Vũ Nghịch Càn Khôn

Tạc âm bay thẳng lên Thiên Mạc, Thiên Mạc chấn động, như muốn nghiền nát.

Hai người Hoa Phương cùng Hồn Phiên lão tổ không dám quay đầu lại nhìn xem
cái tạc âm này vì sao mà có, chỉ một đường liều mạng bỏ trốn, nhưng mà
bọn hắn đoán được một ít, Hoa Phương một bên vừa trốn một bên vừa nói
ra:

- Hy vọng bọn hắn tự bạo có thể đem kim y nhân nổ cho phân thân toái cốt!

Hoa Phương suy đoán không có sai, tiếng nổ mạnh xác thực là do đám người
Trần Thượng Xuyên, Tiền Huyết Minh tự bạo tạo mà thành. Hơn hai mươi
người bọn hắn tự bạo khiến cho Kim sắc lôi đình kia toàn bộ tán loạn,
ngay cả kim y nhân phòng ngự cường hãn cũng "oa" mà phun ra một búng
máu, đồng thời kim y trên người xuất hiện ba đạo vết rách!

- Thật ác độc, người như vậy, tuyệt không thể lưu!

Kim y nhân lĩnh trọn uy năng tự bạo, bên trong năng lượng loạn lưu truyền đến một tiến hét lớn:

- Ăn gia gia một côn, Kình Thiên Nhất Kích!

- Kình Thiên Nhất Kích?

Kim y nhân kinh dị một tiếng, cảm giác có chút quen thuộc, cảm giác được
Kình Thiên chiến côn cấp tốc nện xuống, kim y nhân không kịp nghĩ kỹ,
lập tức thi triển ra Tam Thiên Thiên Lôi Quyền, đồng thời cảm giác được
Sở Nam đang bỏ chạy đã quay đầu giết tới.

Kim y nhân cười lạnh một tiếng:

- Ngươi còn dám trở về? Thật sự là tự tìm đường chết!

Sở Nam thổ huyết, ngón tay tại không gian thứ nguyên như long phi phượng vũ!

Lập tức, công kích của kim y nhân như vỡ đê lao tới, Sở Nam hét lớn:

- Định cho ta!

Lập tức, Lôi đình uy năng sắp sửa bộc phát kia cứ như vậy bị định trụ!

- Diệt Thiên Quyền!

- Âm Dương long quyển phong!

Sở Nam liên tiếp thi triển ra hai đại chiêu, cùng Kình Thiên chiến côn cùng lúc đánh tới.

Lúc này, kim y nhân động.

Sở Nam hoạ ra chính là Định Hồn Phù Văn, uy lực quả nhiên không tệ, nhưng
mà kim y nhân thực lực quá mạnh mẽ, chỉ có thể định được hắn trong thời
một phần ngàn cái hít thở, bất quá kim y nhân vẫn còn bị ảnh hưởng. Thời điểm kim y nhân vừa động toàn thân bắn ra kim lôi quang bốn phía, Lôi
đình uy năng lập tức hướng Chiến Thần oanh tới.

Chiến Thần bị
thương, lúc thổ huyết lui lại thì quyền đầu của Sở Nam đã đánh lên trên
lồng ngực kim y nhân, Âm Dương long quyển phong lại đánh lên đỉnh đầu
kim y nhân mà nổ tung, Sở Nam đồng dạng cũng bị phản chấn lui lại, quyền đầu trong lúc nhất thời đã mất đi tri giác, thẳng đến khi lui lại vài
trăm mét mới khôi phục lại bình thường.

Mà kim y nhân khoé miệng bắt đầu xuất hiện máu tươi, kim y trên người đã có vết rách thứ tư!

- Rất tốt, ngươi rất tốt, vậy mà có thể làm cho ta thổ huyết!

Kim y nhân giận quá hoá cười, nhắm Sở Nam đuổi tới.

Trong nội tâm Sở Nam quả thực khiếp sợ không thôi, Diệt Thiên Quyền cùng Âm
Dương long quyển phong đã là công kích cường hãn nhất của hắn, mà công
kích như vậy chỉ khiến cho kim y nhân thổ ra một chút máu, bộ kim y trên người kia sợ là có thể so sánh cùng Thuỷ Tinh quan, cũng là hiểu được
liều mạng như thế mà không khiến hắn bị thương nặng mà chính mình ngược
lại còn bị thương...

Nghĩ đến quyền đầu mất đi tri giác trong
tích tắc hàn mang trong mắt Sở Nam chợt loé lên, mặc dù chỉ là trong
tích tắc nhưng đối với kim y nhân mà nói đã đầy đủ để đem Sở Nam giết
qua giết lại hơn mười lần.

Trong đan điền, đám Kim sắc thiểm điện kia đã bị Âm Dương ngư luyện hoá hoàn toàn, đã bị Tử sắc lôi đình hoàn
toàn cắn nuốt, Tử sắc lôi đình theo đó mà mạnh mẽ hơn không ít, nhưng mà đối với kim y nhân mà nói, vẫn là quá yếu.

- Hai chiêu công kích vừa rồi của ngươi, đã là công kích lớn nhất của ngươi?

Vết máu trên mặt kim y nhân biến mất, bốn đạo vết rách trên kim y cũng chậm rãi khép lại, tuy rằng tốc độ rất chậm nhưng xác thực là đang khép lại.

- Đem nàng giao ra đây, ta cho ngươi một cái thống khoái, cho ngươi khỏi bị nỗi khổ lôi đình oanh kích vạn năm!

- Ta nói rồi, ngươi không được!

- Không có thực lực kia lại còn dám cuồng vọng trước mặt ta!

Kim y nhân hai mắt phát lạnh, sát khí tuôn ra, lạnh nhạt nói:

- Đừng có chạy, tốc độ của ngươi dưới Lôi đình chi tốc của ta chỉ là trò cười!

Vừa dứt lời, kim y nhân thoáng cái đã xuất hiện trước mặt Sở Nam.

- Tiếp tục trốn đi a!

Sở Nam quay người lại, thấy một bức tường Lôi đình kim sắc lấp kín, ngăn cản trước mặt hắn.

Kim y nhân cười lạnh:

- Trốn à? Như thế nào không trốn nữa?

Tinh quang trong mắt Sở Nam chợt loé, áp súc mười đợt lực lượng hướng bức tường kim lôi đánh tới.

Lúc này, kim y nhân quát:

- Tam Thiên Thiên Lôi Quyền!

Một quyền, đánh về phía lưng Sở Nam.

Sở Nam cảm giác được một cỗ nguy cơ nhập thể nhưng mà hắn không có quay
đầu ngăn cản mà chỉ thoáng di động một chút, sau đó Chấn Thiên Quyền
đánh lên bức tường kim lôi.

Mười ức cân lực mãnh liệt, bức tường kim lôi tan vỡ!

Sở Nam không có thừa cơ xuyên qua ngược lại còn đem Lôi đình chi lực trên
bức tường kim lôi này toàn bộ cắn nuốt vào trong đan điền.

Kim y
nhân chứng kiến Sở Nam để lộ lưng cho hắn cũng tràn ngập nghi hoặc,
không biết trong hồ lô Sở Nam có thuốc gì, nhưng mà hắn không có đi quản nhiều như vậy, thầm nói trong bụng:

"Ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!"

Lúc Sở Nam đem bức tường kim lôi cắn nuốt thì Tam Thiên Thiên Lôi Quyền đã
nện lên trên lưng Sở Nam, Sở Nam thổ huyết bắn về phía trước, mượn cỗ
tốc độ cùng lực lượng này Sở Nam xuyên qua hư không thứ nguyên, thần
niệm quét ra, sau khi xác định phương hướng một chút liền hướng Toả hải
bí cảnh mà đi.

Cùng lúc đó, kim y nhân nhìn mình vỡ ra một đạo khe hở bằng nắm đấm mà khiếp sợ không thôi, bật thốt lên:

- Không có khả năng, thân thể của hắn cùng lực lượng tuyệt đối không thể
thừa nhận Tam Thiên Thiên Lôi Quyền, ngược lại còn chấn ta bị thương tới tình trạng này? Rõ ràng lúc trước hắn không có tế ra pháp bảo phòng ngự gì, trên người hắn đến cùng là ẩn dấu cái gì?

Trong thân thể Sở
Nam tự nhiên là ẩn chứa đám xương cốt cường đại cùng thần bí kia, tại
thời khắc kia Sở Nam đã đánh cược một lần, đám xương cốt kia quả nhiên
không để cho hắn phải thất vọng, bất quá hắn bị thương cũng không nhẹ,
so với vứt bỏ tính mạng mà nói lại tốt hơn rất rất nhiều.

Kim y
nhân rốt cuộc phục hồi lại tinh thần, chứng kiến Sở Nam biến mất trước
mắt, nhắm mắt cảm ứng một chút thân hình liền loé lên đuổi theo.

- Nhất định phải bắt được hắn, nhìn xem trong thân thể hắn có cái gì cổ quái!

Sở Nam đem ba loại thân pháp cùng thi triển một lúc, hướng Toả hải bí cảnh mà đi, bởi vì trong bí cảnh hắn mới có ưu thế về lực lượng, hơn nữa còn có thể mượn vạn thú chi lực. Kỳ thật, hắn cũng muốn mượn Cấm Vụ chi lực nhưng vài ngày trước Cấm Vụ không cho phép hắn tiến nhập vào trong Vụ
Cấm Hải cũng đủ nói lên thái độ của Cấm Vụ, nói không chừng đến lúc nào
đó Cấm Vụ không chỉ không giúp hắn mà còn cắn ngược hắn một cái!

Ngay tại lúc hai người một truy một chạy thì trong vô tận hư không, phía
trước Lôi trì, một nữ tử xinh đẹp mặc tử y, trong mắt hiện lên vẻ lo
lắng.

- Hắn vậy mà thực sự xuống dưới đuổi giết, đó là đồ của ta, chủ nhân là ta không nói gì tới mà hắn còn làm thế? Hắn cho rằng hắn
muốn là được sao? Ta vĩnh viễn không gả cho hắn đấy! Cái này phải làm
sao bây giờ? Ta lại bị phụ thân vây ở chỗ này, làm sao bây giờ? Hắn đánh không lại, nhưng mà... không được, ta nhất định phải nghĩ biện pháp
thoát ra ngoài!

Tử y nữ tử nhìn chằm chằm vào lôi trì mà minh tư khổ tưởng, đột nhiên nàng nghĩ ra một cái biện pháp, hét lớn:

- Vận bá, ngươi đi nói cho phụ thân ta biết, nếu hắn không thả ta ra ta liền tự sát!

Nói xong, tử y nữ tử liền một chưởng hướng trán vỗ tới...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui