Vũ Nghịch Càn Khôn

Mặc dù Sở Nam không biết Hắc Bạch ngư vì sao tồn tại ở đây, cũng không biết tại sao chúng lại cắn đuôi nhau xoay tròn, nhưng Sở Nam cảm giác được Hắc Bạch ngư này dường như ẩn chứa một đạo lý, nhưng hắn hiện tại căn bản không thể lý giải được.

Vừa nhìn vừa nghĩ, trong lòng Sở Nam truyền đến từng trận tiếng gọi.

Sở Nam theo tiếng gọi trái tim, thò hai tay xuống “cái hố”, hướng về phía chất lỏng hắc sắc, lúc hai tay tiến vào trong chất lỏng hắc sắc, Sở Nam không hề cảm thấy chút tổn thương nào, cũng không hề có thống khổ, chỉ giống như ngâm trong nước mà thôi.

Chỉ có điều, đó là đối với Sở Nam mà thôi, nếu như đổi lại là người khác, cho dù là Huyền Vô Kỳ thò tay vào trong chất lỏng hắc sắc này thì nhất định cũng không chịu nổi.

Bởi vì hai tay Sở Nam thò xuống cũng không đơn giản, trong mỗi một tế bào của hắn đều là sinh khí và tử khí xoay tròn với phương thức “hắc bạch cắn đuôi nhau”, mơ hồ, Sở Nam còn dùng tay trái và tay phải bắt đầu xoay tròn quanh chất lỏng hắc sắc này.

Trong cơ thể vận chuyển, hai tay cũng vận chuyển.

Dần dần, Hắc Bạch ngư lại lần nữa phát sinh biến hóa, chỉ thấy hắc ngư tiến vào tay trái Sở Nam, bạch ngư thì tiến vào tay phải, Sở Nam kinh ngạc, hai con cá nằm trên huyết nhục cũng không tiêu tán, nhưng lại dùng một phương thức mà Sở Nam không thể lý giải xuyên qua tầng tầng huyết nhục trên cánh tay, chuẩn xác mà nói là xuyên qua dòng xoáy sinh khí và tử khí, cuối cùng tiến vào trong đan điền.

Hắc ngư và bạch ngư trong đan điền lại lần nữa tụ hợp, vẫn dùng phương thức cắn đuôi nhau mà xoay tròn.

Một loại ý cảnh kỳ diệu đột nhiên xuất hiện trong lòng Sở Nam.

Ngay lúc Hắc Bạch ngư ở trong đan điền Sở Nam, Ngũ Hành nguyên dịch lập tức bao phủ khắp đan điền, Hắc Bạch ngư đột nhiên tỏa sáng, bơi lội càng thêm sảng khoái, Sở Nam hoàn toàn bị tình huống phát sinh trong thể nội chấn trụ, lắm bắp nói:

- Ngũ Hành, Sinh Tử? Chuyện này…

Không đợi Sở Nam tiếp tục suy tư, hắc đản trong nhẫn trữ vật bỗng nhiên chấn động, còn có xu thế muốn phá nhẫn mà ra, Sở Nam lấy hắc đản từ bên trong ra, chỉ thấy hắc đản vừa xuất hiện, lập tức nhảy vào bên trong “cái hố”.

Ngay lập tức, bắt đầu xoay tròn, chất lỏng hắc sắc bên trong “cái hố” đã bị hắc đản hút vào, Sở Nam nghẹn họng nhìn trân trối, uy năng của chất lỏng hắc sắc này như thế nào, Sở Nam biết rõ đến không thể rõ hơn, nhưng hắc đản không ngờ lại dễ dàng thôn phệ như vậy.

Đợi đến lúc hắc đản lại lần nữa trở về lồng ngực Sở Nam, Sở Nam lẩm bẩm nói:

- Sớm biết ngươi lợi hại như vậy, ta cần gì phải chịu khổ chứ…

Dứt lời, Sở Nam lại nhỏ máu lên hắc đản.

Sau khi hấp thu bốn năm mươi giọt tinh huyết, hắc đản lại thu liễm quang hoa, bắt đầu chìm vào ngủ say, trong nháy mắt hắc đản ngủ say, một tín hiệu sinh mạng dao động mãnh liệt truyền đến Sở Nam, toàn thân Sở Nam chấn động, vẻ mặt tràn đầy kinh hỉ, lẩm bẩm:

- Hắc đản này có lẽ thực sự sắp xuất thế rồi, có lẽ lần sau sẽ thức tỉnh.

Sau khi bỏ hắc đản vào trong nhẫn trữ vật, Sở Nam vẫn nhìn chằm chằm vào trong “cái hố”, mười ngón tay hóa thành đao, “lách cách” vài cái liền đem những khối đá xung quanh “cái hố” đào lên, những khối đá có thể không bị chất lỏng hắc sắc này hủ thực, há có thể là đá bình thường được.

Mặc dù Sở Nam bây giờ vẫn không biết ích lợi của nó là gì, thế nhưng về sau, nói không chừng sẽ có công dụng, dựa theo nguyên tắc thứ tốt không bỏ, Sở Nam đào sâu đến mấy chục trượng, đem các khối đá khắp mười trượng xung quanh thu vào trong nhẫn trữ vật.

Lần đào này, Sở Nam không chỉ đào ra một lượng lớn đá có thể dung nạp tử khí mà còn đào được một khúc xương.

Trong nháy mắt nhìn thấy khúc xương này, trong đầu Sở Nam lại lóe lên một tia linh quang, tay phải lật một cái, lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một khúc xương, hai khúc xương này đặt cùng một chỗ rất giống nhau, cũng phát tán khí tức tương đồng, giống như cả hai khúc xương cùng đến từ một thể.

Trong mắt Sở Nam đầy vẻ kinh ngạc, khúc xương bên dưới “cái hố” chứa Hắc Bạch ngư đến cùng có lai lịch gì? Cổ chiến trường và khúc xương này đến cùng có quan hệ thế nào?

-DG-: Chúc mừng ku Nam đã tìm ra hóa thạch khủng long vài triệu năm trước

Không phải Sở Nam nghĩ nhiều, mà là sự thật quá mức quỷ dị.

Về phần khúc xương mà Sở Nam móc ra từ trong nhẫn trữ vật, chính là Sở Nam lấy được khi ở Thần Khí Sơn, là lấy được từ trên người tên Điền Thủy của Đại Chu, lúc ấy hắn vẫn dùng pháp bảo là một cái tiểu chùy, cũng bị tên Biên Phong Võ Đế của Thiên Nhất Tông trảm sát, Sở Nam làm ngư ông đắc lợi, đánh Điền Thủy vào trong viêm trì, đồng thời cũng ngạc nhiên bởi vì khúc xương này ở trong viêm trì lại không chút hư tổn cho nên mới ném nó vào trong nhẫn trữ vật.

Không thể ngờ rằng, dưới cổ chiến trường của Hoành Đoạn sơn mạch, Sở Nam lại lần nữa nhìn thấy một khúc xương khác, nhìn hai khúc xương một hồi lâu, Sở Nam không có được kết luận gì, Sở Nam liền đem chúng ném vào trong nhẫn trữ vật chứa hai cái hắc sắc lệnh bài.

- Hắc sắc lệnh bài là chìa khóa, còn khúc xương này sẽ là gì?

Sở Nam cảm thấy bí mật càng lúc càng nhiều, thu thập xong tất cả, Sở Nam cũng không lưu luyến cổ chiến trường này nữa, ở bên trong cổ chiến trường này đã lâu, bên ngoài vẫn còn một đống sự tình chờ bọn hắn đi làm.

Lần này đến cổ chiến trường, thu hoạch của Sở Nam vượt xa suy đoán của hắn lúc trước, hắn muốn mượn hoàn cảnh của cổ chiến trường, mượn tử khí để đả thông kinh mạch của Thương Sơn Quyết, nhờ đó mới thoát được một mạng từ trong tay Huyền Vô Kỳ.

Thế nhưng, không ngờ cổ chiến trường này lại không đơn giản như vậy.

Sở Nam không chỉ đả thông được toàn bộ kinh mạch thông đạo của Thương Sơn Quyết mà còn đem Càn Khôn Chỉ cũng đả thông, thân thể lại trở nên cường hãn hơn, đồng thời lĩnh ngộ được huyền bí của gió lốc, dung nhập tử khí trong cơ thể, chiến lực bội tăng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui