Vũ Nghịch Càn Khôn

Vạn trận lão tổ nghĩ tới sinh tử lạc ấn, cảm thấy bị sỉ nhục, hắn lại bị một tên tiểu tử tiểu nhân ám toán, sinh tử đều nằm trong một ý niệm của đối phương. Nếu như đối phương gặp hắn hiện giờ, hắn thổi một cái cũng
thể biến tiểu tử kia thành tro bụi, đáng tiếc lúc đó bị Sinh tử băng hỏa trận hành hạ, trở nên quá yếu ớt, bằng không sao có thể xuất hiện loại
truyện như vậy.

Tuy rằng đến giờ vẫn chưa xảy ra chuyện gì, thế nhưng về sau?

Đặc biệt sau khi hiểu rõ về Sinh tử lạc ấn, Vạn trận lão tổ cảm giác được
nếu tiểu tử kia chết vậy hắn cũng gặp đại họa, e là sẽ chết theo tiểu tử kia.

Cho nên Vạn trận tuyệt không cho phép đạo Sinh tử lạc ấn ở đầu mình trong thời gian dài!

Chẳng qua là Vạn trận lão tổ đã thử vô số biện pháp nhưng vẫn không được.
Hiện giờ nghe được tin tức di tích trận tông, hắn liền đặt hi vọng vào
đó. Còn một điều nữa, hắn được xưng là Vạn trận lão tổ, đương nhiên muốn đi xem Trận tông cực thịnh một thời.

Vạn trận lão tổ còn thầm hạ quyết định nếu chuyến đi di tích Trận tông lần này không giải quyết
được vấn đề Sinh tử lạc ấn vậy hắn sẽ đi đại lục Đồ Đằng, tìm tiểu tử
kia để bảo vệ. Bằng không, với thực lực tên tiểu tử kia, chẳng biết lúc
nào sẽ bị người khác giết chết. Tuy rằng điều này khiến hắn rất khó
chịu, nhưng nó liên quan tới tính mạng, hắn cũng chỉ đành chịu khó vậy!

Chỉ có điều Vạn trận lão tổ cũng thầm ra quyết định nếu có thể bài trừ Sinh tử lạc ấn, hắn nhất định phải khống chế tiểu tử họ Sở kia, khiến đối
phương làm nô lệ cho hắn vạn vạn năm!

Trên đường đi, Vạn trận lão tổ không dừng lại chút nào, phóng đi như điên, chính vì thế Vạn trận lão tổ đã bỏ lỡ một
tin tức vô cùng trong yếu, trên đại lục Thiên Vũ không chỉ có di tích
Trận tông còn có một người tên Sở Nam, thanh danh sớm đã lan xa.

Di tích bình nguyên, Sở Nam đạp lên khối bùn hiếm kia, cảnh vật hoang vu
trước mặt lập tức biến mất không thấy đâu, cảnh vật xuất hiện chính là
một mảnh đầm lầy, hình ảnh đầm lầy chợt lóe lên trong đầu.

Đã có kinh nghiệm ở thư phòng, Sở Nam ghi nhớ rõ ràng hình ảnh chợt lóe này.

Trước tiên, Sở Nam nghĩ tới Chiểu trạch vực Tôn Long Vũ thần tế ra. Tuy rằng
hào quang của trận chi nghịch hồn đã chiếu rọi hai phần ba đầm lầy, Sở
Nam cũng đã nhìn ra trận pháp ở giữa nhưng Sở Nam không vội vã đi phá
trận, mà cẩn thận tìm hiểu đầm lầy này, tìm phương pháp khiến Chiểu
trạch vực của hắn càng mạnh hơn.

Trầm ngâm suy nghĩ ba canh giờ,
Sở Nam có chút thu hoạch, lúc này mới bắt đầu phá trận. Cũng là đem trận pháp làm kinh mạch, mở đường phá trận, sau đó để Trận chi nghịch hồn
cắn nuốt, làm nhiều quen tay, cộng thêm Sở Nam ghi nhớ rất rõ hình ảnh
kia, vì vậy phá trận rất dễ dàng.

Ba ngày sau, Sở Nam đi ra Chiểu trạch trận, Trận chi nghịch hồn lại càng mạnh hơn trước, hào quang phát ra đã có thể bao phủ toàn bộ cơ thể, Sở Nam phá giải Chiểu trạch trận,
vì vậy càng hiểu Chiểu trạch trận hơn.

- Nếu như ta tế ra Chiểu trạch vực, lại trao cho Chiểu trạch trận, vậy uy lực của Chiểu trạch vực
khẳng định mạnh mẽ hơn không chỉ trăm lần!

Sở Nam thu hồi bùn
hiếm, tiếp tục đi về phía trước, dưới sự trợ giúp của Trận chi nghịch
hồn, trận pháp gặp được trên đường đều lần lượt bị phá giải. Sở Nam cảm
giác được làm vậy có thu hoạch cực lớn, hắn thấy được vô số loại trận
pháp, nhiều trận pháp vô cùng kỳ quặc, khiến hắn không khỏi càng thêm
thán phục Trận tông, không hổ là Trận tông nhất thống đại lục Thiên Vũ,
chỉ một di tích đã có thủ bút lớn như vậy.

Đồng thời, hắn được
chứng kiến vô số không gian trận pháp khác nhau. Sở Nam biết đám người
Cửu Vũ, Chiến Thần khẳng định đã rơi vào trong một không gian trận pháp
nào đó, chẳng qua không rõ là bọn hắn gặp phải thứ gì.

Khi Sở Nam bài trừ trận pháp thức mười, Úc Bách Hồi đã leo được một phần ba ngọn
núi, chỉ có điều hắn quá mệt mỏi, xương cốt rã rời, chân tay bải hoải,
không biết bằng cách nào mới có thể đi nốt hai phần ba chặng đường còn
lại.

Hành giả đối với trận cờ trầm tư suy nghĩ. Điện chủ không
tiếp tục xào đồ ăn mà tế ra máu tươi, bói toán. Thường Danh đã có thể
liên tục đánh mấy chục âm phù, chẳng qua sắc mặt tái nhợt dọa người.
Chiến Thần vẫn điên cuồng nện, Cửu Vũ sau mấy vạn lần tế kiếm, ngừng
lại, trầm tư nói:

- Mảnh ruộng đồng này không phá được, chẳng lẽ cần
những hạt thóc kia mọc mầm sao? Rút kiếm chém chỉ có thể phá vỡ, mà
không thể sinh sôi sao?

Cửu Vũ cảm nhận được đây là một vấn đề rất quan trọng, nếu như hiểu thấu, kiếm của hắn uy lực tăng vọt!

Bội Tư Ngọc đã tìm được một chút thủ pháp luyện đan, chỉ có điều hắn chủ
yếu theo đan chứ không phải phương diện trận pháp. Trịnh Vĩ Tán tiếp tục đau đầu thúc giục, chủ yếu là mỹ nhân trong đầu hắn mỗi người mỗi hơi
thở đều không giống nhau.

Vu Xạ trong mê cung cảm giác rõ ràng
được thực lực đang giảm xuống. Thiên tử thủ hạ chỉ còn hai con ngựa chưa bị ngăn chặn. Những người còn lại bị vây trong trận pháp của bản thân
nghĩ rách da đầu vẫn không tìm ra biện pháp.

Còn Lôi Nhụy thì đã
khắc thành pho tượng kia, phá trận mà ra. Điều này cũng không có gì,
chẳng qua pho tượng kia rất giống Sở Nam, mà Lôi Nhụy cũng không hiểu
được sao khi chuẩn bị điêu khắc, trong đầu liền hiện ra thân ảnh Sở Nam.

Lắc đầu, Lôi Nhụy nhìn chung quanh, đi về phía đông, say đó thấy được một
cây sinh trưởng lẻ loi, không có cành xanh, chỉ có mười ba đoạn trúc
khô. Suy tư một chút, Lôi Nhụy đi thẳng tới.

Sở Nam trên đường
điên cuồng phá trận. Nhưng vẫn có người phá trận nhanh hơn Sở Nam, đó
chính là ba tên trưởng lão kia. Bọn chúng cùng một lúc tiến vào trong
trận, nhưng khi đi qua cột sáng bị tác ra. Đại trưởng lão và tam trưởng
lão dựa vào thực lực, thế nhưng Ngũ trưởng lão lại dựa hoàn toàn vào
trận pháp để phá. Khi Sở Nam còn đang bị vây khốn trong thư phòng, Ngũ
trưởng lão thế như chẻ tre phá trận, hiện giờ đã phá cái thứ ba mươi
năm, không tốn bao nhiêu thời gian, ngũ trưởng lão liền bài trừ được.
Hắn tiếp tục đi tới, thấy đoạn trúc khô kia, lập tức nói:

- Bên trong đoạn trúc khô này là trận pháp gì?

Ngữ khí rất thoải mái, không có chút áp lực. Trong mắt ngũ trưởng lão, đoạn trúc khô này cũng chỉ giống trước, trở thành trận pháp thứ ba mươi sáu
bị hắn phá vỡ. ngũ trưởng lão thu hồi thạch đầu sau khi bài trừ trận
pháp thứ ba mươi lăm, đi tới phía trúc khô.

Đệ tử tinh anh của ba tên trưởng lão đại bộ phận đều đã có chỗ đột phá.

Thiên tử sau khi tách ra nhóm người tiểu Tinh, đơn độc hành tẩu giống như trở thành một người hoàn toàn khác, tốc độ phá trận cực nhanh, trong miệng
còn thì thầm:

- Những trận pháp này đúng là không có tính khiêu chiến. Không biết trong trận pháp này liệu ta có thể gặp Sở Nam hay không…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui