Vũ Nghịch Càn Khôn

- Tu luyện thuần tuý lực lượng cùng thân thể được gọi là thể tu giả, Lực tông, chính là tông phái lớn nhất của thể tu giả...

Sở Nam sửa sang lại lời của trung niên nhân gọi là Minh Bất Động, thu được tin tức như vậy.

- Thể tu giả cũng có phân chia cao thấp, cùng võ giả tu luyện nguyên lực
không sai biệt lắm, đồng dạng là Quân, Vương, Hoàng, Đế, Tôn, Thánh,
Thần, trên Thần có Tổ, trên Tổ là phản Cổ, chẳng qua phía trước còn thêm một chữ "Lực", mà một quyền có thể đánh ra bao nhiêu lực, còn có phẩm
chất lực lượng chính là tiêu chuẩn phân chia...

- Thể tu giả cho
rằng, thân thể của nhân loại mới chính là bảo tàng lớn nhất ở dưới
Thương khung này, có thể phát huy ra được tiềm lực vô cùng, Lực quyết
chú trọng vào khai thác tiềm lực của bản thân, khai phá lực lượng của cơ thể, siêu việt hổ báo, siêu việt sơn thuỷ, siêu việt long tượng, thậm
chí siêu việt thiên địa...

Sở Nam nhắm mắt nghĩ một lượt những
lời Minh Bất Động nói về Lực quyết mà thể ngộ lấy, tới tới lui lui cân
nhắc sau trăm lượt Sở Nam tự nhủ trong lòng:

"Trong Lực quyết có nói đến một điểm rất quan trọng, tuần hoàn!"

"Tuần hoàn mới có thể lặp đi lặp lại, vô luận là khai phá triệt để bao nhiêu, vô luận là tích súc lực lượng lớn cỡ nào thì luôn luôn có lúc phải khô
kiệt, mà khi đạt tới tuần hoàn xong, tuần hoàn đến chung cực cảnh giới
chính là sinh sôi không ngừng!"

"Tuần hoàn?"

Sở Nam thầm
nghĩ, u sầu nổi lên, tuần hoàn lại phân ra các loại tuần hoàn, có tiểu
tuần hoàn, có đại tuần hoàn, nhỏ nhỏ cỡ ngón tay, còn lớn lớn đến mức
nào Minh Bất Động lại không biết, Sở Nam càng không biết. Thân thể của
hắn cùng thường nhân không hề giống nhau, phương pháp phân chia Minh Bất Động nói ra, đối với lực lượng hiện tại của Sở Nam, nhưng lại không
dùng được.

Một đoàn người Sở Nam hướng ra bên ngoài bí cảnh chạy
đi, có đám người Trần Thượng Xuyên thủ hộ một bên như thị vệ, bên ngoài
lại còn có vạn thú hộ vệ, một vài võ giả đến từ bên ngoài còn ở trong bí cảnh vừa chứng kiến trận hình này xong lập tức không có ai dám đến gây
chuyện.

"Lực lượng cơ thể, làn da, huyết nhục, kinh mạch, cốt cách, lục phủ ngũ tạng,..."

Sở Nam nghĩ, hai mắt đột nhiên sáng ngời.

"Đây không phải là cùng Càn Khôn Cửu Chuyển giống nhau sao? Chỉ có điều Càn
Khôn Cửu Chuyển tăng cường không chỉ riêng mỗi lực lượng mà còn có
nguyên lực... Bên trong đó có cái gì khác biệt sao?"

Sở Nam nghĩ đến nặng nề, không có chú ý tới trên mặt đám người Tư Đồ Dật Tiêu hiện lên vẻ khác thường.

Tư Đồ Dật Tiêu nhiều lần muốn mở miệng nhưng chứng kiến trạng thái chìm đắm trong suy nghĩ của Sở Nam như vậy liền nhịn xuống.

Thời điểm suy tư thời gian trôi nhanh nhất, Sở Nam cảm giác chưa được bao
lâu liền đã đi tới một bên khác của Toả hải bí cảnh, lúc này Sở Nam mới
lấy lại được tinh thần. Sau khi đám người Sở Nam đi ra ngoài, đang muốn
xuất phát phát hướng Thiên Tướng quốc thì Tư Đồ Dật Tiêu đột nhiên đi
tới nói ra:

- Đại ca, ta muốn nói với ngươi một chuyện.

- Chuyện gì?

Sở Nam lúc này mới phát hiện ra sự khác thường, Tư Đồ Dật Tiêu cười nhẹ, nói:

- Ta muốn rời đi, đi tìm con đường thuộc về ta.

- Ân?

- Đại ca, ta muốn tự mình xông xáo một lần, ngắm nhìn thế giới này.

Nghe nói như thế, trong lúc nhất thời Sở Nam trong lòng dâng lên ngàn vạn
suy nghĩ, rồi sau đó lại từ từ lắng đọng xuống, Sở Nam xuất ra cái hồ lô cực kỳ lợi hại không rõ lai lịch kia, nói:

- Cầm!

- Đại ca...

- Cầm.

Thanh âm không cho cự tuyệt lần nữa vang lên, Tư Đồ Dật Tiêu nhận lấy hồ lô,
Sở Nam lại đem một tay giơ lên không, Tư Đồ Dật Tiêu cũng giơ lên, hai
cánh tay nắm thật chặc cùng một chỗ, Sở Nam nói:

- Ta chờ mong ngày đó chúng ta lần nữa gặp lại nhau!

- Nhất định sẽ có ngày đó!

Tư Đồ Dật Tiêu khẳng định, ba lần hít thở sau hai tay buông ra, Tư Đồ Dật Tiêu nhìn Tứ Quý nói:

- Muội muội ta phải giao cho ngươi rồi, ngươi nhất định phải đối tốt với muội muội ta, nếu không đừng trách ta không khách khí.

- Yên tâm đi.

Thấy một màn như vậy Sở Nam có chút kinh dị, hắn thực nhìn không ra Tứ Quý lại cùng Thẩm Mạch Hân, Thẩm Mạch Hân xấu hổ, nói:

- Đại ca, ngươi đừng nghe ca ca ta nói lung tung.

Tứ Quý thấy ánh mắt Sở Nam như vậy cũng rối rít giải thích:

- Sở Nam, đừng nghĩ lung tung, Mạch Hân tư chất không sai, có thể tiến vào Thiên Võ điện.

Sở Nam cười cười:

- Ta cũng đâu có nghĩ lung tung, nghĩ lung tung mới chính là các ngươi đó.

Tư Đồ Dật Tiêu lại hướng vợ chồng Sở Thiên Phong, Tử Mộng Nhân cáo từ, rồi nói ra:

- Đại ca, ta đi nha.

- Bảo trọng!

- Ân.

Tư Đồ Dật Tiêu gật đầu liên tục, quả quyết quay người dứt khoát rời đi, trong nội tâm lại thầm nhủ:

"Đại ca, ta sẽ nhanh chóng phát triển, ta sẽ theo bước tiến của ngươi, cùng đi nghịch thiên!"

Kỳ thật, suy nghĩ trong lòng Tư Đồ Dật Tiêu Sở Nam đều rõ ràng, đó là Tư
Đồ Dật Tiêu không muốn liên luỵ hắn, mà hắn sở dĩ đồng ý cũng xác thực
như lời Tư Đồ Dật Tiêu nói, chỉ cần mình đi tìm thì mới có thể tìm được
con đường thuộc về chính mình!

Tư Đồ Dật Tiêu vừa đi Thiên Ngã liền lên tiếng:

- Tỷ phu!

- Ngươi cũng muốn đi?

Thiên Ngã cười nói:

- Tỷ phu, ta đi theo ngươi vốn chỉ tìm kiếm chút kích thích, nhưng mà từ
đầu tới cuối ta chỉ xuất ra được một chiêu, một chiêu này còn không đánh ngất nổi người ta, sau đó ta không có xuất thủ qua, thật sự là rất
không thoải mái! Cho nên, ta muốn đi tìm cơ hội được ra tay thật nhiều,
thuận tiện sáng tạo ra Kim quy tắc thuộc về ta.

Sở Nam lúc này đem pháp bảo thu được từ trong tay đám người Trần Thượng Chủng, tất cả đều đặt lên trên mặt đất, nói:

- Ngươi nghĩ muốn cái gì, cứ chọn lựa.

Thiên Ngã lắc đầu, cười nói:

- Tỷ phu, những vật này quá chói mắt rồi, ta thu lấy nói không chừng còn
dẫn tới không ít tai hoạ, hơn nữa ta thích cận thân chém giết! Pháp bảo
đối với ta chỉ là thứ yếu, ta chỉ có một yêu cầu.

- Nói đi.

- Nhớ rõ phải đi cứu tỷ tỷ của ta, tỷ tỷ của ta tuy không nắm giữ được
Phong nhưng Phong này nếu thổi lên rồi sẽ bất ly bất khí, đến chết cũng
không đổi, ta tin tưởng với tính tình tỷ tỷ ta có thể cùng Tử Mộng Nhân
cô nương chung sống hoà thuận.

Nói xong, Thiên Ngã không có để cho Sở Nam cùng Tử Mộng Nhân có cơ hội đáp lời mà quay người rời đi.

Sở Nam cũng không lo lắng, dù sao Nam Xuyên châu này cũng là địa bàn của
hắn, Sở Nam quét mắt nhìn biểu lộ trên mặt những người khác, nói:

- Xem vẻ mặt các ngươi, đều muốn rời khỏi ta mà đi?

- Đại nhân, chúng ta không muốn trở thành vướng víu của người.

Sát Huyết Ma nói thẳng, những người khác cũng gật gật đầu, Sở Nam suy nghĩ một chút liền nói ra:

- Các ngươi phải đi ta cũng không cản, xác thực mỗi người đều có con
đường của mình, thiên địa của chính mình, nếu như các ngươi gặp phải khó khăn, có thể hướng Thiên Tướng quốc cùng Vân Thiên quốc, còn có Tinh
Bảo các cầu viện, ta truyền cho các ngươi một câu, đem những lời này nhớ kỹ...

Sở Nam truyền âm mật nhập, lại để cho mọi người nhớ kỹ, sau đó mọi người nói ra:

- Đại nhân, chúng ta đi rồi, một ngày làm đại nhân, vĩnh viễn là đại nhân của chúng ta, ngày khác chúng ta nhất định sẽ tụ họp dưới trướng đại
nhân.

- Tại đây ta còn một chút đan dược rất phù hợp với các ngươi, đi đi thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui