Vũ Nghịch Càn Khôn

Giọng của Hải Liệt Thiên vừa vang lên, Hải Kinh Thiên ban nãy còn vứt hết uy phong, cúi đầu nhận tội để mong thoát tội đã lập tức kích động. Bọn Hải Liệt Thiên xuyên qua bức tường nước vào đến Nam Mộng Đảo, ai cũng nhìn Sở Nam với ánh mắt đầy hung quang sắc lạnh.

- Lão tổ, chính tên tiểu tử này nói muốn tiêu diệt Hải gia.

Hải Kinh Thiên chỉ Sở Nam, rồi thêm mắm dặm muối nói Sở Nam sỉ nhục Hải gia thế nào. Hải Kinh Thiên cũng không ngờ Hải Liệt Thiên lại đến đây, dường như sợ Hải Liệt Thiên truy cứu vấn đề của mình, tiền chuyển sự chú ý sang Sở Nam.

Sở Nam nhìn mấy người bọn Hải Liệt Thiên:

- Ta nói đấy thì sao?

- Mẹ kiếp…

Hải Chính An quát lên, nhưng mới được hai chữ thì bốp một tiếng vang lên trong tai hắn.

- Hỗn xược!

Tiếng quát lạnh lùng của Hải Liệt Thiên vang lên, thần niệm quét ra, sắc mặt đại biến, lập tức tái nhợt, hắn dường như không tin vào thần niệm của mình, quay lại nhìn thì thấy Thủy Hành Ngọc, Giáp Tất Võ và mấy Võ Thánh đều làm một động tác y hệt vậy.

Mọi người tưởng tiếng bốp đó chỉ là Sở Nam tát tai Hải Chính An để khiến Hải gia mất mặt. Nhưng ai ngờ lại không chỉ là tát tai mà lấy cả mạng của hắn!

Hải Chính An vẫn đứng đó, vẫn với dáng vẻ ngông cuồng đó, chẳng có gì thay đổi, duy chỉ có cái đầu trên cổ thì không thấy nữa, biến thành một đống huyết vụ.

Tất cả bọn Hải Liệt Thiên đều hít sâu một hơi khí lạnh, chỉ với một cái vung tay mà lấy mạng được một trung giới Võ Tôn như Hải Chính An, Hải Liệt Thiên đương nhiên biết kẻ mới từ bí cảnh ra này không phải khó động bình thường!

Hải Kinh Thiên cũng cảm thấy mình có thể mang đến tai họa diệt vong cho gia tộc, gương mặt tím tái lại, sự sợ hãi trong lòng không thể xóa bỏ, ngẩng lên nhìn Hải Liệt Thiên nhưng cũng thấy hắn ta run rẩy.

- Ta đã nói rồi, tốt nhất các ngươi đừng động vào ta!

Giọng nói rất lạnh lùng, tuy Hải Liệt Thiên không dám tìn sự thật trước mắt nhưng hắn biết cứ thế này thì đến mạng của hắn cũng mất luôn. Vậy là thân thể gần nghìn năm nay chưa từng biết cúi là gì bỗng cúi xuống:

- Tiền bối, là ta đã lỗ mạng động chạm tới tiền bối, ta sẽ đi ngay, lập tức đi ngay…

- Đã đến rồi thì cứ ở lại đi.

Sở Nam nói, nhưng Hải Liệt Thiên không dám ở lại, cũng mặc kệ Hải Kinh Thiên, quay người cùng chúng nhân phá tường nước bỏ đi. Thế nhưng bức tường nước vừa rồi họ dễ dàng xuyên qua giờ dùng đến Ngũ Hành Quy Tắc dùng mọi cách cũng không phá được. Bọn Hải Liệt Thiên sắc mặt tái trắng, trước đó là Sở Nam để họ phá được?

Tất cả quay lại nhìn Sở Nam, Hải Liệt Thiên nghiến răng:

- Tiểu tử, ngươi lợi hại nữa thì, dùng cũng chỉ có một mình. Thủy Hành Ngọc, Cát Tu Minh, chúng ta cùng động thủ, dùng sát chiêu mạnh nhất. Hôm nay không phải hắn chết thì chúng ta chết!

Hải Liệt Thiên cũng rất quyết đoán, ngay lập tức chọn cách ra tay:

- Thủy Long, hiện!

Lập tức, một con rồng khổng lồ hình thành từ Thủy Quy Tắc gào thét trong không trung. Phần lớn những người ở hải vực đều tu luyện Thủy Nguyên Lực.Trong mấy người bọn Hải Liệt Thiên cũng có đến sáu Võ Thánh tu luyện Thủy Nguyên Lực, mấy người còn lại thì tu luyện Mộc và Kim Nguyên Lực. Giáp Tất Võ thì tu luyện Hỏa Nguyên Lực, ở hải vực này tu luyện Hỏa Nguyên Lực không thành thì thôi, nhưng một khi đã có tu vi Võ Thánh thì uy năng của Hỏa Nguyên Lực vô cùng cường hãn.

Tử Mộng Nhi có chút hoảng loạn, Sở Nam ôm chặt lấy nàng khẽ cười. Tử Mộng Nhi nhìn nụ cười đó, mọi sự hoảng loạn đều biến mất, không kìm được hỏi:

- Đồ ngộc, giờ ngươi tu vi gì rồi?

- Đại viên mãn Võ Thánh.

- Hả?

Tử Mộng Nhi kêu lên kinh ngạc, rồi nói:

- Ngươi đúng là yêu nghiệt, mấy năm không gặp lại càng yêu nghiệt hơn. Ta tưởng tu luyện đến Võ Hoàng là giúp được ngươi, nhưng không ngờ lại thành gánh nặng cho ngươi.

- Đồ ngốc.

Sở Nam lắc đầu, không phải vì nàng thì ta cũng không có thành tựu như hôm nay. Nàng là động lực tu luyện của ta.

- Thật không?

- Ừm.

Tử Mộng Nhi cười hạnh phúc, hai người này thì đang ngọt ngào tình cảm, còn Hải Liệt Thiên thì như phát điên, đồng thời cũng thấy đây là cơ hội tốt, hơn mừoi đạo Thủy Quỷ Tắc tấn công Sở Nam. Còn Sở Nam thì không thèm quay đầu lại, chỉ nói:

- Thủy Tiêu! Hỏa Diệt!

Lập tức, con thủy long mà Hải Liệt Thiên tế ra từ Thủy Quy Tắc đổ ra đất như nước bình thường. Những thứ năm Võ Thánh khác biến ra từ Thủy Quy Tắc cũng vỡ tan.

Thanh hỏa đao của Giáp Tất Võ cũng lập tức hóa thành hư không!

Tuy còn một vài luồng Mộc và Kim Quy Tắc, nhưng chúng bỗng thu về, không dám tấn công nữa. Sắc mặt của ai cũng tái đi, còn Hải Kinh Thiên thì nằm bẹp dưới đất không bò dậy nổi.

Tử Võ Đế cười lớn, Vô Không, Chấn Phù thì rơi vào chấn kinh. Còn Tử Mộng Nhi thì chỉ nhìn một cái rồi không quan tâm nữa. Vì nàng đột nhiên nghĩ tới một vấn đề:

- Ngoài Linh Vân ra, cả sợ bá phụ bá mẫu ra, ngươi còn động lực nào khác không?

Tử Mộng Nhi hỏi như vậy đương nhiên muốn biết Sở Nam ở bên ngoài có trêu hoa ghẹo nguyệt gì không. Sở Nam cũng hiểu, trong đầu đột nhiên hiện lên Thiên Nhiên giờ đang làm con tin ở chỗ Cấm Vụ. Tuy trước đây đúng là Thiên Nhiên không phải động lực của hắn, nhưng sau này thì đúng rồi.

Tử Mộng Nhi thấy vậy hừ một tiếng:

- Đồ ngốc, ngươi không thật thà gì cả

Nói là nói vậy nhưng Tử Mộng Nhi không buông lỏng tay, nàng biết cách Sở Nam tu luyện. Trong thời gian ngắn mà mạnh được thế này, chắc chắn hắn đã phải trải qua vô số sự thống khổ.

- Lát nữa ta sẽ nói rõ với nàng.

- Nếu ngươi dám giấu diếm ta sẽ phạt ngươi trồng cây chuối mà đi!

Tử Mộng Nhi nói, Sở Nam cười, hắn tu luyện là vì cái gì, không phải vì những thứ này sao?

Sở Nam không hạ sát thủ với bọn Hải Liệt Thiên, vẫy tay gọi Vô Không, Phù Chấn. Họ vội lại chỗ Sở Nam, theo phản xạ, Vô Không gọi:

- Tôn chủ…

Sở Nam giơ tay ngăn lại:

- Gọi ta chưởng môn được rồi. Từ hôm nay các ngươi được tự do.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui