Vũ Nghịch Càn Khôn

Hai mươi vạn cân lực, đổ dồn về phía đường kinh mạch thứ mười sáu trên nắm tay phải.

Lực lượng nhập vào trong kinh mạch, dừng ở đoạn bốn phần năm, nắm tay nhất thời bành trướng không ít, còn có âm thanh xương cốt vang lên.

Sở Nam hít một hơi thật sâu, hai mươi vạn cân lực lần thứ hai tràn vào dũng mãnh.

Một lớp lực lượng này và một lớp nữa gặp nhau, nắm tay nhất thời vang lên tiếng răng rắc, hai lớp lực lượng giống như nước sông đổ ra biển, bắn ra vô số bọt nước, lại có cuồng phong gào thét, lực lượng va chạm vào bốn phía kinh mạch.

Như sóng lớn vỗ bờ…

Mặc dù cuồng dã nhưng không hề bạo liệt, cũng không biết mất, mà tồn trữ lại bên trong.

Nhìn tình trạng như vậy, theo lý mà nói thì tâm nguyện của Sở Nam đã thành.

Thế nhưng trên mặt Sở Nam lại không có nửa dáng vẻ tươi cười, ngược lại lông mày càng nhíu chặt hơn.

Đó là bởi vì Sở Nam nghĩ đến mũi Hạo Thiên Tiễn kia.

Hạo Thiên Tiễn, thượng phẩm Tông Khí lại chỉ có thể chịu được ba lần áp súc, mà kết quả của ba lần áp súc lại chỉ tạo thành 50 vạn cân lực.

Mặc dù thân thể Sở Nam cường hãn, nhưng trước mắt cũng chỉ là hạ phẩm Tông Khí, kém xa thượng phẩm Tông Khí, không biết đến năm nào tháng nào mới có thể tôi luyện đến cường độ như vậy, dù sao thì càng về sau thì tôi luyện thân thể càng khó hơn, giống như phương pháp tôi luyện bằng cách húc vào vách đá trước kia đã không còn tác dụng nữa.

Như vậy, với cường độ hạ phẩm Tông Khí liệu có thể thừa nhận được ba lần áp súc hay không?

Nếu như không thể,vậy đường kinh mạch thứ mười sáu này càng về sau càng giống “gân gà” rồi, ví như nếu Sở Nam luyện thành tầng thứ ba hoặc tầng thứ năm Thương Sơn Quyết, lực lượng đó tuyệt đối không thấp, còn bây giờ, với lực lượng hai lớp mà cũng không chịu được thì tác dụng thật sự cực kỳ nhỏ bé.

Tình huống trước mắt, Sở Nam cảm thấy sau hai lần áp súc, mặc dù thân thể của hắn vẫn còn có chút cảm giác run rẩy, nhưng vẫn chưa vượt qua cực hạn của Sở Nam, bên trong đường kinh mạch thứ mười sáu vẫn có thể tiếp nhận lực lượng.

Trong đầu không ngừng suy nghĩ, nhưng bước chân của Sở Nam vẫn không dừng lại, vẫn tiến về nơi khác, trong dãy núi không ngừng vang lên tiếng gào thét của Kỳ Liên Thắng:

- Ma Đạo Tử, ra đây cho lão phu, giết người tu vi yếu cũng coi là anh hùng hảo hán sao? Ngươi nếu có gan thì hiện thân đi, lão phu và ngươi sẽ đánh một trận! Ngươi dám không? Ngươi dám không? Ma Đạo Tử, lăn ra đây cho lão phu….

Đối với tiếng quát này, Sở Nam phảng phất như không nghe thấy, tiếp tục áp súc lớp thứ ba vào trong đường kinh mạch thứ mười sáu.

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm…

Lớp lực lượng thứ ba vừa tiến vào, ba lớp lực lượng ở bên trong đường kinh mạch thứ mười sáu giống như loạn chiến, âm thanh giòn giã vang lên không ngừng, giống như loạn thạch xuyên không, nắm quyền so với hắc đản còn lớn hơn, thân thể Sở Nam run rẩy càng thêm kịch liệt, không tự chủ được nghiêng sang bên phải.

Đây cũng không phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là Sở Nam cảm thấy bên trong nắm tay rất cuồng bạo, như muốn bạo tạc vậy, Sở Nam hoàn toàn hiểu rõ, bạo tạc ở đây không phải chỉ là mỗi cánh tay thôi, chỉ e thân thể cũng muốn vỡ nát,…

Nếu thặt như vậy thì sẽ nổ chết mất, Sở Nam sẽ chết vô cùng ủy khuất.

Một đường đi tới, từ thành Hùng La, Hứa gia, ba tên Võ Tướng cao cấp cũng không giết được hắn, đến Thần Khí Phái, nhưng Võ Quân Võ Vương kia cũng không giết được hắn, thậm chí ở trên Thiên Nhất Sơn, bởi vì cơ duyên mà ngay cả Võ Đế cũng không thể dồn hắn vào chỗ chết.

Nhưng bây giờ, chính bản thân mình lại tự dồn mình vào cục diện nổ chết.

Mạch máu trên nắm quyền dồn máu chảy ngược trở về, nắm quyền trở nên tái nhợt, mặt Sở Nam thì đỏ hồng, toàn bộ đều là huyết sung, phảng phất như trong nháy mắt sẽ nổ tung vậy.

Khóe miệng đã rỉ máu, trong mắt Sở Nam bắn ra chiến ý, cắn răng lẩm bẩm:

- Kinh mạch là do ta tạo ra, lực lượng là do ta ban cho các ngươi, các ngươi dám không nghe lời, muốn phản phệ, xoay cho ta! Xoay! Xoay!

Trong lục vạn phần nguy ngập, Sở Nam dùng thủ đoạn hắn quen thuộc, dòng xoáy xoay tròn.

Sở Nam mạnh mẽ khống chế ba cỗ lực lượng xoay tròn, quá trình này đấu tranh vô cùng gian nan, lực lượng cũng rất cuồng bạo, không dễ dàng khuất phục, nhưng bọn chúng dù sao cũng là từ trong thân thể Sở Nam, chậm rãi bị Sở Nam cường hành áp xuống, bắt đầu hình thành dòng xoáy xoay tròn!

Ba cỗ lực lượng biến thành dòng xoáy xoay tròn, nguy cơ bạo tạc lập tức tiêu tán, Sở Nam thở một hơi lớn, trên trán toát mồ hôi lạnh, thầm nghĩ:

- Còn may, đánh cược một phen lại thắng.

Sở Nam cường hành áp chế ba lớp lực lượng, cũng thu liễm lại khí tức

Cũng ngay lúc đó, Kỳ Liên Thắng đang phi hành trên không, lướt qua đỉnh đầu Sở Nam, chỉ vừa nhoáng lên thì đã tiến xa ngàn dặm, đột nhiên lại quay người lại, khẽ lẩm bẩm:

- Mới vừa rồi còn có một cỗ khí tức dị thường, tại sao bây giờ đột nhiên không còn nữa?

Kỳ Liên Thắng vừa đáp xuống, thần niệm quét qua mỗi khu vực.

Chỉ trong thoáng chốc, liền quét đến nơi máu tươi và mồ hôi của Sở Nam nhỏ xuống, mùi vị còn chưa biến mất.

Nhất thời, Kỳ Liên Thắng liền cuồng hỉ, trong lòng thầm nhủ:

- Còn lưu lại máu, xem ra ngươi bị thương không nhẹ, tốt lắm, như vậy càng tốt.

Kỳ Liên Thắng nhìn thấy máu, lập tức nghĩ đến như vậy, cũng không nghĩ điều gì khác, bởi vì hắn cho rằng, Ma Đạo Tử giả trong nháy mắt giết được Tất Chính, nhất định trả giá không nhỏ.

Nghĩ vậy, Kỳ Liên Thắng càng rống lớn:

- Ma Đạo Tử, ra đi, lão phu tìm thấy ngươi rồi, đừng hòng chạy thoát, ngươi trốn không thoát đâu!

Tiếng rống lớn này chuẩn xác rơi vào tai Sở Nam, Sở Nam vừa rồi khống chế ba lớp lực lượng lập tức thu liễm khí tức, chạy xa hơn ngàn trượng, nghe thấy âm thanh của Kỳ Liên Thắng, Sở Nam cũng thật sự dừng bước, không chạy nữa, hắn biết Kỳ Liên Thắng rống như vậy chỉ là để hư trương thanh thế, hắn thu liễm khí tức, lại nằm ngoài phạm vi thần niệm của Kỳ Liên Thắng bao phủ, Kỳ Liên Thắng căn bản không thể nào phát hiện ra hắn.

Thế nhưng, Sở Nam vẫn ngừng lại.

Đồng thời duy trì ba lớp lực lượng xoáy tròn, Sở Nam vận chuyển đường kinh mạch thứ mười, khóe miệng cười lạnh nói:

- Đem sinh mệnh lực của cây cối xung quanh một ngàn trượng này hấp tận, thực lực khôi phục cũng gần đến mười thành rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui