Vũ Nghịch Càn Khôn

- Bảo bối tuyệt thế ở nơi nào?

Người này một than quần áo đẹp đẽ
quý giá. Thiên địa có năng lượng cuồng bạo, hư không có cuồng phong
thổi, phía dưới có sóng lớn đánh lên, nhưng quần áo của hắn không có
chút chấn động, hiển nhiên là quần áo này không phải thứ tầm thường. Còn có, người này từ trong hư không hiện ra, nói lên tu vị không tầm
thường, ít nhất cũng đạt tới Vũ tổ.

- Đang… đang ở trong… trong tay hắn…

Thủy Chi Hàn chứng kiến có người tới, mừng rỡ trong long, dồn khí lực toàn
than nói, ánh mắt nhìn chằm chằm Sở Nam. Người nọ theo ánh mắt Thủy Chi
Hàn, nhìn về phía Sở Nam, ánh mắt tham lam bắn ra tinh quang. Hắn nhìn
ra trong cơ thể Sở Nam có năng lượng hung mãnh đang chuyển động, cũng
nhìn thấy tu vị của Sở Nam, ngay cả Vũ thần cũng chưa đạt tới.

- Có chút ý tứ, tu vị không cao nhưng lại có thể áp chế được cỗ năng lượng khổng lồ này!

Nói xong, người này lại nhìn về phía Thủy Chi Hàn. Tuy giờ Thủy Chi Hàn bị
trọng thương nhưng vẫn có thể lờ mờ thấy rõ tu vị đã đạt tới cảnh giới
Vũ tổ, ánh mắt hắn liền hiện lên vẻ băng hàn. Thảm trạng của Thủy Chi
Hàn khiến tâm lý của hắn không khỏi dâng lên.

Bất quá, cũng chỉ
là trong tích tắc mà thôi. Hắn tập trung tinh thần vào Sở Nam, âm thầm
hạ quyết tâm vừa ra tay nhất định phải sử dụng sát chiêu, chém chết tiểu tử cổ quái này, hắn cũng không muốn lật thuyền trong mương!

Nhưng trong miệng hắn lại vô cùng tùy ý, hỏi Sở Nam:

- Ngươi tới từ đại lục nào? Là đại lục Thiên Vũ hay đại lục khác tới?

- Ngươi muốn giết ta?

Sở Nam không đáp, giọng lạnh như băng hỏi ngược lại. Người nọ cũng không ngờ Sở Nam sẽ nói vậy, thu hồi vẻ tùy ý trên mặt, nói:

- Ta biết rõ ngươi có vài phẩn bổn sự, bằng không thì cũng không thể đánh một tên Vũ tổ thê thảm như vậy. Nhưng ngươi nên nhớ hiện giờ ngươi đang bị thương, cần áp chế năng lượng kia trong cơ thể. Ta đã nghỉ ngơi
dưỡng sức, ngươi lấy gì mà liều với ta? Coi như là lấy mạng, ngươi cứ
thử liều xem?

- Thử rồi mới biết?

Người này cười cười.

- Đừng thử, ta cũng không muốn mạng của ngươi. Giao pháp bảo trên người
ngươi ra đây! Đúng rồi, quăng cả trữ vật yêu đại bên hông nữa, sau đó
ném hắn cho ta, như vậy ta sẽ thả ngươi đi. Còn tên kia, ta cũng cho
ngươi giết, như thế nào?

Thủy Chi Hàn nghe xong, sắc mặt tái nhợt các thêm hoảng sợ, tích súc năng lượng, nói gấp:

- Hắn là người của đại lục Thiên Vũ, thân thể Ngũ Hành. Hắn còn có thể
thi triển lôi đình, Niết phong, tử khí, thứ mạnh nhất là lực lượng! Ta
là tộc nhân Thủy tộc, nếu huynh đệ cứu ta một mạng, khi trở về nhất định sẽ đáp tạ hậu lễ, ít nhất cũng là Tổ bảo thượng phẩm…

Người nọ nghe Thủy Chi Hàn nói một hồi, trong lòng càng thêm kinh ngạc.

- Tu luyện lực lượng, thân thể chắc chắn sẽ rất kiên cố, chẳng trách có thể trấn áp cỗ năng lượng cuồng bạo kia.

Nghĩ vậy, hắn càng thêm kiên định. Người có nhiều thủ đoạn như vậy, khẳng
định không phải hạng tầm thường. Vạn nhất sau lưng hắn có đại nhân vật
gì, vậy thì thảm rồi.

Lúc này, Thủy Chi Hàn lại đột nhiên chấn động, nói ra:

- Đúng rồi, hắn có một đồng bạn, trong tay có một thanh côn, có thể
nghiền nát Tổ bảo thượng phẩm. Thực lực tên đồng bạn kia cũng không cao, chỉ dựa vào pháp bảo sính uy mà thôi!

Thủy Chi Hàn vì để người này ra tay, cố ý nói thực lực của Chiến thần không chịu nổi một kích!

- Đánh nát Tổ bảo thượng phẩm? Đó là pháp bảo cấp bậc gì?

Người này kinh ngạc, vẻ tham lam trong mắt càng đậm hơn, nhìn chằm chằm vào Sở Nam, nói:

- Ngươi muốn chọn như thế nào? Cứ tiếp tục như vậy, thương thế của ngươi càng nặng hơn!

Sở Nam căn bản không để ý tới, trực tiếp đi về phía Thủy Chi Hàn. Thủy Chi Hàn thấy vậy, theo bản năng sợ hãi hô to:

- Người huynh đệ, không, đại nhân, mau cứu ta, mau cứu ta, Thủy tộc nhất định có hậu báo!

Người này híp mắt, nhìn kỹ Sở Nam, trong mắt hiện lên vẻ bất thiên, hỏi Thủy Chi Hàn:

- Ngươi có thân phận gì ở Thủy tộc?

- Ta là cháu thất trưởng lão của Thủy tộc. Chỉ cần ngươi cứu ta, nhất định sẽ có thù lao xứng đáng.

- Cháu thất trưởng lão? Ngược lại là có thể ra tay cứu!

Những lời này vang lên trong lòng hắn. Hắn càng trầm mặc hơn, vì hắn muốn
càng nhiều lợi ích hơn nữa. Bên kia, Sở Nam cách Thủy Chi Hàn còn ba
bước, Thủy Chi Hàn run rẩy nói:

- Còn có, ta đang vâng lệnh của tộc
trưởng, đi tiêu diệt một tên nghịch tặc. Tên nghịch tặc kia là hồn thể,
nếu ngươi có bí pháp thì có thể luyện chế hắn thành một pháp bảo công
kích cực kỳ lợi hại. Hơn nữa tộc trưởng đại nhân còn có thể trả thù lao
cho ngươi, cho dù là pháp bảo trong truyền thuyết cũng có khả năng!

- Hồn thể, hồn thể ở nơi nào?

Thanh âm từ bên kia truyền tới, mới vang lên liền có một thân ảnh thoáng hiện trong hư không. Người này một thân áo xám, bộ dạng xấu xí, toàn thân
tỏa ra một cỗ khí tức âm lãnh, trong tay là một cây cờ.

Người tới trước ngẩn người, trong lòng thầm nghĩ:

- Sao hắn cũng tới đây? Vậy thì mọi việc khó rồi! Sớm biết vậy chớ nói
nhảm, trực tiếp tiêu diệt tiểu tử kia, đoạt pháp bảo bỏ chạy.

Đồng thời, trong miệng hỏi:

- Hồn Phiên lão tổ, sao ngươi cũng tới đây?

- Tiểu tử, ngươi tới được, sao lão phu lại không tới được?

Hồn Phiên lão tổ tỏ vẻ khó chịu, nói tiếp:

- Nhanh nói cho lão phu, hồn thể ở nơi nào? Bằng không lão phu luyện hóa ngươi vào trong Thiên Hồn Phiên!

- Hồn Phiên lão tổ, ngươi cho rằng ta sợ ngươi?

- Không sợ thì cứ thử tới một lần!

Người này nhíu mày, tu vị Hồn Phiên lão tổ không cao hơn hắn, chỉ là Vũ tổ
cấp thứ nhất, cảnh giới Bán Tổ. Thế nhưng thủ đoạn công kích của Hồn
Phiên lão tổ vô cùng quỷ dị, chuyên môn nhằm vào linh hồn, hơn nữa rất
khó phòng bị. Nghe nói Hồn Phiên lão tổ đã từng chém giết vượt cấp với
Vũ tổ cấp thứ ba, cảnh giới Chân tổ. Tuy rằng không biết tin tức này là
thật hay giả, nhưng đúng là tên Hồn Phiên lão tổ vô cùng khó giải quyết. Hắn bắt đầu tính toán:

- Lời tên tiểu tử Thủy tộc kia không rõ có
phải thật hay không? Nếu thật sự có bảo bối tuyệt thế, vậy không thể
buông tha, cùng lắm thì trả một cái giá lớn, đoạt bảo bối xong bỏ chạy.

Lúc này, Thủy Chi Hàn đại hỉ nói:

- Trên tay hắn, trên tay tiểu tử này. Hồn thể kia tuyệt đối là Hồn thể thượng giai….

Thủy Chi Hàn không nói được tiếp, bởi tay Sở Nam đã chụp lên đầu hắn!

Hồn Phiên lão tổ nhìn chằm chằm Sở Nam, nói:

- Tiểu tử, buông tay, để cho hắn nói tiếp!

Răng rắc!

- Lão phu bảo buông tay, ngươi nghe có hiểu không?

Hồn Phiên lão tổ thấy Sở Nam không nghe lệnh hắn, rất tức giận. Chỉ thấy
Thiên Hồn phiên trong tay lay động, lập tức có uy năng bao phủ toàn
trường. Sở Nam cảm giác mình không nhúc nhích được, giống như có thứ gì
khóa linh hồn hắn lại.

- Xú tiếp tử, dám không nghe lời lão phu. Lão phu nhiếp hồn ngươi tiến vào Thiên Hồn phiên!

Hồn Phiên lão tổ đang nói thì thân ảnh người nọ biến mất. Cùng lúc đó, có
hai đạo thân ảnh xuất hiện trong không gian, Hồn Phiên lão tổ giận dữ:

- Tiểu tử, ngươi dám đoạt bảo bối trước mặt lão phu?

Trả lời kèm theo trích dẫn


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui