Vũ Nghịch Càn Khôn

Chuyện tình Thiên Vũ Điện được giải quyết, đám người Thiên Võ Điện Chủ
và Cửu Võ đã báo được cừu hận, các chuyện tình khác không quan hệ với Sở Nam, đệ nhất chư thiên đại bỉ gì đó Sở Nam không hề để ý tới. Trước kia Thiên Võ Điện Chủ khiến Sở Nam tham gia chư thiên đại bỉ, nhưng sau khi trải qua chuyện tình như vậy, hắn đạt được tâm nguyện của chính mình!

Đối với chuyện này, trong lòng các điện đệ tử khác đều cảm thấy vui buồn
lẫn lộn, vui chính là không cần đối mặt với đám người Sở Nam, Cửu Võ,
ngay khi khai mạc, Thiên Vũ Thập Tinh bị một chiêu chém chết, vậy bọn họ xông lên có đáng gì? Buồn chính là, thực sự không thể tham gia Thiên Võ Điện sao?

Chư Thiên Ba Đạo biết rõ nội tình trong đó, kỳ thực
hắn muốn liều mạng để Thiên Võ Điện Chủ một lòng giúp bọn họ ở lại Chư
Thiên Điện, thế nhưng, hắn rất rõ ràng không thể giữ lại, cho nên liền
thuận theo tự nhiên, ngược lại hắn đã chuyển chỗ tốt cho Đại Đạo Tông,
nhấc lên quan hệ với Đại Đạo Tông.

Sở Nam hiện tại muốn làm chính là đi xem tình hình bên trong huyệt động. Chư Thiên Ba Đạo sớm chỉ rõ
vị trí huyệt động, lúc này đoàn người Sở Nam tiến về phía mục tiêu,
khiến đám đệ tử Chư Thiên Điện thấy đám người Sở Nam thực sự rời đi,
trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.

Nhưng đúng lúc này, Sở Nam lại
mạnh mẽ ngừng cước bộ, đám đệ tử Chư Thiên Điện không khỏi há miệng
trừng mắt, thần tình lập tức ngưng đọng, dáng tươi cười trên mặt trở nên khó coi hơn khóc, trong lòng bọn họ đều có cảm giác bất an, Sở Nam cười cười đối với bọn họ, càng cười càng khiến bọn họ ớn lạnh.

Sở Nam dừng bước xoay người, tự nhiên không phải trêu cợt những người này một
chút, hắn nhìn về phía Chư Thiên Bao Đạo hỏi, hắn hỏi mở hoàng hôn bí
cảnh tại sao cần huyết tế, còn có một bộ động tác.

Chư Thiên Ba
Đạo nói cho Sở Nam, phương pháp mở Hoàng Hôn Bí Cảnh vì sao lại như vậy, hắn cũng không rõ ràng lắm, vậy phương pháp đều là từng Đại Chư Thiên
Điện Tổng Điện Chủ truyền xuống, hơn nữa cho Tổng Điện Chủ, mà hắn từng
tra xét tài liệu ghi chép của Chư Thiên Điện, nhưng không có bất cứ điều gì nói rõ, ngược lại không biết rõ giá trị.

Chư Thiên Ba Đạo
nói, và không nói không có gì khác nhau, bất quá, Hoàng Hôn Bí trong
lòng Sở Nam thần bí cao độ, đồng thời, trong lòng còn có một nghi vấn:

- Bí Cảnh không thấy nhiều lắm, nhưng tại sao Hoàng Hôn Bí Cảnh lại không ai tranh đoạt?

Mang theo các loại nghi vấn, Sở Nam lại lần nữa xoay người đi tới một bên,
đệ tử Chư Thiên Điện lúc này không dám buông lỏng, rất sợ Sở Nam lại
mạnh mẽ xoay người tới, bọn họ cảm giác như vậy vài lần, trái tim bọn họ nhất định không chịu đựng nổi, cho tới tận khi thân ảnh Sở Nam hoàn
toàn tiêu thất khỏi tầm mắt bọn họ, dáng tươi cười ngưng đọng trên mặt
bọn họ mới thông suốt.

Sở Nam dọc đường cảm thấy, càng ngày càng
cảnh đẹp ý vui, càng ngày càng cảm thấy phong cảnh rất cảm động, chỉ là
loại cảm giác khác thường, càng đi càng cảm giác dày đặc, Sở Nam thì
thầm:

- Hoàng Hôn Bí Cảnh, tuyệt không giống hoàng hôn!

Lúc này, Thường Danh Ca đi tới bên cạnh Sở Nam, nói:

- Đại ca, ta có loại cảm giác rất quen thuộc.

- Quen thuộc? Bí Cảnh và Thường Danh Ca có quan hệ?

Sở Nam phản xạ theo tự nhiên liền nghĩ vậy, sau đó, lại chậm rãi phủ định, đột nhiên Sở Nam nhướng mày nói:

- Thực sự có điểm quen thuộc, ta cũng có loại cảm giác này.

Thường Danh Ca ngưng thần cảm giác, Sở Nam lại thả lỏng tâm thần, vừa đi vừa
hấp thụ năng lượng trong Hoàng Hôn Bí Cảnh tiến nhập không gian trong cơ thể.

Thời gian cách huyệt động không xa, Thường Danh Ca không
kìm được lòng chém ra một kiếm, kiếm khúc vang lên, không có lan tỏa tại không gian Bí Cảnh, ngược lại lại có thanh âm vọng lại; cùng lúc đó phù ấn hư hỏa bên trong không gian trong cơ thể Sở Nam bỗng nhiên sáng hơn.

Hầu như trong nháy mắt, Sở Nam và Thường Danh Ca ngoảnh mặt nhìn nhau, không hẹn mà nói:

- Bi thương!

Người bên ngoài không giải thích được, nhưng Tiễn Lỗi, Khu lão rất nhanh cảm
thụ được, muốn dò xét bi thương trong miệng đám người Sở Nam thốt lên.

Tình cảm bi thương, cũng giải thích vì sao Sở Nam và Thường Danh Ca có cảm
giác quen thuộc, sau khi mang đến sự khác đến từ chính bi thương, thần
sắc trên mặt Sở Nam không chút thoải mái, ngược lại càng thêm ngưng
đọng:

- Bi thương đến từ nơi nào? Hay là tới chỗ thi cốt Viêm Long, sẽ có chút thu hoạch.

Lúc này, Sở Nam mơ hồ cảm giác được ý nghĩa tại sao Bí Cảnh này gọi là
Hoàng Hôn, không lâu sau, đám người Sở Nam đi tới huyệt động, huyệt động không phải có thể dễ dàng tiến nhập, bên trong Chư Thiên Điện bày ra
không ít bộ phận then chốt, chỉ là, những bộ phận then chốt này, Chư
Thiên Ba Đạo đã sớm giảng giải rõ, cho nên đám người Sở Nam tiến nhập
không bị cản trở.

Vừa tiến nhập huyệt động, trong mắt bọn họ đầu
tiên thấy chính là trong huyệt động tràn đầy khớp xương màu xanh, so với cốt long trước kia Sở Nam thấy tại Huyền Băng Sơn còn lớn hơn, đầu khớp xương này nửa thân trước chính là long, đầu khớp xương đầu cực đại,
ngắm nhìn về phía trước.

Thi cốt Viêm Long này không biết bao
nhiêu tuổi, nhưng Sở Nam lại có thể cảm giác được thi cốt Viêm Long dưới ngọn hỏa diễm nhàn nhạt tản ra một cổ uy năng từ thiên thiên cổ.

Không gian trong cơ thể Sở Nam còn có Thiên Long Hồn và Tiểu Hắc đều có cùng
cảm nhận, biết cổ uy năng này chính là long uy, chỉ có điều so với Long
Hồn mờ nhạt không ít, đương nhiên so với Tiểu Hắc càng không tính là gì.

Sở Nam suy đoán có hai nguyên nhân, thứ nhất chính là bản thân Viêm Long
rất yếu không có Thiên Long Hồn cường đại; thứ hai chính là bản thân
Viêm Long cường đại, thế nhưng trôi qua khoảng thời gian dài, từ từ yếu
nhược; Sở Nam quan sát một hồi, đảo qua khu vực hai mắt Viêm Long trống
rỗng, tuy rằng bên trong không có con ngươi, thế nhưng, Sở Nam lại nhíu
mày, bởi vì khi hắn đang nhìn hai mắt Viêm Long, đột nhiên cổ cảm giác
bi thường càng thêm nồng đậm.

- Viêm Long này, còn chưa chết sao?

Ý nghĩ này rất hư huyễn, Sở Nam đề cao cảnh giác, Hiên Viên lúc đó chẳng phải đầu khớp xương sao?

Sau khi kinh ngạc tán thán thi cốt Viêm Long, mọi người chuyển ánh mắt tới
Viêm Long thụ, hai cây Viêm Long thụ này hoàn toàn sinh trưởng trong
bụng Viêm Long, bộ rễ quấn quanh lấy thi cốt Viêm Long, trên thân Viêm
Long Trà có hơn phiến lá cây, bất quá, số tuổi không quá lớn, chỉ là
trăm năm mà thôi.

Sở Nam không hạ thủ đối với những phiến lá Viêm Long Trà này, hắn thông thả bước đi tới nữa thân dưới thi cốt Viêm
Long, nửa thân dưới trải dài xuyên thấu huyệt động, mà trên vách hang
lại phi thường trơn tuột, phi thường bằng phẳng, khiến người ta cảm giác thi cốt Viêm Long trên vách hang giống như phân thành hai đoạn.

Chiến Thần nói:

- Lão địa, ta mang khối thi cốt này rời đi.

Vừa nói, hai tay Chiến Thần nắm lấy thi cốt Viêm Long, kéo mạnh, nhưng vừa
kéo, khối thi cốt Viêm Long không chút lay động, Chiên Thần kinh dị nói:

- Nó bất động?

Ngay tức khắc, Chiến Thần vận dụng lực lượng lớn hơn nữa, nhưng khối thi cốt Viêm Long này vẫn không hề nhúc nhích, Sở Nam vô cùng kinh ngạc, Chiến
Thần nhận được truyền thừa càng ngày càng nhiều, rất nhanh tương xứng
với tên gọi Chiến Thần, thực lực của hắn tự nhiên không tồi, bàn về lực
lượng mà nói, Tiễn Lỗi cũng không phải đối thủ của Chiến Thần.

Nhưng hiện tại, Chiến Thần dốc toàn lực dĩ nhiên nửa đoạn thi cốt Viêm Long vẫn bất động.

- Ta thử lại lần nữa.

Sở Nam đi tới phía trước, bắt được long, năng lượng trong không gian trong cơ thể điên cuồng ngưng tụ, lực lượng kinh mạch toàn bộ tuần hoàn chu
thiên, sau khi lực lượng kinh mạch tuần hoàn tới ba nghìn chu thiên, Sở
Nam bắt đầu vận dụng lực lượng.

Ánh mắt chiến thần trừng lớn, hắn cho rằng lão đại khẳng định có thể lay động khối thi cốt Viêm Long này, thế nhưng, sau ba tức thời gian, Viêm Long đang bất động tại chỗ, Chiến Thần kinh hô:

- Lão đại kéo vẫn không nhúc nhích, thực sự đây là thi cốt Viêm Long sao?

Càng khiếp sợ chính là Sở Nam, hắn vừa sử dụng lực lượng dung hợp không gian trong cơ thể, Sở Nam phỏng đoán, cho dù cổ lực lượng này chưa tới trăm
vạn cân, cũng không kém trăm vạn cân là bao, cổ lực lượng khổng lồ như
vậy đừng nói là nửa đoạn thi cốt Viêm Long, e là đại lục Huyết Ma kia có thể bị Sở Nam trở mình lay chuyển.

- Không chút lay động?

Loại cảm giác này, Sở Nam chỉ cảm nhận được khi đối mặt với tinh thần thạch, hôm nay lại lần nữa đối mặt với tình cảnh này, Sở Nam tự nhiên không
phải người dễ dàng buông tha, lần này, hai tay lại nắm chặt đầu Viêm
Long lần nữa, tinh thần huyệt khẽ vận chuyển, không gian trong cơ thể
ngưng tụ, toàn bộ kinh mạch, bao gồm kinh mạch Vô Thượng Càn Không, tất
cả đều điên cuồng vận chuyển...

Mà khi Sở Nam đọ sức với thi
cốt Viêm Long, một người chạy tới trà lâu, tìm trà lão dặn trà lão chuẩn bị giúp hắn thật tốt, hắn muốn bật người chạy tới Chư Thiên Điện, trà
lão không nhận ra người này, tự nhiên không đồng ý, nhưng mà, sau khi
người này nói vài câu với trà lão, trên nét mặt già nua hiện lên thần
sắc khiếp sợ so với tinh thần nguyên thạch lúc trước Sở Nam cho hắn còn
nặng nề hơn, sau đó, trà lão lập tức vâng mệnh hành sự.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui