Vũ Nghịch Càn Khôn

Bước thứ chín và tám bước trước hoàn toàn bất đồng, không còn sóng yên gió lặng nữa, một cước này đạp xuống lập tức khiến phong vân biến sắc, mặt đường Thạch Tử lập tức nhộn nhạo như sóng biển, dâng lên như thủy triều.

Sóng có chín tầng…

Cùng với bước chân của Sở Nam vừa vặn hợp nhất.

Thì ra, Sở Nam đã sớm đem lực lượng khổng lồ truyền xuống đại địa, thổ lãng (sóng đất) chín tầng mang theo uy thể hủy thiên diệt địa, điên cuồng tản ra, đường Thạch Tử lập tức không còn, phòng ốc hai bên đều sụp đổ, những nơi chịu lực lập tức hóa thành tro tàn.

Đường Thạch Tử bị hủy, mai phục, bẫy rập, sát chiêu ở dưới đất của Phong Vũ lâu đều bị xóa sạch, tất cả đều vô dụng, đám sát thủ đều khủng hoảng, bọn hắn không ngờ Sở Nam lại dùng phương thức này để phá cục, càng không ngờ thực lực Sở Nam lại mạnh mẽ như vậy.

Về phần tên vừa nói chuyện với Sở Nam, lúc đại địa truyền đến chấn động, lập tức cảm thấy không đúng, muốn bỏ trốn. Đáng tiếc, thổ lãng đã nhanh chóng cuốn đến người hắn, chỉ trong nháy mắt, lập tức xuất hiện tràng cảnh huyết nhục bay loạn.

Đám sát thủ khác, phần lớn đều không thoát khỏi thổ lãng hủy diệt.

Thổ lãng chín tầng một đường tràn thẳng đến phòng ốc tổng bộ Phong Vũ lâu, tổng bộ Phong Vũ lâu lập tức tan thành mây khói, biến thành bụi cát, mười một thân ảnh từ trong bụi cát phóng ra, âm thanh tức giận vang lên:

- Sở Nam, hủy tổng bộ Phong Vũ lâu chúng ta, giết đệ tử Phong Vũ lâu chúng ta, ngươi…

- Đáng chết!

Hai chữ cuối cùng, lại do chính Sở Nam nói ra…

- Ta đã nói, muốn san bằng Phong Vũ lâu các ngươi!

Sở Nam nhìn chằm chằm mười một người trước mặt, nhàn nhạt nói:

- Thời gian rất gấp, các ngươi cùng lên đi!

Sở Nam nói thật, hắn đúng là đang rất gấp, hắn phải nhanh chóng trở về tiến hành huấn luyện ma quỷ, tranh thủ dùng quyền phá "Vực". Đồng thời, Thần Vũ hầu phủ đêm nay vẫn tương đối náo nhiệt.

Thế nhưng, người của Phong Vũ lâu lại lần nữa cho rằng Sở Nam mạnh miệng, một tên Võ Hoàng đại viên mãn đứng ra, quát:

- Họ Sở, tiếp trước của ta một chiêu rồi nói sau!

Âm thanh vừa dứt, tên Võ Hoàng kia liền chém ra năm sáu trăm kiếm, kiếng quang âm u xoay tròn thành đoán, sau đó đồng loạt bắn về phía Sở Nam.

Bên trong kiếm đoàn ẩn chứa uy năng bạo liệt, khiến người khác kinh ngạc là trong kiếm quang này không ngờ lại có độc.

Thấy vậy, Sở Nam lơ đễnh, nâng quyền đánh lên.

Tên Võ Hoàng đại viên mãn nhìn thấy Sở Nam thật quá ngông cuồng, không ngờ dám dùng nắm quyền để công kích, cười lạnh nói:

- Kiếm mang này của lão phu có độc, không chỉ có thể độc huyết nhục, độc nguyên lực, càng có thể hủy pháp bảo. Pháp bảo còn có thể diệt, nói chi đôi nhục quyền của ngươi. Ngươi dùng một quyền để ngăn cản, quả thực là muốn chết, xem ra thiếu chủ Sở gia cũng chẳng có gì đặc biệt!

Hắn đối với tuyệt chiêu của mình rất có lòng tin, phảng phất như nhìn thấy kết cục bi thảm của Sở Nam, nhưng chỉ nháy mắt sau đó, tên Võ Hoàng liền ngẩn ra, nắm quyền của Sở Nam đánh lên kiếm đoàn, kiếm đoàn thoáng cái lập tức bị nghiền nát thành hư vô, lục quang bên trên cũng biến mất không thấy gì nữa.

Nhục quyền của Sở Nam thì lại không chút tổn thương.

- Ngươi không có chuyện?

Tên cường giả Võ Hoàng đại viên mãn choáng váng, hắn căn bản không biết thân thể Sở Nam đã là tồn tại cực phẩm Tông Khí, công kích do chút tu vi kia xuất ra, chẳng đáng là gì.

Lúc Sở Nam một quyền phá vỡ kiếm đoàn, mười người còn lại rốt cuộc cũng không thể kiềm chế được nữa, đều hướng về phía Sở Nam mà giết đến, tất cả quang mang đủ màu sắc phô thiên lấp địa tràn đến, mỗi người đều phóng thích uy áp của mình ra.

- Uy áp? Trước mặt ta không hề có ý nghĩa gì.

Sở Nam ngược lại xông lên, nắm quyền xẹt qua đầu tên Võ Hoàng đại viên mãn, nhất thời, đầu vỡ óc nát, một vòi máu tươi bắn thẳng ra, máu tươi rất nhiều, phảng phất như toàn bộ máu tươi trong thân thể tên Võ Hoàng kia bị rút hết ra ngoài vậy.

Mau tươi bắn tung tóe, tràn ngập không trng, biến thành huyết vụ, huyết vụ đem phương viên 10 mét bao phủ, mười tên sát thủ đồng loạt đánh tới Sở Nam lập tức cảm thấy bị cản trở, Sở Nam lại vận khởi Thiên Nhai Chỉ Xích, không hề thi triển vũ kỹ gì khác, chỉ xuất ra từng quyền một.

Thân là sát thủ, tốc độ mỗi người đều không tồi, nhưng so với Thiên Nhai Chỉ Xích của Sở Nam thì căn bản không đáng nhắc đến.

- Phành phành phành phành…

Bốn tiếng vang lên, bốn tên Võ Hoàng đại viên mãn còn chưa kịp hét thảm một tiếng thì đã bị trúng quyền mà gục, huyết vụ trên không trung càng đậm.

Sáu người còn lại đều kinh hãi vô cùng.

Bọn hắn kinh hãi, công kích của Sở Nam lại càng mạnh hơn.

Sở Nam nhắm về phía một tên Võ Đế sơ cấp, tên Võ Đế sơ cấp nhìn thấy Sở Nam giết bốn tên Võ Hoàng, sớm đã kinh hồn táng đởm, không dám cùng Sở Nam ngạnh kháng, lập tức lách người bỏ trốn, thanh âm sâm lãnh của Sở Nam vang lên:

- Ta muốn giết ngươi, ngươi làm sao có thể thoát?

- Phần Viêm "Trường"!

Lập tức, phương viên ba mét lập tức hiện ra liệt hỏa, ngăn cản trước mặt Sở Nam.

Sở Nam nhìn thấy hỏa diễm này, cười nói:

- Ở trước mặt ta chơi lửa, thật đúng là không biết lượng sức!

Dứt lời, Sở Nam vung quyền nện vào Phần Viêm Trường, tên Võ Đế sơ cấp còn chưa kịp thở phào một hơi thì ngọn lửa đột nhiên vụt tắt.

Là bị Sở Nam dùng nắm quyền đánh tan.

- Một quyền này là gì? Nước có thể dập tắt lửa, Chẳng lẽ nắm quyền cũng có thể dập lửa hay sao?

Trong đầu tên Võ Đế sơ cấp vừa mới hiện lên nghi vấn này, nắm quyền vừa phá “Phần Viêm Trường” của hắn đã đánh lên người.

Ngay lập tức, thân thể tên Võ Đế sơ cấp tựa như hỏa diễm, cũng bị nện tan nát, nguyên hạch và nhẫn trữ vật bắn lên không trung.

Sở Nam thổi thổi nắm quyền, thông thường mà nói, nắm quyền hoàn toàn không thể dập tắt lửa, thế nhưng, khi lực lượng ngưng tụ ở nắm quyền tới một trình độ nhất định thì dập tắt lửa có là gì?

Ngay cả lão thiên còn có thể phá, còn gì mà không thể diệt đây?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui