Vũ Nghịch Càn Khôn

Bóng đen chém xuống, muốn chặt Sở Nam thành hai khúc. Binh trận quyền
tỏa ra uy năng mênh mông hung mãnh, khí thế dọa người, nhưng bóng đen
kia không chút kinh hoảng, thậm chí còn cười lạnh, căn bản không coi
Binh trận quyền vào mắt.

Sở Nam cũng sinh nghi, không hiểu vì sao người trước mặt vừa thấy hắn, không nói gì đã lao vào chém giết.

- Chẳng lẽ đây là kẻ thù sinh tử của ta?

Chỉ có điều trên người bóng đen phát ra thủy chi khí tức khiến Sở Nam có
phần nghi hoặc suy đoán của mình. Đúng lúc này, một chưởng kia va chạm
với Binh trận quyền.

Nhưng va chạm mãnh liệt này không hề có
tiếng nổ vang, bàn tay bóng đen kia như nước gặp đá, chia dòng, sau đó
lại tụ hợp, bàn tay chia hai, sau đó tụ hợp lại, đánh về phía trái tim
Sở Nam.

- Đi chết đi!

Bàn tay sắp đánh lên thân thể Sở Nam, ba chữ này truyền vào tai hắn, Sở Nam cười lạnh:

- Binh trận quyền có rất nhiều binh, muốn vây quanh ngươi không chút vấn đề!

Binh trận quyền bộc phát uy năng, nhất thời, bóng đen cảm thấy như có thiên
quân vạn mã ngăn cản đường tiến công của hắn. Bóng đen kia không ngờ là
năng lượng công kích kia lại có thể phản công, so với hắn phân ra hợp
kích chỉ hơn chứ không kém.

Thế nhưng hiện giờ muốn thu chiêu căn bản là không thể, chỉ có thể đối kháng, dù vậy bóng đen vẫn rất tin
tưởng, quản hắn là thiên quân hay vạn mã, tất cả đều có thể hoa rơi nước chảy, thất linh bát tán.

Ầm!

TIếng nổ vang lên, bóng đen lập tức cảm thấy không ổn, uy năng kia không khiến hắn tách ra, ngược lại càng thêm ngưng kết.

- Sao có thể như vậy?

Trong lòng bóng đen kia không khỏi nghi vấn, chợt nghe Sở Nam cười nói:

- Đánh vào đâu cũng được, không nên đánh vào tim ta, làm vậy khác nào ngươi tự đánh chính mình?

- Tại sao trái tim không thể đánh?

Bóng đen hỏi trong lòng, đột nhiên thấy ngực Sở Nam đột nhiên lõm xuống.
bóng đen tuy rằng trực giác dị thường, nhưng cũng không muốn buông tha
cơ hội này, muốn thừa cơ uy năng bị hắn bắn ngược về sau, công phá phòng ngự.

Ngực Sở Nam lập tức khôi phục lại bình thường, còn nhô cao
lên. Lập tức, uy năng của binh trận quyền giống như mũi tên bắn ra,
xuyên phá công kích hành Thủy, trực tiếp đánh lên người đối phương. Bóng đen chịu thua, nhưng trước khi lui lại, hắn bộc phát ra uy năng.

- Bạo!

- Thôn!

Sở Nam liên tục quát, những uy năng kia không ngừng bị Sở Nam hút vào đan
điền, bị Âm dương ngư luyện hóa. Bóng đen thấy vậy, trợn mắt há mồm. Sở
Nam từ trong năng lượng hành Thủy nuốt vào cảm thấy có chút quen thuộc.

- Tại sao ta cảm thấy như vậy?

Sở Nam hỏi một tiếng, một tia sáng đột nhiên lóe lên trong đầu, nhớ tới
Thủy Chi Hàn, nhớ tới Thất trưởng lão Thủy tộc, nhìn chằm chằm vào bóng
đen, nói:

- Ngươi do Thủy tộc phái tới hay sao?

- Đúng vậy, tiểu tử, thức thời thì giao tiên nghịch tặc kia ra, lại tự đoạn kinh mạch, ta có thể lưu một mạng cho người.

Nghe bóng đen nói vậy Sở Nam liền hiểu, hóa ra bóng đen này không phải là kẻ thù của hắn mà là kẻ thù của Thần Lai Thủy Hồn. Nghĩ lại mấy lần Thủy
tộc phái người tới đều dễ dàng tìm ra hắn, Sở Nam lẩm bẩm:

- Xem ra
bọn chúng có thứ gì đó có thể tìm được Thần lai thủy hồn, bằng không sao vừa vào, còn chưa thấy mặt người kia đã lập tức tấn công? Xem ra cần
thu lấy vật này!

Nghĩ vậy, Sở Nam lập tức lạnh lùng nói:

- Tự đoạn kinh mạch? Ngươi khẳng định?

- Đương nhiên, trong này là không gian thủy trận pháp, ta có được thiên
thời địa lợi nhân hòa, ngươi cho rằng có thể thoát khỏi sao?

Bóng đen tự tin vô cùng. Lời của hắn nói là thực, chẳng qua hắn chưa từng trải nghiệm qua thủ đoạn của Sở Nam.

Sở Nam vẫn không nói gì, Thổ Phách liền quát:

- Dám vô lễ với đại nhân, ngươi ăn tim gấu gan báo sao?!!

- Ngươi là ai?

- Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Thổ tộc Thổ Phách!

Lần này Thổ Phách không có nói ra thân phận nhi tử Tộc trưởng. Hắn hiểu nói ra khẳng định sẽ bị đối phương cười nhạo, vì vậy còn không bằng khí thế một phen. Bóng đen nghe vậy, sắc mặt trì trệ, Thổ tộc và Thủy tộc trời
sinh không hợp nhau, dù sao Thổ cũng khắc thủy. Bóng đen nhìn tu vị của
Thổ Phách, trầm tĩnh nói:

- Thổ tộc thì sao, đây là địa bàn của ta, ở đây ta là lớn nhất, quả đấm của ta rất cứng rắn, giết ngươi Thổ tộc cũng không biết.

- Chỉ bằng ngươi cũng muốn giết ta, nằm mơ đi!

Thổ Phách nói xong, bóng đen liền ra tay. Thổ Phách vội vàng ra tay ngay
cản, nhưng thủy tiễn đánh tới gần hắn, biến thành nước lũ, tỏa ra uy
năng pháp tắc mạnh mẽ, hơn nữa đối phương đã bước vào cánh cửa thứ hai,
pháp tắc chi ý, khí thế bá đạo tỏa ra.

Lập tức, uy năng của Thổ
Phách bị tiêu diệt, hắn lui lại phía sau, sắc mặt trắng bệch. Bóng đen
thở phào một hơi, tuy tên Thổ tộc này chưa chết, nhưng trong thời gian
ngắn không thể tham chiến, như vậy muốn đối phó tên tiểu tử trước mặt dễ dàng hơn nhiều.

- Vừa rồi nếu hai người cùng xông lên, quả thực ta cũng sẽ gặp chút phiền toái. Thế nhưng hiện giờ, ngươi nhất định phải chết!

Bóng đen nói xong, định ra tay nhưng Sở Nam lại cười hỏi:

- Ngươi khẳng định đây là địa bàn của ngươi?

- Ngươi thử nói xem?

- Ta bảo không phải!

Sở Nam lắc đầu, hào quang tay phải lóe lên chói mắt, cùng lúc đó, bóng đen hét lớn:

- Hồng thủy tàn sát bừa bãi!

Lần nữa ra tay, nước trong không gian trận pháp đều theo bóng đen, tấn công Sở Nam.

- Tướng trận quyền!

- Đế trận quyền!

Trận quyền đoạt được từ trong tay người trẻ tuổi, Sở Nam từng chiêu từng
chiêu đánh ra, dây dưa với bóng đen, cùng lúc đó hắn cũng bắt đầu phá
trận, đồng thời liên hệ với Địa luân bàn hồn.

Bóng đen mỗi lần công kích đều không thể mang lại tổn thương lớn cho Sở Nam, trải qua thời gian bắt đầu tức giận trong lòng:

- Nếu không phải di tích trận tông khiến chúng ta phân tán, mấy người đồng loạt ra tay, muốn chém giết hắn đã rất dễ dàng rồi!

Lại quần chiến thêm một phút, Sở Nam ngày càng thuần thục Trận quyền hơn,
không hề sử dụng theo thứ tự nữa mà đánh loạn xạ, quyền phong hiển hách. Sở Nam nhớ tới vũ kỹ Loạn phong cương trảm, mày kiếm giương lên, dùng
quyền làm kiếm, thi triển Loan phong cương trảm.

Một quyền mãnh liệt đánh ra, bóng đen bị bức lui, khuôn mặt càng thêm âm trầm:

- Pháp tắc chi ý của ta đã đánh ra nhưng vẫn không hủy diệt được quả đấm
của hắn? Binh trận quyền, trong công kích có trận pháp? Nhưng cho dù có
trận pháp cũng không thể khắc chế pháp tắc chi ý mới đúng.

Nếu
bóng đen biết rõ Sở Nam có Trận chi nghịch hồn thì sẽ có thể lý giải,
nhưng hiện giờ hắn càng nghĩ càng thêm mơ hồ. Thấy vậy, Sở Nam lần nữa
giết tới, còn Sở Nam cũng đã bắt đầu chuyển động, đánh đây một quyền, đá kia một cước, giống như người điên.

- Tiểu tử này đang làm trò gì vậy?

Bóng đen vừa mới nói ra lập tức đã phát hiện mảng nước lớn kia đột nhiên
biến mất. Còn không đợi bóng đen kinh ngạc kêu lên, sự tình càng đáng sợ hơn lại xuất hiện trong tầm mắt hắn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui