Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Mê Truyện
Tiếng hét lớn từ đằng xa truyền đến, sau đó có ba người thanh niên chừng 25~26 tuổi chạy đến chiến trường, trong ba người này, trong đó có một người, đó là một nữ tử dáng người thướt tha, xinh đẹp vô cùng.
Một người khác dáng người trung đẳng, hình dáng bên ngoài bình thường, mang theo một phần khí độ cùng ổn trọng, người cuối cùng mặt mày tuấn lãng, mặc một thân hoa bào.
Ba người này tu vị đều rất cao, đều đã đến cảnh giới nửa bước chân đạo, trong đó nữ tử xinh đẹp kia thực lực so với Diệp Hi Văn cũng chênh lệch không xa.
Sau khi nhìn thấy ba người này, trên mặt Hoa Mộng Hàm có chút dị sắc, nhất là nữ tử chính giữa kia, trên mặt Hoa Mộng Hàm lại càng hiện lên một tia không thoải mái.
- Ai là Diệp Hi Văn?
Người lên tiếng chính là nữ tử kia, nàng ta lạnh lùng nói.
- La sư tỷ, hắn chính là Diệp Hi Văn!
Trong năm người Hoa Mộng Hàm có nam tử hoa phục đứng ra nói.
Lập tức người này làm cho đám người Cảnh Nhạn Nam, Hoa Mộng Hàm bất mãn, vừa rồi Diệp Hi Văn còn cứu bọn hắn, không ngờ lúc này hắn liền liền bán rẻ Diệp Hi Văn như vậy, hơn nữa ba người này, vừa nhìn là biết, đến đây gây khó dễ Diệp Hi Văn rồi.
Mấy người Hoa Mộng Hàm cũng không khỏi âm thầm quyết định, cái tên hoa phục này cùng bản thân mình cũng không có thâm giao gì, cũng không biết lúc nào, liền đem mình bán đi.
Tên nam tử này cũng không biết những người khác nghĩ cái gì, trong lòng của hắn lúc này đối với Diệp Hi Văn ghen ghét vô cùng, vốn trước kia hắn coi Diệp Hi Văn chỉ là một con rệp mà thôi, nhưng hiện tại biến thành lợi hại như vậy, điều này làm cho hắn vô cùng khó chịu.
- Ngươi chính là Diệp Hi Văn!
La sư tỷ lạnh lùng nhìn Diệp Hi Văn, thản nhiên nói.
- Chính là ta, ngươi là người nào?
Diệp Hi Văn nhìn La sư tỷ, vừa nhìn là biết những người này bất thiện.
Diệp Hi Văn lạnh lùng nhìn La sư tỷ kia.
- Diệp Hi Văn, ngươi quả thực có mắt như mù.
Tên nam tử phản bội này dương dương đắc ý nói.
- Im ngay, ngươi trơ trẽn như vậy sao, lại còn đứng đây giương oai như vậy.
Diệp Hi Văn quát lớn, âm thanh như sóng biển cuốn tới.
Tên nam tử hoa phục sắc mặt lập tức tím bầm như gan heo.
- Muốn chết.
Tên nam tử này nhất thời khó thở, căn bản là đã quên biểu hiện lúc trước của Diệp Hi Văn rồi, lúc này một quyền của hắn đánh ra một đạo kình khí khủng bố, hướng về phía Diệp Hi Văn hung hăng oanh kích.
Mà lúc này, thân hình Diệp Hi Văn lắc lư, bàn tay đánh ra, đạo quyền kình kia lập tức bị hắn bóp nát.
Sau một bàn tay của Diệp Hi Văn liền giống như vòng sắt đem cổ tên nam tử này bóp chặt, giống như lão ưng bắt gà con vậy.
Tất cả mọi người lúc này mới có phản ứng, tất cả tình huống phát sinh tại trong nháy mắt, tên nam tử này ngay cả một chiêu đều ngăn cản không được, đã bị Diệp Hi Văn bắt trong tay.
Cái cổ của tên nam tử này bị Diệp Hi Văn bắt lấy, toàn thân đều bị chân nguyên Diệp Hi Văn định trụ, khí lực căn bản đều không còn, sắc mặt lập tức đỏ bừng, thở gấp lên. Diệp Hi Văn bắt hắn như bắt một con rệp, đơn giản vô cùng.
Hắn lúc này rất hận, hắn hận không thể sớm đem Diệp Hi Văn giết chết, nếu như hắn sớm ngày trước xuất thủ, cũng không sảy ra tình huống như lúc này rồi.
- Ta còn không có đi tìm ngươi, ngươi còn dám dương oai như vậy, ngươi bất quá chỉ là một tên rác rưởi mà thôi, cũng dám nhiều lần ám toán ta như vây, hôm nay ta muốn ngươi trả giá.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng nói.
Diệp Hi Văn quyết ra tay.
- Dừng tay!
Đột nhiên có một tiếng khẽ kêu, lúc này La nữ tử lập tức ra tay, một cổ khí tức khổng lồ lập tức bao vây lấy Diệp Hi Văn, cỗ khí tức này kích liệt chấn động.
Diệp Hi Văn lập tức đem thân thể tên nam tử hoa phục kéo qua, ngăn cản ở trước người.
- Oanh!
Một đạo kình khí khủng bố hung hăng oanh kích thân thểtên nam tử hoa phục, lúc này hắn kêu thảm một tiếng, toàn thân xương cốt đều bị đứt đoạn, Diệp Hi Văn rất nhanh thò tay vỗ vào đan điền tên nam tử hoa phục này.
Trực tiếp đem phế võ công của hắn, làm cho tên nam tử này trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
- Ngươi dám!
Nử tử xinh đẹp kia trợn mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Hi Văn.
- Các ngươi cũng nhìn thấy, đây cũng không phải là ta làm!
Diệp Hi Văn tiện tay đem tên nam tử bị ngất ném ra một bên.
- Ngươi. . .
Nữ tử xinh đẹp trợn mắt nói.
- La Phương Vân, đệ đệ ngươi là ta giết, có bản lĩnh ngươi liền xông đến đây đi!
Hoa Mộng Hàm mở miệng nói ra.
- Câm miệng, ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi sao? Nếu như không phải xem mặt mũi của sư phó, ngươi đã sớm chết vài lần rồi!
La Phương Vân lập tức hô lớn.
- La Phương Vân, ta là quan môn đệ tử của chưởng môn, vị trí thật sự rất cao quý, ngươi bất quá là một nội môn đệ tử, muốn phạm thượng sao?
Hoa Mộng Hàm sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn nói ra.
- Ngươi tính toán cái gì!
La Phương Vân trợn tròn mắt nhìn.
Diệp Hi Văn rốt cuộc cũng biết, nữ tử này là tỷ tỷ của La Thiên, chính La Thiên vì nàng mà đi giết Hoa Mộng Hàm bằng thuốc độc.
- Sư phó cũng cân nhắc quyết định rồi, La Thiên chết không có gì đáng tiếc, không có giận chó đánh mèo La gia các ngươi, cũng đã là không tệ rồi.
Hoa Mộng Hàm nói.
- Giận lây sang La gia ta sao, bằng vào các ngươi, thúc tổ ta chính là Nhất Nguyên Thái thượng trưởng lão, Tam thúc ta cũng là trưởng lão, Phàm ca ta là Chân đạo đệ tử, là người tương lai tiếp quản chức chưởng môn, chỉ bằng các ngươi mà truy cứu chúng ta sao.
La Phương Vân giận dữ hét lên.
Tại trong tiếng rống giận dữ của La Phương Vân, đã phác họa ra một cái gia tộc khổng lổ, Diệp Hi Văn lúc này mới biết, La gia tại Nhất Nguyên tông thế lực chỉ sợ không phải cường đại bình thường, bản thân La Nhất Phàm chính là Chân đạo đệ tử, tương lai cũng có cơ hội tranh đoạt đại vị chưởng môn, mà La gia Tam thúc là trưởng lão, cũng có thể so với Chân đạo, ngoài ra còn có thúc tổ, đó là thái thượng trưởng lão. Bên trong Nhất Nguyên tông, quyền uy lớn nhất đương nhiên là chưởng môn, sau đó là thủ tọa Cửu Phong, tiếp theo là đoàn Thái thượng trưởng lão, có quyền uy rất lớn, nhiều khi đều có thể làm ảnh hưởng đến quyết định của chưởng môn, thậm chí có thủ tọa cùng chưởng môn đều là đệ tử của thái thượng trưởng lão. Cho nên La gia tại Nhất Nguyên tông là một quần thể thế lực khổng lồ, ngay cả chưởng môn, nếu như không có đầy đủ lý do, cũng không có thể động thủ đối với bọn họ được.
Những người này ở Nhất Nguyên tông có thể nói là hô phong hoán vũ, có được thân thế hiển hách như thế, khó trách lúc ấy La Thiên mới chỉ là Tiên Thiên tam trọng, còn dám đi giết Hoa Mộng Hàm bằng thuốc độc, nếu không có chỗ dựa vững chắc, cho dù thất thủ, cũng sẽ có La gia che chở hắn, thậm chí chỉ cần La gia Thái thượng trưởng lão ra mặt, chưởng môn cũng không thể không nể tình.
Chỉ có điều nghìn tính vạn tính không tính toán ra là Diệp Hi Văn xuất hiện, trực tiếp chém giết La Thiên.
Đã biết được thực lực của La gia, Diệp Hi Văn càng cảm thấy áp lực cực lớn, La Nhất Phàm không chỉ là một người, mà có một đại gia tộc duy trì sau lưng.
Nhưng nếu như đã đối mặt, Diệp Hi Văn cũng không sợ.
- Hôm nay ta muốn bắt hắn, rất nhanh Phàm ca sẽ đến đây, lúc trước Phàm ca nói, muốn đích thân giết chết hắn!
La Phương Vân cười lạnh nói.
La Phương Vân căn bản cũng không đem Hoa Mộng Hàm để vào mắt, tu vị của Hoa Mộng Hàm so với nàng ta chênh lệch, nhập môn còn chậm hơn ba mươi năm, bất quá là một tiểu bối mà thôi.
- Diệp Hi Văn, đi mau, hiện tại ngươi còn không phải là đối thủ của La Nhất Phàm, chính diện chống lại ngươi không có phần thắng đâu.
Thanh âm Diệp Mặc đột nhiên nói ra.
Diệp Hi Văn cũng biết, chỉ sợ La Nhất Phàm trên đường chạy tới rồi, đương nhiên hắn không thể ở tại chỗ này, tuy hắn đã đạt đến thực lực nửa bước chân đạo, nhưng đối mặt với La Nhất Phàm vẫn là chưa đủ, nếu như gặp phải La Nhất Phàm, vậy hậu quả không thể tưởng tượng nổi, căn bản không cần nghĩ, La Nhất Phàm nhất định sẽ đem Diệp Hi Văn giết chết.
Phong cách của La gia, Diệp Hi Văn cũng hiểu được, La Thiên mới chỉ là một cái Tiên Thiên tam trọng nho nhỏ, liền dám động thủ đối với quan môn đệ tử Nhất Nguyên tông chưởng môn. La Phương Vân đem tên nam tử hoa phục kia đánh cho tàn phế cũng căn bản không thèm để ý, còn có La Nhất Phàm ngang nhiên nhúng tay vào trận thi đấu của tranh đoạt nội môn hạt giống đệ tử, điều này cho thấy được người La gia kiêu ngạo bá đạo như thế nào, La gia tại Nhất Nguyên tông, thế lực tuyệt đối không nhỏ, cho nên La Nhất Phàm mới dám động thủ như vậy.
- Diệp sư đệ, ngươi muốn đi đâu!
Diệp Hi Văn đang muốn đi, đột nhiên nam tử tướng mạo bình thường đi ra, ngăn cản Diệp Hi Văn.
- Ngươi là ai?
Diệp Hi Văn hỏi.
- Tạ Dật!
Nam tử kia thản nhiên nói.
- Tránh ra!
Diệp Hi Văn nói.
- Nếu như La sư huynh muốn tới đây, vậy ngươi đợi một chút, có ngại gì!
Tạ Dật lạnh lùng nói.
Trong giọng nói của hắn vô cùng khách khí, nhưng kỳ thật là khinh miệt.
- Nói như vậy, các ngươi đều là tay sai của La gia!
Diệp Hi Văn nói ra, trong mắt sát ý lóe ra.
- La Nhất Phàm này cũng nuôi mấy con chó ngoan!
- Im ngay, danh hào La sư huynh há cho ngươi có thể tùy tiện gọi ra sao.
Lúc này tên nam tử tướng mạo tuấn lãng nói ra.
- Nếu như ngươi chọc giận La sư huynh, chúng ta có thể đem ngươi giết chết ở chỗ này!
- Ngươi là ai?
Diệp Hi Văn hỏi.
- Mục Cảnh!
Tên nam tử tuấn lãng hồi đáp.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! ()
Vũ Thần Không Gian
Tác giả: Phó Khiếu Trần