Vũ Nghịch Càn Khôn

Rõ ràng là một kiếm chém xuống, thế nhưng chém đến nửa đường, một kiếm kia lại biến thành hàng ngàn hàng vạn mũi tế châm, hướng về phía mỗi một đóa hoa đang không ngừng nở rộ trong vô số không gian kia mà bắn thẳng tới. Trong thoáng chốc, những đóa hoa đang mở rộ ra liền trở nên héo tàn, những đóa hoa đã héo tàn cũng trực tiếp nổ tung lên. Phiến không gian khác thường đang xoay tròn quấn quýt kia cũng liền bị cản trở lại, vận chuyện cũng không còn linh hoạt giống như trước nữa.

Tư Đồ Dật Tiêu nhìn thấy một màn này, trong lòng chợt thầm than một tiếng đáng tiếc:

- Phải chi thực lực của ta có thể hùng hồn thêm vài phần nữa, mấy cái không gian này hẳn là bị phá hủy luôn mới đúng!

Trong lòng Tư Đồ Dật Tiêu thầm nghĩ như vậy, thế nhưng trong tay thì lại hướng về phía Tiêu Tử Chân công tới. Hàng ngàn hàng vạn mũi tế châm kia bỗng nhiên biến thành một sợi roi, giống như cự xà thổ tín, muốn dốc ra một kích liều mạng.

Đồng thời, Cửu U Thánh Nữ cũng vào lúc này mà xuất thủ. Chỉ có điều, Tiêu Tử Chân trực tiếp hoàn toàn bỏ qua công kích của Cửu U Thánh Nữ. Ánh mắt của nàng gắt gao nhìn chằm chằm vào Tư Đồ Dật Tiêu. Thủ đoạn vừa rồi Tư Đồ Dật Tiêu thể hiện ra, thế nhưng lại khiến cho trong lòng nàng sinh ra một tia bối rối. Nàng xem như là minh bạch được, cái thứ vừa mới hóa kiếm, hóa châm, hóa roi gì đó, cũng đều không phải là năng lượng, mà chính là Pháp bảo, hơn nữa lại còn là Pháp bảo ẩn chứa khí tức tiên thiên nồng đậm.

- Hồ lô, Tửu Kiếm Tử, còn có Pháp bảo có khả năng biến ảo vô cùng như vậy nữa, người này đến tột cùng là ai?

Trong lòng Tiêu Tử Chân thầm nghĩ, phía sau lại truyền đến một tiếng ông vang mạnh mẽ. Tiêu Tử Chân cũng không dám trì hoãn thêm nữa. Nếu như cái thứ kia lại một lần nữa trở lại, thì như vậy hết thảy những thứ mà nàng đã làm ra, cũng chỉ đều là uổng phí mà thôi. Nàng liền quát lớn một tiếng với Tư Đồ Dật Tiêu:

- Mặc kệ ngươi có là ai, chỉ cần ngăn cản đường của ta, như vậy cũng chỉ có một kết cuộc là chết mà thôi!

Ngay lập tức, Tiêu Tử Chân khẽ vung tay lên, phiến không gian đã bị cản trở lại kia, còn có những đóa hoa hiện tại vẫn chưa hoàn toàn bạo liệt kia, trong khoảnh khắc liền vỡ tan. Trong cảnh hỗn loạn, những luồng gió lốc tuôn trào ra, giống như dòng nước đang chảy xiết cuồn cuộn. Tư Đồ Dật Tiêu nhìn thấy thế, bật thốt lên:

- Không Gian Loạn Lưu!

Tư Đồ Dật Tiêu biết được Không Gian Loạn Lưu, tự nhiên là đã từng nhìn thấy trong mộng cảnh. Sợi roi lập tức hóa thành cự thuẫn. Giờ phút này Tư Đồ Dật Tiêu cũng không còn có biện pháp tốt nào nữa, chỉ có thể dùng cự thuận ra chắn lại.

Lục Nguyệt Tề Hiện do Cửu U Thánh Nữ hộc máu tế ra kia, cũng bị Không Gian Loạn Lưu trong nháy mắt đập tan hoàn toàn.

- Pháp bảo của ngươi cho dù có cường thịnh đến đâu, ta cũng sẽ phá tan nó mà giết ngươi. Chỉ có vấn đề là sớm hay muộn mà thôi.

Tiêu Tử Chân nói lớn. Nàng ta vốn dĩ là muốn thừa dịp cơ hội này để đem Tư Đồ Dật Tiêu cùng với Cửu U Thánh Nữ cùng nhau chém chết, thế nhưng mà phía sau lại đột nhiên truyền đến một tiếng ông vang thứ ba, khiến cho nàng không dám tiếp tục lãng phí thêm thời gian trên người Tư Đồ Dật Tiêu nữa.

Bởi vậy, Tiêu Tử Chân liền sử dụng Không Gian Loạn Lưu đem Tư Đồ Dật Tiêu cùng với Cửu U Thánh Nữ hoàn toàn vây quanh lại. Không Gian Loạn Lưu này uy mãnh vô cùng, ngay lập tức khiến cho Tư Đồ Dật Tiêu cùng với Cửu U Thánh Nữ dán chặt lại với nhau. Chỉ có điều giờ phút này Tư Đồ Dật Tiêu cũng không có tinh lực để mà hưởng thụ một phen diễm ngộ này. Ngay trong khoảnh khắc sau khi hắn bị Không Gian Loạn Lưu vây quanh, trong đầu đã có hình ảnh hiện lên. Một màn hình ảnh này cùng với cảm giác nằm trong mơ, trạng thái mơ hồ cơ hồ là giống hệt nhau.

Thế nhưng điểm bất đồng chính là, giờ phút này Tư Đồ Dật Tiêu chính là vô cùng thanh tỉnh.

Sự thật cùng với mộng cảnh đồng thời xuất hiện, khiến cho Tư Đồ Dật Tiêu cũng không biết cái này là đại biểu cho cái gì. Hắn chỉ biết là những gì đã từng xuất hiện trong mộng cảnh, đúng chính là một hồi rèn luyện thống khổ bên trong Không Gian Loạn Lưu.

Tình hình của Tư Đồ Dật Tiêu vào lúc này, Tiêu Tử Chân cũng không biết được, hơn nữa cũng không có hứng thú muốn biết. Nàng ta ngay lập tức xoay người hướng về phía sâu bên trong mà chạy đi, trong lòng thầm suy nghĩ:

- Chỉ cần một bước này thành công, như vậy cái hồ lô kia, cái Pháp bảo quái dị kia, liền chính là của ta rồi!

Mà cũng trong nháy mắt này, Sở Nam ở bên trên Cửu U Địa Mạc, đã mang theo Thiên Địa Hắc Động cùng với khí tức vật chất cường đại mạnh mẽ nện xuống một quyền.

Nhất thời, toàn bộ Địa mạc chấn động. Tại điểm mà nắm tay của hắn oanh xuống, bề mặt Địa mạc nhất thời lõm sâu xuống. Trong phạm vi ba trăm thước xung quanh nơi nắm quyền oanh xuống này, xuất hiện vô số những khe nứt khủng bố, hướng về bốn phương tám hướng xung quanh mở rộng ra. Còn thanh âm chấn động so với những khe nứt này còn lan tràn nhanh hơn một bậc, cơ hồ là chỉ trong nháy mắt, đã lan truyền đến địa phương nơi mà Tiêu Tử Chân, Tư Đồ Dật Tiêu bọn họ đang chiến đấu.

Ngay lập tức, Không Gian Loạn Lưu do Tiêu Tử Chân tế ra dùng để vây quanh Tư Đồ Dật Tiêu cùng với Cửu U Thánh Nữ kia liền lập tức bị đánh cho tan vỡ một bộ phận lớn, cũng không thể tiếp tục đem Tư Đồ Dật Tiêu cùng với Cửu U Thánh Nữ vây khốn lại nữa. Mà Tiêu Tử Chân cũng bị thanh âm chấn động này khiến cho cước bộ lão đảo. Đồng thời, thanh âm tiếng vang ông ông từ sâu phía sau truyền đến cũng càng ngày càng hỗn loạn hơn, còn ẩn chứa chút phẫn nộ trong đó nữa.

- Xuất hiện chuyện gì? Thanh âm chấn động này là từ đâu truyền đến?

Thời điểm khi Tiêu Tử Chân đang suy nghĩ về chuyện này, thì Tư Đồ Dật Tiêu, lúc này đang cắn răng thừa nhận sự thống khổ khiến cho người ta hít thở không thông do mộng cảnh gây ra trong đầu kia, hướng về phía Cửu U Thánh Nữ, lúc này sắc mặt đã đỏ bừng một mảnh, hô lớn:

- Giết lên đi! Ngăn cản nàng ta lại! Không thể để cho nàng ta thực hiện được kế hoạch! Nếu không, chúng ta ai cũng không thể tiếp tục sống được nữa!

Trong lúc nói những lời này, Tư Đồ Dật Tiêu cũng đồng thời tế ra hồ lô cùng với thứ Pháp bảo bách biến kia, cường hãn không sợ chết mà công kích thẳng lên trên. Còn Cửu U Thánh Nữ, từ nhỏ đến lớn chưa từng bao giờ tiếp xúc thân mật với nam nhân như vừa rồi, cũng đã sớm từ trong cái loại cảm giác kỳ dị kia mà tỉnh thần trở lại. Nàng ta liếc mắt nhìn Tư Đồ Dật Tiêu một cái, sau đó cũng xoay người nhanh chóng công kích về phía Tiêu Tử Chân.

- Muốn chết!

Tiêu Tử Chân chính là đón nhận trực tiếp cơn chấn động, cho nên bị thương nặng nề hơn hai người Tư Đồ Dật Tiêu một chút. Lúc này nàng quát lạnh một tiếng, đóa hoa đã thiếu đi một bộ phận kia, lúc này đột nhiên chợt hiện lên trong không trung. Những cái đóa hoa này so với trước đây cũng không giống nhau, rõ ràng có thể cảm giác được ở ngay trước mắt, thế nhưng khi tiến hành công kích về phía chúng, lại phát hiện là còn cách một khoảng rất xa.

Hai người Tư Đồ Dật Tiêu nhất thời bị đánh bay thẳng ra ngoài, máu tươi tuôn chảy như điên. Tư Đồ Dật Tiêu cũng hiểu được vì cái gì lại bị như vậy. Những cái đóa hoa quái dị này rõ ràng là ẩn chứa từng cái lại từng cái không gian khác nhau, giữa các đóa hoa này mặc dù tồn tại độc lập thế nhưng lại có chút liên hệ đặc thù nào đó với nhau. Hơn nữa đám không gian ẩn chứa bên trong đó, lại mơ hồ chứa đựng một loại uy năng giống như là Không Gian Loạn Lưu vậy.

Cửu U Thánh Nữ đã bị trọng thương, nghĩ muốn tiến lên công kích tiếp, thế nhưng trong lòng có ý nhưng sức lại không đủ. Còn Tư Đồ Dật Tiêu tuy rằng xương cốt vỡ vụn, phát ra thanh âm răng rắc răng rắc, thế nhưng những sự đau đớn này so sánh với sự thống khổ trong đầu thì thật sự là quá yếu ớt.

Tiêu Tử Chân đem hai người oanh lui lại, ngay cả nửa phần do dự cũng đều không có, liền nhắm thẳng về chỗ sâu phía sau mà phóng nhanh vào. Nàng ta mặc kệ vì sao lại có sự chấn động dị thường như vậy, chỉ cần kế hoạch cuối cùng có thể thành công, như vậy nàng ta tự tin có thể chiếm được thượng phong tuyệt đối.

Tư Đồ Dật Tiêu khẽ giãy dụa đứng thẳng lên, biết là cần phải ngăn cản Tiêu Tử Chân lại. Đồng thời, lúc này hắn cũng càng thêm biết rõ, cái này cơ hồ chính là một chuyện tình không có khả năng làm được, nhưng mà, hắn biết rõ ràng là không thể, nhưng vẫn phải đi làm.

Thời điểm vừa muốn tế ra Pháp bảo điên cuồng tấn công ra ngoài, chợt trong đầu Tư Đồ Dật Tiêu đột nhiên hiện ra một đạo linh quang:

- Sự rèn luyện của Không Gian Loạn Lưu trải qua bên trong mộng cảnh kia, nếu như ta lại làm theo những gì đã xảy ra trong mộng cảnh kia, sẽ như thế nào đây?

Vừa nghĩ đến đây, Tư Đồ Dật Tiêu liền đem một chiêu kia thi triển ra. Một chiêu này hắn cũng không phải là vô cùng quen thuộc, nhưng mà lại khiến cho cước bộ của Tiêu Tử Chân ngừng lại một chút. Mà vào thời khắc này, mỗi một cái nháy mắt thôi đối với Tiêu Tử Chân mà nói cũng là chuyện tình phi thường quan trọng. Thời cơ thoáng ngừng lại một chút này cũng đã đủ để nàng ta hận chết Tư Đồ Dật Tiêu rồi.

Thân hình khẽ chuyển một cái, Tiêu Tử Chân lại đánh ra một cái sát chiêu. Sát chiêu này đụng thẳng về phía Tư Đồ Dật Tiêu!

Trong lúc Tư Đồ Dật Tiêu đem chính mình cùng với trong mộng cảnh liên hệ lại một chỗ, thì Sở Nam lại cũng vươn hai cánh tay ra, đâm thật sâu vào bên trong cái khe nứt, trực tiếp đem mặt đất Đại Mạc xé mớ ra. Hắn thuận tay run lên, Địa Mạc giống như là điên cuồng dậy sóng, những cơn chấn động khủng bố hướng về phía xa mà lan tỏa, trong khoảnh khắc rung động lên cả ngàn vạn lần.

Sở Nam đem Địa Mạc rung động lên, khiến cho sát chiêu của Tiêu Tử Chân cũng không thể nào ngưng tụ lại được. Uy lực của sát chiêu giảm xuống không biết bao nhiêu lần. Những đóa hoa kỳ dị kia lại trực tiếp hóa thành hư vô. Tư Đồ Dật Tiêu cũng bị cơn chấn động này ảnh hưởng, thế nhưng dù sao cũng tương đối nhẹ một chút.

Thừa dịp thân hình của Tiêu Tử Chân rút lui về phía sau, Tư Đồ Dật Tiêu lại hóa ra một cây kích mà chém xuống. Một kích của hắn nhất thời xuyên thấu qua sát chiêu, oanh kích thẳng qua đan điền của Tiêu Tử Chân. Chẳng qua Tiêu Tử Chân dù sao cũng không đơn giản. Công kích còn chưa tới, phản công đã tới. Tư Đồ Dật Tiêu chỉ trong chớp mắt bị quét ngang đi ra ngoài. Nhưng mà Tiêu Tử Chân cũng đã bị ngăn cản lại mấy lần hô hấp.

Cũng đồng thời trong lúc này, thanh âm tiếng ông vang kia lại một lần nữa vang lên. Lúc này nó đã có chút không thích hợp, giống như là đã rời xa khỏi nơi này một đoạn khoảng cách khá xa. Tiêu Tử Chân nhất thời phẫn nộ, nàng ta lại vội vàng phóng chạy về phía sau. Lần này, nàng nhất định muốn chiếm được, tuyệt đối không thể để cho mất đi.

Sở Nam xé rách Địa Mạc, khiến cho nó chấn động, không biết đã mang đến cho Tiêu Tử Chân bao nhiêu sự phiền toái. Hắn chính là muốn đem phiến Địa Mạc này điên cuồng hướng không gian nội thể thôn phệ xuống. Trong lúc thôn phệ, Sở Nam phát hiện ra bên trong Địa Mạc này ngoại trừ ẩn chứa năng lượng phi thường khổng lồ ra, còn có ẩn chứa vô số những không gian biến hóa nữa.

Đương nhiên, cái thanh âm ông vang kia, Sở Nam cũng mơ hồ có nghe thấy. Hắn một bên thôn phệ đám Địa Mạc, một bên ôm theo Tiểu Hắc hướng về phía trước phóng chạy như điên.

Đối với Sở Nam mà nói, thì cái này cũng chỉ là một tầng chắn của Địa Mạc mà thôi, thế nhưng đối với những người của Cửu U Thế Giới mà nói, thì đây chính là Cửu U Thiên Mạc. Ngay khi Cửu U Thiên Mạc bị Sở Nam thôn phệ đi, thì đại địa bắt đầu sụp đổ, Cửu U Thế Giới cũng bắt đầu hướng về bên trên mà bốc lên.

Một hồi kịch biến như thế, khiến cho những người của Cửu U Thế Giới lập tức lâm vào khủng hoảng. Bọn họ cũng không biết là đã phát sinh chuyện gì, chỉ là không ngừng gào thét:

- Trời sập rồi! Trời sập rồi!

Đương nhiên, vị Chúa tể của Cửu U Thế Giới trong Cửu U Phủ cũng đã phát giác ra tình huống này, liền lập tức phái ra vô số cường giả, hướng về phía Thiên Tháp mà lao tới.

Mà vị Cửu U Phủ Chủ đã bế tử quan kia, lúc này cũng mở mắt ra!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui