Vũ Nghịch Càn Khôn

Cái thứ tối đen bên ngoài kia, giống như là đêm tối, thế nhưng lại tựa
hồ không phải. Nó cụ thể là cái gì, phạm vi có thể mở rộng ra bao nhiêu, Sở Nam cũng không thể nào biết được. Chỉ là hắn có thể phát giác ra
được, cái thứ tối đen kia, tản ra một loại khí tức nguy hiểm. Điều mà Sở Nam cảm thấy lo lắng, đó chính là sau khi hắn thôn phệ Huyết Ngục Bí
Cảnh, sẽ một phen đem những thứ kia đều thôn phệ cả luôn.

Cho nên Sở Nam cũng đồng dạng quan sát vô cùng cẩn thận, nếu như phát hiện có biến, hắn liền áp dụng kế hoạch dự phòng.

Hoàn hảo là, cái thứ hắc ám tối đen kia, liền vẫn luôn ở ngoài kia, không hề có chút dị động nào cả. Cũng không biết là chúng bị cái gì cấm chế ở
ngoài kia, hay là bởi vì lực thôn phệ của Sở Nam quá nhỏ, căn bản không
tạo thành chút lực chú ý của đám hắc ám kia, cho nên chẳng thể nào thôn
phệ tới được.

Nhìn thấy tình huống như vậy, Sở Nam nhất thời yên tâm hơn, nhưng mà trong lòng hắn vẫn tồn tại một chút sự đề phòng.

Sở Nam tiến hành thôn phệ Huyết Ngục Bí Cảnh, nhìn qua giống như là phi
thường mạo hiểm, thế nhưng hắn cũng có kế hoạch rõ ràng. Bước đầu tiên
Sở Nam làm chính là giải quyết sát khí, tinh huyết, tiếp theo mới tiến
hành thôn phệ đến Huyết Ngục Bí Cảnh, cứ như vậy dần dần để cho không
gian nội thể của hắn có thể trở nên cường đại hơn. Nếu như đến khi tiến
hành thôn phệ Huyết Ngục Bí Cảnh, thứ hắc ám thần bí kia có xảy ra dị
động gì đó, thì Sở Nam sẽ lập tức tiến hành bước thứ ba!

- Hoàn
hảo ta đã lý giải được Thái Cực, ngộ ra được Đạo sinh Nhất, Nhất sinh
Nhị, lại tạo ra được vật chất cường đại, bằng không, đám tinh huyết cùng với sát khí này liền đủ khiến ta bị hủy diệt rồi. Sự xuất hiện của vật
chất cường đại cũng càng thêm cho thấy, Diệt Chi Kiếp lần thứ hai sắp
sửa đến rồi!

Vừa nghĩ đến Diệt Chi Kiếp, Sở Nam lại đột nhiên gia tăng lực lượng lên, điên cuồng thôn phệ Huyết Ngục Bí Cảnh. Hắn muốn
nhanh chóng đem Huyết Ngục Bí Cảnh thôn phệ vào bên trong không gian nội thể hơn một chút, bằng không, nếu như lại xảy ra biến hóa gì đó, Huyết
Ngục Bí Cảnh đột nhiên nổ mạnh, hắn chính là được không bằng mất.

Huyết Ngục Bí Cảnh do Sở Nam tế ra, càng ngày càng lớn hơn. Trong nháy mắt,
nó đã lớn lên đến hơn ngàn trượng. Một ngàn trượng nghe qua, thì cho
rằng Hư Thực Hắc Động phi thường lớn, nhưng mà, so sánh với Huyết Ngục
Bí Cảnh mà nói, Hư Thực Hắc Động này quả thật còn rất nhỏ.

Hơn
nữa, cứ như vậy mà muốn thôn phệ hoàn toàn Huyết Ngục Bí Cảnh, quả thật
còn tương đối có chút khó khăn, phải phi thường cố hết sức mới có thể
tiếp tục kiên trì, cho dù Sở Nam có muốn nghĩ tiết kiệm thời gian cũng
chẳng tiết kiệm được bao lâu.

- Không được! Cần phải nghĩ ra biện pháp khác! Huyết Ngục Bí Cảnh cũng không phải là phiến thiên địa bình
thường, không thể tiến hành bao vây thôn phệ được!

Trong lòng Sở
Nam lại điên cuồng tính toán. Suy nghĩ suốt nửa ngày, liền nghĩ ra được
hai biện pháp. Thứ nhất chính là Tiểu Hắc! Chỉ cần Tiểu Hắc có thể một
lần nữa phát ra quang mang thập sắc, sau đó dung hợp với Hư Thực Hắc
Động, tin tưởng rằng sẽ tạo thành tác dụng cực lớn.

Chẳng qua,
cái ý tưởng này lập tức bị Sở Nam phủ định. Bởi vì Sở Nam nhớ kỹ trong
Diệt Chi Kiếp lần thứ nhất, Thủy Tinh Quan trước khi ngủ say đã từng nói ra một câu:

- Ngàn vạn lần không thể để cho con thỏ nhỏ kia đi ra!

Trải qua nhiều chuyện như vậy rồi, sự lý giải của Sở Nam đối với những lời
này, lại so với trước kia sâu sắc hơn không ít. Rõ ràng là nếu như hắn
thật sự dùng Tiểu Hắc để đối phó, như vậy thì một khi Diệt Chi Kiếp lần
thứ hai buông xuống, uy lực của Diệt Chi Kiếp hơn phân nửa sẽ cường đại
vượt quá mức bình thường, chính là sự tồn tại mà bọn họ căn bản không
thể nào ứng phó nổi.

Bởi vậy Sở Nam cũng chỉ có thể nghĩ muốn dùng tới biện pháp thứ hai.

Cái phương pháp thứ hai này, chính là cuộn họa quyển chữ Đạo kia. Sở Nam sớm đã nghĩ đến cái này:

- Nhất vật nhất Thái Cực, Thái Cực quy nhất! Huyết Ngục Bí Cảnh kia có
thể nhìn xem thành một vật, mà tất cả những thứ tồn tại bên trong Huyết
Ngục Bí Cảnh kia, cũng liền có thể được xem như là một vật! Nhất sinh
Nhị, Huyết Ngục Bí Cảnh lại có thể tách ra làm hai bộ phận khác nhau,
vạn vật trong đó cũng như thế. Nếu như có thể để cho tất cả đều biến
thành âm dương dung hợp, tiện đà dung nhập, lớn dung nhập với nhỏ, mạnh
dung nhập với yếu, biến thành một dãy chuỗi thức ăn, mạnh ăn thịt yếu,
liên tục thôn phệ lẫn nhau, như vậy đó không phải chính là hóa vạn vật
lại làm một hay sao? Mà nếu như muốn thôn phệ hết thảy vạn vật này, sau
đó lại tiến hành thôn phệ Huyết Ngục Bí Cảnh, tin tưởng rằng cũng sẽ
không khó khăn như hiện tại vậy nữa.

Một khi đã nghĩ vậy, Sở Nam
liền tiến hành theo đúng như thế. Hắn đem toàn bộ năng lượng của không
gian nội thể phân chia ra làm hai bộ phận. Một bộ phận tiếp tục duy trì
Hư Thực Hắc Động, không ngừng thôn phệ Huyết Ngục Bí Cảnh, còn một bộ
phận còn lại trực tiếp tế ra, phân chia ra làm vô số những Hư Thực Hắc
Động nhỏ, lấy thân hình hắn làm trung tâm, hướng bốn phương tám hướng
không ngừng mở ra.

Sở Nam tiến hành cả hai cái cùng một lúc,
chính là để phòng ngừa phương pháp thứ hai không có tác dụng, hoặc là
nói hiệu quả của nó không lớn.

Vô số cái Hư Thực Hắc Động cực nhỏ không ngừng tản mác ra khắp nơi. Toàn bộ các vật chất ở xung quanh của
Sở Nam, mặc kệ là bùn đất hay là phi thạch, hoặc là hoa cỏ, cây cối, tất cả cũng đều biểu hiện ra một loại hình thái hoàn toàn khác. Nếu như để
cho những cường giả siêu cấp nhìn thấy hết thảy một màn này, có lẽ sẽ
kinh hãi thốt lên loại lời nói như là Âm Dương Vạn Vật gì đó.

Vật chất hóa ra những hình thái gì khác, nửa điểm cũng không có chút trở
ngại, liền dung nhập vào trong Hư Thực Hắc Động, trở thành một bộ phận
bên trong Hư Thực Hắc Động. Sau đó đám Hư Thực Hắc Động càng ngày càng
lớn lên, tiếp tục hướng ra ngoài khuếch tán ra. Những đám Hư Thực Hắc
Động này thật sự là nhiều lắm, giữa những Hư Thực Hắc Động này thỉnh
thoảng cũng có sự va chạm với nhau.

Mà những Hư Thực Hắc Động va
chạm với nhau này, cũng không có phát sinh ra bất cứ thanh âm nổ vang
nào cả, mà trái lại Âm hóa Âm, Dương nhập Dương, tiến hành thẩm thấu lẫn nhau, trở thành một cái Hư Thực Hắc Động hoàn toàn mới, tiến tới khuếch tán ra xung quanh, lại cùng với những Hư Thực Hắc Động khác va chạm với nhau…

Đem toàn bộ những hình ảnh trước mặt này ghi khắc hết vào
trong đầu, Sở Nam xem như là lại có thêm phát hiện mới. Nhưng mà, hắn
lại vẫn còn có chút mê huyễn, vẫn chưa hoàn toàn nhìn ra:

- Hư Thực Hắc Động mới, Hư Thực Hắc Động cũ, trong mới ẩn chứa cũ, trong cũ lại có mới, là một nhưng cũng không phải là một…

Tại lúc mới bắt đầu, tốc độ Hư Thực Hắc Động khuếch tán ra cũng tương đối
chậm, thế nhưng mà chỉ trong thời gian không đến mười cái hô hấp, những
cái Hư Thực Hắc Động này đã dùng một loại tốc độ nhanh đến khó có thể
tưởng tượng nổi, lan tràn ra bốn phía xung quanh. Nếu như đem tốc độ
khuếch tán trước kia ví như là một con ngựa hoang bôn đằng, thì hiện tại chính là Thần Long phi cửu thiên!

Hơn nữa, cái loại khuếch tán
này, cũng không chỉ giới hạn ở phương diện mặt đất không thôi, mà còn
tiếp cận đến không gian nữa. Hư Thực Hắc Động với xu thế phô thiên cái
địa thổi quét khắp nơi ra toàn bộ Huyết Ngục Bí Cảnh, mà vạn vật bên
trong Huyết Ngục Bí Cảnh này, toàn bộ đều hóa thành hai bộ phận âm
dương, bị thôn phệ dung nhập vào bên trong Hư Thực Hắc Động.

Chỉ
là trong thời gian chốc lát mà thôi, Hư Thực Hắc Động liền khuếch tán ra đến trước mặt của Ngọc Lam. Ngọc Lam nhìn thấy cảnh tượng ở trước mắt,
đã bị dọa cho choáng váng. Hư Thực Hắc Động vẫn còn chưa có hoàn toàn
bao phủ hắn bên trong, hắn cũng đã cảm giác được thân thể của chính mình bị chia cắt ra. Nhưng mà cái loại chia cắt này cũng không phải chỉ là
chia cắt chân cùng với tai, chia cắt đầu óc cùng với thân mình, mà mỗi
một sợi tóc, mỗi một tấc da dẻ, mỗi một khỏa tế bào của hắn, cũng đều bị phân chia thành hai bộ phận khác nhau…

Mắt thấy Ngọc Lam sẽ
giống như những vật chất khác vậy, bị chia cắt cùng với thôn phệ biến
mất, thì đột nhiên từ bên trong Hư Thực Hắc Động chợt chui ra một bàn
tay thật lớn, chụp mạnh lên hắn. Đợi đến khi Ngọc Lam tỉnh thần lại, thì hắn đã bị đưa đến một phiến thiên địa hòa toàn lạ lẫm. Hắn đột nhiên
nhìn thấy một phiến Hư Thực Hắc Động càng thêm khủng bố, còn nhìn thấy
một thanh trọng kiếm, một con Cự long, một con thỏ nhỏ đáng yêu…

- Đây là chuyện gì xảy ra?

Ngọc Lam nhất thời hoảng hốt, càng không ngừng lẩm bẩm tự hỏi.

Ngay tại một khắc khi Ngọc Lam bị Sở Nam thu vào bên trong không gian nội
thể, thì đám Hư Thực Hắc Động bên ngoài kia đã hoàn toàn đem trời và đất liên hệ lại với nhau. Mà cũng ở trong nháy mắt này, Sở Nam phát hiện
ra, mỗi khi Hư Thực Hắc Động khuếch tán ra bên ngoài thêm một chút, thì
Huyết Ngục Bí Cảnh cũng sẽ nhỏ hơn thêm một chút.

Ngắn ngủi ba
phút đồng hồ sau đó, lại cảnh tượng này liền trở thành phi thường rõ
ràng, rõ ràng đến mức mắt thường cũng có thể nhìn thấy được. Cái này
giống như là một quả bong bóng vô cùng cứng cỏi, cũng không dễ dàng vỡ
tan ra, thế nhưng một khi đem không khí bên trong quả bong bóng này hút
ra ngoài đi, như vậy quả bong bóng sẽ liền bắt đầu thu nhỏ đi vậy.

Huyết Ngục Bí Cảnh này chính là một quả bong bóng như vậy, chỉ có điều nó so
với quả bong bóng thì lớn hơn đến không biết bao nhiêu vạn lần, nhưng mà nguyên lý trên cơ bản cũng không có gì khác nhau cả.

- Quả nhiên là có hiệu quả! Nếu như ta suy nghĩ chuẩn xác, cứ theo tiến độ này mà
tiếp tục, tiến hành đến lúc cuối cùng, thì Huyết Ngục Bí Cảnh liền thật
sự chính là một vật, một vật đã bị tịnh hóa sạch sẽ!

Sở Nam nghĩ
đến đây, liền tự tin vào biện pháp này, đồng thời tế ra càng thêm nhiều
năng lượng cường đại, tiếp tục duy trì biện pháp này.

Quá trình
này nhìn qua thoạt nhìn rất thoải mái, thế nhưng Sở Nam biết rất rõ ràng sự nguy hiểm ẩn chứa trong đó. Nếu như năng lượng của hắn không đủ để
duy trì loại diễn biến này đến lúc cuối cùng, thì Huyết Ngục Bí Cảnh đã
bị cải kiến kia khẳng định là sẽ lâm vào sự bất bình hành đến cực độ. Mà nếu như Huyết Ngục Bí Cảnh bị bất bình hành, như vậy bản thân hắn đang ở trong Huyết Ngục Bí Cảnh, khẳng định sẽ gặp phải tai ương. Nếu như
nghiêm trọng hơn một chút, thì không gian nội thể cũng bởi vì sự bất
bình hành này mà sụp đổ luôn…

Mặt đất ở dưới chân Sở Nam càng
ngày càng thu nhỏ lại, không gian ở xung quanh thân thể của Sở Nam cũng
càng ngày càng chật hẹp lại. Ngàn trượng biến thành trăm trượng, trăm
trượng hóa thành mười trượng. Sở Nam vốn dĩ đạp chân trên mặt đất, không chút cử động, gặp phải biến hóa như thế này, cuối cùng cũng phải động.

Biến hóa rõ ràng nhất, chính là cái thứ vật chất hắc ám kia, khoảng cách của bọn chúng đối với Sở Nam cũng càng ngày càng xa ra hơn.

Không
bao lâu sau đó, cái loại diễn biến này cũng đã thổi quét đến chỗ Huyết
Đô Chi Địa. Lập tức ngay cả Tiểu Lam cũng bị Sở Nam thu vào bên trong
không gian nội thể. Sở Nam cũng cảm giác được Tiểu Lam đã xảy ra một
loại biến hóa nào đó. Thế nhưng vào thời khắc này, Sở Nam cũng không còn thời gian mà để ý kỹ đến nữa.

o0o

Trong lúc Sở Nam điên
cuồng liều mạng tiến hành thôn phệ Huyết Ngục Bí Cảnh, gã huyết y nhân ở địa phương xa xa kia, lúc này cũng càng ngày càng hư nhược hơn. Thế
nhưng trong miệng hắn thì vẫn không ngừng rống lớn:

- Không có khả năng! Hắn không có khả năng đem tinh huyết của ta hoàn toàn thôn phệ hết được!

Thế nhưng bất luận hắn gào thét đến thế nào đi chăng nữa, cảm giác dâng lên bên trong cơ thể hắn, cũng khiến cho hắn hiểu được rõ ràng, một màn
trước mắt hoàn toàn là sự thật!

Khoảng ba lần hô hấp sau, huyết y nhân quát lớn:

- Người đâu! Phái người đi Huyết Ngục Bí Cảnh điều tra rõ ràng cho bản phủ, rốt cuộc là người phương nào tác quái!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui