Vũ Nghịch Càn Khôn

Tiếng diệt thứ nhất truyền tới, hào quang thủy tinh quan tỏa ra bị tán
hết, Sở Nam tế ra năng lượng đều bị chông vùi, thủy tinh quan mang theo
Sở Nam nhanh chóng lui lại phía sau.

Không đợi Sở Nam dừng lại,
tiếng diệt thứ hai đã truyền tới. Mặc dù có thủy tinh quan bảo vệ nhưng
đầu Sở Nam cũng không khỏi ông ông, thần niệm, tinh thần lực, linh hồn
tiếp tục tan vỡ, trước khi chưa hóa thành hư vô thì ba thứ dung hợp với
nhau càng chặt chẽ hơn.

- Thủy tinh quan cũng không ngăn nổi thiên địa chi uy sao? Trường kiếp nạn này rốt cục là kiếp nạn gì?

Sở Nam không phải là dạng người ngồi chờ chết. Hắn định dùng thần niệm
công kích lại phát hiện thần niệm không nhúc nhích được, tinh lần lực
không đậy được. Đang lúc kinh ngạc, thủy tinh quan đột nhiên phát ra
thủy tinh băng quang chói mắt, ngưng tụ thành một trụ sáng, đánh mạnh
lên trời.

Ầm!

Tiếng nổ vang lên, thủy tinh băng quang biến mất không còn nhưng của màn trời cũng thôi không tiếp tục hạ xuống nữa!

Màn trời tuy không hạ xuống nhưng Sở Nam cảm thấy thế cục không chuyển biến tốt đẹp, ngược lại càng nghiêm trọng hơn. Lúc trước chiến đấu chỉ cần
thủy tinh quan vừa xuất hiện, căn bản không cần bắn ra trụ sáng siêu
năng lượng như vậy đã có thể giúp Sở Nam toàn thân không chút tổn
thương. Nhưng hiện tại thủy tinh quan bộc phát ra công kích cực mạnh vẫn không khống chế được thế cục!

Quả nhiên, trong đầu vừa nghĩ như
vậy, tiến lên trước một bước thì tiếng “Diệt” thứ tư vang lên. Thủy tinh quan không tỏa ra hào quang, ngược lại đều thu liễm lại, đồng thời
trong đầu Sở Nam hiện lên một tràng cảnh chém giết, có cảnh ngàn vạn
người đang chém giết, có trăm vạn người, mấy vạn người, mấy ngàn người,
hơn trăm người…

Những hình ảnh này cùng một chỗ tràn vào. Nếu là
ngày bình thường Sở Nam nhất định ghi nhướ tất ca, nhưng tiếng Diệt vang lên, trong đầu đau nhức không thôi, cho dù Sở Nam cưỡng ép nhưng cũng
chỉ nhớ được hai ba phần mười, phần lớn là những hình ảnh vụn vặt!

Đúng lúc hình ảnh trong đầu biến thành tràng cảnh mấy người chém giết, công
kích hung mãnh trong thiên địa đánh lên thủy tinh quan. Lập tức tiếng
răng rắc kêu lên, thủy tinh quan bị tổn thương, ở trên xuất hiện một vết nứt dài hẹp.

Thấy như vậy, đầu óc Sở Nam cứng ngắc, không biết
nên làm như thế nào. Tuy rằng hắn từng nghĩ tới thủy tinh quan không
ngăn cản nổi trường kiếp nạn này, nhưng không ngờ tới thủy tinh quan sẽ
nứt vỡ, hơn nữa còn nghiêm trọng tới vậy. Cơ hồ mỗi chỗ trên thủy tinh
quan đều xuất hiện vết nứt lớn nhỏ khác nhau!

Phốc!

Sở Nam vô ý thức phun máu tươi, máu tươi phun lên thủy tinh quan, tốc độ nứt ở vị trí đó lập tức giảm bớt. Nhất thời Sở Nam nhớ tới lần đầu tiên mình
gặp thủy tinh quan, nhớ tới máu tươi của mình có diệu dụng đặc thù, vì
vậy vội vàng bức máu tươi chảy lên thủy tinh quan. Máu tươi tuy rằng làm chậm vết nứt lan rộng, nhưng không tiêu diệt được căn bản, Sở Nam điên
cuồng gào thét:

- Ngươi muốn bao nhiêu máu tươi ta đều cho ngươi, đều cho…

Lúc này trong đầu Sở Nam vang lên một giọng nói:

- Không có tác dụng đâu, ngươi có nhiều máu tươi hơn nữa cũng không cải biến được tình cảnh trước mắt!

- Không, ta nhất định sẽ cứu ngươi, nhất định có thể!

Giọng nói Sở Nam có phần nghẹn ngào, nức nở. Thủy tinh quan ẩn nấp trong cơ
thể hắn, tuy nhiên chỉ gặp nhau có mấy lần nhưng không thể phủ nhận thủy tinh quan là át chủ bài lớn nhất của Sở Nam, trợ giúp Sở Nam không nhỏ, hắn có tình cảm sâu đậm với nó.

- Ta vẫn chưa chết!

Nghe được lời này, Sở Nam sững sờ, lập tức hung phấn vạn phần, nhưng giọng thủy tinh quan lại vang lên:

- Nhưng ta lập tức sẽ ngủ sau, ngươi nhất định phải nhớ những lời tiếp theo của ta!

- Ngươi nói, ngươi nói đi…

- Trường kiếp nạn này nếu ta đoán không sai thì sẽ còn một tiếng “Diệt”
nữa. Nếu như ngươi có thể vượt qua năm tiếng Diệt mà không chết, vậy
ngươi đã vượt qua kiếp nạn này. Ngươi không thể để tiểu Hắc tỉnh lại,
nếu không kiếp nạn càng lớn hơn. Từ hôm nay trở đi, ta sẽ không thể giúp ngươi trong thời gian dài, ngươi phải tự mình xử lí cho tốt. Mặt khác,
ta cho ngươi một ít năng lượng bản mệnh, muốn cứu ta, tương lai ngươi
nhất định phải tìm được năng lượng này. Nhớ kỹ, bảo vệ nàng thật tốt,
hãy đi tới…

Giọng nói lập tức im bặt. Sở Nam vội hỏi:

- Nàng là ai? Tiếp theo là gì?

Nhưng mà không có tiếng đáp lại, thủy tinh quan vây quanh Sở Nam cũng biến
mất không thấy đâu, đã ẩn vào trong thân thể Sở Nam. Sở Nam hô to:

- Thủy tinh quan, thủy tinh quan…

Đang định hô lên tiếng thứ ba, công kích từ bốn phương tám hướng lại đánh
tới. Sở Nam tế ra vòi rồng Âm dương ngư, suy nghĩ lại lời thủy tinh
quan, theo phản xạ liền cho rằng ‘nàng’ chính là tiểu cô nương kia. Nghĩ tới tiểu cô nương vẫn đang ở trong đai trữ vật, nhớ tới hiện giờ thủy
tinh quan ngủ say, không thể trợ giúp, đai trữ vật chịu công kích hung
mãnh khó tránh khỏi sẽ bị hao tổn, lập tức Sở Nam cởi đai trữ vật ra,
đặt vào trong túi linh thú, hi vọng với sức mạnh của tiểu Hắc có thể
ngăn cản được. Sau đó hắn lại để túi linh thú ở ngực bụng, vì vị trí này xương cốt dung thân là nhiều nhất!

- Không thể đánh thức tiểu Hắc, tiểu Hắc…

Sở Nam không kịp nói xong, vòi rồng Âm dương ngư đã bị đánh lui, Sở Nam
lập tức đánh ra Diệt thiên quyền. Mấy trăm quyền đánh ra mấy trăm lỗ
đen, lỗ đen cắn nuốt năng lượng hư không thứ nguyên, tiếp theo hắn lại
tế ra Ngũ Hành hồn vực ngăn cản phía trước…

- Diệt~~~

Tiếng Diệt thứ năm vang lên, lập tức công kích bốn phía tăng vọt, Ngũ Hành
hồn vực lập tức bị nghiền nát, Thần lai thủy hồn vừa nuốt huyết nhục
Thủy Chi Hàn khôi phục không ít cũng bị thương nặng, trở lại thân thể Sở Nam, lâm vào ngủ say giống như thủy tinh quan!

Mấy trăm lỗ đen bị trướng bạo, không còn gì!

Vòi rồng Âm dương ngư bị chia năm xẻ bảy!

Đến lúc này, tất cả công kích của Sở Nam đều không có hiệu quả, mọi thủ
đoạn đều thi triển không còn. Trong cơ thể dù vẫn còn lực lượng quang
điểm nhưng đối với kiếp nạn trước mắt không thể dùng được. Mảnh vỡ ẩn
vào trong thân thể lại hiện ra trước người, thế nhưng chỉ bảo vệ được
một phần nhỏ, đại bộ phận đều không thể bảo vệ.

Thanh âm vang lên, huyết nhục trên người Sở Nam từng tầng từng tầng tiêu tán…

- Làm sao bây giờ? Làm sao để vượt qua tiếng “Diệt” thứ năm?

Sở Nam nghĩ tới con mắt thứ ba ở mi tâm, lúc này bất chấp âm mưu, bố cục…
hắn cũng muốn mượn lực lượng con mắt thứ ba. Thế nhưng hắn không biết
làm cách nào để mở ra, mà giờ phút này năng lượng lại quấn lấy cơ thể.
Dưới tình thế cấp bách, Sở Nam dùng huyết chạm vào mi tấm, lập tức máu
huyết liền biết mất. Sở Nam hô to:

- Con mắt thứ ba, đi ra cho ta, ta chết ngươi cũng không sống nổi!

Đau đớn từ mi tâm truyền ra!

Sở Nam biết rõ con mắt thứ ba mở!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui