Vũ Nghịch Càn Khôn

Một quyền tên Phá thiên!

Nói động thủ liền động thủ, không có chút mê hoặc!

Hồn Phiên lão tổ không ngờ tới Sở Nam muốn động thủ trước, lửa giận trong
lòng cháy bừng bừng. ‘Xoạt’ một tiếng, năng lượng quanh thân bắt đầu
khởi động, giống như hồng thủy vỡ đê tràn ra, khí thế cường đại, xen lẫn tiếng gió rít gào, đánh về phía Sở Nam. Thiên Hồn phiên bắt đầu tỏa ra
một cỗ năng lượng đặc thù, chui vào trong thân thể Sở Nam. Hồn Phiên lão tổ hét lớn:

- Tiểu tử thối, lão phu nhịn ngươi đã lâu rồi. Ngươi cho rằng ra tay trước là nhất định mạnh? Hừ! Lão phu ngay cả linh hồn cường giả Chân tổ cũng nhiếp được, chẳng lẽ không nhiếp hồn được một tên Vũ
thánh nhỏ nhoi?

- Thiên Hồn phiên, vạn hồn gào thét, nhiếp!

Thiên Hồn phiên lắc qua lắc lại, trên lá cờ tỏa ra ánh sáng âm u, bốn phía
không gian truyền ra tiếng gầm gừ. Sở Nam sớm đã chạy tới trước mặt Hồn
Phiên lão tổ, nắm đấm cách trái tim Hồn Phiên lão tổ chỉ vài thước,
nhưng thân thể lại trì trệ!

Hồn Phiên lão tổ cuồng tiếu nói:

- Tiểu tử, chẳng phải ngươi vô cùng hung hăng càn quấy sao? Lão tử có thể vượt cấp giết người, ngươi cho rằng mình cũng có thể sao? Đúng là không biết lượng sức! Trước mặt lão phu, tất cả linh hồn đều phải run rẩy
huống chi là ngươi! Linh hồn của ngươi càng cường đại, lão phu càng
thích. Nếu thực sự linh hồn ngươi mạnh như tên tiểu tử đã chết kia nói,
vậy Thiên Hồn phiên nuốt được nhất định có thể tăng lên một cái phẩm
giai, như vậy sau này lão tổ ta có thể đủ sức liều mạng chống lại cường
giả cảnh giới Thần Tổ! Đúng rồi, tiểu tử kia còn nói ngươi còn một đám
nữ nhân nữa. Lão phu còn có một đam mê, đó là thôn phệ âm nguyên của nữ
nhân…

- Cút!

Hồn Phiên lão tổ còn chưa dứt lời, nắm đấm bị trì trệ lại chuyển động, lực lượng thực chất hóa ngưng tụ ở trên lập
tức bạo phát, Hồn Phiên lão tổ cảm giác tim mình giống như bị một thanh
chiến trùy vượt qua cấp bậc Tổ bảo nện mạnh lên một cái, khiến trái tim
hình cầu lập tức bẹp dí. Hồn Phiên lão tổ lập tức lui lại, nhưng thân
ảnh đã bị Sở Nam bắt lấy.

Thời điểm Sở Nam bắt lấy Hồn Phiên lão
tổ, Diệt nguyên minh đằng lập tức xuất hiện hang tỉ dây leo, quấn chặt
lấy Hồn Phiên lão tổ, sau đó bắt đầu điên cuồng cắn nuốt tu vị, mãnh
liệt hấp thu năng lượng trong cơ thể.

- Rõ ràng là lão phu đang nhiếp hồn ngươi, tại sao ngươi vẫn có thể cử động?

- Lão tử có rất nhiều hồn, ngươi muốn nhiếp cái nào?

Nắm đấm của Sở Nam cuồng oanh loạn tạc, Hồn Phiên lão tổ bị đánh khiến đầu
váng mắt hoa, chủ yếu là do hắn chưa khôi phục tinh thần, vẫn còn khiếp
sợ vì Sở Nam tự do hoạt động khi trúng Vạn hồn gào thét. Lúc này hắn
đang cố lý giải lời Sở Nam:

- Có rất nhiều linh hồn? Chẳng phải một người chỉ có một linh hồn sao?

Phốc phốc phốc…

Hồn Phiên lão tổ máu bắn khắp nơi. Hoa Phương, Triệu Hữu, Hỏa Vô Song sững
sờ nhìn cảnh tượng trước mắt, bọn họ không ngờ kết quả sẽ là như vậy.
Đặc biệt là Triệu Hữu, hắn hiểu rõ sự lợi hại của Hồn Phiên lão tổ hơn
Hoa Phương. Vạn hồn gào thét chính là tuyệt kĩ thành danh của Hồn Phiên
lão tổ, cường giả chết dưới một chiêu này nhiều vô số kể. Nhưng Sở Nam
ngược lại giống như không có chuyện gì! Hắn khôi phục lại vẻ tươi cười
lạnh nhạt.

- Nếu như đã làm sai, vậy ta nhất định phải kết liễu hắn!

Hỏa Vô Song sau khi sững sờ, cũng khôi phục tư thái cuồng vọng.

- Đây cũng là Hồn Phiên non tổ đại dinh đỉnh đỉnh? Bản thiếu gia gọi hắn
là non tổ đúng là không có sai. Đối phương không sợ nhiếp hồn, vậy hắn
ngay cả một con chó cũng không bằng!

Cuồng đao Hoa Phương tập trung vào thân ảnh Sở Nam, thì thầm:

- Tiểu tử này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của ta. Nếu không phải hắn còn
cần áp chế năng lượng cuồng bạo trong cơ thể, e là Hồn Phiên lão tổ sớm
đã bị đánh chết. Bất quá, có lẽ Hồn Phiên lão tổ vẫn còn sát chiêu bảo
mệnh!

Sở Nam nổi giận, năng lượng hư không thứ nguyên trong cơ
thể càng quyền bạng, khiến uy năng của một quyền của hắn giảm mạnh. Nếu
đổi lại là thời kỳ đỉnh phong, Sở Nam nằm chắc quyền đầu tiên đã có thể
đục một lỗ máu trên ngực Hồn Phiên lão tổ!

Tất cả đều diễn ra với tốc độ ánh sáng. Hồn Phiên lão tổ hét lớn:

- Linh hồn của ngươi chứa khí tức thổ nguyên thật nồng đậm. Không đúng, tu vị của lão phu… Tiểu tử, ngươi muốn chết…

Hồn Phiên lão tổ rốt cục ý thức được việc gì đang xảy ra. Nhưng lời nói của chưa xong, thân thể đã dung nhập hư không, tiến vào hư không thứ
nguyên, Diệt nguyên mình đằng trên cơ thể hắn lập tức vỡ vụn thành bụi
phấn, còn tu vị của Hồn Phiên lão tổ giờ đã từ Bán Tổ đỉnh phong rơi
xuống Bán Tổ.

- Chó chết, tiểu tử, lão phu muốn giết ngươi!

Hồn Phiên lão tổ tăng tu vị lên rất không dễ dàng, hắn tốn thời gian hơn ba mươi năm mới tăng lên tới Bán Tổ đỉnh phong. Hắn tới đại lục Thiên Vũ
là muốn tìm cơ duyên để trùng kích Thượng Tổ cảnh. Thế nhưng, chỉ trong
thời gian ngắn ngủi, công sức hơn ba mươi năm của hắn đều đổ xuống sông
xuống biển!

Trong vòng xoáy hư không, gợn song lập lòe, Hồn Phiên lão tổ lửa giận ngập trời, Thiên Hồn phiên lien tiếp đánh ra những động tác quỷ dị.

- Tiểu tử, lão phu muốn nuốt sống hồn ngươi. Thiên Hồn phiên, Vạn hồn thôn phệ, đi!

Trong cơn lửa giận trùng thiên, trên không hải vực bỗng nhiên xuất hiện từng
cơn âm phong. Chỉ thấy một đám hồn thể trọn vẹn hoặc không, trong suốt
hoặc đục ngầu, hoặc mơ hồ, hoặc rõ tỏ hiện lên bốn phía, mặt mày dữ tợn, giương nanh múa vuốt xông về phía Sở Nam.

- Quả nhiên còn có đại sát chiêu!

Hoa Phương ghi nhớ kỹ, vội vàng lui lại, hắn cũng không muốn bị ảnh hưởng.
Triệu Hữu mỉm cười, giống như tất cả đều nằm trong dự liệu của. Y nhìn
chằm chằm Sở Nam, nghĩ:

- Ngươi có thể vượt qua cửa ải này hay không? Ta rất chờ mong!

Hỏa Vô Song vẫn cuồng ngạo như vậy, không chịu lui một bước, biểu hiện
chẳng thèm quan tâm. Nhưng quanh thân hắn bị lửa vờn quanh, hiển nhiên
những hỏa diễm này đều không đơn gian. Hoa Phương thấy vậy, cười lạnh
một tiếng.

- Tiểu tử, một vạn linh hồn, lão phu muốn xem ngươi
sống bằng cách nào. Lão phu muốn ngươi hồn tiêu thân vẫn! Không luyện
được ngươi, vậy nuốt ngươi. Sau khi nuốt hết hồn ngươi, lão phu tin
Thiên Hồn phiên cũng sẽ có thể tấn giai!

Hồn Phiên lão tổ gào thét, nhìn lướt qua ba người khác, thì thầm tỏng lòng:

- Hừ, muốn ngồi làm ngư ông thủ lợi, thứ lão phu muốn há có thể để cho các ngươi đoạt?!!

Sở Nam chứng kiến vạn hồn đánh tới, trong lòng không chút kinh ngạc. Trong đầu hắn tràn đầy một cái ý niệm, bắt tất cả lại, không thể để cho chúng làm nguy hại đến cha mẹ. Hắn nhìn Hỏa Vô Song, lập tức, toàn thân bị
lửa vây quanh.

Vạn hồn gặp hỏa, theo bản năng sinh ra cảm giác sợ hãi, trì trệ tại không trung. Hồn Phiên lão tổ khẽ híp mắt:

- Ngươi cho rằng hỏa có thể cứu ngươi sao? Hỏa của ngươi, quá yếu!

Nói xong, Hồn Phiên lão tổ liền nhổ mấy ngụm máu lên lá cờ, trong miệng niệm:

- Dùng tinh huyết của lão phu, hóa thành thổ hồn linh giáp, vạn hỏa bất xâm!

Thiên Hồn phiên tỏa ra huyết quang, âm u, hào quang màu đất. Sau một hồi
chuyển qua chuyển lại, bắn về phía vạn hồn. Quả nhiên vạn hồn xuất hiện
một tầng linh giáp, sau đó vượt qua hỏa, chui vào trong thân thể Sở Nam, phía sau nối liền phía trước, cắn!

Đau nhức dâng lên, tràn ngập toàn thân Sở Nam. Cơn đau này tới từ linh hồn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui