Vũ Nghịch Càn Khôn

Ba tên nam tử kia nghe thấy tiếng quát của Thổ Long, không ngờ không chút chần chừ, liền tranh nhau tự bạo. Mà lúc nam tử Thổ Long hét lên thì Sở Nam đã thi triển Tu La ngục, đem thần niệm của cả ba người quét sạch.

Ngay sau đó, thân ảnh Sở Nam giống như cuồng phong quét đất, ba luồng lực lượng bắn thẳng đến đan điền của bọn hắn, đem nguyên lực của bọn hắn ngăn cách liên với đan điền, khiến bọn hắn ngay cả muốn tự bạo cũng không được.

- Không có lệnh của ta, các ngươi làm sao có thể tự bạo được?

Sở Nam đem ba cái Long nha và Long giáp còn lại thu vào trong nhẫn trữ vật, sau đó thu hồi lôi điện, hỏi:

- Nói cho ta biết, bên trong Thập Vạn Đại Sơn đến cùng có bí mật gì của Đại Chu các ngươi? Kẻ nào nói ra thì có thể lưu được một mạng!

Bốn người trở thành thịt cá trên thớt đợi người khác đến làm thịt, thần sắc xám xịt như tro tàn, nhưng không ai muốn nói.

Mặt khác, trong lòng đám cao nhân ẩn thế vừa dâng lên hi vọng, thấy ngay cả cường giả Tứ Tượng của Đại Chu cũng không phải là đối thủ của Sở Nam liền sinh lòng e sợ, chỉ muốn rời khỏi mảnh đất thị phi này.

Một tên cường giả Võ Đế không ngờ cất bước, muốn ngự không bay đi.

Đúng lúc này, thanh âm lạnh lùng của Sở Nam vang lên:

- Kẻ nào động, kẻ đó chết!

Vài chữ trong miệng Sở Nam phát ra không khác gì tảng băng vớt dưới biển sâu lên.

Người nọ vừa cất bước thì thanh âm của Sở Nam đã chấn vang trong tai hắn, hắn liền dừng bước, không dám lộn xộn, phảng phất như chỉ cần cử động một sẽ biến thành băng điêu vậy.

Đám cao nhân ẩn thế khác cũng không dám đi, chỉ có thể bất an đứng tại chỗ, tên phá trận họ Lý kia cũng toàn thân rung động, hắn tất nhiên biết hắn căn bản không thể phá được trận trước mắt, các liên hệ trong trận pháp này thật sự quá phức tạp, hơn nữa còn xâu chuỗi với nhau, ẩn chứa sát cơ vô hạn, một bước sai thì rất có thể rơi vào kết cục thân tử hồn diệt.

Sở Nam sau khi quát bảo đứng yên, lại nói với bốn tên cao thủ Tứ Tượng Đại Chu:

- Các ngươi thật sự không nói?

- Muốn giết thì cứ giết, nói nhảm nhiều như vậy làm gì, lão phủ cho dù chết cũng không nói.

Tên nam tử Thổ Long quả thật là rất “cứng”, bộ dạng thấy chết không sờn, bổn ý của hắn chính là muốn làm gương cho ba người khác, khiến bọn hắn kiên định.

Thế nhưng, nam tử Thổ Long vừa dứt lời thì Sở Nam đã nói:

- Vậy thì ngươi đi chết đi!

Lập tức, thân thể nam tử Thổ Long liền bạo liệt, huyết nhục bay loạn tung tóe trong không trung, phân thành ba phần vấy lên mặt ba người còn lại.

Ba người kia giật mình, trong mắt tràn đầy phẫn nộ, Sở Nam nhìn chằm chằm nam tử Kim Hổ, nói:

- Ngươi thì sao?

- Có gan thì ngươi giết lão phu đi, không ai nói cho ngươi, tâm tư nay của ngươi vô dụng thôi….

Thanh âm của nam tử Kim Hổ còn phiêu đãng trong không trung thì thân thể của hắn đã bạo thành một đoàn huyết vụ, Sở Nam đi đến trước mặt tên nam tử Thủy Quy, vẫn chỉ một câu ngắn gọn:

- Chết hay nói?

Nam tử Thủy Quy cười dữ tợn, nói:

- Sở Nam, một ngày nào đó ngươi sẽ biết bí mật trong Thập Vạn Đại Sơn, chỉ có điều, đợi đến lúc ngươi biết thì lúc đó cũng chính là tử kỳ của ngươi! Ngươi…

- Phành…

Lại một đoàn huyết vụ bạo xạ trong không trung, chỉ còn lại Hỏa Tước, Hỏa Tước nhìn thấy ba đồng bạn đều chết thảm, ngay cả bụi phấn cũng không còn, trên mặt không phải là vẻ thù địch không đội trời chung, mà là ngược hãi, thân thể run rẩy giống như tàn thụ trong cuồng phong.

Nam tử Hỏa Tước nhìn thấy Sở Nam đi về phía hắn, không gầm lên giống như ba người kia, ngược lại càng sợ hãi, bật thốt:

- Đừng, đừng giết ta…

Thực ra, tâm chí cua nam tử Hỏa Tước cũng không kém, thế nhưng Sở Nam tàn sát ba người kia rất ngoan độc, mang đến cho hắn áp lực rất lớn, lại nghĩ đến hành vi khống chế lôi điện của Sở Nam lúc trước, đạo phòng tuyến trong lòng thoáng cái sụp đổ, liền hét lên.

Sở Nam nói:

- Dâng tinh huyết của ngươi ra đây!

Tâm lý của nam tử Hỏa Tước đã sụp đổ, liền ngoan ngoãn dâng lên tinh huyết, sau khi Sở Nam thi triển Sinh Tử Quyết xong thì mới hỏi:

- Bí mật trong Thập Vạn Đại Sơn là gì?

Nam tử Hỏa Tước còn đang khiếp sợ vì đạo ấn tích trong đầu, lại nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Sở Nam truyền đến.

Sở Nam càng nghe thì trong lòng càng kinh ngạc. Đợi sau khi Hỏa tước nói xong, Sở Nam lại cảm thán:

- Đại Chu thật giỏi!

Sở Nam nghĩ đến đám người Tư Đồ Dật Tiêu vẫn còn đang ở trấn Tự Do, sắc mặt không khỏi biến đổi, hỏi:

- Ngươi biết Hắc Tâm Diêm Vương, Lãnh Diện Diêm Vương không?

Nam tử Hỏa Tước lắc đầu.

Trong lòng Sở Nam có chút cấp bách, hắn muốn nhanh chóng đem tin tức truyền đi để đám người Tư Đồ Dật Tiêu nhanh chóng rút lui khỏi trấn Tự Do, hắn cũng không muốn trấn Tự Do lại lần nữa phát sinh thảm kịch, càng không muốn để đám người trấn Tự Do theo chân năm vị sư phụ lúc trước.

Trong lòng không còn kiên nhẫn, Sở Nam cũng không hề lãng phí thời gian cùng quần nhau với bọn hắn, trực tiếp quay người lại, đi đến trước mặt đám cao nhân ẩn thế, không nói lời thừa thải, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:

- Thần phục hay hủy diệt!

Một mảnh trầm mặc, trầm mặc như chết.

- Lập lại lần nữa, thần phục hay hủy diệt!

Âm thanh lạnh lùng của Sở Nam vừa dứt, tên cao nhân ẩn thế tu vi Võ Đế đại viên mãn liền cả giận nói:

- Sở Nam, ngươi đừng kinh người quá đáng, cùng lắm thì…

Sở Nam không để lão giả này có cơ hội nói tiếp, bạo quyền xuất ra, lại một màn trình diệt mang đầy vẻ đẹp bạo lực xuất hiện, trực tiếp đánh chết lão giả này.

Bảy người còn lại vẻ mặt trắng bệch, tên phá tận họ Lý cũng không phá trận nữa, bởi vì hắn không phá được.

- Ta thật sự không rõ, rốt cuộc là ta ức hiếp các ngươi hay là các ngươi ức hiếp ta, trước ngày hôm nay, ta biết các ngươi sao? Không biết! Ta và các ngươi có quan hệ sao? Không có! Các ngươi là cái rễ cây, côn trùng gì, sao không ở nơi nào đó mà ngủ hay tu luyện, quan tâm đến chuyện lão tử làm cái rắm gì. Nhưng các ngươi lại không thỏa mãn sự tham lam của mình, trực tiếp xông đến giết ta, muốn mạng của ta, muốn Thánh Khí của ta, đến cùng là ai ức hiếp ai?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui