Vũ Nghịch Càn Khôn

Đám người phía dưới, chứng kiến Sở Nam vốn chiếm được thượng phong, không những buông tha ưu thế mà còn muốn cùng Tân Nhất Chân đổ mệnh, trong nội tâm không khỏi tiếc hận một trận.

"Ngươi đánh hắn một quyền, lại không thể tạo thành bao nhiêu thương tổn, người ta đánh ngươi một quyền, trực tiếp muốn mệnh ngươi rồi."

Nhưng ánh mắt lão phụ lúc này lại lập loè vẻ tán thưởng.

"Hữu dũng, hữu mưu, hắn có thể có một đồ đệ như vậy..."

Nghĩ đến đây, ánh mắt lão phụ có chút trùng xuống.

Tử Mộng Nhi cùng nhị nữ cũng dõi mắt theo sát thân ảnh Sở Nam, trong nội tâm lại tràn ngập vẻ nhu tình vô hạn!

Trên bầu trời, khí huyết toàn thân Tân Nhất Chân bị Sở Nam kích thích vẫn chưa hoàn toàn bình phục lại thì quyền đầu của Sở Nam đã nện lên trên ngực của hắn!

Đồng thời nện xuống, Sở Nam quát lớn một tiếng!

Mười tám lực lượng ba, hơn bốn trăm ngàn cân chi lực theo nắm tay phải Sở Nam lập tức như thác nước cao chín vạn xích nhanh chóng ào ra!

Mặc dù Tân Nhất Chân đã làm tốt công tác chuẩn bị nhưng không ngờ rằng một quyền kia của Sở Nam lại hiển sơn bất lộ thuỷ, ẩn chứa lực lượng lớn như vậy!

Giống như một viên thiên thạch to như một ngọn núi lớn đụng phải!

Tân Nhất Chân lúc cảm thấy không đúng thì thân thể hắn đã nhanh như sao băng bay đi, khí huyết trong cơ thể lập tức sôi trào, như núi lửa bộc phát mà nhắm đầu tuôn ra!

- Oa!

Tân Nhất Chân phun ra một ngụm máu tươi to ghê gớm, máu tươi phun ra thật xa, tạo thành một tràng huyết vũ!

Mà, đây cũng không phải là tổn thương lớn nhất.

Đang nhanh chóng bay ngược ra sau, Tân Nhất Chân cảm thấy quả tim của mình không chịu nổi phụ trọng, trực tiếp ngừng đập!

Hơn nữa, cỗ lực lượng này khi tràn vào khắp thân thể lại tại đám huyết nhục, kinh mạch bị Từ khí phá hư lúc trước mà trùng kích vào. Còn có vết thương do Lôi đinh thiểm điện bổ trúng kia, miệng vết thương lập tức xé rách ra lớn gấp đôi.

Còn có nguyên lực vô cùng thâm hậu, vô cùng cô đọng kia cũng gần như bị đánh cho tan ra!

Nhưng hơn cả, những tổn thương này vẫn chưa là lớn nhất!

Tổn thương nặng nhất chính là vì nguyên lực chấn động, khiến số Tử khí nguyên bị bị nguyên lực ngăn chặn kia thừa cơ làm loạn trong cơ thể, lại kịch liệt ăn mòn huyết nhục của hắn, kinh mạch của hắn...

- PHỐC~!

Lại phun ra thêm một ngụm máu tươi nữa, Tân Nhất Chân rốt cục đã ngừng lại, lúc này hắn đã cách Sở Nam khoảng chừng sáu ngàn mét!

Tân Nhất Chân nhìn chằm chằm về phía Sở Nam, tất cả hào quang trong mắt đã đều bị thay thế bằng nộ hoả!

Nhưng hắn không có lập tức phát tác, hắn phải tranh thủ thời gian áp chế những Tử khí kia, không thể để nó tuỳ ý ăn mòn thân thể được.

Mọi người đang xem cuộc chiến tất cả đều sững sờ, sợ ngây người.

"Một quyền của hắn, thật không ngờ lợi hại như vậy, đem trung giai Võ Đế đánh thành bộ dáng như vậy..."

Đặc biệt là đám người lúc trước bị kích động hướng Thần Khí phái chém giết, những kẻ còn may mắn sống sót thấy một màn như vậy hai chân không khỏi mềm nhũn ra, trực tiếp co quắp mà ngã ra mặt đất.

Vẻ bình tĩnh của lão phụ xấu xí cũng đã thay đổi, trong nội tâm thầm nghĩ:

"Hắn năm đó, lúc ngũ chuyển, cũng không có lực lượng như vậy. Tiểu tử này, làm sao mà làm được như vậy?"

Đánh ra một quyền kinh thiên như vậy, Sở Nam cũng gần như không chịu nổi, thân thể không ngừng run rẩy, nếu không phải Sinh mệnh lực hắn như thuỷ triều mãnh liệt lao tới thì ngay thời điểm hắn đánh ra một quyền kia, kinh mạch lực lượng trên tay phải hắn đã bị phế đi rồi. Mặc dù như vậy, nắm tay phải của hắn cũng đầm đìa máu tươi, không ngừng có máu tươi từ trong cơ thể phun ra ngoài.

Dù thế, Sở Nam lại nhàn nhạt hướng Tân Nhất Chân nói:

- Tốt rồi, hiện tại tới ngươi đánh ta một quyền a.

Một câu đầy trấn định nhàn nhạt rơi vào tai Tân Nhất Chân khiến cho hắn sinh ra một loại ảo giác, giống như tiểu tử đối diện cũng là một vị trung giai Võ Đế như hắn, nhưng mà Sở Nam chỉ là một tên Võ Vương hàng thật giá thật!

Bị một tên tiểu bối bức bách đến tình cảnh như vậy là chuyện mà hắn xưa nay chưa bao giờ nghĩ tới!

Nhưng hết lần này đến lần khác lại rõ ràng đang phát sinh trên người hắn.

Mười giây sau, trái tim của hắn đã bình ổn trở lại.

Lại hao tổn trọn vẹn năm phút đồng hồ sau hắn mới thực sự một lần nữa trấn áp được Tử khí.

Nhưng cỗ lực lượng đánh vào người hắn kia đã đem nguyên lực của hắn chấn tan ra, còn có lượng nguyên khí trấn áp Tử khí, sau một lần thuyên chuyển nguyên lực, hắn nhận liền nhận ra nguyên lực của bản thân lúc này chỉ còn sử dụng được hai phần. Bất quá, mặc dù chỉ là hai phần, đối với một Võ Đế mà nói, đó cũng là số lượng tương đối lớn!

Tân Nhất Chân hướng về phía Sở Nam đi đến, chân giẫm một cái, một bước cả ngàn mét!

Bước ra sáu bước hắn liền xuất hiện trước mặt Sở Nam, vừa nghĩ đến một quyền khiến hắn chao đảo như vậy, một loại cảm giác biệt khuất tự nhiên sinh ra trong lòng nhưng cũng rất nhanh biến thành phẫn nộ, phẫn nộ không thể tha thứ được. Hắn muốn dùng một quyền, không chỉ đem tất cả sỉ nhục vừa rồi trả lại cho Lâm Vân mà còn muốn phải gia tăng gấp mười lần, trăm lần!

"Phải cho hắn văng sáu vạn mét, muốn hắn phải phun ra ba mươi ngụm máu tươi, phải giày vò hắn..."

Tân Nhất Chân thầm oán hận trong lòng, Sở Nam lại thoáng từ không trung hạ xuống dưới, đứng tại phía trên mặt đất!

- Muốn trốn? Trước mặt lão phu, ngươi trốn được không?

- Ai nói ta muốn trốn, chỉ là đổi địa điểm thôi, lúc trước đổ ước không có quy định phải trên không trung mà.

Sở Nam vẫn nhàn nhạt nói.

Tân Nhất Chân trì trệ một chút, lúc trước xác thực không có nói qua điều này. Cũng bởi vì khúc dạo đầu này mà hắn vẫn chưa tỉnh lại, chỉ cũng theo Sở Nam đáp xuống mặt đất.

Sau khi làm công tác chuẩn bị thật tốt, hắn đang muốn nói gì đó thì Sở Nam đã cướp lời, hỏi:

- Chúng ta không bằng đổi lại một địa điểm khác, thế nào? Ví dụ như một ngàn mét trong lòng đất, hoặc là dưới biển một ngàn mét!

- Không được!

Tân Nhất Chân đương nhiên không đáp ứng, hắn tu luyện chính là Kim hành nguyên lực, vô luận là ở trong lòng đất hay trong biển, với hắn mà nói, đều đặc biệt bất lợi!

- Được rồi, ngươi nói không được thì không được, bắt đầu đi.

Sở Nam nhún vai, bộ dáng không thèm để ý nhưng trong nội tâm vẫn thầm tính toán.

"Trong sách nói "nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt" (*) cũng không biết có đúng hay không, hữu dụng hay không, ta đã ba lần bảy lượt chọc tức hắn, không biết đã đủ chưa nữa."

(Chú: * đại ý là 1 tiếng kích động thành công, 2 tiếng suy yếu dần, 3 tiếng kiệt quệ)

Trong lòng nghĩ vậy, Sở Nam lại làm ra một cái tư thế trung bình tấn, hai chân dồn vào mười sáu lực lượng ba mà như mọc rễ xuống đất. Sinh mệnh lực khổng lồ trong cơ thể chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần Tân Nhất Chân đánh tới, lập tức sẽ xông lên trước bảo vệ!

Còn có Xích Tức Dị Thổ cũng ngưng tụ lại, Ngũ hành nguyên lực cũng được điều động, hơn nữa còn ở phía trước ngực hình thành một cái vòng xoáy cực tốc!

Tâm Nhất Chân chứng kiến Sở Nam làm như vậy liền nói:

- Lâm Vân, lực lượng của ngươi quả thật rất lớn, rất mạnh. Nhưng mà, hết thảy đối với lão phu mà nói đều vô dụng, trước tu vi sai biệt tuyệt đối, tất cả đều vô dụng...

- Ít nói nhảm đi, đến đây đi!

Sở Nam hít thật sâu một hơi, nói.

- Cuồng vọng!

Tân Nhất Chân đã khó chịu tới cực điểm, thân hình lắc lư, quyền đầu lập tức biến thành màu vàng, chỉ là màu vàng này so với màu vàng bình thường tựa hồ có chút bất đồng, có điểm giống như dương quang (ánh nắng) vậy. Về phần cụ thể là cái gì Sở Nam cũng không rõ ràng lắm, chỉ là suy đoán có phải hay không do thứ ánh sáng quỷ dị kia tạo thành.

Bốn phía, yên tĩnh như chết chóc!

Trong nội tâm Tử Mộng Nhi, Nam Cung Linh Vân, Điệp Y tiên tử ba người bắt đầu cầu nguyện, cầu nguyện cho Sở Nam nhất định đứng vững được, nhất định phải bình an sau một quyền này.

Còn lão phụ xấu xí, trong con mắt tinh quang lập loè. Nàng lúc trước cho rằng Sở Nam sẽ thừa cơ đánh tới nhưng lại không nghĩ ra Sở Nam lại thật sự tuân thủ đổ ước, muốn nghạnh kháng một quyền của Tân Nhất Chân. Trong nội tâm không khỏi thở dài một tiếng rồi lại chuẩn bị kỹ càng, chỉ cần Sở Nam gặp nguy hiểm nàng sẽ lập tức ra tay, mặc kệ quy định đổ ước ra sao. Sở dĩ nàng không trực tiếp xuất thủ tương trợ Sở Nam là vì nàng hiểu rõ, bất kỳ ai tu luyện Càn Khôn Cửu Chuyển đều rất cần chiến đấu, trong chiến đấu sẽ tìm được đột phá.

Cùng lúc đó, trong nội tâm nàng cũng hiện một cái nghi vấn:

"Tiểu tử này nhất định là tu luyện Càn Khôn Cửu Chuyển, hẳn là đồ đệ của hắn không thể nghi ngờ, nhưng vì cái gì tiểu tử này một chiêu thức vũ kỹ cũng không biết? Ngay cả Kình Thiên Nhất Chưởng lúc trước cũng không nhận biết được?"

Một quyền của Tân Nhất Chân càng lúc càng gần, địa phương hắn oanh kích lên không phải là bộ vị trái tim của Sở Nam, cũng không phải là đan điền. Theo hắn thấy, nếu trực tiếp oanh kích vào hai vị trí này Sở Nam sẽ bị hắn đánh chết ngay tắp lự, khi đó hắn sẽ không biết được huyền bí của Lôi đình thiểm điện và Tử khí.

Bất quá, vị trí hắn chọn cũng không đơn giản chút nào, vị trí hắn chọn chính là một đại huyệt ở trên lồng ngực, Thần Tàng huyệt!

Đây là vì hắn đã từng thu được một tàn bản, học được một loại vũ kỹ chuyên tấn công vào huyệt vị của người khác từ trong tàn bản đó!

Mà Thần Tàng huyệt nếu bị thương tổn, địch nhân sẽ xuất hiện tình cảnh khó thở không thôi, ngực sẽ đau đớn vạn phần, cũng sẽ không thể phục dụng vào bất cứ vật gì được, mỗi một lần phục dụng vào nhẹ sẽ nôn mửa không thôi, nặng sẽ thổ huyết không ngừng. Bởi như vậy, có thể nói một quyền này của hắn chân chính sẽ giày vò Sở Nam!

Sở Nam trợn con mắt tới lớn nhất có thể, gắt gao nhìn xem quyền đầu của Tân Nhất Chân trở nên càng lúc càng lớn, uy thế càng ngày càng thịnh. Trong nháy mắt va chạm, hắn liền tính ra vị trí sắp sửa bị đánh phải. Trước tiên, hắn cho Sinh mệnh lực tập trung lại tại sương sườn thứ hai bên phải, còn có vòng xoáy Ngũ hành tương sinh đồng dạng cũng chuyển đến Thần Tàng huyệt, cực tốc vận chuyển...

- Phanh!

Tân Nhất Chân đánh lên Thần Tàng huyệt!

Uy năng mênh mông tiến nhập vào cơ thể gần như khiến cho Sở Nam muốn hôn mê đi, Sinh mệnh lực bị đánh vào mà tản ra bốn phía, lực lượng toàn thân cũng bị đánh cho quay ngược trở về, còn cái vòng xoáy Ngũ hành tương sinh kia cũng bị nện đến trì trệ đi, gần như tiếp cận bờ vực sụp đổ. Nhưng, dưới sự liều mạng ngưng kết lại cùng vòng xoáy dị Ngũ hành không tầm thường thì cuối cùng cũng không có tản đi, dưới Sinh mệnh lực lần nữa gia trì, vòng xoáy dị Ngũ hành bắt đầu xoay tròn càng lúc càng nhanh, đem rất cả uy năng đang hướng khắp nơi trên thân thể phá hoại dốc sức cuốn vào trong...

Trong nháy mắt đó, thân thể của hắn cũng điên cuồng bay ra ngoài, thực sự như theo mong muốn của Tân Nhất Chân, sẽ bị đánh văng ra không chỉ là sáu ngàn mét mà phải lên tói hai ba vạn mét là vô cùng có khả năng.

Nhưng mà, Sở Nam lại thoáng phóng xuất lực lượng trong hai chân ra, thân thể kia liền ngang nhiên cắm vào trong mặt đất tới tận ngực, mặc dù như vậy thân thể hắn vẫn điên cuồng cày một đường thật dài về phía sau.

Lập tức, Sở Nam điên cuồng thi triển ra Xích Tức Dị Thổ, lợi dụng hiệu quả giam cầm mà ngăn cản hắn lui về sau!

Mười giây đồng hồ sau, Sở Nam thật sự không nhịn nổi mà "phốc" một cái phun ra một ngụm máu tươi, nhất thời dừng lại!

Chỗ hắn dừng lại, cách Tân Nhất Chân chỉ có một trăm mét!

Một trăm mét, đối với sáu ngàn mét mà nói, căn bản là không đáng nhắc tới!

Tân Nhất Chân mở lớn con mắt tới mức có thể, thực khó thể tin nổi một màn trước mắt mà bật thốt ra:

- Không có khả năng!

Tân Nhất Chân nói vậy hàm nghĩa tự nhiên rất nhiều, không chỉ vì chút khoảng như vậy mà còn cái thân thể kia lại không có vỡ ra mà chỉ hơi lõm xuống.

- Điều này sao có thể, thân thể của hắn hung hãn thế sao? Một quyền này của ta có thể trực tiếp đánh tan thượng phẩm Tông khí a!

Sở Nam không có đáp lời lại ngay bởi vì hắn lúc này cũng nói không lên lời rồi.

Hiện tại, uy năng bên trong vòng xoáy dị Ngũ hành lúc này bắt đầu đã trở nên hỗn loạn, dưới sự kiệt lực khống chế cùng Sinh mệnh lực điên cuồng gia trì thì hắn mới khống chế được, nhưng hắn nở một nụ cười chê cười Tân Nhất Chân, trong nội tâm lại thầm nghĩ:

"Ba lần bảy lượt chọc tức hắn thật đúng là có chút ít tác dụng, nếu để hắn vượt lên, trên không trung cho ta một quyền, hậu quả thật khó có thể tưởng tượng..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui