Vũ Nghịch Càn Khôn

Thời Gian Trận cùng với sự lớn dần của Sở Nam, cũng rất nhanh càng ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn. Mặc dù thiếu đi cái loại ma luyện bên cạnh sinh tử kia, cho nên tác dụng đối với tu luyện thật ra không cao, nhưng mà trên phương diện nghiên cứu thôi diễn gì đó, thì lại có được tác dụng phi thường tốt.

Ngoài trận một ngày, trong trận đã là chín tháng!

Sở Nam cùng với Tiểu Trận nghiên cứu cẩn thận trong suốt ba ngày thời gian, căn cứ vào sự gợi ý của Tiểu Hắc, cuối cùng cũng đã tạo ra một chút ban đầu của Thời Gian Đảo Lưu. Tuy rằng còn có thể tiếp tục phát triển hoàn thiện đi xuống, nhưng mà lại cần phải phí thêm rất nhiều thời gian nữa. Mặc dù vẫn là trải qua trong Thời Gian Trận, nhưng mà trong lòng của Sở Nam lại thủy chung có một loại trực giác, không thể kéo dài thêm thời gian nữa, mỗi một giây một phút trôi qua cũng đều phi thường quan trọng.

Chính vì thế, cho nên Sở Nam mới nhất thời từ bỏ việc tiếp tục nghiên cứu, rời khỏi Thời Gian Trận, đối với mảnh không gian bên ngoài thi triển ra những thứ mà hắn vừa mới nghiên cứu được.

- Thời Gian Đảo Lưu!

Sở Nam nhẹ nhàng thốt ra một câu, thì những thứ xuất hiện trong ánh mắt của hắn, liền đã xảy ra biến hóa, hiện ra tình trạng của mấy ngày trước đây. Vẻn vẹn thời gian mấy giây sau đó, đã nhìn thấy lại cảnh mà Sở Nam thôn phệ hành lang không gian lúc trước, sau đó lại quay về đến thời điểm mà hành lang không gian vẫn còn hoàn hảo không tổn hao gì, rồi lại quay ngược đến một màn hình ảnh khi đám người Sở Nam, Thường Danh Ca vừa mới đến đây…

Tuy rằng Thời Gian Đảo Lưu cũng không phải đã được hoàn thiện, nhưng mà đại bộ phận nội dung quan trọng thì vẫn là có thể nhìn thấy rõ ràng. Khi Thời Gian Đảo Lưu quay ngược về đến thời khắc đám người bọn họ xuất hiện, thì vẻ mặt Sở Nam càng thêm ngưng trọng hơn. Thời Gian Đảo Lưu có thành công hay không, chính là nhìn xem kế tiếp sẽ xuất hiện những hình ảnh như thế nào.

Một vài giây tiếp theo sau đó, bên trong hình ảnh đã xuất hiện hai cái thân ảnh, một người thần thái sáng láng, một người thì mỏi mệt vô cùng. Người thần thái sáng láng đúng là tiểu thư Tiêu gia Tiêu Tử Chân, mà người còn lại tự nhiên chính là Diệp Thương Minh.

Nhìn bộ dáng của hai người chính là đang dần dần rời khỏi nơi này, hai cái thân ảnh trong hình ảnh đang từ từ bay đi, nhưng mà trên thực tế, thì hai người chính là từ đằng xa chạy lại đây!

- Quả nhiên Tiêu Tử Chân đã từng dừng lại ở nơi này!

Sở Nam thoáng nghĩ đến đây, thì hình ảnh đã tiếp tục lui về phía sau. Thế nhưng hình ảnh lúc này cũng không còn rõ ràng như vậy nữa. Sở Nam chỉ có thể nhìn thấy một mảnh không gian này đang ba động vô cùng mãnh liệt, thậm chí còn có một số phiến không gian gần như đang vỡ tan vậy. Thế nhưng cái hành lang không gian lúc trước hắn thôn phệ kia nguyên bản cũng không có sẵn. Chẳng biết Tiêu Tử Chân đã hạ tay chân gì ở nơi này, để cho nó xuất hiện, mới dẫn đến tình trạng như thế…

Trong một mảnh hình ảnh mơ hồ, Sở Nam tựa hồ như nhìn thấy được nàng ta hét lên một tiếng Không Gian Loạn Lưu. Chỉ có điều nó cũng chỉ thoáng nhoáng lên một chút mà thôi, cũng không tồn tại quá lâu. Sở Nam hiểu được đây là do nguyên nhân Thời Gian Đảo Lưu vẫn còn chưa có hoàn thiện, hơn nữa thực lực của hắn cũng chưa đủ mạnh mẽ gây ra.

Nhưng mà, nhìn thấy một màn hình ảnh này, Sở Nam liền có thể đoán được, tiểu thư Tiêu gia khẳng định là đang làm một chuyện đại sự gì đó. Nếu như việc này thành, như vậy thực lực của nàng sẽ gia tăng lên thật lớn. Mà đại giới nàng cần phải trả cho chuyện này, chính là Diệp Thương Minh. Sự suy yếu của Diệp Thương Minh kia, cũng không phải là loại biểu hiện năng lượng trong cơ thể khô kiệt, tinh lực tổn hao dẫn đến yếu nhược, là là sự suy yếu do nguyên nhân căn nguyên sinh mệnh bị hao tổn.

- Rốt cuộc Tiêu Tử Chân này nghĩ muốn làm cái gì? Bằng vào thực lực của nàng, nếu như muốn cưỡng chế Diệp Thương Minh là chuyện gì đó mà nói, hẳn là không phải quá mức khó khăn, huống chi phía sau lưng nàng còn có cả một cái Tiêu gia nữa. Nhưng mà Tiêu Tử Chân vẫn là muốn để cho Diệp Thương Minh hoàn toàn cam tâm tình nguyện đồng ý mới đi tiến hành chuyện này. Chẳng lẽ là bởi vì Tiêu Tử Chân quá yêu Diệp Thương Minh hay sao?

Sở Nam nghĩ đến cảnh tượng ngày đó Diệp Thương Minh nguyện ý dùng bản thân mình làm đại giới, đổi lại Danh Ca cùng với hắn, như thế nào cũng không nhìn ra được đó là một loại tình yêu. Nói thế nào đi nữa, nếu như là tình yêu thật sự, thì Tiêu Tử Chân làm sao lại nguyện ý để cho Diệp Thương Minh trở nên suy yếu như vậy?

- Tổng hợp lại những yếu tố này mà xét, thì chuyện tình mà Tiêu Tử Chân muốn làm, chính là cần Diệp Thương Minh phải cam tâm tình nguyện phối hợp mới được. Nếu thật sự là như thế này mà nói, thì có thể giải thích được rất nhiều vấn đề khác. Thậm chí kể cả chuyện Tiêu Tử Chân muốn Diệp Thương Minh phải trở thành nam nhân của chính mình nữa…

Trong đầu Sở Nam không ngừng suy nghĩ, lại tiếp tục thi triển Thời Gian Đảo Lưu, muốn xem thêm càng nhiều những chi tiết khác. Thời điểm này có thể biết được càng nhiều thứ, lúc đó đối mặt với Tiêu Tử Chân liền có thể chiếm được thêm một chút ưu thế.

Một khoảng thời gian sau đó, Sở Nam đã thi triển xong ba lượt Thời Gian Đảo Lưu. Trong ba lượt Thời Gian Đảo Lưu này, Sở Nam mơ hồ bắt giữ được một chút tin tức. Chính là chuyện tình lúc trước khi hắn đem năng lượng mà Tiêu Tử Chân đặt trên Thiên Địa Họa tiến hành thôn phệ, đám năng lượng kia đã thể hiện ra hình dạng đóa hoa. Chỉ là Sở Nam cảm giác được đóa hoa này cùng với đóa hoa mà ngày đó hắn gặp phải ‘một phiến rưỡi’ kia, có sự bất đồng thật lớn.

Sau khi thi triển xong ba lượt Thời Gian Đảo Lưu, Sở Nam lại có thêm một chút lý giải mới hơn nữa. Đang lúc Sở Nam định một lần nữa thi triển ra Thời Gian Đảo Lưu, thì thân hình hắn chợt chấn động mạnh một cái. Cặp mày hắn nhất thời nhăn tít lại, bởi vì Sở Nam cảm giác được một loại cảm giác suy yếu!

Sở Nam nhất thời kinh ngạc. Với năng lượng to lớn sản sinh trong không gian nội thể của hắn hiện tại, cung cấp cho một chiêu Thời Gian Đảo Lưu vẫn còn chưa có hoàn chỉnh này, thế nhưng chỉ mới được có bốn lần, đã xuất hiện cảm giác suy yếu như vậy. Đặc biệt là trước lần thi triển này, năng lượng của hắn cũng chẳng hề có dấu hiệu suy yếu nào cả, điều này như thế nào có thể không khiến Sở Nam khiếp sợ?

- Như vậy không biết Thời Gian Đảo Lưu bên trong Diệt Chi Kiếp lần trước kia, cần phải có bao nhiêu năng lượng để mà duy trì đây?

Trong lòng Sở Nam suy nghĩ như vậy, thì cặp mày hắn lại một lần nữa nhăn tít lại. Bởi vì hắn càng cảm giác sâu sắc hơn rằng, nguyên nhân suy yếu của hắn cũng không phải toàn bộ là đến từ phương diện năng lượng, mà còn đến từ một loại trình tự càng sâu xa hơn, ví dụ như là sự lý giải, hiểu biết đối với thời gian vậy…

Cái này cũng giống như là Chiến Thần lúc trước ở bên trong Trận pháp Tú Hoa Châm tại di tích Trận Tông vậy, căn bản không có lực lượng, cũng còn chưa thể nắm giữ được phương pháp sử dụng Tú Hoa Châm, cũng chỉ là phí công mà thôi.

- Là sự lý giải đối với thời gian sao?

Sở Nam đem điều này ghi tạc trong lòng, sau đó để cho Tiểu Trận tiếp tục cân nhắc, đồng thời bảo nàng ta để ý một chút đến sự liên hệ giữa thời gian mà không gian. Còn Sở Nam thì lại lấy của Thường Danh Ca thêm một vài giọt máu tươi nữa, cộng với những thứ hắn nhìn thấy trong Thời Gian Đảo Lưu, kết hợp một chỗ, tiến hành thôi toán phương vị hiện tại của Tiêu Tử Chân.

o0o

Mặt khác ở bên kia, Tư Đồ Dật Tiêu sau khi từ trong mộng tỉnh lại, phát hiện ra chính mình đã không còn ở tại Đại lục Thiên Vũ nữa, đã đi đến một thế giới có một vầng Huyết nguyệt. Lúc này hắn đã gây dựng lên được một danh tiếng thật lớn, hơn nữa còn tổ kiến lên một cỗ thế lực. Cỗ thế lực này cũng đặt tên là Nghịch Thiên Bang.

Trải qua một thời gian dài tiến hành điều tra không ngừng, Tư Đồ Dật Tiêu còn chưa có phát hiện ra cái thế giới có tên là Huyết U này, có mối liên hệ rõ ràng gì với Huyết Ma Tộc hay không, chỉ là cái loại dị năng đặc thù kia, cũng còn chưa có phát hiện ra. Nhưng mà, Tư Đồ Dật Tiêu vẫn là không quá mức quan tâm đến chuyện này lắm. Mặc dù hắn cho rằng cái Huyết U Thế Giới này cùng với Huyết Ma Tộc không có quan hệ gì, nhưng cũng có quan hệ gì đó với Đại lục Thiên Vũ, mà đã có quan hệ, như vậy thì cứ việc tra xét một phen.

Nói thế nào đi nữa, thì Tư Đồ Dật Tiêu cũng vẫn còn muốn từ nơi này quay trở lại Đại lục Thiên Vũ, như vậy liền càng không thể bỏ qua bất cứ một chút sự dị thường nào cả.

Quy mô của Nghịch Thiên Bang càng ngày càng lớn hơn, thì tin tức mà Tư Đồ Dật Tiêu điều tra ra được cũng càng ngày càng nhiều. Hắn biết được cái Huyết U Thế Giới mà chính mình đang ở này cũng chỉ là một bộ phận của một cái đại thế giới mà thôi. Ngoại trừ Huyết U Thế Giới ra, còn có tám thế giới khác nữa.

Cả chín cái thế giới hợp lại với nhau được xưng là Cửu U Thế Giới!

Sau khi Nghịch Thiên Bang phát triển lớn mạnh hơn, thì Tư Đồ Dật Tiêu đã không cần phải tự mình đi điều tra tin tức nữa. Mấy chuyện tình như điều tra tin tức, tìm kiếm nguyên liệu này nọ, hắn chỉ cần phân phó mệnh lệnh xuống một tiếng, liền có người thay hắn đi hoàn thành. Mà chuyện tình Tư Đồ Dật Tiêu phải làm, chính là không ngừng trở nên cường đại, gia tăng thực lực của chính mình.

Đối với việc sau khi tỉnh mộng trở lại thì liền có được thực lực cường hãn như thế này, Tư Đồ Dật Tiêu vẫn có chút gì đó không thể nào hiểu nổi. Đây thật sự là một khối bánh ngọt quá lớn từ trên trời rơi xuống, đập cho Tư Đồ Dật Tiêu cảm thấy choáng váng một trận. Hắn sợ rằng sau khi mình chân chính tỉnh mộng lại, thì tất cả mọi thứ đều biến thành hư ảo cả.

Tư Đồ Dật Tiêu nhìn lại cái Pháp bảo trong tay chính mình, hồi tưởng lại mỗi một màn bên trong mộng cảnh lúc trước, trong lòng lại một lần nữa dâng lên cỗ cảm giác quen thuộc mà lại kỳ quái kia. Bình thường mà nói, những cảnh tượng ở trong mộng cảnh, sau khi tỉnh lại cũng sẽ không nhớ rõ ràng cho lắm, đại đa số bộ phận cũng đều rơi rớt đi mất.

Nhưng mà, giấc mộng này của Tư Đồ Dật Tiêu lại không chỉ có không mơ hồ, không có rơi rớt chút chi tiết nào, mà ngược lại càng thêm rõ ràng hơn nhiều. Mỗi một lần nghĩ đến, cũng đều có cảm giác như chính mình đang tự mình trải qua vậy. Nếu chỉ là có như vậy, thì cũng không thể để cho Tư Đồ Dật Tiêu cảm thấy kinh ngạc đến như vậy.

Điều kỳ quái nhất chính là, giấc mộng của Tư Đồ Dật Tiêu còn hơn như thế nhiều!

Cứ cách mỗi một đoạn thời gian, thì nội dung bên trong giấc mộng của hắn sẽ có thêm một phần nữa. Mà cái này cũng không chỉ vẻn vẻn là những chuyện tình bên trong mộng cảnh nhiều thêm thôi, những chuyện tình còn có sự thống khổ, khó khăn mà Tư Đồ Dật Tiêu trải qua trong giấc mộng, cũng đều gia tăng thêm rất nhiều. Cái này giống hệt như là một cái bản đồ không biết tên nào đó, đang được hắn không ngừng khai thác, mở rộng ra vậy.

- Cái này thì tính là giấc mộng gì chứ? Rõ ràng chính là những sự trải nghiệm hoàn toàn chân thật mà!

Tuy rằng trong lòng Tư Đồ Dật Tiêu vẫn luôn không ngừng cảm khái về chuyện này, thế nhưng hiện tại hắn lại hy vọng những mộng cảnh kia càng ngày càng nhiều thêm nữa. Bởi vì mỗi khi nhiều thêm một phần nữa, thực lực của hắn cũng sẽ tiến về phía trước một bước cực lớn.

- Không biết cái này đến tột cùng là bảo bối gì, là Pháp bảo của ai, lại có hiệu quả nghịch thiên như vậy?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui