Vũ Thần Không Gian

Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Mê Truyện


- Nếu như pháp chỉ La sư huynh đã xuống, tánh mạng của ngươi sẽ để lại cho La sư huynh tới lấy!
- Tốt, tốt, tốt, không biết một lần giết chết ba tên đệ tử hạch tâm, La Nhất Phàm sẽ không hối hận đâu!
Diệp Hi Văn lạnh lùng cười nói.
Nói xong, thân hình Diệp Hi Văn triển khai, giống như một đạo tia chớp, sau đó đánh ra một cổ khí kình kinh khủng.
Nếu như tình thế đã sảy ra như vậy, lúc này chỉ có một biện pháp, chính là đem ba người này chém giết.
Diệp Hi Văn tốc độ quả thực làm cho tất cả mọi người không thấy rõ lắm, hắn sử dụng Thiên Tiên bộ đến cực hạn, chỉ có La Phương Vân còn có thể miễn cưỡng nhìn rõ một chút động tác của Diệp Hi Văn.
- Diệp Hi Văn, ngươi đã muốn chết, chúng ta trước hết thay La sư huynh giết ngươi!
Mục Cảnh la lớn, hắn triển khai thân hình, muốn đem Diệp Hi Văn cản lại, dưới chân tên Mục Cảnh đạp mạnh, sau đó bay thẳng đến Diệp Hi Văn, Tiên Thiên Đại viên mãn tiếp cận nửa bước chân đạo lực lượng khủng bố lập tức thể hiện ra, khí tràng khổng lồ lập tức đem Diệp Hi Văn bao phủ vào trong đó.
- Oanh!
Diệp Hi Văn đánh ra một chưởng, khí tràng khổng lồ kia lập tức bị Diệp Hi Văn làm cho phát nổ, chân nguyên vô tận lập tức bắt đầu điên cuồng phát ra.
Lúc này Mục Cảnh còn chưa có kịp phản ứng, Diệp Hi Văn đã vọt tới trước mặt của hắn rồi.
- Bàn long chưởng!
- Tiềm Long xuất uyên!

Tại trong ánh mắt của Mục Cảnh hoảng sợ, bàn tay của Diệp Hi Văn hóa thành rồng trảo, hung hăng đánh vào ngực của Mục Cảnh.
- Oanh!
Mục Cảnh có thực lực Tiên Thiên Đại viên mãn bị một chưởng này đánh bay ra ngoài, xương ngực toàn bộ đứt gãy, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, xen lẫn một ít mảnh vỡ nội tạng, một chưởng này, làm cho tên gia hỏa vừa rồi còn kiêu ngạo vô cùng, lập tức bị một chưởng Diệp Hi Văn đập bay. Ngay sau đó dưới chân Diệp Hi Văn đạp mạnh, thân thể lập tức như một mũi tên rời cung, bay vút đến giữa không trung, sau đó mãnh liệt đạp mạnh xuống, hung hăng đạp trúng Mục Cảnh, một cước kia làm cho hắn ta bắn vào trong đất.
- Oanh!
Một chân của Diệp Hi Văn không có lưu thủ, nửa thân thể của Mục Cảnh bị Diệp Hi Văn giẫm nứt ra, nội tạng bên trong cũng bị chân nguyên Diệp Hi Văn hoàn toàn đánh nát, căn bản không sống được nữa.
- Không có khả năng!
Lúc này Tạ Dật rống to, thực lực Mục Cảnh cùng hắn không sai biệt lắm, hắn vốn tưởng rằng, tuyệt đối có thể ngăn Diệp Hi Văn lại, nhưng hắn không nghĩ tới, một chưởng kia, đã trực tiếp giết chết Mục Cánh.
Diệp Hi Văn rốt cuộc đã mạnh mẽ cỡ nào, quả thực là khó có thể tưởng tượng được.
- Ngươi dám sát hại đồng môn đệ tử, ngươi đã muốn chết, gia tộc của ngươi đều chết theo.
Tạ Dật hét lớn.
Lúc này trong mắt Diệp Hi Văn tinh mang lóe lên, hắn không thể tiếp nhận có người dùng người nhà của hắn ra uy hiếp, long có nghịch lân, động tới tất phẫn nộ, mà tại trong thế giới này, ràng buộc duy nhất của Diệp Hi Văn chính là người nhà của hắn, lấy cái này đến uy hiếp hắn, chính là tìm chết.
- Oanh!
Khí tức của Diệp Hi Văn lại một lần nữa tán ra, cả người giống như một cái vòi rồng, xoáy lên từng đợt sóng khí khủng bố.
Thân hình của Diệp Hi vắn giống như đạn pháo, lập tức bắn ra bay thẳng đến trước mặt Tạ Dật.
Trong lúc Tạ Dật còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy một cái bàn tay thật lớn tới gần, lập tức hướng về phía Tạ Dật chộp tới.
- Lớn mật!
La Phương Vân nổi giận, gầm lên một tiếng, nàng ta đã có phản ứng, một ngón tay đưa ra, ngón tay này giống như muốn vạch trần thiên địa vậy, lập tức điểm bạo ra không khí, ở giữa không trung kéo lê một loạt thanh âm xì xì, lập tức hướng về phía Diệp Hi Văn.

- Cút!
Diệp Hi Văn hét lớn một tiếng, lập tức khuếch tán ra tầng tầng âm sóng, một ngón tay kia bị tầng tầng này sóng âm đánh tan.
Lúc này La Phương Vân lập tức lùi lại vào bước, trong những người có thực lực nửa bước chân đạo, cũng có mạnh có yếu, Diệp Hi Văn hiển nhiên là loại mạnh nhất rồi. Mà La Phương Vân chẳng qua là vừa bước vào cảnh giới nửa bước chân đạo mà thôi, chỉ có thể coi là người có thực lực yếu nhất.
La Phương Vân căn bản không có biện pháp ngăn cản bước chân Diệp Hi Văn, bàn tay Diệp Hi Văn càng ngày càng gần.
- BA~!
Một cái tát thật lớn vang lên, Tạ Dật lập tức bị Diệp Hi Văn tát trúng, răng hàm bị Diệp Hi Văn dáng văng đi một nửa.
- Bành!
Một cước của Diệp Hi Văn đá ra, trực tiếp đạp trúng đan điền Tạ Dật, ngay lập tức đan điền Tạ Dật bị Diệp Hi Văn đạp cho vỡ rồi, cả người của hắn chịu không được trọng lực, bị đạp bay đi ra ngoài.
Ngay sau đó cổ tay Diệp Hi Văn chặt một đạo ra một đạo đao khí.
- Phốc phốc!
Lúc này thân hình Tạ Dật đang ở giữa không trung đã bị Diệp Hi Văn chém thành hai nửa.

Cảnh Nhạn Nam nhìn về phía Diệp Hi Văn, sau đó hít vào một hơi khí lạnh, hắn cũng không nghĩ tới, Diệp Hi Văn độc ác, sát phạt quyết đoán như vậy, một điểm do dự đều không có.
Người bình thường đều biết La gia cường thế như thế nào, bình thường đầu muốn cầu hòa, dù cho là biết rõ, không thể cầu hoà được, nhưng dám trực tiếp xuất thủ như vậy, cũng có rất ít người dám động thủ như vậy.
Đệ tử hạch tâm hạt giống bồi dưỡng đứng là không dễ dàng, thậm chí có thể nói, những người này đều là người được La gia bồi dưỡng, tương lai có thể tiến vào chân đạo, không ngờ lúc này đều bị chém giết như vậy, điều này đã chọc vào La gia, hai bên đã vào tình thế không chết không ngớt.

- Ngươi, dám.
La Phương Van khó có thể tin nhìn Diệp Hi Văn, La gia bá đạo mọi người đều biết, mà La gia bá đạo đã quen, người bình thường căn bản không dám cùng La gia đối nghịch, chỉ càn nghe thấy tên của La gia, đều làm cho bọn hắn run sợ rồi.
Không phải Diệp Hi Văn tàn nhẫn, so với chuyện tàn nhẫn nàng đều làm rất nhiều, có thể có thực lực như vậy, ai lại không có lòng dạ độc ác, sát phạt quyết đoán, bằng không thì sớm chết vô số lần rồi, nhưng nàng độc ác là đối với người ngoài, cho tới bây giờ, vẫn chưa có người nào đối xử với nàng như vậy.
- Ngươi nói cái gì, các ngươi đã dám đến chặn giết ta, thì cũng phải chuẩn bị tốt cho cái chết.
Diệp Hi Văn lửa giận dâng tràn, dám lấy người nhà của hắn uy hiếp hắn chính là muốn chết. Dù sao Diệp Hi Văn cũng rõ ràng, người của La gia tuyệt đối có thể làm được như vậy.
Đây tuyệt đối không phải là nói giỡn.
La Phương Vân lúc này có thể cảm giác được sát khí của Diệp Hi Văn đã trở thành thực chất, không che dấu chút nào, Diệp Hi Văn lần này thực sự hiện ra sát cơ rồi.
Vừa rồi giao thủ, La Phương Vân biết rõ, chính nàng khẳng định không phải là đối thủ của Diệp Hi Văn, trong lòng nàng sợ hãi vô cùng, Diệp Hi Văn làm sao có thể cường đại như thế, quả thực cường đại khó có thể tưởng tượng được, đã hoàn toàn vượt qua dự tính của nàng rồi, vốn nàng chỉ cảm thấy, chính mình xuất mã, nhất định có thể giết chết được Diệp Hi Văn, nhưng bởi vì ca ca yêu cầu, muốn đem hắn lưu lại, hắn muốn đích thân động thủ, giết chết Diệp Hi Văn.
Hiện tại nàng cảm thấy hoảng sợ, nếu như nàng ngay từ đầu xuất thủ, hiện tại người chết nhất định là chính nàng rồi.
Nghĩ tới đây, La Phương Vân rùng mình một cái, dưới chân liền đạp mạnh, hướng phía trước đào tẩu.
- Muốn đi? Hừ!
Nàng xoay người rời đi, nhưng sau lưng một cổ chân nguyên đánh úp lại, lập tức liền đem La Phương Vân đánh ngã xuống đất, ngay sau đó một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống.
Một cước mãnh liệt đạp tại trên người của nàng, lực đạo khủng bố làm cho nàng ta máu tươi phun ra.
- Hôm nay các ngươi đừng nghĩ chạy thoát.
Diệp Hi Văn lạnh giọng nói ra.
Vốn Diệp Hi Văn cũng không muốn đại khai sát giới, đối với tên thanh hoa bào ngoại trừ phế bỏ võ công cũng không muốn giết chết, nhưng có ba người này đã triệt để kích giận Diệp Hi Văn, lúc này Diệp Hi Văn cũng mặc kệ, nếu như vạch mặt rồi, vậy cần phải trảm thảo trừ căn. Nếu như để một người chạy thoát, phiền toái sẽ theo nhau mà kéo đến, chỉ cần không bị La gia tìm được chứng cớ, vậy bọn họ không thể động thủ, chỉ cần lúc đó Diệp Hi Văn cẩn thận một chút là được. Nhưng môt khi bị bắt được nhược điểm, La gia nhất định sẽ có rất nhiều biện pháp để đối phó hắn, thậm chí là vận dụng lực lượng tông môn để đối phó hắn, đến lúc đó thực lực cũng không bằng La gia, chỉ sợ bước vào tử lộ rồi.
Chân nguyên Diệp Hi Văn giống như xiềng xích kiên cố nhất, một mực đem La Phương Vân khóa ở trên mặt đất, không thể động đậy được.
- Hoa sư muội, Hoa sư muội cứu ta!
Lúc này La Phương Vân nhìn Hoa Mộng Hàm, giống như là thấy được cứu tinh vậy.

Sau khi nhìn thấy Hoa Mộng Hàm quay mặt đi, lập tức nàng ta cảm giác tuyệt vọng, vội vàng hô:
- Hoa sư muội, chúng ta là sư tỷ muội mà, nếu như ngươi không cứu, sau này sư phó cũng sẽ trách ngươi.
- Ta cái gì cũng không thấy!
Trong mắt Hoa Mộng Hàm hiện lên một tia chán ghét, sau khi nhìn thấy La Phương Vân bị Diệp Hi Văn chế trụ, trong nội tâm nàng cũng mơ hồ có chút khoái cảm, từ khi nàng bái nhập sư môn, La Phương Vân có không ít lần gậy phiền phức cho nàng. Vốn La Phương Vân vẫn cho rằng là vì nàng đến, mà chưởng môn mới không thu nàng ta làm quan môn đệ tử, nàng ta ở khắp nơi gây phiền phức cho Hoa Mộng Hàm, đoạn thời gian trước, đệ đệ của nàng ta còn hạ độc hại nàng, nếu như không phải gặp được Diệp Hi Văn, lúc đó chết là chuyện nhỏ, chỉ sợ bản thân còn bị vũ nhục.
Nghĩ đến đây, Hoa Mộng Hàm lửa giận trong lòng đều dâng tràn, so với Diệp Hi Văn còn không kém hơn.
Nghe được lời Hoa Mộng Hàm nói, La Phương Vân lập tức điên cuồng, hô lớn:
- Ngươi là nữ nhân ti tiện, thấy ta chết mà không cứu, ta thành quỷ đều muốn bám lấy ngươi.
Lời nàng ta còn chưa dứt đã bị Diệp Hi Văn trực tiếp đánh gục, ở thời điểm này, Diệp Hi Văn không có ý tưởng thương hương tiếc ngọc, nếu như không xử lý sạch sẽ, về sau phiền toái chỉ sợ sẽ càng lớn.
- Chúng ta tranh thủ thời gian báo cáo tông môn, đám La sư tỷ vì dốc sức chiến đấu Ma Tộc mà kiệt lực bị giết, thi thể bị Ma Tộc xé xác ăn mất.
Lúc này Cảnh Nhạn Nam đột nhiên mở miệng nói ra.
Diệp Hi Văn lập tức minh bạch, Cảnh Nhạn Nam nói ra lời này là cho hắn thấy, bọn hắn cùng Diệp Hi Văn đứng ở cùng một trận tuyến, sẽ không vạch trần Diệp Hi Văn.
Dù sao, Diệp Hi Văn vừa rồi sát phạt quyết đoán bọn họ cũng nhìn thấy, bọn họ cũng sợ Diệp Hi Văn đột nhiên giết người bịt miệng, bọn họ bình thường cùng hoa Hoa Mộng Hàm giao tình rất sâu, ngoại trừ tên nam tử hoa phục ra, bọn họ đối với người của La gia cũng rất là chán ghét, bởi vì cùng với Hoa Mộng Hàm có quan hệ, bọn họ bình thường cũng bị đám người La Phương Vân nhằm vào, cho nên cũng căm ghét La Phương Vân vô cùng.
- Đúng vậy a, đáng tiếc!
- Đám Ma Tộc quá hung tàn rồi!
Lập tức mọi người nhao nhao phụ họa nói ra, Cảnh Nhạn Nam tiến lên, đem tên nam tử hoa phục giết chết, liền cùng Hoa Mộng Hàm gật gật đầu, tỏ vẻ tán thành kết quả này, bàn tay vung lên, chân nguyên ngưng tụ hỏa diễm bay bốn cỗ thi thể thiêu cháy, chẳng bao lâu sau, thiêu đốt thi thể thành tro tàn.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! ()
Vũ Thần Không Gian
Tác giả: Phó Khiếu Trần


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận