Vũ Nghịch Càn Khôn

Bắc Thần Cung Chủ kinh hãi, hắn tuyệt đối không ngờ, mấy trăm năm không xuống núi, hôm nay hạ sơn trảm sát một tiểu tử lại khiến bản thân rơi vào tuyệt lộ, hắn quá sơ suất, quá chủ quan, không đem chí bảo của Bắc Thần Cung hạ sơn, trong lòng thầm nghĩ:

- Nếu như kiện pháp bảo đó trong tay ta, ta làm sao có thể rơi vào tình cảnh như vậy?

Bắc Thần Cung Chủ đang lẩm bẩm, cũng không biết trong tay Sở Nam còn có một kiện Thánh Khí, cho dù hắn có mang chí bảo của Bắc Thần Cung theo, kết cục chỉ e cũng là bị trảm sát mà thôi.

- Sở Nam làm sao có thể lợi hại như vậy?

Bắc Thần Cung Chủ đang nghĩ ngợi, bỗng nhiền dừng bước, bởi vì cách hắn vẻn vẹn năm mét, có một tên sát tinh đang dứng đó, Bắc Thần Cung Chủ “Á” một tiếng, lại xoay người bỏ trốn, vừa mới quay người lại đã nhìn thấy Sở Nam đứng cách hắn năm mét.

- Ngươi nhất định phải giết ta sao?

Bắc Thần Cung Chủ gầm lên, Sở Nam thật thà gật đầu nói:

- Đúng vậy, hôm nay ta không giết ngươi, ngày khác ngươi sẽ giết ta.

- Sẽ không đâu,chỉ cần ngươi không giết ta, ta thề tuyệt đối không gây khó dễ cho ngươi.

- Lời thề của kẻ tu vi cao như ngươi hữu dụng sao? Lại nói, lúc trước năm lần bảy lượt ngươi dồn ta vào chỗ chết, ta có thể tin lời thề của ngươi sao?

Sở Nam nhàn nhạt nói, nhìn thấy bộ dạng như muốn tự bạo của Bắc Thần Cung Chủ, ngữ khí chợt đổi:

- Chỉ có điều ngươi muốn sống cũng không phải không có khả năng, chỉ cần ngươi đáp ứng của ta một điều kiện!

- Điều kiện gì?

Bắc Thần Cung Chủ vội vàng hỏi.

- Giao ra một giọt tinh huyết!

Sở Nam nhàn nhạt nói, nghe thấy vậy, đối mắt mệt mỏi của Bắc Thần Cung Chủ bắn ra tinh quang, nhìn chằm chằm Sở Nam mà nói:

- Ngươi muốn khống chế ta? Muốn khống chế sinh tử ta?

Sở Nam không hề cảm thấy ngoài ý muốn vì Bắc Thần Cung Chủ biết được tác dụng của “tinh huyết”, khẽ gật đầu, đồng thời âm thầm tích súc lực lượng, tích súc lôi điện, đề phòng Bắc Thần Cung Chủ trước mặt tự bạo, đồng thời cũng đề phòng Diệt Sát giả trở về…

- Không thể nào, ta là Bắc Thần Cung Chủ, sinh tử của ta chỉ có thể do ta làm chủ, không ai có thể nắm giữ sinh tử của ta! Không ai có thể!

Bắc Thần Cung Chủ giống như phát cuồng mà rống lên.

Sở Nam xem như không thấy, vừa lắc đầu vừa cười đáp:

- Ngươi không nắm giữ được sinh tử của ngươi! Nếu như ngươi dám lập tức cự tuyệt, ngươi dám nói một chữ “không”, ta sẽ lập tức lấy mạng ngươi, để ngươi bỏ mạng! Cung chủ, ngươi muốn nói “không” ư?

Theo lời nói này, Sở Nam phất tay, lập tức có một vòng xoáy lớn vây quanh Bắc Thần Cung Chủ, uy năng dày đặc, chỉ cần Bắc Thần Cung Chủ có chút dị động thì dòng xoáy sẽ trực tiếp đem hắn thôn phệ sạch sẽ.

Bắc Thần Cung Chủ nhìn Sở Nam, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng, Sở Nam tiếp tục nói:

- Ngươi không phải rất muốn giết ta sao? Vậy ngươi có thể lựa chọn tham sống sợ chết, đương nhiên, tham sống sở chết có thể gọi là nhẫn nhục mà sống, nói không chừng một ngày nào đó ngươi có thể giết được ta đấy!

- Sinh tử của ta nằm trong tay ngươi, còn thế nào mà nhẫn nhục để giết ngươi?

Bắc Thần Cung Chủ nói xong, trong lời nói đã có mùi vị muốn “ngọc thạch cùng nát”

Sở Nam lại nói:

- Một trăm năm, một trăm năm sau ta sẽ thả tự do cho ngươi!

- Một trăm năm?

Bắc Thần Cung Chủ sững sờ, sau đó lại hét lớn:

- Ngươi cho rằng ta sẽ tin lời ngươi sao?

Sở Nam nghe thấy nghi vấn của Bắc Thần Cung Chủ, cười nói:

- Bất kể là Lâm Vân của Bắc Tề Quốc hay Sở Nam của Đại Khánh Quốc, ta đều chưa từng thất hứa, tất cả là do ngươi lựa chọn, ta có thể nói cho ngươi biết, cho dù ngươi tự bạo thì cũng sẽ không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng đối với ta, thậm chí còn không thể tổn thương đến ta.

Bắc Thần Cung Chủ theo phản xạ có điều kiện muốn nói “không có khả năng”, nhưng lại nhớ đến tình cảnh Sở Nam lúc trước một quyền đánh nát “Trọng Khao thổ vực”, liền đem những lời này nuốt về, nhìn chằm chằm Sở Nam, quyết định “ngọc thạch cùng nát” có chút dao động, thầm nghĩ:

- Nếu như ta không thể kéo hắn chết cùng, vậy ta tự bạo còn có ý nghĩa gì? Ngoại trừ bỏ mạng ra còn có thể làm gì?

Sở Nam thấy tia do dự trong mắt Bắc Thần Cung Chủ, biết Bắc Thần Cung Chủ hơn phân nửa là đang đấu tranh nội tâm, lập tức rèn sắt khi còn nóng, nói:

- Nếu ngẫm lại mà nói, cho dù ta không tuân thủ lời hứa một trăm năm sau sẽ thả ngươi, nhưng ngươi vẫn còn sống, không phải là vẫn có cơ hội giết ta sao? Mà một khi ngươi chết, ngươi sẽ không còn hi vọng gì. Hơn nữa, ngươi ngẫm lại mà xem, tâm ma huyết thệ của võ giả còn có thể bị phá giải, vậy thì khống chế sinh tử của một giọt tinh huyết cũng có thể bị phá giải, chỉ là chưa tìm được phương pháp phá giải mà thôi. Trên Võ Tôn chính là Võ Thánh, lĩnh ngộ được quy tắc thiên địa, vậy ngươi tại sao không bảo toàn tính mạng của mình để đi thăm dò? Nói không chừng, chỉ cần ngươi vừa tiến vào cảnh giới Võ Thánh thì khống chế sinh tử tinh huyết cũng sẽ không hiệu qua nữa? Ngoài ra, ngươi không phải còn có Khổ Thần lão tổ sao? Nếu lúc đó hắn trảm sát ta, ta còn không phải mất khống chế với ngươi sao?

Những lời này từng câu nhập tâm, đâm sâu vào vị trí mấu chốt trong lòng Bắc Thần Cung Chủ, Bắc Thần Cung Chủ đang điên cuồng chợt bình tĩnh lại, suy tư lời Sở Nam nói, thầm nghĩ:

- Hắn nói không sai, miễn là còn sống thì vẫn còn hi vọng, nếu Khổ Thần lão tổ ra tay, quả thật có thể trảm sát hắn…

Bắc Thần Cung Chủ suy đoán ra công dụng của tinh huyết, nhưng lại không rõ công hiệu của Sinh Tử Quyết, không biết lời nói cuối cùng của Sở Nam là giả dối! Nếu Khổ Thần lão tổ thật sự trảm sát Sở Nam thì Bắc Thần Cung Chủ cũng sẽ hủy diệt cùng với Sở Nam.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui