Vũ Nghịch Càn Khôn

Võ Đế chi "Trường" của cả hai cùng hợp lại một chỗ, bao gồm cả khí tức sâm lãnh, lập tức đem không khí xung quanh đóng băng, uy năng phát ra càng thêm kinh người…

- Nếu như mạnh thêm một chút thì tốt rồi!

Sở Nam thu lại đao kiếm, áp súc lực lượng, dung hợp thêm Hỏa nguyên lực, nâng quyền đánh tới, lão quái vật vừa vặn nhìn thấy, liền cuồng tiếu:

- Hai cái "Trường" rách nát này hợp lại một chỗ thì vẫn là "Trường" rách mà thôi, còn không chịu nổi một quyền của thiếu chủ….

Lão quái vật còn chưa dứt lời thì đã có một tiếng nứt răng rắc vang lên, lão quái vật bật cười, nói:

- Vũ lão đầu, lão tử không nói sai đâu…

Sắc mặt Vũ lão đầu cực kỳ bất thiện, đồng thời trong lòng cũng cảm thấy khiếp sợ.

Sở Nam một quyền phá Võ Đế chi "Trường" của bọn hắn, nhưng nắm đấm vẫn không dừng lại, ngược lại đánh thẳng lên.

Hành hung trọn vẹn năm phút, Vũ lão đầu muốn phi thân đến giúp, thế nhưng lại bị lão quái vật quấn lấy, không thể thoát thân, bất đắc dĩ chỉ có thể nhìn hai người kia bị đánh…

Cuối cùng Sở Nam cũng dừng tay.

Huyết vụ tan đi, xuất hiện trước mặt mọi người lúc này vẫn là một mập một gầy.

Chỉ là trong tay tên mập thì cầm kiếm, còn trong tay tên gầy thì lại cầm đap…

Tên mập cầm kiếm, tên gầy cầm đao.

Điều này chứng tỏ, sau trận ẩu đả vừa rồi, tên mập dã biến thành gầy, còn tên gầy lại biến thành mập.

- Lão Tam, ngươi béo quá, so với ta còn béo hơn.

- Lão Nhị, ngươi gầy quá, so với ta còn gầy hơn.

Tên mập và tên gầy cùng hét lên, sau khi hét, lại đem vũ khí trong tay ra soi diện mạo chân thật, bỗng nhiên sợ đến ngây người, tùy ý để bảo đao bảo kiếm từ không trung rơi xuống, sau đó kinh hãi hét lên:

- Ta không muốn béo…

- Ta không muốn gầy…

Phía bên kia, lão quái vật và Vũ lão đầu cũng đình chỉ chiến đấu, đồng dạng kinh dị nhìn tên mập và tên gầy, cả hai người đều là cường giả, tất nhiên nhìn ra hai tên “béo” và “gầy” này tuyệt đối không đơn giản.

Sau chốc lát kinh ngạc, lão quái vật lại cuồng tiếu, nói:

- Vũ lão đầu, ngươi muốn trở thành mập hay trở thành gầy? Lão tử có thể giúp ngươi một phen, nếu không thì nửa thân béo, nửa thân gầy, thế nào?

Sắc mặt Vũ lão đầu dưới bộ y phục bạch sắc trở nên đen xì, sau đó, Vũ lão đầu nói:

- Sở thiếu chủ, lão quái vật, là các ngươi bức ta đấy!

- Vũ lão đầu, lão tử bức ngươi? Chẳng lẽ ngươi đã quên lúc ngươi bức lão tử sao? Quên lúc ngươi bức người khác sao? Vũ Hóa Môn của ngươi làm thế nào phát triển đến ngày hôm nay? Người khác không biết, chẳng lẽ lão tử còn không biết áo? Có muốn lão tử lập tức đem công tích vĩ đại của ngươi ra nói một chút không?

Vũ lão đầu không đợi lão quái vật nói tiếp đã lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một kiện pháp bảo, pháp bảo này nhìn bề ngoài giống như một cây quạt, lão quái vật vừa nhìn thấy cây quạt, thân ảnh lập tức lóe lên, xông đến bên cạnh Sở Nam, nói:

- Thiếu chủ, đây chính là trấn môn chi bảo của Vũ Hóa Môn, Vũ Hóa Phiến, pháp bảo cấp bậc Thánh Khí trong truyền thuyết! Bà nội nó, nếu không phải có Vũ Hóa Phiến này thì Vũ lão đầu làm sao dám ở trước mặt lão tử mà càn rỡ.

- Thánh khí?

Ánh mắt Sở Nam đột nhiên lóe lên tinh quang, đến bây giờ hắn chỉ mới gặp qua hai pháp bảo cấp bậc Thánh Khí, một chính là Vũ Hóa Phiến trước mặt, một là Hạo Thiên Nhận trong tay Hắc Quân Võ Đế, chỉ có điều, sau khi Sở Nam nghe Sở gia lão tổ nói, liền xác định Hạo Thiên Nhận trong tay Hắc Quân Võ Đế chỉ là ngụy Thánh Khí, bằng không, với thực lực của hắn lúc trước căn bản không thể đoạt được Hạo Thiên Nhận.

- Võ giả cảnh giới có Võ Thánh Võ Thần, bây giờ pháp bảo đã xuất hiện Thánh Khí, vậy có phải cũng tồn tại Thần Khí hay không?

Sở Nam thầm nhủ, lại nhìn Vũ Hóa Phiến, sau đó lẩm bẩm:

- Không biết Vũ Hóa Phiến này có phải là Thánh Khí thật hay không…

- Thiếu chủ, ngươi có pháp bảo gì có thể định thân hay không? Hay là thủ đoạn gì đó?

Lão quái vật vẻ mặt lo lắng hỏi thăm, Sở Nam hơi nheo mắt lại, hỏi:

- Ngươi nói vậy là có ý gì?

Lão quái vật còn chưa trả lời nghi vấn của Sở Nam thì Vũ lão đầu đã lạnh lùng nói:

- Sở thiếu chủ, ngươi tự mình rời đi hay là để ta mời ngươi đi?

- Ngươi rất tự tin?

- Mặc dù Sở thiếu chủ rất lợi hại, nhưng trước mặt Vũ Hóa Phiến, ngươi chẳng là gì!

Vũ lão đầu quả thật rất tự tin, đồng thời nói:

- Xem ra Sở thiếu chủ không muốn tự đi rồi, ta đành phải tiễn khách rồi.

- Vũ Hóa Phiến, tiễn khách!

Vũ lão đầu lạnh lùng quát, dùng sức đem Vũ Hóa Phiến phẩy một cái, lập tức xuất hiện một cỗ cuồng phong quét về phía Sở Nam và lão quái vật, dưới tình huống không kịp đề phòng, Sở Nam và lão quái vật trực tiếp bị cuốn xa 500 dặm.

-DG-: Còn thua quạt Ba Tiêu xa.

Đợi sau khi Sở Nam ổn định thân hình, vẻ khiếp sợ trên mặt càng đậm, hắn khiếp sợ Vũ Hóa Phiến, càng khiếp sợ cuồng phong mà Vũ Hóa Phiến tạo ra, lẩm bẩm:

- Phong, đó chính là Phong, không ngờ pháp bảo cũng có thể thi triển ra cuồng phong.

Phong mà Vũ Hóa Phiến phát ra không tốt lắm, chỉ tùy tiện vận lực quạt một cái cũng có thể quạt thành phong, thế nhưng phong của Vũ Hóa Phiến không ngờ có thể khiến bọn họ bị đẩy xa đến hơn 500 dặm, khiếp sợ này tuyệt đối khó mà khôi phục. Sở Nam vẫn một mực tìm kiếm “cái gì gọi là Phong”, thăm dò chân lý về “phong”, hôm nay không ngờ lại gặp được.

- Thiếu chủ, ngươi làm sao vậy?

Lão quái vật tiến đến hỏi, Sở Nam không để ý, trực tiếp thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích đến cực hạn, xông đến Vũ Hóa Môn, lão quái vật nhìn tốc độ của Sở Nam cũng há hốc mồm, lập tức vội vàng đuổi theo sau, miệng còn lẩm bẩm:

- Xem bộ dạng của thiếu chủ dường như đối với thanh Vũ Hóa Phiến rất gấp gáp, nếu thiếu chủ có thể đoạt nó từ tay Vũ lão đầu, vậy…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui