Vũ Nghịch Càn Khôn

- Tiểu tử, có gan lắm, bổn công tử bội phục ngươi! Ngươi đã kính dâng
cho bổn công tử cơ hội này, bổn công tử nhất định sẽ không lãng phí,
nhất định sẽ nắm chặt. Ha ha ha…

Thủy Chi Hàn cuồng tiếu, chứng kiến Sở Nam trầm mặc không nói, trong lòng càng cao hứng hơn!

- Hiện giờ đã biết cái gì là khoa trương chưa? Cho dù ngươi dùng nhiều
loại năng lượng hơn nữa thì cũng có thể làm được gì? Trước sự cường thế
của bổn công tử cũng dễ dàng bị hủy diệt mà thôi. Ngươi còn có loại năng lượng gì thì giở ra nốt cho bổn công tử xem!

Thủy Chi Hàn tận
lực đả kích. Hắn biết có một số thời điểm uy lực của ngôn ngữ còn mạnh
hơn so với động thủ. Nhưng vừa nói xong vẻ mặt hắn ngây ngốc, bởi hắn
thấy Sở Nam tế ra Thủy pháp tắc!

Ngẩn ngơ một chút, Thủy Chi Hàn cười càng lớn hơn:

- Tiểu tử, Diệt thiên quyền là thủ đoạn công kích mạnh nhất của ngươi
đúng không? Ngay cả công kích mạnh nhất cũng là cặn bã, ngươi còn dám
dùng Thủy pháp tắc trước mặt bổn công tử sao?

Sở Nam làm như
không thấy, mắt điếc tai ngờ, trong đầu hiện lên cảnh Thủy Chi Hàn thi
triển Thủy pháp tắc quỷ dị kia. Đồng thời, Thủy pháp tắc hắn sáng tạo,
Thủy pháp tắc thuộc về hắn hung mãnh tụ tập ở nắm đấm bên phải.

- Thủy pháp tắc? Bổn công tử chơi nước mà lớn lên. Chút Thủy pháp tắc này của ngươi trước mặt bổn công tử không chịu nổi một đòn!

Thủy Chi Hàn liên tục miệt thị. Một quyền của Sở Nam đánh ra ngoài, Thủy Chi Hàn phất phất tay, một dòng nước nhỏ xuất hiện, như một cây roi đánh vào
tay Sở Nam. Lập tức, Thủy pháp tắc ở tay bên phải Sở Nam nứt vỡ!

Sở Nam nhanh chóng lui lại mấy ngàn thước!

- Không chịu nổi một kích!

Thủy Chi Hàn vẻ mặt tươi cười, lắc đầu cảm thán. Chiến thần trông thấy bộ
dạng hắn như vậy, muốn xông lên tát cho hai phát. Nhưng Sở Nam đã phân
phó, Chiến thần không thể không làm theo.

Thanh âm cảm thán đã
dứt, Sở Nam một lần nữa trở lại, tế ra Thủy pháp tắc. Dòng nước nhỏ
trong tay Thủy Chi Hàn lại một lần nữa đánh vỡ, thân thể Sở Nam lui lại, cảm thán:

- Đúng là không chịu nổi một kích nha!

Sở Nam hờ
hững, chỉ không ngừng tế ra Thủy pháp tắc, bị phá vỡ lại tế ra, trong
nháy mắt đã mấy trăm lần. Thủy Chi Hàn vẫn cười nhạo, mỉa mai, nhưng
trong lòng cảm thấy buổn bực. Thấy Sở Nam lại vọt tới, Thủy Chi Hàn
không khỏi thầm nghĩ:

- Tiểu tử này đúng là con gián, đánh hoài không chết mà. Trong cơ thể hắn vẫn còn năng lượng hư không thứ nguyên đang
tàn sát bừa bãi, sao hắn không chế phục?

Rầm!

Lần thứ một
trăm năm mươi sáu Sở Nam bị đánh bay, lần thứ một trăm năm mươi bảy bay
trở lại, hắn cảm thấy mình đã đụng chạm tới điều gì đó, lại nhớ tới lời
của Thủy Chi Hàn. “Thủy pháp tắc, thế!” Trong lòng không ngừng suy nghĩ:

- Thế? Thế là gì? Khí thế?

Thủy Chi Hàn xem thường nói:

- Tiểu tử, bổn công tử đã nói rồi, vô dụng thôi! Ngươi vượt qua Thủy kiếp thì làm sao? Ngươi có thể hiệu lệnh vạn thủy, có thể hiệu lệnh Thủy
pháp tắc của người khác, có thể tranh giành Thủy pháp tắc với thiên địa
thì sao chứ? Ngươi có thể hiệu lệnh được Thủy pháp tắc của bổn côn tử
sao? Muốn biết tất cả là tại sao không?

Rầm!

Đánh lui, bay trở lại!

- Bởi vì Thủy pháp tắc của bổn công tử cao cấp hơn pháp tắc của ngươi.
Không phải vì tu vị Vũ thánh và Vũ tổ cao thấp khác nhau mà là do bản
chất pháp tắc của ta là cao cấp, vì vậy bất luận ngươi công kích bao
nhiều lần cũng không có tác dụng đầu! Dê sẽ bị sói ăn, còn ngươi sẽ bị
bổn công tử chà đạp!

- Bản chất pháp tắc là cao cấp?

Sở Nam thầm nhủ trong lòng, lại một lần công kích, nhưng không hề trầm mặc như trước mà nhàn nhạt nói:

- Thật sự là vô dụng sao?

- Ngươi cho rằng có thể phá thế của bổn công tử?

- Ngay từ đầu ngươi đã không sử dụng loại công kích này, ngay cả hai lần
bị lão tử hành hạ trong hư không thứ nguyên cũng không sử dụng. Điều này nói lên cái gì?

Sở Nam đánh ra một quyền, lui lại, lần này lui
lại chưa đầy trăm mét. Thủy Chi Hàn đã không tiếp tục cuồng tiếu như
trước, lo lắng nhìn Sở Nam. Sở Nam trở về vị trí cũ, tiếp tục nói:

-
Điều này nói nên hoặc là ngươi chưa hoàn toàn nắm giữ loại công kích
này. Hoặc là khi thi triển loại công kích này sẽ mang lại nguy hại rất
lớn cho ngươi!

Tấn công, lui lại tám mươi mét, Sở Nam hỏi:

- Lão tử nói đúng không?

Vẻ mặt Thủy Chi Hàn hiện lên mấy đường đen. Sở Nam nói đều đúng, hắn lĩnh
ngộ thế của Thủy pháp tắc mới chỉ là hạng gà mờ, chưa lĩnh ngộ hoàn
toàn. Hiện giờ hắn cưỡng ép thi triển sẽ khiến Thủy pháp tắc đã xâm nhập vào xương, vào linh hồn sinh ra kháng cự, thậm chí là Thủy pháp tắc của hắn sẽ bị hủy, “thế” cũng không còn, ngoài ra còn có thể ảnh hưởng tới
thân thể!

Nếu như không phải bị ép tới bước đường cùng, Thủy Chi
Hàn tuyệt đối sẽ không sử dụng chiêu này. Nhưng không thể không nói, uy
lực của một chiêu này rất lớn! Thủy Chi Hàn thầm nghĩ trong lòng:

-
Nếu bổn công tử nắm giữ hoàn toàn thì đã sớm lấy mạng ngươi, sao có thể
khiến ngươi hết lần này tới lần khác khiêu chiến uy nghiêm của bổn công
tử?

Đúng lúc này, Thần lai thủy hồn lặng im đứng nghe đột nhiên nói:

- Đại nhân, pháp tắc có ba cánh cửa. Cửa thứ nhất, thế của pháp tắc. Thế của pháp tắc mạnh hay yếu có quan hệ với bản thân.

Sở Nam đang bước tới mạnh mẽ dừng lại.

- Ba cánh cửa? Thế của quy tắc? Bản thân?

Nghe Thần lai thủy hồn nói vậy, cảm giác trong lòng Sở Nam càng ngày càng
mãnh liệt, giống như một hạt giống muốn phá đá mà nhô lên.

Thủy Chi Hàn lại mạnh mẽ quay đầu, nhìn chằm chằm Thần lai thủy hồn, quát:

- Nghịch tặc, câm miệng cho bổn công tử. Lát nữa bổn công tử sẽ thu thập ngươi!

Thần lai thủy hồn vẫn đang cố nhớ lại, hắn biết giờ khắc này nhớ lại càng
nhiều sẽ trợ giúp Sở Nam càng lớn. Nhưng hắn bị hao tổn quá nặng, những
thứ có thể nhớ lại rất có hạn.

Còn Thủy Chi Hàn đã chuyển ánh mắt về phía Sở Nam.

- Tiểu tử, cho dù ngươi biết cánh cửa đầu tiên của pháp tắc thì như thế
nào? Chẳng lẽ ngươi có thể lập tức lĩnh ngộ hay sao? Đúng là buồn cười!
Mau tới đây để bổn công tử đánh bay ngươi!

Sở Nam nghĩ tới “thế”, ngưng tụ ra Thủy pháp tắc, trong miệng nói:

- Ngươi nói xem nếu lão tử khiến ngươi hao tổn sạch năng lượng thì ngươi
có thể thi triển ra thế hay không? Có thể còn sống hay không?

Ánh mắt Thủy Chi Hàn lập lóe, Sở Nam lại nói trúng rồi. Nếu hắn không có đủ năng lượng chèo chống, cho dù có bao nhiêu thủ đoạn cũng khó có thể thi triển, sát cơ trong lòng hắn tăng thêm. Giọng Sở Nam lại truyền vào
trong tai hắn:

- Yên tâm, lão tử sẽ không để ngươi chết nhanh như vậy. Trước khi lão tử tiến vào cửa đầu tiên, ngươi không được phép chết!

- Buồn cười, hiện giờ bổn công tử đang đứng ở thế thượng phogn!

- Vậy ngươi giết được lão tử sao?

Sở Nam xông tới:

- Cho dù lão tử đứng im ở đây cho ngươi công kích ngươi cũng không giết được lão tử!

- Bổn công tử không tin!

Thủy Chi Hàn tiếp tục tấn công, Sở Nam lui lại bảy mươi mét. Lần này Thủy
Chi Hàn không đợi Sở Nam đi tới mà chủ động công kích, cuối cùng hắn
cũng dốc sức liều mạng. Sở Nam liên tục lui lại, sáu mươi mét, năm mươi
mét, ba mươi mét…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui