Vũ Nghịch Càn Khôn

- Cửu U Thiên Mạc đã áp súc lại rồi, mỗi lần áp súc lại một chút, chính là tương đương với một đám lớn so với trước kia!

Trong lòng Sở Nam nghĩ đến điều này, liền nhìn về phía địa phương không có
Cửu U Thiên Mạc. Dưới sự nghiền áp mạnh mẽ cường thế của đại địa, khiến
cho Cửu U Thế Giới cũng không thể nào di động hướng lên trên được. Giống như là cái cân tiểu ly vậy, những địa phương không có Cửu U Thiên Mạc,
lại trở nên càng nhẹ nhàng đến mức không thể không hướng lên trên mà di
động lên.

Mà so sánh với bốn phía xung quanh, phiến địa phương
nơi Sở Nam đang ở này có Cửu U Thiên Mạc thật dày, khiến cho nó chìm
xuống càng ngày càng sâu. Một cao một thấp, tất cả gì ở chỗ cao kia,
cũng đều hướng về phía chỗ thấp mà hội tụ xuống, chính là đám người
trong Cửu U Thế Giới.

Duy độc nhất cũng chỉ có thanh âm ông vang
kia, thì lại đang dần dần rời đi xa dần, đám người Thường Danh Ca bọn họ đuổi theo nó cũng càng khó khăn hơn nhiều. Ngoại trừ việc đi ngược dòng áp lực gặp khó khăn ra, còn mất đi sự bảo hộ của Cửu U Thiên Mạc. Toàn
bộ những áp lực vốn đặt ở trên Cửu U Thiên Mạc này, hiện tại trực tiếp
để cho Thường Danh Ca bọn họ thừa nhận rồi.

Cũng may là còn có
Tiểu Hắc, bọn họ đã càng ngày càng tiến gần hơn đến chỗ thanh âm ông
vang kia. Thường Danh Ca mãi vẫn luôn cố gắng để tâm tình của mình trở
nên bình tĩnh, nắm bắt lấy mỗi một cơ hội có thể rèn luyện chính mình.
Hắn biết chính mình sắp sửa phải đối mặt với cái gì.

Sở Nam cảm giác được loại biến hóa này, nói:

- Xem ra chủ nhân chân chính cũng sắp xuất hiện rồi! Cũng tốt a! Chỉ là
không biết vị Cửu U Phủ Chủ này rốt cuộc sẽ đến đây bằng cách nào…

Trong lúc nói những lời đó, tốc độ thôn phệ Cửu U Thiên Mạc của hắn cũng không hề chậm lại chút nào.

Cũng đồng thời trong lúc này, Tiêu Tử Chân lại tiếp tục thì thầm:

- Bốn mươi cộng thêm tám!

Sở Nam cảm giác thanh âm của nàng ta giống như là hô lên tê tâm liệt phế,
càng ngày càng trở nên phi thường mãnh liệt, giống như là một ngọn núi
lửa bất cứ lúc nào cũng có thể phun trào ra, thế nhưng lại không thể nào tìm ra được chỗ phát tiết phun trào vậy.

Trong lòng Sở Nam nhất thời nghi hoặc, thế nhưng đúng lúc này, một đạo thanh âm từ xa chợt truyền đến:

- Tiểu tử ở phương nào, lại vào Cửu U Thế Giới của ta quấy rối?

Thanh âm vừa dứt, thân ảnh nhất thời hiện lên.

Một thân áo lam lại chói mắt vô cùng, dưới sự chiếu rọi của Cửu Luân U
Nguyệt, gây ra cho người ta một loại cảm giác vô cùng thần bí.

- Ngươi chính là Cửu U Phủ Chủ?

- Đúng chính là bản phủ!

Cửu U Phủ Chủ vừa nói xong, Cửu Luân U Nguyệt quanh thân thể hắn lập tức
phát tán ra ngoài, đụng thẳng lên trên vầng Cửu Luân U Nguyệt đang phiêu phù trên không gian của Cửu U Thiên Mạc. Sau khi va chạm xong, ngay sau đó đám Cửu Luân U Nguyệt lại quay trở về quanh thân thể của Cửu U Phủ
Chủ. Cửu U Thiên Mạc lúc này cũng nổi lên biến hóa.

Sở Nam nhìn
thấy một màn này, trong đầu cũng liền hiện lên sự lý giải đối với Hư
cùng Thực. Giờ phút này đây, tuy rằng không gian nội thể của Sở Nam cũng đã mạnh hơn trước rất nhiều, từ Hư Thực Hắc Động biến thành Thiên Địa
Hắc Động, hơn nữa cũng từ từ hoàn thiện lại, nhưng mà Sở Nam hiểu được,
Hư cùng Thực của hắn, cũng vẫn chưa có hoàn toàn dung hợp hoàn mỹ cùng
một chỗ.

Một tia ý nghĩ chỉ trong nháy mắt chợt lóe lên rồi biến
mất, không có khiến cho Sở Nam lập tức hiểu ra được bản chất của vấn đề, mà ngược lại càng thêm nghi hoặc hơn nhiều. Không đợi Sở Nam tiếp tục
suy nghĩ sâu xuống chuyện này, Tiêu Tử Chân đã dùng một loại ngữ khí hờ
hững, phảng phất như là hết thảy mọi thứ cũng đều nắm giữ trong tay
mình, nhẹ nhàng thì thầm:

- Bốn mươi cộng thêm chín!

Sở
Nam nghe được như thế, cả người nhất thời chấn động mạnh. Cái loại cảm
giác hô ứng như thế này, mạnh mẽ chảy xuôi khắp cả toàn thân. Hắn rốt
cuộc cũng đã hiểu được vì cái gì mà đóa hoa tàn kia rõ ràng càng ngày
càng tàn, thế nhưng lại làm cho người ta có loại cảm giác ngày càng hoàn thiện.

- Bốn mươi cộng thêm chín… Bốn mươi chín… Thiên Diễn Tứ Cửu…

Sở Nam khẳng định đóa hoa tàn trong tay của Tiêu Tử Chân kia cùng với Đạo
khẳng định là có quan hệ. Mà đúng lúc này, Tiêu Tử Chân lại tiếp tục thì thầm:

- Bốn mươi cộng thêm chín, một nửa!

- Một nửa?

Sở Nam nhất thời phi thường khiếp sợ:

- Đại Đạo Ngũ Thập, Thiên Diễn Tứ Cửu, Nhân Diễn Đệ Nhất! Nàng ta lại là
bốn mươi chín rưỡi, nàng ta nghĩ muốn làm cái gì? Một khi cái Nhất cuối
cùng kia toàn bộ đều hoàn thành, như vậy có thể hủy diệt hết thảy mọi
thức trên thế gian, tiêu trừ cả Nhân luôn, như vậy cũng chỉ còn lại mỗi
mình Thiên đạo thôi hay sao?

Mà bên kia, trên mặt Cửu U Phủ Chủ cũng xuất hiện vẻ kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ:

- Hóa ra nàng ta muốn chiếm lấy thứ đó chính là bởi vì nguyên nhân này.
Nếu như để cho nàng ta tìm được, như vậy nàng ta liền có thể hợp thành
năm mươi Đại đạo! Nếu như để cho nàng ta hợp thành, như vậy bản phủ…

Trong lòng Cửu U Phủ Chủ nhất thời sinh ra một cái diệu kế.

- Hoa Tàn Đạo!

Tiêu Tử Chân toàn lực thi triển ra một chiêu này, tuy rằng cũng không có sử
dụng đến bí pháp, thế nhưng mà sắc mặt nàng ta lúc này cũng đã trở nên
cực kỳ tái nhợt. Nếu như Cửu U Thiên Mạc vẫn còn tiếp tục công kích Tiêu Tử Chân giống như lúc trước vậy, thì Tiêu Tử Chân nhất định sẽ bị
thương nặng. Nhưng mà, giờ phút này, Cửu U Thiên Mạc lại không chỉ không có tiến hành công kích Tiêu Tử Chân, mà ngược lại còn đi bảo vệ nàng ta nữa.

Ánh mắt Tiêu Tử Chân tràn đầy thâm ý liếc mắt nhìn Cửu U
Phủ Chủ, nàng ta tuyệt đối không tin Cửu U Phủ Chủ thật lòng muốn bảo hộ nàng.

Thế nhưng cũng không có tiếp tục suy nghĩ về vấn đề này nữa. Tiêu Tử Chân đem toàn bộ lực chú ý đặt lên trên người Sở Nam.

Khi đóa hoa tàn đã tiếp cận đến phân nửa Thiên đạo kia nhắm thẳng về phía
Sở Nam công kích tới, Sở Nam cũng không hề cảm nhận được một chút khí
tức năng lượng nào trong đóa hoa tàn kia cả. Nhưng mà lúc này trong lòng hắn đã dâng lên một loại cảm giác vô lực, giống như là sinh mệnh của
hắn, hô hấp của hắn, hơi thở của hắn, những gì mà hắn thấu hiểu, toàn bộ cũng đều nắm giữ trong đóa hoa tàn kia vậy.

- Phải đối phó với nó như thế nào đây?

Sở Nam cũng không có tế ra Thiên Địa Hắc Động, bởi vì Thiên Địa Hắc Động
của hắn chính là năng lượng cấu thành, mà phiến hoa tàn này cũng không
phải là thứ mà năng lượng có thể công phá được. Càng chính xác hơn mà
nói, thì năng lượng của Sở Nam cũng còn chưa thể đạt đến được loại năng
lực này.

- Nếu như là Hư và Thực của ta có thể hoàn mỹ dung hợp
lại cùng một chỗ, nhất định có thể đem phiến hoa tàn này đánh tan, nhưng mà hiện tại…

Sở Nam cũng còn chưa có nghĩ ra được biện pháp gì tốt, thì lúc này thanh âm của Cửu U Phủ Chủ lại đột nhiên vang lên:

- Ta mặc kệ ngươi có mục đích gì, nhưng mà hiện tại quan trọng nhất chính là tiêu diệt được người này!

Cửu U Phủ Chủ hướng về phía Tiêu Tử Chân nói. Tiêu Tử Chân không một chút
do dự khẽ gật gật đầu, sau đó lại chỉ về phía Tư Đồ Dật Tiêu, nói:

- Người này chính là huynh đệ của hắn! Ta muốn giết luôn hắn!

- Được!

Cửu U Phủ Chủ căn bản là không hề đem Tư Đồ Dật Tiêu đang đứng sững người
tại đương trường đặt vào trong mắt, sau khi trực tiếp lên tiếng trả lời, hắn liền quay sang Cửu U Thánh Nữ phân phó:

- Giết hắn!

- Phủ chủ…

- Hửm?

- Vừa rồi chính là nhờ hắn cứu ta, nếu không, ta…

- Bản phủ bảo ngươi giết hắn, ngươi không nghe thấy hay sao?

- Vâng!

Cửu U Thánh Nữ ngây người, thế nhưng lại vẫn cung kính đáp ứng. Bản thân
nàng ta trước giờ chưa từng tiếp xúc thân mật với nam nhân nào, lại bị
Tư Đồ Dật Tiêu gắt gao ôm lấy như vậy, sau đó lại tận mắt chứng kiến
biểu hiện mạnh mẽ của Tư Đồ Dật Tiêu, quả thật trong lòng nàng đã có một loại cảm giác khác thường đối với gã nam nhân này. Nhưng mà một chút
điểm tình cảm khác thường ấy khi đối mặt với mệnh lệnh của Cửu U Phủ
Chủ, liền lập tức bị hủy diệt sạch sẽ không còn chút nào nữa.

Cửu U Thánh Nữ thi triển ra Ngũ Nguyệt Tề Hiện, hướng về phía Tư Đồ Dật Tiêu oanh kích thẳng tới.

Giờ phút này, Tư Đồ Dật Tiêu đang ở trong mộng cảnh tiến hành trải qua một
lần rèn luyện không giống với bình thường. Những thứ vốn dĩ là ở trong
mộng cảnh, lúc này không ngờ lại chân thật xuất hiện ở ngay trên thân
thể của hắn. Tư Đồ Dật Tiêu có thể cảm giác được thân thể của chính mình lúc này đã sinh ra loại biến hóa to lớn giống như là Phượng Hoàng Niết
Bàn vậy.

Sở Nam nhìn thấy thế, liền mạnh mẽ ném ra trọng kiếm, hướng về phía Ngũ Nguyệt Tề Hiện của Cửu U Thánh Nữ mà chém tới.

Đồng thời trong lúc này, Cửu U Phủ Chủ một thân áo lam búng mạnh ngón tay về phía trước, vầng Lam nguyệt thoát ly khỏi quỹ đạo vận chuyển vốn có,
bay thẳng về phía Sở Nam.

Sở Nam một quyền đánh ra, đem Thiên Địa Hắc Động cùng với vầng Lam nguyệt kia va chạm với nhau. Đúng lúc này,
thì đóa hoa tàn kia cũng đã bay đến. Sở Nam thật sự là vẫn chưa nghĩ ra
được biện pháp để ứng phó, chỉ đành mạnh mẽ ném cuốn họa quyển chữ Đạo
ra.

Oanh!

Vầng Lam nguyệt nhất thời bị một quyền của Sở
Nam đánh văng ngược trở lại, trên mặt xuất hiện vô số vết nứt loang lỗ.
Ánh mắt Cửu U Phủ Chủ nheo lại thành một cái khe, hắn có thể cảm giác
được năng lượng của Sở Nam vô cùng kỳ lạ:

- Năng lượng của hắn, đối với ta có tác dụng không nhỏ!

Cửu U Phủ Chủ khẽ phẩy tay về phía Lam nguyệt một cái, những vết nứt trên
đó ngay lập tức khôi phục lại như cũ. Ma nguyệt, Hắc nguyệt lại nhất tề
bắn thẳng về phía Sở Nam.

Đồng thời, Sở Nam cũng thừa dịp nhân cơ hội này mà mạnh mẽ thôn phệ năng lượng va chạm của Lam nguyệt và Thiên
Địa Hắc Động phát ra. Nhưng mà hắn cũng chỉ tiến hành cảm giác một chút
mà thôi, phần lớn tinh lực của hắn, vẫn là đặt ở trên đóa hoa tàn khủng
bố kia.

Sở Nam liếc mắt nhìn lại, trên mặt xuất hiện vẻ kinh ngạc.

Chỉ thấy đóa hoa tàn kia mạnh mẽ đánh thẳng lên cuộn họa quyển chữ Đạo, thế nhưng cũng không có đem cuộn họa quyển chữ Đạo kia oanh phá, mà ngược
lại đem cuộn họa quyển chữ Đạo mà Sở Nam đã phí biết bao nhiêu công sức
cũng không thể nào mở ra được kia, lúc này mở rộng ra được một chút.

Sở Nam nhất thời cảm thấy kinh ngạc, mà Tiêu Tử Chân thì lại chính là vô
cùng kinh hãi. Một đóa hoa tàn chỉ còn thiếu nửa điểm cuối cùng liền có
thể ẩn chứa được toàn bộ Thiên đạo, ẩn chứa trong đó bao nhiêu uy năng
cơ chứ? Thế nhưng lại không ngờ rằng đối diện với cuộn họa trục bình
thường như thế này, lại không thể tạo thành chút hiệu quả nào.

Tiêu Tử Chân tuyệt đối không thể nào tin nổi, mà trái tim kiêu ngạo của nàng cũng không cho phép nàng nhận thua đơn giản như vậy:

- Cho dù có không tìm ra được một nửa điểm cuối cùng, thế nhưng ta cũng có thể đem đóa hoa tàn này thôi động về phía trước!

Nàng ta mạnh mẽ phun ra một ngụm tinh huyết, tế ra bí pháp. Đóa hoa tàn thế
nhưng lại tàn thêm một chút nữa. Chỉ có thêm một điểm như thế này mà
thôi, liền khiến cho uy lực của đóa hung hoa gia tăng thêm rất nhiều.

Nhưng mà, đóa hoa tàn đã trở nên cường hãn hơn kia, lại vẫn là không thể nào
đem cuộn họa quyển chữ Đạo kia oanh phá được, chỉ là đem cuộn họa quyển
mở ra thêm một chút mà thôi, đã mở được đến phân nửa cuộn họa quyển rồi.

Sở Nam nhìn thấy một màn này, liền bật thốt lên một tiếng:

- Ta hiểu được rồi! Ta hiểu được làm cách nào mở ra cuộn họa quyển chữ Đạo này rồi!

Đúng vào lúc này, thì vầng Ma nguyệt cùng với Hắc nguyệt đã mang theo hai
đạo uy năng bất đồng oanh kích thẳng đến. Suy nghĩ cẩn thận một chút,
tạm thời cũng không tiếp tục nghĩ tiếp nữa, Sở Nam xoay người lại, quét
qua một quyền, quát lớn:

- Chỉ hai vầng U Nguyệt làm sao đủ cho được? Ngươi đem cả chín vầng U Nguyệt đều xuất ra hết đi!

- Không biết lượng sức!

Cả người Cửu U Phủ Chủ tràn ngập sát khí nồng đậm, lại đem Huyết nguyệt đánh ra. Cặp mày Sở Nam lập tức nhướng lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui