Vũ Nghịch Càn Khôn

Đêm đó, vô số người mất ngủ….

Người mất ngủ vì thành công tấn cấp vào vòng tỷ thí thứ hai, người thất bại cũng mất ngủ, Thạch Nhất Phi lại càng mất ngủ hơn, nhưng mất ngủ nhất chính là Lăng Tiêu….

Lăng Tiêu oán hận không thôi, tất cả những tu dưỡng tốt đẹp, ôn hòa nho nhã, khiêm tốn đều bị ném sạch qua một bên, gằn giọng nói:

- Lâm Vân, ta với ngươi không đội trời chung, ta phải đem ngươi dẫm nát ở dưới chân, ta phải….

Đang lẩm bẩm thì Đại trưởng lão đã đi đến, chợt nói:

- Tiêu Nhi, mặc kệ là ngươi muốn dẫm nát hắn dưới chân hay muốn làm cho hắn nhục nhã thì điều kiện tiên quyết vẫn là thực lực của ngươi phải mạnh hơn hắn!

- Ta nhất định sẽ mạnh hơn hắn!

Lăng Tiêu bóp chặt nắm đấm nói, Đại trưởng lão gật đầu nhè nhẹ, trong lòng thầm nói:

- Cừu hận là một loại lực lượng khổng lồ, ta tin rằng loại lực lượng này sẽ khiến cho Tiêu Nhi phát triển nhanh hơn, thực lực cũng ngày càng mạnh hơn.

Thì ra tất cả những việc mà Đại trưởng lão làm từ trước đến nay đều vì mục đích này.

Đại trưởng lão từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một kiện giáp da rồi nói:

- Tiêu Nhi, Lâm Vân lực lượng rất lớn, ngươi hãy mặc Tinh Quang giáp này vào, Tinh Quang giáp chính là trung phẩm Pháp Khí, công kích của hắn sẽ không tạo thành tác dụng đối với ngươi!

- Thật tốt quá, cảm ơn gia gia.

Lăng Tiêu lập tức đem Tinh Quang giáp mawcjleen người, Đại trưởng lão lại một phen dùng cừu hận khích lệ rồi mới xoay người rời đi.

o0o

Mặt khác, lão giả áo tím thì lại đang nói:

- Ông bạn già, vấn đề này trước đây đã có không ít người từng nghĩ qua, ngươi cũng không nên quá cố chấp làm gì, ta lần này ra ngoài đã đạt được thu hoạch không nhỏ.

Lão nhân tóc trắng dường như không nghe thấy lời khuyên bảo của lão giả áo tím, vẫn không ngừng lẩm bẩm.

Lão giả áo tím liên tục thở dài, trong miệng tiếc hận nói:

- Rốt cuộc là kẻ nào đã khiến ông bạn già rơi vào ngõ cụt bế tắc này, nếu để ta biết được thì phải đem hắn lột dạ mới được! Ông bạn già vẫn luôn một mực đi theo tên ngốc kia, chẳng lẽ đầu sỏ gây ra chuyện này lại chính là hắn?

o0o

- Ắt xì hơi….

Bên trong phòng luyện khí, Sở Nam đang tu luyện Hỏa nguyên lực, sau khi hắt hơi một cái liền tỉnh lại, không khỏi khẽ lẩm bẩm:

- Không hiểu tại sao lại hắt hơi nữa…

Lẩm bẩm xong thì lại chìm vào trong tu luyện, tại Thần Khí Phái này, Hỏa nguyên lực là nồng đậm nhất, tu luyện cũng tương đối dễ dàng, Sở Nam chính là muốn nắm lấy cơ hội này để tu luyện nguyên lực trùng kích khe hở kia, đem khe hở này biến thành con đường soi sáng cho mình.

Tử Mộng Nhân vốn muốn cùng ở chung với Sở Nam, thế nhưng lại bị Tử Đông Lai nhốt vào trong phòng, quát tháo cưỡng ép nàng không được phép tiếp xúc với Sở Nam, thế nhưng tiểu ma nữ Tử Mộng Nhân vẫn luôn đối nghịch, hơn nữa nàng lại có hảo cảm với Sở Nam, vì vậy liền hét lớn:

- Ta muốn ở cùng với hắn!

Quyết tâm rời khỏi Thần Khí Phái xông pha chân trời xa xăm trong lòng càng thêm kiên định, đương nhiên, quyết tâm kiên định này còn muốn lôi kéo thêm tên ngốc nữa.

o0o

Tại Bích Vân Tông xa ngoài vạn dặm, Tư Đồ Dật Tiêu đang lẩm bẩm:

- Thiên Nhất Tông, ta đến đây.

Tư Đồ Dật Tiêu dựa vào tư chất tuyệt hảo của mình liều mạng tu luyện, vẻn vẹn chỉ trong nửa năm đã mạnh mẽ đột phá Đại Võ Sư, Trầm Mạch Hân cũng không yếu, cách đột phá Đại Võ Sư cũng chỉ còn một bước ngắn, hai người bọn họ đều được tuyển chọn đi tham gia đại hội giao lưu của Thiên Nhất Tông, tu vi của hai người bọn họ mặc dù không cao, thế nhưng đối với Bích Vân Tông nho nhỏ mà nói thì chính là đệ tử sáng giá nhất, tuyệt đối thuộc vào hàng đầu.

o0o

Vân La Môn, Vu Đại Hải không hề nghi ngờ sẽ tham gia đại hội giao lưu, lúc này hắn đang đối diện với Trần Hiểu Phong, chợt nói:

- Có nắm chắc không?

- Ta có thể đi, ta nhất định có thể làm được!

Trần Hiểu Phong kiên định đáp.

- Ta tin tưởng ngươi!

Vu Đại Hải nói xong liền móc ra một đống đan dược rồi nói:

- Đây chính là đan dược mà ta vừa luyện chế, so với Hồi Nguyên Đan còn có thể khôi phục nguyên lực nhanh hơn!

- Cảm ơn.

Trần Hiểu Phong tràn đầy cảm kích nhận lấy, chợt hỏi:

- Đại Hải, ngươi nói Lâm Vân bây giờ thế nào?

Vu Đại Hải lắc đầu rồi chợt khẳng định:

- Ta có dự cảm rằng lần này chúng ta đến Thiên Nhất Tông nhất định sẽ gặp được hắn.

- Ta cũng vậy.

o0o

Nam Cung gia tộc, gia chủ đối diện với Nam Cung Linh Vân, chậm rãi nói:

- Vân Nhi, ngươi hãy chuẩn bị một chút, vài ngày nữa hãy cùng Tần công tử lên đường đến Thiên Nhất Tông.

- Ta không đi.

- Vân Nhi, ngươi từ sau khi từ Thập Vạn Đại Sơn trở về liền thay đổi….

- Ta….

- Vì Nam Cung gia tộc, ngươi nhất định phải đi, không đi cũng không được!

Nam Cung gia chủ nói xong lời này liền phẩy tay áo bỏ đi.

o0o

Mặt trăng vừa lặn thì mặc trời mọc lên, ngày tiếp theo rốt cuộc cũng đến.

Trải qua trận so đấu vô cùng khốc liệt, chúng đệ tử thành công tiến vào vòng thứ hai, trải qua cả đêm chuẩn bị, hoặc nuốt đan dược, hoặc được sư môn tương trợ cho nên tinh thần vô cùng phấn chấn, lòng tin dâng cao gấp trăm lần.

Sở Nam mở cửa phòng luyện khí bước ra ngoài, vừa bước ra đã nhìn thấy Hàn gia gia, Sở Nam cung kính gọi một tiếng “Hàn gia gia”, thế nhưng đáp lại hắn vẫn là câu hỏi “Cái gì gọi là gió?”, bất đắc dĩ lắc đầu, hắn liền tiến về phía địa điểm tỷ thí.

Lúc tỷ thí bắt đầu, Tử Mộng Nhân mới được thả ra.

Vòng hai này chia làm hai tổ, vòng tỷ thí thứ nhất là trước năm người một tổ, sau năm người một tổ, còn Top 50 thì rút thăm quyết định đối thủ, người thắng tiến vào vòng tiếp theo, kẻ bại sẽ bị loại.

Sở Nam bởi vì đến trễ nên tên xếp thứ sau cùng trong Top 50, Lăng Tiêu rất muốn lập tức rút thăm trúng Sở Nam, như vậy thì có thể báo được mối thù trong lòng. Thế nhưng loại xác nhất cực nhỏ này cũng không phát sinh như hắn mong muốn, điều này lại khiến Lăng Tiêu lần nữa thất vọng.

Mà kẻ rút thăm trúng Sở Nam không phải là ai khác mà chính là Vương Minh, Vương Minh cười khổ không thôi, thầm than vận khí xui xẻo, ngày hôm qua hắn đã gặp phải tiểu ma nữ Đại tiểu thư, hôm nay lại đụng phải một con quái vật. Hôm qua thì còn đỡ, vẫn còn có chỗ trống, nhưng hôm nay thì ngay cả một khe hở cũng không có.

Những người khác thấy Vương Minh rút trúng Sở Nam thì đều thở phào một hơi, thầm yên lòng, chẳng có ai muốn đụng phải loại người hung hãn như vậy.

Đối thủ của Tử Mộng Nhân chính là Chánh Nhạc mà nửa năm trước đã bị Lăng Tiêu làm nhục đả bại.

Lăng Tiêu có Tinh Quang giáp, có Thanh Minh kiếm, không biết có phải bởi vì Sở Nam kích thích hay không mà hôm nay hắn không dùng kiếm, chỉ dựa vào song quyền đánh bại đối thủ, sau khi Lăng Tiêu chiến thắng, ánh mắt đắc ý của hắn lại liếc về phía Sở Nam đầy khiêu khích.

Mà Sở Nam lại làm như không nhìn thấy, còn chưa đến lượt hắn lên đài, vì thế hắn liền chuyên tâm tu luyện, không lãng phí một chút thời gian nào.

Tử Mộng Nhân cùng Chánh Nhạc giao thủ, mặc dù chỉ là sơ cấp Đại Võ Sư, nhưng bởi vì tu luyện võ quyết và vũ kỹ đều có phẩm cấp cao hơn Chánh Nhạc, đã thế còn có hạ phẩm Linh Khí Mộng Ly Kiếm do Lữ Dương Minh tự tay luyện chế, trên người còn mặc pháp bảo phòng ngự cường hãn, đồng thời còn là Hỏa Mộc song thuộc tính, Chánh Nhạc chỉ có thể bại trận.

Chỉ có điều trận này Tử Mộng Nhân cũng rất vất vả, sau khi nàng đánh xong cũng không chạy đến bên cạnh Sở Nam mà khoanh chân ngồi một chỗ, nàng cảm thấy bản thân sắp đột phá, trở thành trung cấp Đại Võ Sư.

Rốt cuộc cũng đến phiên Sở Nam lên đài, Sở Nam đang chuẩn bị trùng kích khe hở trong thân thể thì nghe thấy hai chữ “Lâm Vân”. Vì thế chỉ có thể buông bỏ việc trùng kích khe hở trong thân thể qua một bên, trực tiếp nhảy lên đài, thật thà nói:

- Bắt đầu đi, ta đang rất gấp.

Vương Minh cười khổ, nhưng cũng đã ổn định lại tâm thần, ngưng tụ ra công kích có uy lực lớn nhất, Tam Vị Chân Hỏa hừng hực bùng cháy với thế phô thiên cái địa ập đến, Sở Nam nhàn nhã nhảy vào biển lửa, chợt nói:

- Lửa này còn quá yếu.

Nói xong thì thân hình chợt di động, xuất ra một quyền, quyền đến thì người bay, Sở Nam chiến thắng.

Chúng đệ tử lại kinh ngạc, Tam Vị Chân Hỏa thế mà không có tác dụng với Lâm Vân? Lâm Vân rốt cuộc tu luyện thuộc tính gì?

Mà Sở Nam lúc này đã đem toàn bộ Tam Vị Chân Hỏa do toàn thân Hỏa nguyên lực của Vương Minh ngưng tụ ra hút sạch rồi tu luyện, không để sót chút nào, sau đó lại ngồi xuống bên cạnh Tử Mộng Nhân, chúng đệ tử nhìn thấy vậy hiểu lầm, lập tức kinh hô:

- Chẳng lẽ Lâm Vân cũng đột phá?

Lão nhân tóc trắng vẫn ngồi bên cạnh cách Sở Nam không xa.

Lăng Tiêu sắc mặt âm trầm thầm nghĩ:

- Trò hay sẽ bắt đầu vào ngày mai!

Không sai, trận tỷ thí này, phần đặc sắc nhất chính là quyết định thứ hạng của Top 50, xem ai chính là võ giả đệ nhất nhân dưới 25 tuổi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui