Vũ Nghịch Càn Khôn

Chém giết kết thúc, Tứ Quý, Cửu Võ đều bị thương nặng tới mức hôn mê, ba gã võ giả Thuỷ tộc cũng bị thương nhưng không quá nặng, nhưng mà bọn
hắn nhìn đám người Tứ Quý lâm vào hôn mê mà cái gì cũng không làm.

Đơn giản là bề ngoài của ba người bọn hắn đã không còn là người nữa mà ba
con mèo nhỏ manh động vạn phần, miệng há ra, lời phát ra không phải là
tiếng người nói mà lại là tiếng mèo kêu "meo meo"!

Giờ phút này,
ba người lại lắc lư thân mình khiêu vũ, bọn hắn tự nhiên không muốn làm
thế nhưng lại không thể kìm lòng được mà làm vậy, bởi vì trước mặt bọn
hắn còn có một con thỏ đang vẩy vẩy móng trên không trung, bọn hắn chính là theo cái móng kia mà nhảy múa!

Ba người khóc không ra nước
mắt, đến hiện tại bọn hắn vẫn còn chưa rõ đây rốt cuộc là chuyện gì, chỉ biết lúc ấy con thỏ này chỉ dùng móng vuốt điểm lên người bọn hắn một
cái, sau đó liên tục phun ra ba chữ:

- Mèo! Mèo! Mèo!

Vì vậy, bọn hắn liền biến thành mèo.

Đối với thảm trạng của ba người thì thất trưởng lão lại tốt hơn trăm ngàn
lần, không chỉ là được ngồi tại một gian phòng thoải mái sạch sẽ mà còn
được Điện chủ quan tâm trị liệu, có thể trong thời gian rất ngắn sẽ khôi phục lại. Thất trưởng lão có đãi ngộ như thế là do Sở Nam yêu cầu, Sở
Nam còn muốn xem xét đám gợn sóng kia, nghiệm chứng lấy suy nghĩ trong
lòng hắn.

Sở Nam nhìn Tiểu Hắc chơi vui tới bất diệc nhạc hồ khoé miệng không khỏi giương lên, trong nội tâm lại thì thầm:

"Tiểu Hắc ngủ xong một giấc liền lợi hại hơn không ít, trước kia còn muốn
biến Hung giao tứ trảo thành cá chạch, hiện tại lại có thể trực tiếp
biến người thành tiểu miêu rồi."

Biển nước muốn nhấn chìm Thiên
Võ điện Sở Nam sớm đã luyện hoá, Sở Nam nhìn Âm Dương ngư xoay tròn
không ngừng trên không mà thì thầm:

"Cái kia có thể đưa tới cường đại vật chất "Diệt" chi kiếp, là luyện chế ra hay sao?"

Loại vật chất này tuy đã đem tới cho Sở Nam nguy cơ lớn lao nhưng uy lực xác thực cường hãn, chỉ là một sợi mà lại có thể bộc phát ra uy năng lớn
lao, nếu có thể có được nhiều hơn loại vật chất kia, ngày sau Phá toái
hư không mà nói sẽ mang tới nhiều thêm một phần bảo đảm.

"Giống
như chuyên môn luyện hoá hư không lấy ra, lần đầu tiên xuất hiện chính
là ta tấn chức Võ Thần chi cảnh, thời điểm câu thông với không gian chi
lực. Lần thứ hai là cùng Mộng nhi vu sơn vân vũ, lần thứ ba chính là
thời điểm luyện đan không gian chung quanh bạo loạn. Lần thứ tư, chính
là thời điểm luyện hoá Đan kiếp..."

Hồi tưởng lại, Sở Nam ẩn ẩn
đã bắt được một ít mấu chốt, năng lượng phức tạp trong không gian thứ
nguyên là không thể thiếu, bất quá, phảng phất như vẫn còn một điểm mấu
chốt như điểm long nhãn vậy. Lưu tâm lại, chú ý lực của Sở Nam lần nữa
đặt ở trên Định Thần Phù Văn.

Định Thần Phù Văn tái tổ hợp lại cùng lúc đầu quả nhiên không giống nhau nhưng uy lực lại to lớn đến kinh người.

"Phù văn khác có hay không cũng như thế?"

Sở Nam phân giải lấy Bạo Phù Văn, nghĩ đến phù văn đối lập bản thân, một chính một phản mà trong đầu lại hiện lên một câu nói:

"Vạn vật bão âm nhi phụ dương (*), phù văn này lúc đó chẳng phải là một vậy? Một chính một phản, một âm một dương, còn thật sự có thể giải thích
được..."

(* Tạm dịch: Vạn vật bao hàm âm dương.)

Ba ngày
sau, tinh thần lực của Sở Nam đã hoàn toàn khôi phục, bất quá đã có thể
chống đỡ tương đối Sở Nam hoạ ra Bạo Phù Văn. Dựa theo phân giải ngày
đó, chín đạo thần niệm hoạ ra, cơ hồ là trong nháy mắt Bạo Phù Văn liền
được hoạ ra, chính phản hợp lại một chỗ.

Nhất thời "ầm ầm" nổ
vang lên, thoáng cái đem gian tĩnh thất được Sở Nam bố trí trận pháp kia nổ tung lên trời, đem tất cả mọi người đang tu luyện đều giật mình tỉnh dậy. Đầu tiên chạy tới chính là Tiểu Hắc, sau đó mới là đám người Điện
chủ, Chiến Thần...

Đợi khi mây khói tan đi thân ảnh Sở Nam lại
hiển lộ trước mắt chúng nhân, mọi người nhìn lại thì không khỏi phụt
cười thành tiếng, chỉ thấy Sở Nam đầy bụi đất, một đầu tóc bị bạo tạc
cho rối tung như ổ gà, một bộ quần áo rách rưới thảm thương.

Sở Nam quét mắt một vòng những gương mặt phía trước liền lộ ra một hàm răng trắng phau phau mà cười nói ra:

- Chút ngoài ý muốn, không có chuyện gì, da của ta dày, một chút việc đều không có, mọi người đang làm gì thì làm đi thôi.

Tiểu Hắc nhảy vào lồng ngực Sở Nam, Điện chủ nói:

- Có chuyện gì, tuỳ thời có thể đến tìm ta.

Sau đó tất cả mọi người đều tản ra, chỉ có Điệp Y là hướng Sở Nam đi tới, nàng hỏi:

- Thật sự không có chuyện?

- Không có, nếu không, ngươi có thể nhìn xem.

Sở Nam cười nói.

Điệp Y đang muốn thò tay thăm dò một phen thì lập tức chuyển thành sờ lên
gương mặt Sở Nam, trong đầu không hiểu tại sao lại vang lên một loại
thanh âm, lập tức khuôn mặt liền trở nên đỏ bừng, cũng không đi xem xét
tiếp nữa mà quay người phá không mà đi, lưu lại Sở Nam không hiểu cái gì cả.

- Người bị nổ là ta mà, Điệp Y làm sao vậy? Mặt đỏ như vậy!

Sở Nam tất nhiên không biết được, là Điệp Y nghĩ tới một đêm kia.

Thu hồi ánh mắt lại, Sở Nam cũng không thèm đi quản hình tượng của mình lúc này mà nghĩ đến một màn lúc nãy. Bạo Phù Văn đích xác là uy lực gia
tăng, xem tĩnh thất tàn phá sẽ biết, nhưng thừa nhận lực công kích lớn
nhất lại không phải tĩnh thất mà chính là bản thân hắn.

- Mục tiêu Bạo Phủ Văn dị bản tập trung lại chính là mình!

Cho ra được kết quả này Sở Nam lại cười khổ không thôi, chính mình vẫn cho
rằng sự tình thật sự quá tốt đẹp, sau đó lại là may mắn, cũng may bản
Bạo Phù Văn dị bản này không có khoá chặt bản thân lúc hoạ phù, bằng
không thật đúng là ăn một cái thiệt thòi còn muốn lớn hơn lúc trước
nhiều, nếu không có Tiểu Hắc, chỉ sợ sớm đã thân tử hồn tiêu rồi.

"Tận lực thí nghiệm thật nhiều, nhìn xem hiệu quả các loại phù văn dị bản."

Sở Nam thầm nghĩ, vốn chuẩn bị tiếp tục ở trong tĩnh thất tiến hành, con
ngươi khẽ đảo một vòng, một đạo Không gian liệt phùng bị kéo ra, ôm Tiểu Hắc mà nhảy vào trong không gian thứ nguyên, lần nữa dùng chín đạo thần niệm hoạ ra Bạo Phù Văn. Tiếp đó, lực lượng tuôn ra, hình thành một cái vòng bảo hộ, phòng vạn nhất. Tu năng Bạo Phù Văn không tạo ra thương
tổn cho hắn nhưng bộ dáng bị bạo tạc thật sự là có chút...

Lúc
này đây, Sở Nam không hề để trung tâm phù văn chuyển thành phản diện nữa mà để cho tám cái bộ vị khác đồng thời xoay ngược, cùng trung tâm hấp
dẫn nhau. Sau khi tổ hợp lại Sở Nam liền tập trung lên mục tiêu sớm đã
chuẩn bị.

Nhưng mà, không có bạo tạc xảy ra!

Một hơi, hai hơi, ba hơi đi qua, Bạo Phù Văn vẫn không có phát huy ra uy lực.

- Mất đi hiệu lực sao?

Sở Nam nghi hoặc một tiếng, đột nhiên sắc mặt đại biến, bởi vì hắn cảm
thấy tinh thần lực truyền đến cảm giác đau đớn, thân thể lui về phía sau mới tránh được. Vừa mới đong đưa đứng lại thì bị uy năng bạo tạc bao
phủ, năng lượng chung quanh tại không gian thứ nguyên bị cuộn lên bốn
lần!

- Đây là chuyện gì? Uy lực mãnh liệt gấp mười lần không tính mà còn kéo dài như vậy, sau năm lần hít thởi mới phát hu năng. Chỉ là,
Bạo Phù Văn này nổ có hay chăng là do người hoạ phù...

Nói đến chỗ này, Sở Nam ngừng lại, nhìm chằm chằm vào chỗ kia mà suy nghĩ cả nửa ngày mới nói ra:

- Không đúng, không phải nhằm vào người hoạ phù mà là chỗ người hoạ phù đứng lúc nãy!

Nghĩ vậy Sở Nam liền nở một nụ cười.

- Nói như vậy, Bạo Phù Văn dị bản vẫn còn chút công dụng, Bạo Phù Văn đã
như thế vậy Thuỷ Phù Văn, Ngũ Hành Phù Văn sau biến dị sẽ như thế nào?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui