Vũ Nghịch Càn Khôn

- Đều nói thiếu chủ Sở gia rất cuồng, quả nhiên là vậy, không phải cuồng bình thường, thậm chí còn dám phát ngôn sẽ san bằng Phong Vũ lâu!

Một lão giả không cho là đúng nói:

- Bên dưới truyền đến tin tức, Sở gia lão tổ quả thật cách cái chết không còn xa, mà ngay cả cấm địa của Sở gia bọn hắn cũng bị hủy. Sở gia không còn Sở gia lão tổ thì cũng không còn là Sở gia nữa.

- Nói không sai, nhưng vẫn phải cẩn thận một chút, cường giả Võ Tôn dù sắp chết, nhưng cũng không thể tùy tiện hành động khinh suất, dù sao lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, tin rằng rất nhiều thế lực sẽ cảm thấy hứng thú với Sở gia lão tổ, việc chúng ta phải làm chính là chờ thời cơ tốt để tham gia. Hai tổ chức sát thủ khác do dự, không nhận nhiệm vụ này, đây chính là cơ hội của Phong Vũ lâu chúng ta, nếu lần này thành công thì Phong Vũ lâu chúng ta sẽ không còn là đệ tam nữa.

Lâu chủ Phong Vũ lâu tiếp tục lạnh lùng nói:

- Mà trước đó thì chúng ta phải giáo huấn tên thiếu chủ Sở gia này một phen, mắt lấy nương thân của hắn, để cho tên thiếu chủ Sở gia này phải tam quỳ cửu khấu (*) trước Phong Vũ lâu chúng ta.

(*) quỳ ba lần dập đầu chín cái.

- Chúng ta đã lấy được thông tin, tên thiếu chủ Sở gia này vô cùng hiếu thuận với nương thân của hắn, vì nương thân mà hắn không tiếc đả kích thể diện Công Tôn gia, náo loạn Vĩnh Sinh điện, vì nương thân của hắn mà xin một cái phong hào đặc phẩm Cáo Mệnh phu nhân. Chúng ta chỉ cần bắt nương thân của hắn, ta không sợ hắn sẽ không tam quỳ cửu khấu, chúng ta muốn hắn làm gì thì hắn phải theo đó! Khặc khặc khặc…

- Đừng cao hứng quá sớm, nương thân của hắn có thể đang ở trong Thần Vũ hầu phủ.

Một người lập tức dội một chậu nước lạnh, nhưng người kia lại không thèm quan tâm, nói:

- Ngươi cảm thấy lúc này, Sở gia đang trong thời khắc sinh tử tồn vong sẽ đặt toàn bộ lực lượng trên người một nữ nhân sao? Sẽ không đâu, Sở gia đã tập trung tất cả lực lượng, thủ hộ lão tổ của bọn hắn, ta đã nhận được tin tức, không ít tử tôn của Sở gia đang tìm đường lui, dưới tình huống này, muốn bắt một nữ nhân còn không phải dễ dàng sao?

Nghe vậy, mọi người đều gật đầu, Lâu chủ Phong Vũ lâu lập tức hạ lệnh:

- Vì nhiệm vụ lần này phải tuyệt đối thành công, hung hăng giáo huấn tên thiếu chủ Sở gia một phen, chấn chỉnh thanh danh Phong Vũ lâu ta, đồng thời phái ra mười tên Võ Hoàng cao cấp!

- Người tên Võ Hoàng cao cấp, nhất định sẽ không chút sơ suất.

Cao tầng Phong Vũ lâu, mỗi người đều cho rằng sẽ thành công, mệnh lệnh lập tức truyền đi với tốc độ cực nhanh, truyền đến tai mười tên Võ Hoàng cao cấp, cả mười tên sát thủ Võ Hoàng lập tức khởi hành, hướng đến Thần Vũ hầu phủ…

o0o

Lúc này, Sở Nam đã mang theo Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ về viện tử, Sở Nam bình yên trở về, khiến Công Tôn Hiền rất nổi giận, vẻ mặt hắn tái mét, nghiến răng nói:

- Phong Vũ lâu quả thật không đáng tin cậy. Đáng tiếc là hai tổ chức sát thủ kia không nhận nhiệm vụ này, bằng không thì tên tiểu tử kia sao có thể sống sót trở về. Chỉ có điều, cũng không sao, ngươi thoát được kiếp nạn này, nhưng nhất định sẽ không thoát được kiếp tiếp theo.

o0o

Sở Nam không nghe thấy lời này, hắn hiện đang rất cao hứng, chuyến đi Thánh Hỏa Môn lần này thu hoạch tương đối khá, ngoại trừ tiếng lôi minh khiến hắn kinh hãi, thiếu chút nữa thân tử hồn diệt ra, hắn còn thu được một lượng lớn tài phú.

Chỉ có điều, Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ mà Sở Nam mang về quả thật có chút ủy khuất, năm đó ở Thập Vạn Đại Sơn, Sở Nam quả thật quá ngoan độc, lại còn liều mạng, Sở Nam không sợ độc, khiến nó lưu lại ấn tượng quá sâu, thậm chí là sợ hãi bản năng, cho nên lúc ở Thánh Hỏa Môn, Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ rất phối hợp với lời nói của Sở Nam, thậm chí thần phục hắn.

Mặc dù vậy, nhưng trong lòng vẫn có chút không tình nguyện, mà lúc này nó còn tưởng rằng ở trong tay Sở Nam thì phải ra sức chiến đấu, nào ngờ lúc Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ đến viện tử thì chỉ đi lui đi tới quanh đó.

Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ là hung thú, còn là hung thú cấp mười hai. Thế nhưng so với Vương thú còn kém xa, mặc dù tiểu hầu tử còn chưa hoàn toàn trưởng thành. Nhưng uy áp Vương thú phát ra vẫn khiến Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ lạnh run.

Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ đã thông linh, nhìn thấy tiểu hầu tử, chút không tình nguyện còn lại trong lòng lập tức biến mất, Vương thú còn khuất phục, huống chi là nó. Vì vậy, Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ liền thành thật làm người canh cửa.

Các thế lực càng lúc càng gấp rút, giống như mặt trời giữa trưa, không ngừng có kẻ đến Sở gia do thám tin tức.

Chỉ có điều, đều là những tên tiểu tốt, không ai có thể đột phá được cấm địa.

Dưới thế cục này, mười tên sát thủ Võ Hoàng hiệu suất cực cao đã đến viện tử của Sở Nam, muốn mắt Lâm Tuyết Nhiên. Lúc này, Sở Nam và nương thân đang làm thức ăn, Sở Châu Nhi thì ở một bên trò chuyện.

Trong khoảnh khắc mười tên sát thủ Võ Hoàng vây quanh viện tử, Sở Nam liền phát hiện, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh, vào thời điểm này, ra tay với hắn hoặc nương thân hắn, ngoại trừ Phong Vũ lâu ra, còn có thể là ai?

- Tiểu hầu tử, có ngươi dâng thức ăn đến cho ngươi kia.

Sở Nam nói với tiểu hầu tử, “thức ăn” trong lời của hắn hiển nhiên chính là nguyên hạch của mười tên sát thủ Võ Hoàng cao cấp. Tiểu hầu tử nghe hiểu lời của Sở Nam, không ngừng liếm mép, thân ảnh chợt lóe, liền xông ra ngoài.

- Tiểu Tử, thủ ở cửa, nếu có kẻ nào quấy rầy ra và mẫu thân, ngươi đừng hòng yên ổn.

Thanh âm Sở Nam vang lên trong tai Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ, thân hình khổng lồ lập tức chấn động, độc vụ ngưng tụ thành tiễn, bắn về phía một hướng.

Lập tức, tiếng kêu thảm thiết vang lên, hính là những tên sát thủ Võ Hoàng cao cấp bị tiểu hầu tử dùng chiêu “Hầu đào nguyên hạch”, phòng thủ của đám người này không tệ, thủ đoạn cũng không ít, nhưng trước mặt tiểu hầu tử có thể đả thương được cả Võ Tôn, tất cả đều vô dụng, tiểu hầu tử trong chớp mắt đã móc nguyên hạch trong người vài tên ra.

Những kẻ còn lại, không kịp đề phòng lập tức trúng phải độc tiễn của Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ, huyết nhục lập tức thối rữa mà vong…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui