Vũ Nghịch Càn Khôn

Những tiếng nổ bùm bùm đó cho thấy Huyết Ma Đại Pháp của Huyết Võ Ma Hoàng cũng bị phản phệ rồi.

Huyết Vô Hối vẫn chưa chết, lúc này đang sững sờ nhìn cảnh tượng phụt máu.

Tu vi của Huyết Võ Ma Hoàng cao hơn Huyết Vô Hối không ít, thực lực cũng vậy, đương nhiên Huyết Ma Đại Pháp hắn tu luyện cũng lợi hại hơn nhiều.

Những cũng chính vì lợi hại hơn nên hắn chịu sự phản phệ nghiêm trọng hơn, kết cục càng thê thảm hơn. Chỉ trong chớp mắt huyết quản của Huyết Võ Ma Hoàng đã nổ gần hết. Khó có thể hình dung được sự chấn kinh của Huyết Võ Ma Hoàng, nhưng khi hắn nghe thấy lời nói của Sở Nam thì há mồm nhổ ra một ngụm máu, huyết quang phát sáng, trong đó là một đòn huyết chưởng đánh xuống hắn.

Tinh quang lóe lên trong mắt Sở Nam, không phải bàn huyết chưởng đánh thương tới hắn mà là hắn nhìn thấy trong đó dung hợp nhiều môn võ kỹ, có chút giống như “dung” kỹ mà hắn sáng tạo ra. Điểm khác biết là Sở Nam dùng kỹ để dung hợp còn võ kỹ trong huyết chưởng kia lại tỏa ra huyết năng, dường như phải có sự dung hòa giữa huyết năng thì những võ kỹ kia, bao gồm cả võ kỹ của bản thân Huyết Võ Ma Hoàng mới dung hợp được với nhau.

- Có điều, sự dung hợp này không hoàn hảo, có sơ hở!

Sở Nam tìm được cả nhược điểm của quy tắc chứ đừng nói một huyết chưởng của Huyết Võ Ma Hoàng. Sở Nam giơ một ngón tay chỉ thẳng vào nơi sơ hở của huyết chưởng.

Ngón tay đánh tới, huyết chưởng tan tành, đúng lúc đó Huyết Võ Ma Hoàng gầm lên:

- Huyết Kiếm Đoạt Mệnh! Huyết nô, hủy diệt đi!

Ngực Huyết Võ Ma Hoàng đột nhiên vỡ ra, một thanh huyết kiếm chỉ to bằng sáu ngón tay nhằm thẳng tim Sở Nam lao vút tới.

Huyết Võ Ma Hoàng đánh lén rất đúng lúc, nhưng đáng tiếc với Sở Nam đã tôi luyện bên ranh giới sinh tử nhiều năm thì vẫn chưa đủ. Sở Nam không dùng toàn lực hủy thanh huyết kiếm mà tế ra một dòng nước quấn lấy thanh kiếm cảm nhận môt chút rồi nhận ra huyết năng trong nó rất lớn, ngoài huyết năng ra còn có năng lượng sinh mệnh.

- Không thể nào! Sao ngươi có thể đỡ được huyết kiếm của bản hoàng!

Sở Nam không bận tâm đến sự điên cuồng của Huyết Võ Ma Hoàng, chỉ thản nhiên nói:

- Vừa hay thanh huyết kiếm này có ích cho Ngọc Chi San Hô.

Nói xong Sở Nam lấy ra Ngọc Chi San Hô Trùng cho nó nuốt mấy trăm giọt máu vỡ ra từ huyết kiếm. Huyết Võ Ma Hoàng nhìn thấy Ngọc Chi San Hô Trùng thì đầy sợ hãi, Sở Nam nhìn thấy Ngọc Chi San Hô Trùng là nhớ Tiểu Lam, cộng với thần niệm chỉ còn một chút nên không chú ý tới sự sợ hãi đó của hắn, nói:

- Ngươi đã không còn bản lĩnh nào khác thì đi chết đi!

Hắn vung tay chặt xuống đầu Huyết Võ Ma Hoàng, kích phát Diệt Nguyên Minh Đằng quấn lên người Huyết Vô Hối, rồi trói đầu Huyết Võ Ma Hoàng lên trên, toàn thân Huyết Vô Hối run rẩy không có chút khả năng phản kháng nào.

Sở Nam cho mấy chục võ giả dẫn đường giết sạch Huyết Ma tộc nhân trong tòa thành, thả hết những võ giả bị gọi là huyết nô ra. Nhưng những người này mắt đã hoàn toàn vô hồn, giống như cái xác biết đi vậy.

Thấy thế Lâm Động không khỏi thở dài. Lúc này Lâm Động cũng hiểu cách phân biệt thiên tài và huyết nô của Huyết Ma tộc. Huyết nô cũng giống như nô lệ, phải chịu đủ mọi kiểu hành hạ.

Còn thiên tài thì giống như những võ giả có tư chất tu luyện khá tốt kia. Huyết Ma tộc nhân quây lại nuôi họ, cung cấp công pháp, linh dược. Khi họ có thành tựu trong tu luyện thì hút máu của họ để tăng cường tu vi cho mình.

Đồng thời, thiên tài cũng có phân cấp, từ trên xuống dưới chia thành cửu phẩm. nhất phẩm là thấp nhất, cửu phẩm cao nhất. Mấy trăm võ giả Huyết Võ Ma Hoàng gọi ra lúc nãy cũng chính là nhất phẩm thiên tài. Đẳng cấp thiên tài không chỉ phân biệt bằng tu vi mà còn có tiềm lực, tư chất, không gian trưởng thành, vân vân. So với sát hạch của môn phái ở Cực Tây còn khắt khe hơn.

Đãi ngộ của thiên tài so với huyết nô đúng là tốt hơn vô số lần. Việc gì cũng không cần làm, chỉ cần tu luyện là được. Đãi ngộ cao hơn là gặp Huyết Ma tộc nhân không phải hành lễ, trở thành khách ngồi mâm trên, có quyền lực cao hơn cả Huyết Ma tộc nhân, được ban họ Huyết, vân vân.

Nghe đến đây, Sở Nam thầm khâm phục người nào làm đặt ra những điều này, đúng là dùng mọi thủ đoạn dụ hoặc người khác. Không nghe theo thì giết, nghe theo thì tăng cường lợi dụng, còn khiến võ giả quản lý võ giả. Rồi trong lòng hắn bỗng có chút bi ai, từ biểu hiện vừa rồi của những võ giả kia thì thấy, võ giả làm chó săn cho Huyết Ma tộc dùng thủ đoạn với người mình còn tàn nhẫn hơn Huyết Ma tộc!

Còn nữa, những người gọi là thiên tài này cũng giống như trâu bò lợn gà mà người ta vẫn thường nuôi, nuôi béo rồi thì giết thịt ăn. Chỉ là Huyết Ma tộc nhân không ăn thịt mà là máu, là công pháp, là tu vi!

Dù là những thiên tài cấp cao thế nào thi fcũng chỉ là lợn cấp cao mà thôi!

- Trạm tiếp theo!

Sở Nam hít sâu một hơi, nói với Huyết Vô Hối. Huyết Vô Hối dẫn bọn Sở Nam đến tòa thànht iếp theo. Tọa chấn ở mỗi tòa thành đều có những tên có tu vi Huyết Ma Hoàng. Đến mỗi tòa thành là Sở Nam không nói không rằng, cùng Cửu Võ giết sạch Huyết Ma tộc nhân, còn máu thì cho Ngọc Chi Linh San Hô hút hết, rồi thả huyết nô, tha cho những võ giả dám hạ thủ với Huyết Ma tộc nhân, cắt đầu Huyết Ma Hoàng xuống cho Huyết Vô Hối cõng sau lưng.

Cứ thế dọc đường giết đến mười lăm tòa thành. Tuy giết không ít Huyết Ma tộc nhân nhưng tâm trạn Sở Nam càng thêm nặng nề. Không chỉ vì lo cho an nguy của cha mẹ, bằng hữu mà còn có nguyên nhân từ những võ giả kia.

Dường như ở mỗi tòa thành đều có không ít cường giả nghe lệnh Huyết Ma tộc giết đồng loại mình. Điều khiến Sở Nam không thể tin được đó là, rõ ràng có một nhóm võ giả tu vi Võ Vương nhưng lại bị ba tên Huyết Ma Soái mắng nhiếc, đánh đập mà không dám phản kháng, nhưng khi đánh về phía Sở Nam thì sát khí đằng đằng.

Trong mỗi tòa thành chỉ có mấy nghìn Huyết Ma tộc nhân, tuyệt đối không quá một vạn. Nhưng huyết nô và thiên tài cộng lại thì ít nhất cũng năm sáu vạn, nơi nhiều hơn thì Thiên Nhiênạ hai ba trăm vạn. Nhiều người như vậy nhưng lại cam chịu cho mấy nghìn tên Huyết Ma tộc nhân đè đầu cưỡi cổ.

Sở Nam không dùng Thần Hành Bách Biến thay đổi dung mạo của mình nên tin tức sát thần trở về đã được những võ giả còn sống lan truyền. Sau khi Sở Nam đồ sát ba tòa huyết thành, hắn đã giết đến Huyết Xung Thành của Huyết Xung Đại Đế!

Xung Huyết Thành, cảnh tượng đập vào mắt Sở Nam đầu tiên là một biển người đông nghịt hàng nghìn vạn người. Tướng mạo của họ vô cùng bi thảm, rõ ràng là huyết nô, rồi có một tiếng hô:

- Huyết Xung Đại Đế đã nói, ai giết được hai kẻ này thì không phải là huyết nô nữa mà là nhất phẩm thiên tài!

- Giết!

Hàng nghìn vạn huyết nô như hổ như báo xông tới Sở Nam!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui