Vũ Nghịch Càn Khôn

Mà Hắc Lân Hung Giao, bị hai vạn đầu Ngọc Chi con san hô, điên cuồng mút lấy máu tươi, lúc nỳ hung tính của nó đã triệt để kích phát, tàn phá khắp nơi.

Quái lão đầu nhìn thấy trong ánh mắt Sở Nam điên cuồng, lại nhìn thấy thân thể Sở Nam bắt đầu nghiền nát, lão không khỏi có chút đau lòng, bởi vì trong lòng lão đã sớm đem thân thể Sở Nam chính là thân thể của lão, nếu bị tàn phá thì thiệt hại vô cùng.

Nhưng cách làm của Sở Nam cũng làm cho hắn phải hạ quyết tâm.

- Ngươi bây giờ ngăn lại Hạo Thiên nhận, chính là thiêu đốt tánh mạng của ngươi, chính là uống rượu độc để giải khát mà thôi.

Quái lão đầu nói xong, Sở Nam lại lần nữa đem Hắc Lân Hung Giao ngã sấp xuống mặt đất, bởi vì hắn toàn tâm chú ý đều đặt ở Hạo Thiên nhận, Hắc Lân Hung Giao dồn sức va chạm làm cho Sở Nam tối sầm lại, cảm thấy kinh mạch, cốt cách đau nhức, Linh Hồn muốn phá thể lao ra, thiếu chút nữa làm cho Hạo Thiên nhận rời khỏi tay bay ra.

Quái lão đầu thấy thế, cuồng tiếu nói:

- Tiểu tử, nếu ngươi muốn ngã xuống, lão phu cũng có thể tiễn ngươi một đoạn đường.

Nói xong, huyết quang trong tay kích xạ, nhanh chóng bổ trúng vai trái Sở Nam, máu tươi bay ra.

- Xoẹt xoẹt.

Bị trúng đòn, phần lưng, đùi Sở Nam liên tiếp bị thương, huyết quang bay ra, hắn cảm thấy đau nhức tận xương, nhưng những chỗ quái lão đầu đánh trúng, cũng không phải là vị trí trí mạng, quái lão đầu vẫn muốn Ngũ Hành thân thể nguyên vẹn, cho nên quái lão đầu cũng không dám đem Sở Nam đánh chết, trước kia hắn còn có thể khống chế được Sở Nam tự bạo, nhưng Ngũ Hành tương sinh, quái lão đầu không có nắm chắc có thể khống chế được, dù sao Ngũ Hành thân thể trong truyền thuyết, Ngũ Hành tương sinh lợi hại đến tình trạng nào, cũng không phải hắn có thể biết được.

Hơn nữa, quái lão đầu cũng nhìn rõ ràng Sở Nam thà làm ngọc vỡ, cũng không làm ngói lành.

Nếu như, vạn nhất để cho hắn tự bạo thành công, hủy đi Ngũ Hành thân thể, quái lão đầu cũng chỉ có thể khóc không ra nước mắt, hối hận cũng đã muộn rồi.

Cho nên, quái lão đầu có điều cố kỵ, mà Sở Nam lại không cố kỵ, thậm chí có thể nói là không kiêng kỵ gì.

Ngũ Hành nguyên lực trong cơ thể Sở Nam tương sinh, giống như là dùng không hết vậy, Ngũ Hành nguyên lực tạo thành một cái lồng khí, lưu quang chuyển động, giống như ngàn vạn đầu Linh xà cuồng loạn nhảy múa, ngay cả huyết quang quái lão đầu giết đến, cũng không thể dễ dàng phá vỡ lồng khí như vậy.

Quái lão đầu "Ồ" một tiếng, không khỏi kinh ngạc, lặng lẽ nói:

- Ngũ Hành thân thể, Ngũ Hành tương sinh, Ngũ Hành hợp nhất, quả nhiên không giống với người thường, tiểu tử đáng giận này hủy đi ba gã đồng tử của lão phu, làm cho thần công lão phu sắp thành lại bại trong chốc lát, thực lực không đạt tới trạng thái đỉnh phong, mà ngay cả thực lực một nửa bình thường cũng không được, nếu không, đường đường Vũ Đế, lại có thể để cho tên tiểu tử này hung hăng càn quấy lâu như thế sao?

Quái lão đầu trong lòng càng phẫn nộ rồi.

-Nhưng chỉ cần có thể bắt được hắn, tất cả đều đáng giá, trừ Ngũ Hành thân thể ra không nói, tiểu tử này bảo bối tốt còn không ít, có được long thân, còn có Hỗn Nguyên vịn chỉ, tiểu tử này sao sử dụng được Hỗn Nguyên vịn chỉ, hắn và Ma Đạo tử có quan hệ gì? Mặc kệ nó, dù sao đợi lão phu chiếm được thân thể của hắn, sưu hồn trí nhớ của hắn, có thể rõ ràng rồi.

Trong đầu thầm suy nghĩ, quái lão đầu cũng không có ngừng tiến công, năm ngón tay bắn ra, huyết quang lập tức ngưng tụ bắn ra, trong miệng nói:

- Tiểu tử, ngươi thật sự là trời xanh đưa cho lão phu một hậu lễ.

- Hậu lễ? Lão ma đầu, ngươi có phúc hưởng thụ sao? Ngươi dám hưởng thụ sao?

Sở Nam bị Hắc Lân Hung Giao ném xuống, Hạo Thiên nhận lại liều mạng bay đi, thế cục lúc này rất là nguy hiểm, hắn ý chí chiến đấu sục sôi, chiến ý càng ngày càng đậm.

- Lão ma đầu? Lão phu đường đường là Hắc quân Vũ Đế, ngươi chính là Ma Đạo tử sao.

Quái lão đầu thì ra tên là Hắc quân, trước mắt Hắc quân huyết quang hợp thành một đầu lâu hung thú, mà cái đầu lâu này, Sở Nam cảm giác có chút quen mắt, trong miệng nói:

- Vi ma? Hình như là một cái lựa chọn không tệ. Không điên không thành ma, lão tử hôm nay liền hóa thân thành ma, ma cao một trượng.

- Ma cao một trượng? Quả thực là chê cười.

Sở Nam nói thật nhẹ nhàng, nhưng đã sớm tập trung tư tưởng đề phòng, lão quái hiển nhiên muốn tiến công.

- Oanh.

Hai tay Hắc quân đánh ra, mười đạo huyết quang từ bốn phương tám hướng bắn ra, sau đó dung hợp làm một, đầu hung thú đầu lâu, liền biến ảo thành cái vòi nước huyết hồng.

Gào thét xông ra.

- Đầu rồng?

Sở Nam khẽ đọc lên hai chữ, cái đầu rồng kia được mộc nguyên lực của Hắc quân kích xạ, cuồn cuộn, trong chớp mắt liền bành trướng gấp 10 lần, tất cả đều là huyết hồng.

Cùng lúc đó, Hắc Lân Hung Giao lại đem Sở Nam tung lên.

Vừa đến giữa không trung, đầu rồng liền đụng tới, mặc dù không có cắn Sở Nam, nhưng ngực Sở Nam lại bị đánh trúng một kích, máu tươi phun ra không thôi.

Dù vậy, Sở Nam vẫn nắm chặt Hạo Thiên nhận, không cho nó thoát thân bay ra, mà trong miệng Sở Nam máu tươi phun ra, gia nhập vào vòng xoáy xoay tròn.

- Lão phu muốn nhìn ngươi có thể tránh thoát mấy lần.

Hắc quân sắc mặt trắng bệch, xem ra cùng Sở Nam dây dưa cũng mất rất nhiều sức lực.

Đầu rồng lại cắn đến, Sở Nam đang muốn thoát đi, nhưng trong lòng hiện lên một đạo linh quang, hắn từ trong trữ vật giới chỉ đem quả trứng màu đen lấy ra, quả trứng màu đen này từ khi lấy được, hàn ngọc Lam Viêm hấp thu tử dịch của Ngọc Chi con san hô, lâm vào ngủ say, Sở Nam cũng không có nhìn qua.

Hiện tại đem quả trứng màu đen này lấy ra, làm cho Sở Nam sợ hãi, quả trứng màu đen đã biến thành quả trứng năm màu.

Sở Nam cũng không rõ ràng vì sao lại có biến hóa như vậy, hắn nói:

- Tiểu Hắc, ngươi rất cứng rắn, vậy ủy khuất ngươi rồi.

Nói xong, Sở Nam trực tiếp đem quả trứng màu đen hướng đầu rồng đánh tới.

Oanh! Oanh! Oanh!

Nhất thời vang lên ba tiếng nổ vang, nhưng quả trứng màu đen đem đầu rồng bức lui ba bước, mỗi một bước một tiếng nổ vang, sau ba tiếng nổ vang, đầu rồng chỉ còn lại hai phần ba.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui