Vũ Nghịch Càn Khôn

Trong điện, có bài trí một ít đồ vật bình thường, ví dụ như bình hoa, bàn ghế, bút lông...

Nhưng mà, những vật này mang đến cho người nhìn cảm giác chính là đã tồn tại
từ rất lâu rồi, Sở Nam thậm chí còn cảm nhận được khí tức trầm trọng của thời gian!

Nhưng khi Sở Nam bước vào trong thì trong đầu, trong
tâm thần chỉ còn lại một lão giả tóc vàng mang phong cách cổ xưa, trầm
trọng, giống như một cái hồ trong núi sâu mấy ngàn năm chưa từng gợn
sóng qua.

- Ngươi thực sự đã đến rồi?

- Đến rồi.

Một hỏi một đáp, tựa như đã quen thuộc mấy trăm năm vậy, nhưng mà Sở Nam lại biết cái hàm nghĩa che dấu bên trong câu hỏi này.

- Tốt, ngồi đi.

Sở Nam đi qua, khoanh chân ngồi xuống trước mặt lão giả, lão giả lấy ra ba khối xương đưa cho Sở Nam, nói:

- Ta muốn giúp ngươi cốt toán một lần, ngươi chỉ cần cầm trong tay rồi thả xuống là được, đồng ý chứ?

Nói xong, lão giả nhìn thấy hai mắt nhìn chằm chằm ba khối xương trong tay, hai mắt có chút phát sáng, lão giả thấy vậy không khỏi lên tiếng hỏi:

- Ngươi biết ba khối xương này?

Sở Nam nhẹ gật đầu!

Kinh ngạc, từ trong ánh mắt lão giả hiện lên, lão giả cuống quít hỏi:

- Ngươi biết rõ lai lịch của chúng sao?

Lần này, lại đến phiên Sở Nam kinh ngạc, Sở Nam nói:

- Ta đang chuẩn bị hỏi Điện chủ đại nhân lai lịch của đám xương cốt này.

- Ngươi cũng không biết?

- Không biết.

- Vậy ngươi như thế nào biết chúng?

- Ta đã gặp qua rất nhiều, khối lớn nhất chính là thấy được trong Toả hải bí cảnh.

- Ân?

Trong con mắt đục ngàu của lão giả đột nhiên trở nên sâu thẳm vô cùng, tự định giá trong chốc lát, lão nói:

- Ta trước kia cũng không phải dùng ba khối xương này để bói toán mà dùng một cái mai rùa vạn năm, đáng tiếc, tại lúc tính ra tại Cực tây chi địa sẽ xuất hiện một cái tồn tại cường đại đã bị huỷ.

Sở Nam kinh hãi trong lòng nhưng bên ngoài lại tận lực duy trì vẻ bình tĩnh!

- Những khối xương này ta cũng không biết lai lịch cụ thể, chỉ biết là
chúng tuyệt không bình thường! Lúc ta dùng chúng để bói toán thì tiêu
hao đặc biệt lớn, nhưng mà kết quả lại cực kỳ chuẩn!

Lão giả nhìn chằm chằm Sở Nam mà nói, mà Sở Nam lại có chút khó xử.

- Không muốn sao?

- Cũng không hẳn, chỉ là...

Sở Nam nói đến chỗ này liền dừng lại, ngược lại còn nói ra:

- Điện chủ, nếu ta không cẩn thận đem ba khối xương này dung thân, ngươi đừng trách ta...

- Ân?

- Ta tận lực khống chế, thử thử một lần.

Lão giả cảm thấy càng lúc càng cổ quái, Sở Nam tập trung tinh thần, khống
chế dục vọng muốn đem ba khối xương trong tay dung nhập vào trong thân
thể. Tay cầm lấy ba khối xương, may mà chúng không có nhập thể, đem
chúng thả xuống đất, tại trên ván gỗ đánh ra thanh âm trầm trọng.

Lão giả toàn thân chấn động, tinh thần khí như biển cả đều tập trung lên ba khối xương, bắt đầu tiến hành bói toán.

Một phút đồng hồ qua đi rất nhanh, lão giả một đầu đầy mô hôi nhưng vẫn
không có chút thu hoạch nào, sau nửa canh giờ trong đầu vẫn là một mảnh
trống rỗng, lão giả lên tiếng nói:

- Ta cần một giọt máu của ngươi, nhỏ lên trên đám xương đó.

Kỳ thật, đối với bói toán Sở Nam cũng không nhiệt tình cho lắm, hắn tin
tưởng rằng nhân sinh của mình chính là do mình tạo ra mà không phải tính ra. Bất quá, chứng kiến lão giả cố sức như thế Sở Nam cũng chiếu theo
lời mà làm.

Lúc vừa đem máu nhỏ lên trong đầu lão giả lập tức
xuất hiện một bức tranh, trong tranh có một người cầm kiếm bổ ra Thiên
Mạc, người này, chỉ thấy được bóng lưng cao ngất ngưởng!

Lúc này, chỗ Thiên Mạc bị bổ ra kia như có cái gì đó đang tiến vào thì hình ảnh
lại tan vỡ đi, lão giả thổ huyết, một đầu tóc vàng liền chuyển thành xám mà lui lại, mà ba khối xương kia một khối dung vào trong thân thể Sở
Nam, khối thứ hai là bàn chân, khối thứ ba là sống lưng.

- Điện chủ!

Sở Nam vội vàng đỡ lấy lão giả, Điện chủ tóc đã biến thành xám thần tình
lộ ra vẻ kinh hãi, kinh hãi vì với thực lực của hắn, bói cho Sở Nam một
quẻ vậy mà lại thụ trọng thương như vậy, đã vậy hắn cũng không có tính
toán ra!

Đồng thời, còn có nghi hoặc, trong nội tâm Điện chủ tự nhủ:

"Đó là Thiên Mạc sao?"

- Ta không sao.

Điện chủ khoanh chân ngồi xuống, Sở Nam không có ý tứ nói:

- Điện chủ, ta... xương cốt...

- Người hữu duyên sẽ có được, không cần để ở trong lòng.

Điện chủ cũng thấy rõ ràng, ba khối xương của mình kia vậy mà lại tiến vào
trong thân thể Sở Nam, đè xuống nội tâm khiếp sợ, Điện chủ nói ra:

- Ngươi khẳng định có rất nhiều nghi vấn a?

- Đúng vậy.

- Ngươi có thể hỏi, nếu ta biết ta sẽ nói hết cho ngươi.

Sở Nam trong lúc nhất thời không biết bắt đầu từ đâu, sau một lát suy nghĩ, hắn nói ra:

- Thiên Võ đại lục có rất nhiều bảo bối, rất nhiều cổ quái, còn có hạt giống dị Ngũ hành, đây là cái gì?

- Có một trận chiến, chấm dứt tại Thiên Võ đại lục!

Ánh mắt Sở Nam trở nên lăng lệ ác liệt, hắn nghe được rất rõ ràng, là "chấm dứt tại Thiên Võ đại lục" mà không phải là "phát sinh tại Thiên Võ đại
lục", vậy chuyện này bắt đầu từ đâu? Còn có chiến trường lúc trước lại
phát sinh ở địa phương nào, chiến đấu là những người nào?

Đè xuống trùng trùng nghi hoặc, Sở Nam sững sờ, ngẩn người mà nhìn Điện chủ, Điện chủ lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ mà nói ra:

- Ngươi đã minh bạch.

- Ta cái gì đều không rõ...

Sở Nam một bộ rất vô tội!

- Không biết cùng không thể nói.

- Trận tông trước kia từng thống nhất Thiên Võ đại lục thì sao?

- Đắc tội người nào đó, xúc phạm tới lợi ích của thế lực nào đó, sau đó, bị diệt.

Điện chủ nghĩ một lát, lại nói thêm một câu:

- Trận tông có lẽ còn truyền nhân, bất quá ai cũng không biết ở nơi nào.

- Thiên Võ điện tồn tại, là vì chuyện gì?

- Thủ hộ!

- Thủ hộ?

Sở Nam nhớ tới Thiên Trảm điện, Điện chủ lại hỏi:

- Còn có, là vì lợi ích.

- Bảo bối trên Thiên Võ đại lục, tại sao các ngươi không có đi tìm?

Điện chủ cười cười:

- Ngươi làm sao biết chúng ta không có tìm qua? Bất quá những bảo bối kia phải là người có duyên mới có được!

- Vụ Cấm Hải kia là chuyện gì?

- Có vài lão quái vật, không phải là người chúng ta có thể động vào.

...

Sở Nam hỏi không ít vấn đề, tuy rằng Điện chủ không nói rõ ràng lắm nhưng
Sở Nam cũng nhận được rất nhiều tin tức hữu dụng, cũng biết Thiên Võ
điện là một phần tử trong Chư Thiên điện.

Điện chủ nói:

- Gia nhập Thiên Võ điện, thế nào?

- Ta có rất nhiều địch nhân.

- Địch nhân của ngươi chính là địch nhân của Thiên Võ điện, Thiên Võ điện là nhà của ngươi!

- Nhà?

Tâm tư Sở Nam khẽ động, lại nói:

- Những địch nhân kia, rất cường đại!

- Mặc kệ hắn cường đại ra sao!

- Tốt.

Sở Nam đồng ý, chỉ bằng việc Tú Quý cùng Cửu Võ liều mình thủ hộ phụ mẫu hắn thì hắn đã không thể cự tuyệt rồi.

Điện chủ thấy Sở Nam đồng ý liền nở một nụ cười vô cùng sáng lạn, nói:

- Thiên Võ điện có khả năng thuyên chuyển tài nguyên, ngươi có thể tuỳ ý thuyên chuyển?

- Thật vậy?

- Tự nhiên là thật.

Nhãn châu Sở Nam xoay chuyển, hỏi:

- Ta cần làm cái gì?

- Ba năm sau, đại biểu Thiên Võ điện tham gia Chư Thiên bỉ tái!

- Đi.

Sở Nam thống khoái đáp lại.

Tảng đá trong lòng Điện chủ theo một chữ kia mà rơi xuống, lúc này Sở Nam lại hỏi:

- Điện chủ, ngươi đã từng nghe nói qua trận pháp cải biến thời gian không?

- Cải biến thời gian?

Điện chủ trầm tư một chút, lại lấy ra một tấm lệnh bài, bất ngờ chính là
khối lệnh bài màu đen kia. Lúc Sở Nam đang khiếp sợ thì Điện chủ lại nói thêm:

- Vật này, có thể nhắc nhở ngươi một ít.

- Điện chủ, lệnh bài kia, lai lịch là gì?

Thanh âm Sở Nam phi thường kích động!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui