Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Mê Truyện
Hai tuyệt thế cao thủ đánh nhau, lực lượng không phải Diệp Phong Tiên Thiên Cảnh Giới Võ Giả có khả năng nhìn thấy được.
- Hồn phách của một cao thủ tuyệt đỉnh so với trăm ngàn lần cao thủ bình thường.
Ma ảnh cực lớn dữ tợn cười lên, lộ ra vẻ tàn nhẫn vô cùng, ma khí trên người tán đi, lúc này mọi người cũng nhìn rõ ràng thân hình của nó.
Là một đầu Ma tộc cực lớn, thân cao năm mét, toàn thân bao trùm hắc sắc lân giáp, tứ chi đều có móng vuốt sắc bén, đằng sau là một cái đuôi dài to, trong rất uy phong.
Mọi người lập tức nhận ra, đây là đầu Cự Ma tộc, đầu cự ma này có thực lực cao cường, hơn xa đám đại Ác Ma, nghe nói cự ma trưởng thành đều có thể đạt tới thực lực Chân Đạo cường giả.
Mà đầu cự ma này then thể vượt qua năm mét, là cự ma thủ lĩnh, so với cự ma bình thường càng khó chơi hơn nhiều.
- Thiên Ma Hóa Huyết Đại Trận, ngươi là đầu nghiệt súc, dám huyết tế cả một tòa thành.
Còn bóng người kim sắc kia lạnh lùng nói ra.
- Xem ra ngươi đang luyện cái gì đó nhỉ, vậy mà không lặng lẽ trốn ở đây, còn giống trống khua chiên hấp dẫn Nhất Nguyên Tông đệ tử ta tiến đến như vậy.
- Khặc khặc!
Đầu cự ma thủ lĩnh kia khặc khặc cười nói.
- Ngươi đoán không sai, nhưng không nghĩ tới có thể đưa tới cao thủ như vậy, nhưng vừa vặn, ta muốn như vậy.
Bóng người kim sắc nhìn qua đại trận Ma ảnh trùng trùng điệp điệp, lại không có chút sợ hai, giống như một kim sắc Chiến Thần phục sinh, hai mắt nhìn khắp bốn phía, phát hiện người Ma tộc bố trí lên đại trận.
Nhưng bóng người kim sắc cũng không sợ, trái lại có chút kích động.
Bỗng dưng, bóng người kim sắc cười ha ha một tiếng nói:
- Súc sinh, ta là Tề Phi Phàm, đã từng đánh chết qua rất nhiều yêu ma, nhưng chưa từng có giết qua Cự ma, vừa vặn ta lấy ngươi ra tế kiếm.
- Cái gì, hắn là Tề Phi Phàm.
Yến Xích Lăng kinh ngạc nói ra.
Mọi người lập tức kinh hãi, đạo kim sắc trên bầu trời kia là Tề Phi Phàm.
Diệp Hi Văn cũng đã nghe qua sự tích về Tề Phi Phàm, Tề Phi Phàm xác thực không hổ danh, đặt tên mình là Phi phàm, thứ nhất là có truyền kỳ phi phàm, mặc dù Nhất Nguyên Tông thiên tài như mây, nhưng hắn chính là truyền kỳ cùng Thần Thoại.
Thuở nhỏ theo chưởng môn tập võ tu vi một đường tăng vọt, về sau, trong thời gian ngắn đột phá đến Chân Đạo, đánh bại vô số địch nhân, hiện tại tu vi cụ thể cũng không có ai biết, có người nói hắn đã là Chân Đạo bát trọng, cũng có người nói hắn đã là Chân Đạo cửu trọng, thậm chí có rất nhiều tin đồn nói Tề Phi Phàm nửa bước truyền kỳ cảnh giới rồi.
Truyền kỳ là một cảnh giới, các Phong chủ có tu vi như vậy, mà Tề Phi Phàm đã tới gần cảnh giới này rồi, tương lai nhất định đạt được Truyền Kỳ cảnh giới, là một trong tứ đại Chân truyền đệ tử có tiềm năng lớn nhất tranh đoạt chức chưởng môn.
Cùng Tề Phi Phàm so sánh, La Nhất Phàm tối đa là Chân Đạo nhất trọng hoặc Chân Đạo nhị trọng, song phương không cùng dẳng cấp, ở Chân Đạo, cảnh giới chênh lệch lớn hơn rất nhiều so với Tiên Thiên Cảnh Giới.
Đây là một Thần Thoại, một nhân vật truyền kỳ.
Mà cự ma thủ lĩnh kia cũng không thể coi thường, song phương có thể nói là thực lực ngang nhau, cho nên trận chiến này có thể nói là một hồi đại chiến.
Diệp Hi Văn không do dự, nhìn đệ tử Thiên Vũ các nói ra:
- Chờ bọn họ đánh đến Thiên Băng Địa Liệt, chúng ta thừa cơ lao ra.
Rất nhiều đệ tử mặt sắc trầm trọng gật đầu đồng ý.
Đầu cự ma thủ lĩnh xuất chiêu trước, bàn tay lớn hướng về phía hư không chộp một trảo, lập tức Tam Xoa Kích khổng lồ từ trong hư không hiện ra, lập tức hướng về phía Tề Phi Phàm đâm tới, trong khoảnh khắc đó, trực tiếp đâm rách không gian, sau đó xuất hiện ở trước mặt Tề Phi Phàm.
Đã thấy trường kiếm kim sắc trong tay Tề Phi Phàm lập tức chém ra một đạo thần mang, nghênh đón lấy.
- Oanh!
Ma khí cùng kiếm khí hung hăng đụng vào nhau, không gian giống như là một tờ giấy, nhanh chóng chấn động, làm cho cả tòa ma trận cũng bắt đầu điên cuồng chấn động.
Nhưng trên bầu trời, hai người giao thủ lúc này bắt đầu, hai tuyệt thế cao thủ đều có thực lực Chân Đạo đỉnh phong, từng chiêu từng thức đều rất là đơn giản, nhưng bên trong đơn giản, lại ẩn chứa đại đạo.
Trong lúc hai người đang công kích lẫn nhau, không khí chung quanh đều bị phát nổ, hai người giao thủ càng lúc càng nhanh, dần dần phá hủy hơn phân nửa kiến trúc của Ngân đảo thành.
Đẳng cấp cao thủ như vậy đọ sức là cơ hội hiếm có, lập tức đám Nhất Nguyên Tông đệ tử xem như si mê như say sưa, tuy chiến đấu gần kề, nhưng Tề Phi Phàm chiến đấu, mọi cử động đều ẩn chứa tinh túy võ đạo, bọn họ nhìn thấy thi triển ra võ đạo cùng Ma Đạo tinh túy, cũng đều cảm thấy cảnh giới của bản thân xao động rồi.
Mà Diệp Hi Văn cũng nhìn nhập thần, chỉ có điều so với người khác, hắn lại hoàn toàn không giống, trong không gian giới chỉ của hắn linh thạch đang điên cuồng thiêu đốt, rót vào thần bí không gian, mà Thần Bí Không Gian thì đem cảnh tượng Diệp Hi Văn nhìn thấy, đem tinh hoa bên trong rót vào trong óc Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn quan sát hai người chiến đấu, làm cho hắn có một loại cảm giác muốn đột phá rồi, đó là một loại cảm giác đốn ngộ.
Đột nhiên dưới đất truyền đến một hồi thanh âm, trong ma trận, vô tận Ma tộc hướng về phía Diệp Hi Văn lao đến.
Ước chừng đại thủ lĩnh cho rằng đám người Diệp Hi Văn không còn giá trị lợi dụng, liền chặn giết bọn người Diệp Hi Văn rồi.
- Động thủ, mọi người đồng loạt lao ra.
Diệp Hi Văn hô to một tiếng, cả người xông lên trước, trên người bốc lên một đầu Long thật dài, nhảy vào bên trong đám yêu ma, cơ hồ đều không cần Diệp Hi Văn động thủ, đám Ma tộc nhỏ yếu đều bị long khí xử lý, bọn người Diệp Phong theo sát phía sau, trong lúc nhất thời cùng chạy thoát đi.
- Giêt.
Diệp Hi Văn hét lớn một tiếng, một chưởng đánh ra, lại là một đầu Bàn Long bay ra, vung vẩy lấy tứ chi, từ trong trận pháp mở ra một cái lổ hổng, đệ tử Thiên Vũ các đều nhảy ra, rất nhanh chạy ra khỏi ma trận, không có Diệp Hi Văn ngăn trở, ma trận rất nhanh tự động khôi phục, đem bên đám Ma tộc ngăn cản ở bên trong.
Nhưng tại bên ngoài, cũng không có bao nhiêu Ma tộc, toàn bộ đều bị hai tuyệt thế cao thủ đại chiến hủy diệt.
Lúc này đi ra ngoài, lập tức bị dư ba nghiền áp, Diệp Hi Văn cũng không có chuyện gì, nhục thể của hắn cường hãn vô cùng, cùng với Bá Thể Quyết mạnh mẻ hộ thân, binh khí bình thường đều không thể gây thương tổn đến hắn.
Nhưng với người khác, coi như là Tiên Thiên cao thủ bị đánh trúng như vậy, đều cũng đã xong rồi.
Ở thời điểm mấu chốt, Trưởng Tôn Ngọc Âm xuất ra ma địch thổi, Ngụy linh khí phát huy ra uy lực, đem dư ba khủng bố ngăn cản ở bên ngoài.
Mọi người một đường chạy ra trên trăm mét, sau đó mới ngừng lại, mọi người cũng không nghĩ tới lần này có thể chạy thoát, hơn nữa còn không bị thương vong, mặc dù có Tề Phi Phàm, nhưng là do có Diệp Hi Văn, nếu như không có Diệp Hi Văn, mấy ngày hôm trước bọn họ chỉ sợ đã bị chết rồi, huống chi vừa rồi có rất đông ma tộc ngăn chặn, không có Diệp Hi Văn ngăn lại, bọn họ muốn thoát cũng không có dễ dàng như vậy.
Bởi vậy, mọi người nhìn về phía Diệp Hi Văn, ánh mắt đều tràn đầy cảm kích, nhất là mấy người đệ tử Thanh Phong sơn Nhất Nguyên Tông, Diệp Hi Văn có thể nói là ba phen mấy bận cứu sống bọn họ, không có Diệp Hi Văn, bọn họ chỉ sợ sớm đã chết rồi.
Trải qua biến cố, tuy tất cả mọi người đều kinh hãi, nhưng đều công nhận Diệp Hi Văn chính là người cầm đầu Thiên Vũ các.
Trước kia tuy Diệp Hi Văn cũng là trưởng lão, nhưng có rất nhiều người không chịu phục, cũng bởi vì Diệp Hi Văn ít quản lý sự tình Thiên Vũ các, người như vậy dựa vào cái gì mà nhận vị trí trưởng lão, cơ hồ là trên danh nghĩa mà thôi, hiện tại xem ra hoàn toàn không phải như vậy rồi, thường xuyên xuất hiện thì làm được cái gì, tại thời điểm mấu chốt nhất có thể xuất hiện, giúp đỡ mọi người vượt qua nguy hiểm mới là quan trọng nhất.
Trải qua chuyện hôm nay, Thiên Vũ các về sau nếu có người nào không phục Diệp Hi Văn, chỉ sợ bị đám đệ tử này xử lý.
- Các ngươi đi nhanh đi, nếu để đám Ác Ma này đuổi theo sẽ không tốt.
Diệp Hi Văn nói ra.
- Tiểu đệ, ngươi không cùng đi với chúng ta sao?
Diệp Như Tuyết có chút kỳ quái hỏi.
- Các ngươi đi trước đi, ta còn có chút công việc.
Diệp Hi Văn nói ra.
Mọi người thầm nghĩ, cũng đúng, Diệp Hi Văn thực lực cao cường, vừa rồi trong vòng vây đám Ma tộc trùng trùng điệp điệp, đều có thể mang bọn họ liều chết đi ra, chỉ cần không đụng tới đầu cự ma thủ lĩnh kia, có lẽ vấn đề cũng không lớn, mỗi người đều có bí mật, nếu Diệp Hi Văn nói như vạy, bọn họ cũng không hỏi nhiều.
Thấy mọi người sau khi rời khỏi, Diệp Hi Văn vận dụng khẩu quyết Liễm Tức Công, trên người lập tức quấn quanh tầng tầng ma khí, lại tiện tay mặc lấy áo choàng của đệ tử Bái Ma Giáo, xa xa nhìn lại, quả thực chính là một tên đệ tử Bái Ma Giáo.
Diệp Hi Văn không do dự, lập tức quay người theo đường cũ đi đến.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! ()
Vũ Thần Không Gian
Tác giả: Phó Khiếu Trần