Vũ Nghịch Càn Khôn

Sở Nam lúc này mặc dù loạn trong giặc ngoài, nhưng bên trong thanh âm của hắn không thể nghe ra chút bối rối nào, vô cùng trấn định. Cùng lúc đó, Sở Nam không ngừng áp súc lôi điện, tựa như áp súc từng lớp lực lượng vậy.

- Tên của lão phu, há có thể cho ngươi gọi thẳng?

Huyền Vô Kỳ lạnh lùng nói, những nơi hắn đi qua, toàn bộ đều hóa thành lửa, ngàn vạn hỏa diễm nhảy múa đầy trời, khiến Sở Nam bất luận thối lui đến đâu đều bị liệt hỏa hừng hực vây quanh, bị vây hãm trong “Hỏa pháp tắc” của Huyền Vô Kỳ, cỗ lực lượng kỳ dị càng lúc càng xâm nhập sâu vào trong thân thể hắn.

Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng vẫn còn đang so kè nhau.

Sở Nam cười nói:

- Trách không được lúc trước gọi tên ngươi thì đám đồ tử đồ tôn của ngươi đều phẫn nộ như cha mẹ chết, thì ra là ngươi dạy cho bọn chúng, may mắn có ngươi dạy bảo, bằng không ta sớm đã bị đám đồ tử đồ tôn của ngươi trảm sát rồi.

- Hôm nay, chính là tử kỳ của ngươi!

Huyền Vô Kỳ nhìn chằm chằm Sở Nam, tốc độ của Sở Nam quả thật quá nhanh, ngay cả hắn xuất toàn lực cũng không đuổi kịp.

- Huyền Vô Kỳ, hơn ba trăm năm qua, lòng ngươi có yên không? Có từ trong mộng giật mình tỉnh lại không?

Sở Nam nói vậy, Huyền Vô Kỳ hơi biến sắc, nhưng vẫn nói:

- Miệng của ngươi so với Ma Đạo Tử lợi hại hơn nhiều.

- Ngươi lại hèn hạ vô sỉ hơn sư phụ ta gấp trăm lần.

- Lão phu hèn hạ, vô sỉ thế nào? Có thể chứng minh không? Chỉ có thể chứng minh Ma Đạo Tử là kẻ yếu, cho nên phải chết, còn lão phu là cường giả, cho nên sống.

- Đúng là không biết xấu hổ, nếu cho sư phụ ta 300 tu luyện, Huyền Vô Kỳ ngươi ngay cả tư cách để xách dép cho sư phụ ta cũng không có!

Vẻ mặt trấn định của Huyền Vô Kỳ rốt cuộc bắt đầu vặn vẹo, bởi vì bằng vào tư chất thiên tài của Ma Đạo Tử, những lời Lâm Vân vừa nói quả là sự thật, chỉ nghe hắn quát:

- Lâm Vân, lão phu sẽ tiễn ngươi xuống đoàn tụ với sư phụ ngươi.

- Ngươi? Còn chưa đủ tư cách!

Sở Nam vẫn tiếp tục áp súc lôi điện, ngay cả lôi điện bên trong đan châu của hắn cũng áp súc một chỗ.

Huyền Vô Kỳ cười lạnh nói:

- Trước mặt lão phu, ngươi chỉ là một con sâu cái kiến mà thôi.

Sở Nam cười đáp:

- Huyền Vô Kỳ, ngươi cho rằng ta diễn màn kịch vừa rồi là cho ngươi xem sao? Ngươi thử cảm giác trong tạng phủ của mình xem, có phải cảm thấy nóng không?

Huyền Vô Kỳ cẩn thận thăm dò, quả nhiên có một đám hỏa diễm quỷ dị, sản sinh nhiệt độ bất đồng với những hỏa diễm khác, Huyền Vô Kỳ liền muốn đem hỏa diễm quỷ dị này chuyển hóa thành hỏa diễm của bản thân.

Thế nhưng, Huyền Vô Kỳ dùng toàn lực vẫn không đạt được mục đích. ngược lại, Huyền Vô Kỳ còn cảm giác được cỗ hỏa diễm quỷ dị này đang tàn phá trong thân thể hắn.

Lần này, Huyền Vô Kỳ đã kinh hãi, lạnh lùng quát:

- Ngươi dùng thủ đoạn gì?

- Như thế nào? Sợ rồi sao?

Cơ mặt Sở Nam vặn vẹo, đó là bởi vì lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch đang giằng co đến khó phân thắng bại, Sở Nam cố gắng áp chế đau đớn, nhẹ nhàng nói:

- Đây chính là Dương Hỏa Chi Độc ta cố tình chuẩn bị cho ngươi, hỏa diễm ngươi càng vượng thì độc tính của Dương Hỏa Chi Độc cũng càng mạnh.

- Lão phu không tin, “Hỏa pháp tắc”, dung hóa cho lão phu.

Huyền Vô Kỳ lại lần nữa hạ thủ với Dương Hỏa Chi Độc, nhưng vẫn không luyện hóa được, đúng như lời Sở Nam nói, càng dùng hỏa luyện hóa thì Dương Hỏa Chi Độc sẽ càng mạnh hơn, bây giờ lực phá hoại so với lúc trước quả thật mạnh hơn.

- Chẳng lẽ bởi vì ta chưa hoàn toàn tiến vào cảnh giới Võ Thánh, chưa lĩnh ngộ hết toàn bộ quy tắc của lửa?

Huyền Vô Kỳ chợt nghĩ, trong lòng càng hận hoàng đế Đại Chu hơn, thầm nghĩ:

- Nếu như "Pháp tắc" của lão phu trọn vẹn, có gì mà hỏa diễm không thể luyện hóa chứ?

- Huyền Vô Kỳ, ngươi không thể khống chế được Dương Hỏa Chi Độc đâu, cố gắng thì cái mạng của ngươi sẽ không còn, tốt nhất nên tranh thủ tìm một nơi chí hàn để bế quan vài chục năm đi.

- Chỉ là một cái hỏa độc, lão phu còn không để vào mắt.

Huyền Vô Kỳ đem Dương Hỏa Chi Độc áp chế xuống, nhưng lần áp chế này đã khiến hắn hao tổn đi gần bốn thành công lực, Huyền Vô Kỳ nhìn chằm chằm Sở Nam, trong mắt tràn đầy sát cơ nồng đậm, nói:

- Cho dù lão phu trúng Dương Hỏa Chi Độc, không thể còn sống được bao lâu. Nhưng ngươi thì chắc chắn sẽ không sống qua hôm nay!

- Ta đã nói rồi, ngươi không làm được, giống như bây giờ, ngươi hẳn là lĩnh ngộ “Hỏa pháp tắc” a, nhưng ngươi xem, "Pháp tắc" của ngươi hữu dụng với ta sao? Không phải ta vẫn còn sống tốt, có thể chạy có thể nói hay sao? Huyền Vô Kỳ ngươi có biết là tại sao không?

Tình huống thực sự của Sở Nam không đơn giản như hắn nói, lực lượng "Pháp tắc" kia thẩm thấu càng thêm lợi hại, nếu như không phải thân thể hắn trải qua Ngũ Hành nguyên dịch tôi luyện, đã đạt tới cấp bậc Thánh Khí thì huyết nhục của hắn đã sớm biến thành hỏa diễm rồi.

Huyền Vô Kỳ bị nói trúng chỗ đau, thù hận đối với Đại Chu hoàng đế càng tăng thêm vài tầng, cắn răng hỏi:

- Tại sao?

- Đó là vì có sư phụ phù hộ cho ta, đang nhìn ta, nhìn ta diệt sát ngươi như thế nào!

Sở Nam cười nói, ánh mắt Huyền Vô Kỳ trở nên lạnh lẽo, nói:

- Lão phu sẽ đưa ngươi xuống đất (xuống lỗ), để những con sâu cái kiến tiếp tục phù hộ ngươi!

Dứt lời, trong hai mắt Huyền Vô Kỳ tràn ngập hỏa diễm, duỗi tay phải ra, quát:

- Thế gian chi hỏa, nghe hiệu lệnh của ta, tề tụ!

Vừa dứt lời, hỏa nguyên lực bốn phương tám hướng phô thiên lập địa tràn về phía tay phải của Huyền Vô Kỳ, sau đó biến thành hỏa diễm, mặc dù thành Đông Hoa ở cách đó mấy trăm dặm, thế nhưng đám võ giả vẫn cảm thấy không thể khống chế được hỏa nguyên lực trong cơ thể, hỏa nguyên lực cứ như vậy từ trong cơ thể bọn hắn tiết ra, sau đó lao đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui