cách bình thường nhưng Cốc Hi Đan lại như bị Lôi đình bổ
trúng. Trong đời hắn, luyện đan chính là luyện đan, làm sao có thể quan
hệ tới trận pháp, hơn nữa lại còn đem trận pháp tiến vào trong đan dược.

Cốc Hi Đan tuy khiếp sợ nhưng cũng hiểu được một con đường mới đã kéo dài
tới dưới chân của hắn, nếu hắn làm được như lời sư tôn, vậy Đan đạo của
hắn lại tiến thêm một bước lớn, có cơ hội vô cùng lớn bước vào Võ Thần
chi cảnh.

Nghĩ tới những thứ này, Cốc Hi Đan cảm thán không thôi:

"Thật không biết sư tôn như thế nào làm được cái này, thậm chí còn kỳ tư diệu tưởng như thế!"

Kỳ thật, trên con đường Sở Nam bước đi, nếu ban đầu hắn ở Hùng La Thành,
trở thành đệ tử Vân La môn chính thức, lại tiếp thu Vân La môn Luyện đan kỹ pháp, như vậy rất có thể cũng không sinh ra ý nghĩ kinh thiên, đem
trận pháp nhập vào đan dược rồi.

Bởi vì vô tri, cho nên không sợ.

- Vạn sự vạn vật đều tương thông, nếu chúng ta cảm thấy không tương
thông, vậy khẳng định là chúng ta không tìm ra được điểm tương thông,
gặp chuyện phải tưởng tượng nhiều, hỏi nhiều "vì cái gì".

Sở Nam nói với Cốc Hi Đan, Cốc Hi Đan suy ngẫm, thần sắc rung động, hắn khom người nói:

- Cẩn tuân sư tôn dạy bảo.

Sở Nam lại gọi hắn qua, đem những trận pháp đã khắc dấu trong đầu, dung
hội trong lòng để vào trong một khoả giới chỉ trữ vật rồi cấp cho Cốc Hi Đan. Cốc Hi Đan nhận lấy, rất là giật mình, kinh ngạc vì sư tôn đi nơi
nào mà tìm được nhiều trận pháp như vậy. Cốc Hi Đan cũng không biết, Sở
Nam đến nơi nào cũng để cho thủ hạ toàn lực sưu tầm, từ từ tích lũy
xuống, số lượng tự nhiên là nhiều vô cùng.

Sở Nam làm xong hết
thảy chuyện này, ngoại trừ Thiết Thương Hùng vẫn còn cùng Thiên Dương tử chiến đấu ra, ánh mắt những người còn lại đều tập trung trên người Sở
Nam, bọn hắn chỉ dùng ánh mắt kính sợ, không có người dùng Thần Niệm
quét tới, tuyệt đại bộ phận là không dám!

Đến lúc này, ai còn dám xem nhẹ một tên Võ Thánh có thể tiêu diệt bát đại Võ Thần?

Sở Nam hướng Thương Nam đi tới, Thương Nam trong lòng có chút phiền muộn,
thấy Sở Nam đem Ác thú đưa cho hắn, hắn liền mừng rỡ đưa tay ra đón lấy, còn chưa đón lấy hắn lại như tia chớp mà rụt tay lại. Bởi vì hắn thấy
Ác thú há miệng muốn cắn lấy ngón tay hắn.

Thương Nam tự biết
thân thể của mình không thể nào cùng siêu Thần khí so sánh, hắn rút tay
trở về, Ác thú liền đắc ý một trận sau đó quay người trở về bả vai Sở
Nam mà cọ cọ cái đầu.

Sở Nam sững sờ, tức thì hiểu được, không
khỏi cười khổ. Đầu Ác thú này nhất định là muốn ở lại bên hắn rồi, không chỉ bởi vì Hồn Ấn Thủ mà còn là vì Tử khí, loại Thông Linh chi vật như
nó tự nhiên minh bạch cái gì càng hữu dụng với nó.

- Như vậy đi, ta cho ngươi ba kiện siêu Thần khí!

Thương Nam nghe Sở Nam nói vậy liền đại hỉ không thôi, Ác thú hắn đã không dám muốn nữa rồi, khả năng có đươc ba kiện siêu cấp Thần khí đối với hắn mà nói cũng không kém trọng yếu.

Thương Nam tiếp nhận ba kiện siêu cấp Thần khí, vạn phần cảm kích.

Ánh mắt Sở Nam cuối cùng chằm chằm nhìn về bức tường Cấm Vụ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui