Vũ Nghịch Càn Khôn

Đối với việc không thể khống chế lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch, Sở Nam cảm thấy rất không thoải mái.

Thế nhưng, trước mắt cũng không có biện pháp xử lý nào tốt, đành phải tạo ra uy hiếp cho chúng nó để bản thân có thể khống chế sử dụng.

Cho nên, Sở Nam dừng bước, xoay người lại, nhìn Huyền Vô Kỳ đầy khiêu khích, Huyền Vô Kỳ còn đang nghiền ngẫm “đi tử lộ” trong lời nói của Sở Nam thì lập tức nhìn thấy Sở Nam lạnh nhạt nói:

- Lâm Vân, ngươi không muốn đi tử lộ nữa sao?

- Vừa rồi sư phụ báo mộng cho ta, muốn ta cho ngươi một cái bạt tai, vạn nhất ngươi không có gan theo ta đi tử lộ thì ta đây chẳng phải không thể hoàn thành nguyện vọng của sư phụ sao? Cho nên, ta muốn cho ngươi một cái bạt tai rồi mới đi tử lộ.

Dứt lời, Sở Nam lại xông về phía Huyền Vô Kỳ, bàn tay giơ cao.

Huyền Vô Kỳ nghe thấy lời Sở Nam nói, cảm thấy vô cùng hoang đường, đồng thời cũng bị lời nói và thần sắc của Sở Nam chọc giận, phẫn nộ dị thường, ánh mắt thoáng co lại, liệt hỏa và sát cơ lập tức tràn ra, vây quanh Sở Nam.

Đương nhiên, Hỏa pháp tắc cũng ẩn hàm trong đó, lực lượng "Pháp tắc" dũng mãnh tràn vào cơ thể Sở Nam, kết quả đúng như Sở Nam dự liệu, lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch không còn giao chiến hay đồng hóa nhau nữa, lại một lần nữa liên thủ, đối kháng với lực lượng "Pháp tắc", mà Sở Nam cũng có thể điều khiển được lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch.

Huyền Vô Kỳ quát lạnh:

- Lâm Vân, lão phu ngược lại muốn xem xem ngươi có thể hủy được bao nhiêu lực lượng "Pháp tắc" của lão phu.

Lời vừa dứt, Huyền Vô Kỳ lại lần nữa trợn mắt, chỉ thấy Sở Nam đang lao tới đột nhiên thắng gấp, sau đó cấp tốc xoay người lại, lao ra khỏi màn hỏa diễm, tiếp tục rơi xuống, trên không trung còn truyền đến âm thanh của Sở Nam:

- Cám ơn, sau này ta sẽ báo đáp ngươi.

Huyền Vô Kỳ bị hành vi của Sở Nam khiến cho choáng váng, không hiểu gì, trong lòng đột nhiên nổi lên cảm giác sói già bị dê béo trêu đùa, càng tức giận hơn, đuổi giết không buông.

Một lát sau, Sở Nam liền đến nơi tràn ra tử khí, thần niệm thăm dò một phen, không ngờ đó là một khe nứt, mảnh thiên địa hoặc không gian bên trong khe nứt không biết là kỳ ngộ hay nguy hiểm gì, thậm chí còn có thể là tử địa chân chính.

Những điều này, Sở Nam đều không biết.

Nhưng Sở Nam biết trong đó có tử khí, mà dưới sự đuổi giết của Huyền Vô Kỳ, hắn đã không còn đường nào có thể đi nữa.

Bởi vậy, Sở Nam không hề do dự, thân hình liền lao vào khe nứt.

Chỉ trong nháy mắt, Sở Nam liền vào trong mảnh không gian trong khe nứt đó, không gian này tựa như thạch bích mà võ giả tu luyện, chỉ có điều thạch bích này vô cùng lớn, nhìn không thấy điểm cuối cùng, dùng thần niệm để dò xét thì giống như vô hạn.

Còn nữa, không gian này là một thế giới hắc sắc, chiều cao khá thấp, tối đa cũng chỉ 2 mét, nhưng lại khiến người đứng bên trong cảm thấy bị đè nén, áp lực phi thường.

Vừa đến không gian này, cảm giác đầu tiên của Sở Nam chính là tử khí thật nồng đậm, tử khí hắc sắc từ đằng xa cuốn tới, giống như muốn thôn phệ hết thảy những thứ nó chạm vào, dù trên người Sở Nam có mầm mống Diệt Nguyên Minh Đằng có thể thôi phát sinh mệnh lực vô cùng tận cũng không khỏi rùng mình một cái.

Tử khí xuyên qua cơ thể hắn, truyền đến cho Sở Nam một loại cảm giác “đau nhức”, phải biết rằng thân thể Sở Nam hiện nay cường hãn có thể sánh ngang Thánh Khí, nhưng có thể khiến thân thể cường hãn của hắn cảm thấy đau nhức, có thể tưởng tượng được uy năng của tử khí mạnh đến mức nào.

Ngoại trừ thân thể ra, Sở Nam còn đem thần niệm trải ra dò xét, cũng bị gặp phải công kích của tử khí, tử khí này không ngờ có thể đem cả thần niệm ăn mòn.

Cảm giác đau nhức không khiến Sở Nam kinh ngạc, mà là mừng rỡ, có thể khiến nhục thể của hắn đau nhức, điều này chứng tỏ suy đoán lúc trước, dùng tử khí để đả thông kinh mạch là có thể.

Thế nhưng, khiến Sở Nam khiếp sợ chính là trong không gian tử khí này không ngờ lại có gió.

Tử khí chi phong…

- Có thể tạo ra gió, vậy nhất định có chênh lệch khí lưu, tử khí chi phong thổi qua bên này, vậy phía trước khẳng định sản sinh áp lực đối với không khí càng lớn hơn. Ở nơi này, Ngũ Hành nguyên khí căn bản không phải là năng lượng chủ đạo, có thể tạo ra áp lực thì nhất định chỉ có tử khí. Nói cách khác, tử khí phía trước càng dày đặc hơn.

Những lời này thoáng hiện lên trong đầu Sở Nam, Sở Nam một bên thôn phệ và luyện hóa tử khí, một bên hướng về phía có gió thổi mà đi đến.

o0o

Ở bên ngoài khe nứt, Huyền Vô Kỳ đã dừng bước, nhìn chằm chằm vào khe nứt, hai hàng lông mày của hắn khóa chặt, lẩm bẩm:

- Tử khí? Dưới chân Hoành Đoạn sơn mạch tại sao lại tồn tại tử khí?

Huyền Vô Kỳ lại nghĩ đến hành vi lúc Sở Nam bỏ trốn, thầm nghĩ:

- Lâm Vân là cố tình dẫn lão phu đến đây, hắn sớm đã biết rõ bên dưới Hoành Đoạn sơn mạch có tử khí nồng đậm, hắn muốn làm gì?

Mặc dù đã lĩnh ngộ được quy tắc đơn giản, nhưng Huyền Vô Kỳ cũng không dám tùy tiện tiến vào bên trong, tử khí dày đặc như vậy cũng khiến hắn có phần cố kỵ, Hỏa pháp tắc còn chưa đến cảnh giới có thể biến tử khí thành quy tắc (*).

(*) Trong phạm vi "Pháp tắc", tất cả mọi thứ đều chịu quy tắc của "Pháp tắc" đó, và sẽ bị đồng hóa, biến thành một phần của "Pháp tắc".

Thế nhưng, Huyền Vô Kỳ lại nghĩ đến thân thể Sở Nam, nghĩ đến hai cỗ năng lượng quỷ dị, nghĩ đến vật có thể tạo lôi điện, đặc biệt là “tồn tại” có thể hủy diệt được "Pháp tắc" của hắn, Huyền Vô Kỳ tuyệt đối không thể từ bỏ được.

Thoáng do dự chốc lát, Huyền Vô Kỳ liền hạ quyết tâm, một chân tiến vào, hắn muốn truy sát Sở Nam, hắn muốn đoạt tất cả pháp bảo trên người Sở Nam, giờ khắc này, hắn đã thật sự quên mất hoàng đế Đại Chu rồi.

Thủy khắc Hỏa, tử khí càng khắc Hỏa hơn, ngoài ra còn khắc hết tất cả tồn tại có sinh mệnh ở đây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui