Vũ Nghịch Càn Khôn

Cánh tay Ngụy Thế Thu lăng không xuất hiện một hỏa đao hắc sắc, chém thẳng đến Sở Nam, giống như muốn trảm Sở Nam thành trăm ngàn khối, Sở Nam chỉ chậm rãi vung ra một quyền, một đạo quyền ấn lập tức kích thẳng lên Thiên Hỏa Cự Đao.

Quyền ấn này thoạt nhìn không khác gì quyền ấn của Ngụy Thế Thu lúc trước.

Thế nhưng, trong sát na quyền ấn vừa kích lên Thiên Hỏa Cự Đao thì hỏa diệt, đao toái, nhưng quyền ấn vẫn còn.

- Hít…

Trong lòng Ngụy Thế Thu thầm hít một hơi khí lạnh, muốn cấp tốc thối lui, nhưng suy nghĩ vừa lóe lên trong đầu thì quyền ấn đã đánh thẳng lên ngực hắn, lập tức, Ngụy Thế Thu phun huyết, thân thể bắn ngược lui, đụng gãy vài chục cự mộc, sau đó đâm thẳng vào vách núi.

Đến khi dừng lại, quyền ấn vẫn không biến mất.

Mà thân thể Ngụy Thế Thu đã bị lún sâu vào trong vách núi…

Âm thanh chấn động không ngừng vang lên.

- Xong việc rồi, nên đi thôi.

Lúc Sở Nam chuẩn bị rời đi thì một thanh âm chợt vang lên:

- Tiền bối, chờ một chút…

Đồng thời, trên không trung cũng vang lên tiếng quát chói tai:

- Tại Thánh Hỏa Môn ta, đả thương đệ tử Thánh Hỏa Môn, còn muốn rời đi sao?

Sau khi một âm thanh tràn ngập sát khí vang lên, lập tức có sáu thân ảnh vây quanh Sở Nam, tu vi của sáu người này, một là cảnh giới Võ Hoàng đại viên mãn, hai Võ Hoàng cao cấp, ba Võ Hoàng trung cấp.

Phía xa còn có hai người chậm rãi tiến tới, tu vi người dẫn đầu càng khiến người ta sợ hãi, là Võ Đế sơ cấp. Tu vi của người còn lại so với những người kia thì không được tốt lắm, chỉ là Võ Vương cao cấp mà thôi.

Nhưng khi Sở Nam nhìn tên Võ Vương cao cấp này, ánh mắt thoáng rung động, bởi vì hắn biết tên Võ Vương cao cấp này, trong tư liệu của Sở Ảnh, người này tên là La Phong, Võ Vương cao cấp, một trong những mưu thần trọng yếu của Công Tôn gia.

La Phong xuất hiện tại Thánh Hỏa Môn để làm chuyện gì thì không cần nói cũng biết!

- Xem ra, lần này đến Thánh Hỏa Môn là đúng rồi.

Trong lòng Sở Nam thầm nghĩ, lại không để ý đến đám người La Phong, chỉ nhìn chằm chằm Sở Trạch Vũ, hỏi:

- Ngươi có chuyện gì?

Sở Trạch Vũ tất nhiên biết rõ, Sở Nam có thể để hắn báo thù mà không cần đợi mười năm, chắc chắn là tồn tại cực kỳ lợi hại, ngay cả sư phụ của tên họ Bạch kia cũng bị một quyền của Sở Nam đánh lún vào trong vách núi.

Bây giờ, Sở Trạch Vũ hắn chắc chắn không được nhận làm đệ tử Thánh Hỏa Môn, nhưng hắn vẫn muốn tiếp tục tu luyện, tiếp tục trở thành cường giả, mà người trước mắt chính là lựa chọn tốt nhất. Vì vậy, hắn quỳ xuống nói với Sở Nam:

- Tiền bối, xin hãy thu ta làm đồ đệ! Ta nguyện theo sư phụ cả đời!

Sở Nam nhìn Sở Trạch Vũ, nhàn nhạt nói:

- Ta sẽ không thu ngươi làm đồ đệ.

- Vì sao?

- Đầu gối của ngươi quá mềm! Cơ hội không phải là quỳ mà có thể xuất hiện! Thật ra, đầu gối của ngươi mềm, ngươi muốn quỳ cũng không phải là chuyện gì to tát, chỉ là, vì lý tưởng của ngươi mà có thể để phụ thân ngươi cùng quỳ xuống, ta không thích.

- Ta…

- Còn nữa, người mà ngươi nên hầu hạ cả đời không phải là sư phụ, mà là phụ thân sinh dưỡng ngươi! Một kẻ mà ngay cả phụ thân mình cũng quên, làm sao có thể nói chuyện hầ hạ người khác cả đời? Cho dù ngươi nguyện ý thì ta cũng không muốn!

- Tiền bối…

Sở Trạch Vũ rất hổ thẹn, phụ thân của Sở Trạch Vũ vì nhi tử, chuẩn bị mở miệng nói giúp.

Sở Nam chặn họ lại, nói:

- Các ngươi không cần nói nữa, vừa rồi ta không phải giúp ngươi báo thù, mà là báo thù cho chính mình, mượn ngươi để dùng một lát, ngươi cũng đã nhận được không ít chỗ tốt, tin rằng ngươi rất rõ ràng.

Dứt lời, Sở Nam lại nhìn Sở Trạch Vũ đang uể oải rồi nói:

- Bỏ đi, xem hành vi lúc trước của ngươi, cũng đáng gọi là nhiệt huyết nam nhi, có vài phần huyết khí, ta sẽ cho ngươi thêm một bản võ quyết, ngươi nếu khổ tâm tu luyện thì cũng không cần bái sư cũng có thể trở thành một phương cường giả.

Dứt lời, Sở Nam lấy ra một quyển võ quyết Huyền cấp thượng phẩm, ném tới trước mặt Sở Trạch Vũ, Sở Trạch Vũ trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, mặc dù Sở Nam không thu nhận hắn là đồ đệ, nhưng hắn hiểu đó là bởi vì hắn không đạt yêu cầu, hắn không oán hận, chỉ có cảm kích sâu sắc, nếu không có Sở Nam thì hắn muốn báo thù tên họ Bạch kia cũng là chuyện không thể, bây giờ không ngờ Sở Nam lại cho hắn thêm một quyển võ quyết nữa.

Sở Trạch Vũ vẫn quỳ dưới đất, nói:

- Ân đức của tiền bối, vãn bối nhất định khắc sâu trong tim, đến chết không quên!

Dứt lời, liền dập đầu ba cái, cất cq đi, sau đó gọi phụ thân cùng rời đi.

Mà những người xung quanh, lúc nhìn về phía Sở Trạch Vũ, trong mắt đầy vẻ ghen tỵ, thậm chí là tham lam, trong lòng đang nghĩ cách đợi Sở Trạch Vũ đi xa sẽ đoạt võ quyết của hắn…

Sở Nam đem toàn bộ phản ứng của những người xung quanh thu vào trong mắt, lạnh lùng nói:

- Bất luận là kẻ nào, dám động thủ với phụ tử Sở Trạch Vũ, ta sẽ giết hết! Bất kể chạy đến chân trời góc bể nào!

Toàn thân Sở Trạch Vũ chấn động, hiểu rằng Sở Nam đang bảo hộ hắn, liền quay người lại nói “tạ ơn tiền bối”.

Sở Nam lạnh lùng thốt một câu liền khiến những kẻ có ý đồ với Sở Trạch Vũ, vội vàng thu lại chủ ý, nói giỡn, sát tinh trước mặt có thể dùng một quyền đánh đám cường giả Thánh Hỏa Môn lún vào trong núi, huống chi bọn hắn?

Thế nhưng, sáu tên Võ Hoàng vây quanh lại quát:

- Trước mặt Thánh Hỏa Môn ta, còn dám càn quấy như vậy, ngươi nói không được động thì lão phu lại càng muốn động, xem ngươi làm thế nào giết chết ta!

Người này vừa hét lên, một đạo kim quang chói mắt nhanh chóng bắn ra, ở trong hư không đột nhiên quỷ dị hóa thành hai đạo, phân ra đâm về sau lưng phụ tử Sở Trạch Vũ, Sở Nam mặt không biểu tình, đối với kẻ dám xem lời cảnh cáo của hắn như gió thoảng bên tai, muốn dồn phụ tử Sở Trạch Vũ vào chỗ chết, Sở Nam hiển nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui