Vũ Nghịch Càn Khôn

Đan điền của võ giả là địa phương tương đối trọng yếu, chỉ hơi chút
hư tổn, nhẹ thì hạ thấp tu vi, nặng thì không thể luyện võ, thậm chí còn có khả năng nguy hiểm đến tính mạng. Mặc dù Sở Nam đối với việc bày bố
trận pháp trong thân thể đã quen tay vô cùng, thế nhưng chỉ cần Tử Mộng
Nhân có chút không phối hợp thì sẽ phát sinh kịch biến.

Chỉ có
điều, những điều này đối với hai người mà nói đều không phải là vấn đề,
Tử Mộng Nhân đối với nam nhân của nàng vốn vô cùng tín nhiệm, huống chi
hai người vừa mới nước sữa giao hòa, lại đạt đến cảnh giới Âm Dương dung hợp vô hạn, Tử Mộng Nhân thả lỏng toàn bộ, tùy ý để Sở Nam hành động.

Sở Nam vốn dùng Ngũ Hành nguyên dịch và sinh mệnh lực để bày trận, tiếp đó dùng lực lượng phụ trợ, nhưng lực lượng sau khi trải qua áp súc, tinh
thuần vô cùng, cuối cùng lại dùng năng lượng thần bí để bố trận, dường
như gia cố, suy tư một lúc, Sở Nam lại vẽ lên đó “Thuẫn Phù Văn”, “Cố
Phù Văn”…

Bố trí như thế, cho dù là công kích của Thiên Võ Thần cũng không thể công phá đan điền của Tử Mộng Nhân.

Sau khi chuẩn bị tốt, Sở Nam mới động thủ, tiến hành cải tạo nguyên hạch
của Tử Mộng Nhân, sau khi chiết xuất hỏa nguyên, mộc nguyên, dùng Âm
Dương Ngư xoay tròn, quá trình này Sở Nam làm thật chậm, tuy nhiên Sở
Nam vẫn không hoàn toàn ý giải câu “Vạn vật dựa vào âm mà bao lấy
dương”, nhưng vẫn y theo Âm Dương Ngư trong đan điền của chính mình, tại “mắt” của Hỏa ngư sắp xếp mộc nguyên, tại “mắt” của Mộc ngư sắp xếp Hỏa nguyên.

Trong Hỏa ngư ẩn chứa hỏa chủng mà Sở Nam lưu lại.

- Chỉ tiếc, ta không có sáng tạo ra Mộc nguyên "Pháp tắc", bằng không thì có thể khiến Âm Dương Ngư này càng thêm hoàn mỹ rồi.

Trong lòng Sở Nam thầm nghĩ, linh quang chợt lóe, không khỏi nghĩ đến gốc cây nhỏ kỳ dị kia, gốc cây nhỏ có thể khiến Mộc hồn nghe lệnh hắn, Mộc
nguyên khẳng định không đơn giản, lập tức, Sở Nam truyền ý thức cho gốc
cây nhỏ, ra lệnh:

- Xuất ra một giọt tinh hoa của ngươi, tương đương với một hạt mầm mống.

Ngữ khí của Sở Nam không cho phép cự tuyệt, mặc dù gốc cây nhỏ có thể khiến sinh mệnh lực tấn thăng, nhưng lại khiến phẩm cấp của Ngũ Hành nguyên
dịch tăng cao, thế nhưng, sinh mệnh lực của Sở Nam cũng cam đoan có thể
khiến mầm giống khỏe mạnh phát triển…

Gốc cây nhỏ sau khi tiếp
thu ý thức của Sở Nam, phiến lá lay động một hồi, lộ ra chút vẻ không
tình nguyện, trải qua trận chiến niệm chủng đó, Sở Nam vô cùng chú trọng khống chế những tồn tại trong thân thể, cũng bức bách Thần Lai Thủy Hồn phát sinh chuyện thần phục, lúc này cảm thấy cảm xúc của gốc cây nhỏ,
Sở Nam không nói gì thêm, trực tiếp đem lực lượng, lôi điện, sinh tử
khí, dùng Âm Dương Ngư xoay tròn, hướng gốc cây nhỏ công kích, muốn bức
nó ra khỏi đan điền.

Nếu không có gốc cây nhỏ tương trợ, Ngũ Hành nguyên dịch của Sở Nam sẽ giảm mạnh, nhưng so với một tồn tại không thể khống chế, có khả năng trở thành nguy hại thì không có vẫn tốt hơn. Hơn nữa, không có gốc cây nhỏ cũng không có nghĩa là phẩm cấp của Ngũ Hành
nguyên dịch vĩnh viễn không thể tăng lên, trước kia Sở Nam không có gốc
cây nhỏ, chẳng lẽ cũng không thể chỉnh hợp thành Ngũ Hành nguyên dịch
hay sao?

Sau này còn có phương pháp tôi luyện.

Gốc cây nhỏ dường như cảm nhận được công kích của Sở Nam, bắt đầu run rẩy, gốc cây
nhỏ có thể phát triển đến ngày hôm nay, hiển nhiên công lao của sinh
mệnh lực là không gì so sánh được, nó đối với việc dựa dẫm vào Sở Nam
càng thêm ỷ lại, gốc cây nhỏ tuyệt đối không thể không có sinh mệnh lực, cho nên, gốc cây nhỏ không dám có dị tâm, vội vàng giao ra một giọt
tinh hoa.

Trong đan điền nổi lên một giọt mộc nguyên tinh hoa,
cảm nhận đầu tiên của Sở Nam chính là tinh thuần, cường đại, còn ẩn chứa uy năng lớn lao…

Không chút do dự, Sở Nam đem đạo tinh hoa này tiến vào trong đan điền Sở Nam, đặt trong Mộc ngư.

Sau đó, Sở Nam lại dẫn động Hỏa Mộc Âm Dương Ngư xoay tròn, vừa bắt đầu
chuyển động, Tử Mộng Nhân liền cảm thấy trong cơ thể tràn vào một cỗ
năng lượng to lớn, nhưng lại không phải tàn sát bừa bãi, mà giống như
được gột rửa, Tử Mộng Nhân thoải mái phát ra tiếng rên khe khẽ.

Dần dần, trong đan điền Tử Mộng Nhân, tần suất xoay tròn của Hỏa Mộc Âm
Dương Ngư cũng cố định, thoáng chốc, tu vi của Mộng Nhân bắt đầu tăng
vọt, chỉ trong giây lát liền từ Võ Hoàng trung cấp đề thăng đến Võ Hoàng đại viên mãn, chạm vào bức tường Võ Đế.

Tử Mộng Nhân còn chưa
hồi phục tinh thần từ loại chuyển biến này thì tu vi đã không chút trở
ngại phá tan rào cản, tiếp tục đề thăng, Võ Đế trung cấp, Võ Đế cao cấp, cho đến khi đụng phải rào cản Võ Tôn thì tốc độ tăng vọt mới chậm lại,
thế nhưng cũng không đình chỉ hoàn toàn, vẫn tiếp tục trùng kích rào cản Võ Tôn.

Chấn kinh không chỉ có riêng Tử Mộng Nhân mà còn có Sở
Nam, lúc tu vi Tử Mộng Nhân tăng vọt, tu vi của Sở Nam cũng có xu hướng
đột phá Võ Thần, trong Vụ Cấm Hải, mượn sức Thủy Kiếp, Sở Nam đã có thể
tấn thăng cảnh giới Võ Thần, thế nhưng lại bị Sở Nam mạnh mẽ ép xuống.

Lần này, cũng không ngoại lệ.

Không phải Sở Nam không muốn tiến vào cảnh giới Võ Thần, mà bởi vì Sở Nam
muốn lúc tấn thăng Võ Thần có thể khiến thực lực tăng mạnh, ví dụ như
thần niệm, Tinh Thần lực,… Sở Nam lúc này đang liều mạng tích lũy, chờ
ngày bạo phát.

Bởi vì vậy, Sở Nam liền xuất ra Diệt Nguyên Minh
Đằng, liều mạng thôn hấp tu vi, thế nhưng, Âm Dương Ngư trong đan điền
của hai người đồng loạt xoay tròn, trùng kích này thật sự quá lớn, ngay
cả Diệt Nguyên Minh Đằng cũng có chút không thôn phệ nổi.

Sở Nam
nhìn thấy tu vi của Tử Mộng Nhân, liền hạ quyết tâm, đem tu vi quán nhập vào trong thân thể nàng, vốn tu vi của Tử Mộng Nhân đã dừng lại tại
cảnh giới Võ Đế đại viên mãn, nhưng Sở Nam lại quán nhập thêm tu vi của
mình vào.

Rào cản Võ Tôn, trực tiếp bị phá.

Lại một đường
tăng vọt, thẳng cho đến khi tiếp cận ranh giới Võ Thánh thì Sở Nam không tiếp tục trợ giúp Tử Mộng Nhân nữa, ngược lại nói:

- Tập trung toàn bộ tinh thần, ngưng thần cảm ngộ!

Lập tức, Sở Nam nhanh chóng bày trận, đem tu vi ẩn vào trong cơ thể Tử Mộng Nhân.

Giờ phút này, Sở Nam không thể không đốt cháy giai đoạn rồi.

Dù thi triển một loạt biện pháp, tu vi Sở Nam cũng không cố định tại cảnh
giới Võ Thánh, tu vi giống như con ngựa hoang thoát cương, phóng thẳng
đến cảnh giới Võ Thần, dưới tình thế đó, Sở Nam cảm thấy một luồng năng
lượng như đã từng quen biết xuất hiện.

Cẩn thận cảm nhận, Sở Nam mở to mắt, lẩm bẩm:

- Không gian chi lực!

Đúng là không gian chi lực, lần trước Sở Nam tại bên ngoài bí cảnh, đem thần niệm nhập vào trong khe nứt, cảm thấy không gian chi lực không kém bao
nhiêu, trong lòng Sở Nam hưng phấn vô cùng, quả thật không biết dùng từ
ngữ gì để hình dung.

Lần này, chính là Sở Nam lần đầu tiên Sở Nam bước trên con đường tu luyện mà thu có được thu hoạch thoải mái, hơn
nữa còn mỹ diệu vô cùng, hương diễm vô cùng, tiêu hồn vô cùng…

Sở Nam cẩn thận cảm nhận không gian chi lực, Võ Thần sở dĩ có thể xé rách
không gian, cũng chính là bởi vì lúc tiến vào cảnh giới Võ Thần thì đã
có loại cảm ngộ về không gian chi lực này, cũng giống như khe nứt bị xé
rách.

Cảm ngộ càng sâu sắc, càng nhiều, càng triệt để thì khe nứt có thể xé rách được càng lớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui