Vũ Nghịch Càn Khôn

Nhanh như chớp, trong đầu Cực Lạc Cung Chủ liền hiện ra ngàn vạn ý niệm, cuối cùng khẳng định trong người Sở Nam nhất định có pháp bảo lợi hại, nghĩ đến pháp bảo lợi hại, nếu như ở trong tay hắn thì uy lực sẽ phát ra thế nào?

Cùng lúc đó, Cực Lạc Cung Chủ đối với vũ kỹ “Trảm Dục” mà Sở Nam thi triển ra cũng có chút hoài nghi, thầm nghĩ:

- Đây là vũ kỹ gì, dường như chuyên khắc chế mị hoặc, hơn nữa, tại sao ta lại cảm giác như đã từng gặp ở đâu đó…

Cực Lạc Cung Chủ nghĩ đến đây, thì Diễm Cơ đang bị bao phủ trong kiếm ảnh bỗng nhiên truyền đến một tiếng “ba”, kiếm ảnh chầm chậm tiêu tán…

Kiếm ảnh từ từ tiêu tán…

Đệ tử Cực Lạc Cung đều duỗi dài cổ, muốn nhìn xem kết cục của Diễm Cơ là như thế nào, Cực Lạc Cung Chủ cũng cau mày, bằng vào tu vi Võ Vương cao cấp của hắn, tất nhiên nhìn ra dưới màn kiếm ảnh kia đã xảy ra chuyện gì.

Rốt cuộc, kiếm ảnh cũng tiêu tán.

Ba ngàn đệ tử Cực Lạc Cung vừa mới nhìn còn có chút không rõ, vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc, nhưng nháy mắt sau, trong lòng bọn hắn đột nhiên dâng lên một cỗ hàn ý, hàn ý khiến da thịt, xương cốt, khí huyết của bọn chúng như đông cứng lại, thành vô số bức tượng, há hốc mồm đứng nhìn, vẻ mặt mỗi người đều trắng bệch, không còn tia huyết sắc nào, nhạc khúc vang lên trong không trung cũng im bặt.

Ba ngàn đệ tử Cực Lạc Cung không nhìn thấy tình cảnh huyết nhục văng tung tóe, cũng không có nhìn thấy tình cảnh vết thương đầy người, hình ảnh mà bọn chúng nhìn thấy không hề có chút gì đáng sợ hãi.

Sở dĩ biểu hiện của bọn hắn như vậy cũng là bởi vì bọn hắn không nhìn thấy gì cả.

Dưới kiếm ảnh, chẳng có gì cả.

Thật giống như trong thiên địa chưa từng xuất hiện Diễm Cơ, chưa từng xuất hiện những lời nói quanh quẩn trong đầu khiến bọn hắn khí huyết sôi trào, cũng chưa từng có Thiên Mị vũ khiến bọn hắn dục hỏa phần thân…

Giọng nói và tướng mạo của Diễm Cơ, và cả thân thể tuyệt vời của nàng khắc sâu trong đầu bọn hắn như vậy, nhưng bây giờ lại giống như không có, hoàn toàn tiêu thất trong hư không.

Phải lực lượng như thế nào, thì mới có thể khiến một người còn sống sờ sờ biến mất trong hư không, ngay cả một chút mảnh thịt cũng không lưu lại, thậm chí tro bụi cũng không nhìn thấy.

Đệ tử Cực Lạc Cung Chủ nhìn xong liền cảm thấy kinh khủng.

Phú Sơn cũng ngây dại, giật mình, trong lòng thầm nghĩ:

- Còn may, còn may là ta đã lựa chọn chủ nhân, không phải đối mặt với chủ nhân khủng bố như thế…

Phú Sơn sau khi giật mình thì mười ngón tay càng di chuyển nhanh chóng, liều mạng làm việc.

Trong lòng Lăng Yên Lan lại dâng lên từng trận cảm động, trực giác công tử làm như vậy là vì nàng, là vì nàng lúc trước đã từng nói một câu “Diễm Cơ sẽ nối gót theo Hoa Mị Nhi”, Lúc trước Hoa Mị Nhi đã bị Ngọc Chi San Hô trùng hút thành thây khô, cuối cùng bị một mồi lửa thiêu rụi.

Cho nên, công tử mới khiến cho Diễm Cơ biến mất hoàn toàn.

Cực Lạc Cung Chủ nhìn thấy ba ngàn đệ tử bị một màn kia chấn nhiếp, ngay cả tám nữ tử đang phục thị trên giường ngọc thân thể cũng có chút phát run, đối mặt với việc bị người khác đoạt mất khí thế, hạ thấp sĩ khí phe mình, Cực Lạc Cung Chủ vẫn không để ý, trở mình một cái, đem nữ tử ôm vào trong lòng, giống như không ai ra gì, đôi ma trảo vuốt ve trên dưới, trong mũi nữ tử dung mạo xinh đẹp liền phát ra tiếng ưm ưm, sau đó ngẩng đầu hỏi Sở Nam:

- Ngươi thật sự là đến để cướp bóc sao?

Sở Nam bật cười, quay đầu lại, cũng không nói gì, đối mặt với tình cảnh câu hồn cũng không tránh né, chỉ đem mỗi động tác của Cực Lạc Cung Chủ khắc sâu trong đầu, không thể không nói, Cực Lạc Cung Chủ quả không hổ là cung chủ một cung, là Võ Vương cao cấp, chỉ vài động tác so với Diễm Cơ liều mạng thi triển còn cường mãnh hơn không ít, “Dục Vọng” trong lòng Sở Nam rất nhanh tăng lên.

Cực Lạc Cung Chủ nhìn thấy Sở Nam không đáp lời, lại cười hỏi:

- Ngươi muốn đoạt của ta cái gì?

- Có cái gì thì đoạt cái đó!

Sở Nam nhanh chóng cấp ra một đáp án, Cực Lạc Cung Chủ vẫn không nổi giận, trượt tay xuống bên dưới nữ tử kia, vẻ mặt hưởng thụ nói:

- Khẩu vị lớn thật, có nuốt nổi không?

- Cực Lạc Cung này vẫn còn quá nhỏ.

Cực Lạc Cung Chủ đương nhiên hiểu ẩn ý của Sở Nam, ý hắn là Cực Lạc Cung này còn chưa đủ lấp bụng hắn, trên mặt Cực Lạc Cung Chủ lộ ra biểu cảm hứng thú, nói:

- Ngươi muốn đoạt có phải là nữ nhân của bổn cung chăng?

- Nếu như nhìn vừa mắt, thu làm tỳ nữ cũng không tệ.

Sở Nam nhẹ nhàng đối đáp, rồi lại lắc đầu nói:

- Chỉ tiếc, người của ngươi đều quá kém, không lọt vào mắt ta được.

- Vậy cũng không nhất định, phải thử một chút mới biết!

Âm thanh này của Cực Lạc Cung Chủ phiêu hốt bất định, nửa phần trước thì âm tiết như vang ngoài ngàn dặm, nửa phần sau thì như gần ngay bên tai, chỉ nghe hắn nói:

- Vậy ngươi thử xem, xem có lọt vào mắt ngươi không!

Sau khi nói những lời phiêu hốt này, Cực Lạc Cung Chủ liền đem nữ tử đang ôm trong lòng mà thân mật ném đi không thương tiếc, ném thẳng về phía Sở Nam, miệng còn nói:

- Nàng là nữ nhân ta rất thích, công phu trên giường vô cùng điệu nghệ, mùi vị xem như không tệ, ngươi xem, ngay cả nữ tử mà bổn cung âu yếm cũng tặng cho ngươi, ngươi phải quý trọng a, ngươi không quý trọng thì bổn cung sẽ rất tức giận đấy.

Nữ tử ở trên không giống như nắm cát bay đi, cũng không phải nhảy quờ quạng vùng vẫy mất trật tự, mà là đạp trên không trung, tư thái vô cùng nhẹ nhàng, tư vi của nữ tử này chỉ là Võ Quân trung cấp mà thôi, thế nhưng lại có thể đạp không mà đi, trong đó hiển nhiên là nhờ công lao của Cực Lạc Cung Chủ.

Hơn nữa, nữ tử ở trên không còn hát lên, thân thể vũ động, Cực Lạc Cung Chủ có thể bảo trì nàng không rơi xuống, từ đó có thể thấy rõ Cực Lạc Cung Chủ quả thật không đơn giản, ba ngàn đệ tử Cực Lạc Cung xung quanh đều hô lên:

- Cung chủ vô địch, thanh xuân vĩnh trú…

Nữ tử này so với Diễm Cơ thì quả thật mạnh hơn không ít, không trách có thể phục thị trên giường Cực Lạc Cung Chủ, nàng nhận được bài học của Diễm Cơ, biết người trước mắt không dễ trêu chọc, cho nên ngay từ đầu nàng đã thi triển ra vũ kỹ uy lực lớn nhất, vừa ca vừa múa, mị nhãn lưu chuyển, pháp bảo của nàng cũng không phải là nhạc khí như đàn tỳ bà hay đàn tranh, mà là một thanh kiếm, nàng dùng mười ngón tay gõ lên thân kiếm phát ra âm thanh.

Lúc nữ tử phi vũ đến, chỉ trong chớp mắt nữ tử đã đem vũ kỹ mị công của nàng phát huy đến vô cùng tận, mười ngón tay thon dài của nàng rời khỏi ngọc kiếm, nhưng ngọc kiếm trên không vẫn phát ra âm thanh uốn khúc.

Ngọc kiếm phát ra âm thanh uốn khúc này đang đâm thẳng đến bộ vị yếu hại của Sở Nam.

Bộ vị yếu hại này không phải đầu, cũng không phải tim, cũng không phải là đan điền, mà là giữa hai chân của nam nhân.

Hơn nữa nữ tử còn cầm kiếm đâm tới, dưới mị công của nàng, người khác có một loại cảm giác như mặc sức cho nàng đâm, chỉ cần có thể ngửi thấy mùi hương của nàng, cho dù có chết dưới kiếm của nàng cũng nguyện ý, cảm giác vô oán vô hối.

Sở Nam nhìn chằm chằm, nói:

- Quả nhiên rất có vị đạo, nhưng vị đạo này vẫn còn quá kém.

- Chữ “kém” vừa phát ra, vũ kỹ “Trảm Dục” cuồng hiện, Sát Nhân kiếm không hiện ra vô số đạo tàn ảnh nữa, chỉ đâm thẳng tới phía trước, lúc ngọc kiếm sắp đâm trúng mệnh căn của nam nhân thì Sát Nhân kiếm đã đâm thẳng vào mũi kiếm của ngọc kiếm.

Lập tức, nữ tử rốt cuộc không thể tiến thêm được chút nào, mị thái trên mặt biến mất toàn bộ, trong thân thể đột nhiên bộc phát một cỗ lực lượng khổng lồ tuyệt đối không thuộc về nàng, thông qua ngọc kiếm, truyền đến Sát Nhân kiếm, muốn quán nhập vào cơ thể Sở Nam.

Cỗ nguyên lực khổng lồ này hiển nhiên chính là thủ đoạn của Cực Lạc Cung Chủ.

Lúc cỗ nguyên lực khổng lồ tràn đến mũi kiếm, bỗng gặp phải lực cản lớn, rõ ràng chỉ là mũi kiếm, nhưng lại biến thành một tòa núi lớn, ngăn trước mặt cỗ nguyên lực khổng lồ này, mặc kệ thủ đoạn như thế nào cũng không thể tiến vào được…

Không chỉ không tiến vào được, khóe miệng Sở Nam còn nhếch lên nụ cười tà, cỗ nguyên lực khổng lồ của Cực Lạc Cung Chủ không ngờ lại bị đẩy lui, trong sát na cỗ nguyên lực khổng lồ va lên mũi kiếm, mũi kiếm Sát Nhân kiếm của Sở Nam cũng tràn ra một cỗ lực lượng cuồng mãnh, đẩy cỗ nguyên lực khổng lồ về sau….

Không ngừng thối lui…

Cỗ nguyên lực khổng lồ của Cực Lạc Cung Chủ giống như có ý chí, không muốn lui, còn muốn phản công, liều mạng phản kháng.

Thế nhưng Sở Nam lại không cho cỗ nguyên lực khổng lồ này chút cơ hội nào, vẫn để lực lượng tràn về phía trước.

- Đừng vùng vẫy nữa, tiêu tán đi!

Sở Nam hừ nhạt một tiếng, cỗ lực lượng đang tiến tới vững vàng đột nhiên điên cuồng phát khởi, giống một tảng đá từ trên vách núi ngàn trượng rơi xuống, cực kỳ dũng mãnh, đem cỗ nguyên lực khổng lồ từ trên ngọc kiếm chạy về phía thân thể nữ tử.

Một đường thế như chẻ tre.

Ngọc kiếm tiêu tán.

Nhưng vẫn chưa dừng lại….

Lúc cỗ nguyên lực khổng lồ quay trở ngược về thân thể nữ tử, cỗ lực lượng của Sở Nam đang đuổi giết cỗ nguyên lực khổng lồ cũng tràn vào thân thể nữ tử, thân thể nữ tử bắt đầu tiêu tán, đầu tiên là mười ngón tay, sau đó là cánh tay như ngó sen, cỗ nguyên lực khổng lồ trốn ở đâu thì cỗ lực lượng cường mãnh truy đến đó, đi đến đâu thì nơi ấy tiêu tán.

Cỗ nguyên lực bàng đại chạy đến ngực thì lực lượng cũng đuổi đến ngực, ngực của nữ tử liền tiêu tán.

Bụng, eo, đùi, hai chân…

Cứ như vậy mà tiêu tán, mặc cho thân thể nàng mê người thế nào, thậm chí trang phục trên người nàng cũng tiêu tán.

Cuối cùng, cỗ nguyên lực khổng lồ chạy đến đầu, lực lượng cũng theo tới đó, cỗ nguyên lực khổng lồ không còn chỗ để trốn, chỉ có thể liều mạng phản kháng, giết ngược trở lại.

Nữ tử dung mạo tinh xảo, lúc này chỉ còn lại đầu, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ.

Ba ngàn đệ tử Cực Lạc Cung lúc trước không thấy Diễm Cơ tiêu tán như thế nào, cho nên chỉ suy đoán, như vậy cũng đã khiến bọn hắn sợ hãi rồi, bây giờ chính mắt nhìn thấy ái thiếu của Cực Lạc Cung Chủ vỡ thành từng mảnh, tiêu tán trước mắt, loại sợ hãi này càng phóng đại gấp mười lần, lập tức như trường giang vỡ đê, mãnh liệt bao phủ toàn thân, hầu như toàn bộ đệ tử Cực Lạc Cung đều run rẩy, hàm răng va vào nhau lập cập.

Mái tóc đen mềm mại trên đầu nữ tử bắt đầu tiêu tán.

Cuối cùng cái khăn xanh trên đầu nữ tử cũng biến mất…

- Ầm…

Một tiếng nổ vang lên, cả cái đầu nổ tung…

Động dạng, không có máu tươi, thịt mảnh, hay não bắn ra, tất cả đều tiêu tán sạch sẽ…

Toàn trường không hề im lặng, mặc dù ba ngàn đệ tử Cực Lạc Cung đều nín thở ngưng thần, nhưng thân thể bọn hắn lại run rẩy, hạ thân còn phát ra tiếng “xì xì”…

Sở Nam nhìn về phía Cực Lạc Cung Chủ, cười mỉa mai:

- Thì ra ngươi rất thích loại mặt hàng này, chậc chậc chậc…

Sắc mặt Cực Lạc Cung Chủ lúc này đã bất thiện rồi.

Cực Lạc Cung Chủ rất âm hiểm, không chỉ ẩn tàng nguyên lực trong thân thể nữ tử mà còn muốn nữ tử đâm kiếm vào mệnh căn của Sở Nam.

Nếu như không có mệnh căn, mặc dù không đến mức trí mạng.

Thế nhưng, đối với nam nhân mà nói, đặc biệt là nam nhân có khát vọng, có lý tưởng, có nhiệt huyết mà nói thì lại là một sỉ nhục to lớn, so với mất mạng còn đau khổ gấp mười lần, gấp trăm lần, gấp ngàn lần…

Đương nhiên, ngoại trừ những kẻ muốn làm thái giám.

Cực Lạc Cung Chủ hiểu rất rõ điều này, càng minh bạch ý nghĩa trong đó, giả như âm mưu của Cực Lạc Cung Chủ thực hiện được, như vậy mọi chuyện sẽ nằm trong sự khống chế của hắn, bởi vì kẻ mà hắn không nhìn thấu đã trở thành phế nhân, sống không bằng chết.

Cực Lạc Cung Chủ rất tà ác, còn muốn sau khi chém rụng mệnh căn sẽ đùa giỡn một phen.

Thế nhưng, suy nghĩ lý tưởng của Cực Lạc Cung Chủ đã theo sự tiêu tán của nữ tử kia mà trở nên không thực tế.

Lúc cỗ vị đạo mị hoặc trên người nữ tử kia biến mất, cỗ nguyên lực khổng lồ không thể xông vào thân thể Sở Nam, Cực Lạc Cung Chủ liền cảm thấy có chút không ổn, sau khi nhìn thấy ngọc kiếm tiêu tán, thân thể nữ tử tan thành từng mảnh hòa vào hư vô, trong mắt Cực Lạc Cung Chủ liền tràn ngập đầy tia sắc bén.

- Bổn cung đường đường là Võ Vương cao cấp, cho dù có là Võ Vương trung cấp muốn tiếp được cũng vất vả vạn phần, vậy mà hắn, chỉ một Võ Quân sơ cấp lại có thể tùy tiện hóa giải!

Trong lòng Cực Lạc Cung Chủ dậy sóng, tất cả đều là câu hỏi không có lời giải, thầm nghĩ:

- Hắn thật sự chỉ là một Võ Quân sơ cấp thôi sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui