Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Mê Truyện
Diệp Hi Văn quát nhẹ một tiếng, lập tức làm cho rất nhiều hộ vệ Ma Tộc chú ý, ngay từ đầu liền kinh động đến bọn chúng, lúc này đều nhao nhao rút ra vũ khí, lạnh lùng nhìn Diệp Hi Văn, cũng không có hỏi Diệp Hi Văn là ai, khẳng định không pải là bằng hữu là được.
Lại nhìn thấy được trên người Diệp Hi Văn khí tức thuộc về nhân loại, lập tức sắc mặt đại biến, bọn chúng biết đây là nhân loại.
Tại bên trong Ma sát cảnh, Nhân tộc cùng Ma Tộc là cừu địch sinh tử, chỉ cần nhân loại xuất hiện, vậy liền nhất định là muốn giết chết, nhân loại võ giả coi bọn chúng trở thành đối tượng rèn luyện, cho nên trong lòng Ma Tộc cũng lửa giận hừng hực.
- Chịu chết đi!
Một Ma Tộc Tiên Thiên cửu trọng cao thủ, chém ra trường đao, ngàn vạn ánh đao giống như muốn đem thiên địa chém thành một nửa vậy.
Diệp Hi Văn một đao chém ra, giống như Ngân Hà rơi xuống Cửu Thiên, rơi ra một mảnh vầng trăng sáng, lập tức đánh nát ánh đao kia, sau đó hướng về phía tên cao thủ đó chém tới.
- Đ...A...N...G...G!
Một tiếng thanh âm kim loại cực lớn vang lên, ánh đao tương giao, ngay lập tức trường đao của tên Ma Tộc cao thủ kia lập tức nứt vỡ, vỡ thành từng mảnh từng mảnh rơi xuống mặt đất.
Lúc này ánh đao Diệp Hi Văn không trở ngại chút nào, nhanh như thiểm điện đánh xuống, tên Ma Tộc cao thủ kia lập tức không kịp né tránh, bị một đao chém thành hai khúc, kêu thảm một tiếng đoạn khí, chết lập tức.
Những tên Ma Tộc cao thủ khác cũng không có người nào vì đồng bạn bị Diệp Hi Văn chém giết mà sắc mặt có chỗ biến hóa, loại Ma Tộc này từ trong núi thây biển máu bò ra, đã sớm phai nhạt sinh tử, lãnh huyết cực kỳ, tại cộng thêm Ma Tộc bọn chúng đều tàn nhẫn đến cực điểm, lúc này lại càng không để ý đến.
- BOANG...!
- BOANG...!
- BOANG...!
Hơn mười tên ma tộc dùng binh khí bỗng nhiên ra tay, ánh đao rung trời, mỗi một đạo ánh đao đều ở giữa không trung chấn động, trực tiếp ở trên trời sáng ngời ra vô số đạo đao ảnh, dẫn phát thiên địa ma khí phụ họa theo.
Những đám Ma Tộc cao thủ này phối hợp dị thường ăn ý, những binh khí của chúng hầu như đồng thời bổ tới, lại tạo thành một trận pháp, đem Diệp Hi Văn vây vào bên trong, khóa cứng tất cả không gian chạy trốn của Diệp Hi Văn lại.
Diệp Hi Văn mặt không biểu tình, đạp trên Thiên Tiên bộ, bước chân không có chút nào đình trệ, hướng phía Phi Long lãnh chúa chạy như điên, lúc này một đao chém ra, ánh đao ở trên trời phát ra hào quang sáng lạn, đón những tên Ma Tộc cao thủ kia oanh kích.
- Đ...A...N...G...G!
- Đ...A...N...G...G!
- Đ...A...N...G...G!
Kình khí hung hăng đụng vào nhau, ánh đao Diệp Hi Văn, cơ hồ lập tức liền càn quét kình khí một đám Ma Tộc cao thủ, binh khí của đám Ma Tộc cao thủ lập tức bị chém đứt, Diệp Hi Văn không ngừng lại, lập tức bạo liệt ra ánh đao cường đại hơn, ra tay vô tình.
- Phốc!
Một gã Ma Tộc cao thủ bị ánh đao Diệp Hi Văn đâm thủng ngực, cắn nát nội tạng, lập tức tử vong.
Diệp Hi Văn chém ra trường đao, đao khí lại một lần nữa tung hoành, hướng phía sau lưng bay tứ tung.
- Bành!
Một gã Ma Tộc cao thủ bị chặt đứt, hai đoạn thân thể bay ngược lại ra ngoài.
Diệp Hi Văn giống như nhàn nhã dạo chơi vậy, tiến thẳng bên trong đám Ma Tộc hộ vệ.
Cón một đám Ma Tộc hộ vệ khác nhìn thấy đồng bạn chết hết, nhưng lại không có chút nào sợ hãi, ngược lại hung hãn không sợ chết xông tới, đám Ma Tộc hộ vệ này đều trải qua huấn luyện vô cùng nghiêm khắc, đối với Phi long lãnh chúa trung thành vô cùng, cùng với ngày bình thường tàn nhẫn hiếu sát, lại xảo trá vô cùng.
- Bành!
Diệp Hi Văn không có lo lắng, đám Ma Tộc cao thủ nhào lên đều bị một đao Diệp Hi Văn trảm trên thân thể, chân khí lập tức bạo liệt ra, làm cho đầu vỡ vụn, thân thể bị chém thành hai khúc.
Diệp Hi Văn giống như nhàn nhã một đường giết đến, một đường tàn huyết.
Hộ vệ Phi Long lãnh chúa cùng cường giả Ma Tộc bình thường khác nhau, từng tên từ trước đây thật lâu đều đi theo Phi Long lãnh chúa đánh Đông dẹp Bắc, đối với Phi Long lãnh chúa hết sức trung thành, có thể nói cao tầng Nhất Nguyên tông cao thủ đều chưa hẳn có những hộ vệ như thế này, những tên hộ vệ này đều là cỗ máy giết người từ núi thây biển máu bò ra, lãnh khốc, hung hãn không sợ chết.
Nhưng cao thủ như vậy, bị Diệp Hi Văn nhàn nhã dạo chơi, tàn sát giống như giết gà giết chó bình thường, tiêu diệt sạch sẽ, nhanh đến khi mọi người đều phản ứng không kịp nữa.
- Nhân loại đáng chết, còn dám xuất hiện tại trước mặt của chúng ta, thực là muốn chết!
Một tên nửa bước chân đạo tuyệt đỉnh Ma Tộc cao thủ lao đến, hắn là đội trưởng bảo vệ Ma Tộc hộ vệ.
Xa xa, Pji Long lãnh chúa lạnh lùng nhìn Diệp Hi Văn xông lại, Diệp Hi Văn ngay cả chân đạo cũng không phải, hắn căn bản không có đem Diệp Hi Văn để vào mắt, lúc này nhìn Diệp Hi Văn, liền giống như nhìn con sâu cái kiến bình thường vậy.
Têm nửa bước chân đạo tuyệt đỉnh Ma Tộc kia cao tay khẽ vẫy ra, quyền kình vô tận, bóp méo, hình thành một đạo vòi rồng, hướng về phía Diệp Hi Văn công kích.
Diệp Hi Văn một đao chém ra, không có chiêu thức gì đẹp mắt, chẳng qua là một chém nhẹ nhàng, trong giây lát, ánh đao đánh ra hơn mười trượng đao khí, lập tức thành hình, hung hăng đánh xuống, tên nửa bước chân đạo Ma Tộc cao thủ kia không nghĩ tới Diệp Hi Văn thật không ngờ bưu hãn như vậy, dù sao cùng cấp nhân loại bình thường khác đều xa xa không bằng cùng cấp bậc Ma Tộc, Ma Tộc trời sinh so vói nhân loại có ưu thế hơn nhiều, nhưng Diệp Hi Văn thì nửa bước chân đạo tuyệt đỉnh cao thủ đều không phải địch thủ, dễ dàng phá quyền kình hắn, lúc này một cái phản ứng cũng không kịp, bị Diệp Hi Văn chém rớt một cánh tay.
Diệp Hi Văn đắc thế, đao thứ hai lập tức chém ra, chính là Thiên nguyệt trảm, một đao đón lấy một đao, căn bản không có dừng lại.
- Phốc phốc!
Tên nửa bước chân đạo Ma Tộc cao thủ kia bị Diệp Hi Văn chém thành hai nửa.
- Nhân loại, ngươi thật to gan, cũng dám xông vào nơi đóng quân của Phi Long lãnh chúa.
Lúc này, Phi Long lãnh chúa rốt cục động thân.
- Nhân loại, hôm nay ngươi chắc phải chết không thể nghi ngờ, ta muốn dùng máu tươi của ngươi đến rửa sạch sỉ nhục mà nhân loại các ngươi mang đến.
- Ít nói nhảm đi, Phi Long lãnh chúa, hôm nay không phải ngươi chết chính là ta vong!
Diệp Hi Văn vốn không muốn cùng Phi Long lãnh chúa nói nhảm, mấy ngày nay dò xét, hắn cũng biết một điểm, chính là Phi Long lãnh chúa này cùng những Ma Tộc lãnh chúa khác cũng là độc nhất vô nhị, tàn bạo Vô Song.
Chung quanh những Ma Tộc kia đều nhao nhao nên, cũng không dám tới gần, hai người này đều xa xa không phải bọn hắn có khả năng bằng được, người bình thường đụng phải sợ chỉ còn một con đường chết.
- Nhân loại, đi tìm chết!
Phi Long lãnh chúa hét lớn một tiếng, một quyền đánh ra, ma khí tầng tầng đánh ra, tại trong hư không, ngưng kết thành nhiều đóa hắc liên, từ trên trời giáng xuống, mỗi lần từ bên trong một đóa hắc liên đều ẩn chứa lực lượng kinh khủng, Tiên Thiên cửu trọng cao thủ bình thường, đụng phải, chỉ sợ cũng sẽ bị nổ chết, không có bất kỳ phản kháng nào.
Mà lúc này, Thiên Nguyên kính trên người Diệp Hi Văn rốt cục phát uy, một cổ kinh khủng giống như Đế vương uy áp, lập tức đè ép tên Phi Long lãnh chúa, lập tức khiến cho tên Phi Long lãnh chúa cảm thấy một hồi nghẹn khuất, một cổ áp lực kinh khủng áp tới.
Nhưng đóa hắc liên kia dùng một đóa một đóa với tốc độ khủng khiếp rơi xuống bên người Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn lập tức một đao bổ ra, một cái nguyệt đồ đáng sợ đao ý lập tức phun ra, hướng về đám hắc liên.
- Oanh!
- Oanh!
- Oanh!
- Oanh!
Diệp Hi Văn đao ý mang tất cả đại đa số hắc liên, từng đóa bắt đầu nhanh chóng bạo tạc nổ tung.
- Nhân loại con sâu cái kiến, chết đi!
Bị một loại áp lực không hiểu ngăn chặn, làm cho hắn lại có loại cảm giác muốn thần phục, từ trong đáy lòng trực tiếp xông ra, loại cảm giác này, làm cho Phi Long lãnh chúa, trong nội tâm phiền muộn nổi giận, lập tức lại ra tay lần nữa.
- Oanh!
- Oanh!
- Oanh!
Những đóa hắc liên quỷ dị biến mất lại xuất hiện, trực tiếp oanh trúng phía sau lưng Diệp Hi Văn.
- Phốc!
Diệp Hi Văn phun ra một ngụm máu tươi, Diệp Hi Văn vốn mặc trên người nội giáp hoàn toàn nứt vỡ, sau lưng đúng một mảnh máu tươi đầm đìa, huyết nhục mơ hồ.
Chân đạo cao thủ chính là chân đạo cao thủ, quả thực vô cùng khủng bố, trong lúc mới vừa vặn ra tay, tuy bị Thiên Nguyên kính đè ép đại bộ phận thực lực, nhưng vẫn như cũ đủ để đối phó với Diệp Hi Văn tạo thành một kích trí mạng, nếu như toàn bộ thực lực đánh ra, một kích vừa rồi, cũng đủ làm cho Diệp Hi Văn mất mạng.
Nhưng trên mặt Diệp Hi Văn không có chút nào sợ hãi, trái lại trên mặt chiến ý mười phần, Diệp Hi Văn cho rằng tôi luyện đối thủ, cần một cái đối thủ đáng sợ, nhưng cũng nhất định phải đánh bại đối thủ.
- Nhân loại đáng chết, ta muốn nghiền nát ngươi!
Phi Long lãnh chúa rống giận, sau đó một quyền hung hăng đánh ra.
- Oanh!
Một quyền kia, quyền phong mang tất cả gió lốc màu đen khủng bố ra, tựa hồ có thể ngăn cách không gian, tất cả không gian đều vặn vẹo, làm cho Ma Đạo quét ngang toàn bộ thế giới.
Một quyền này oanh đến, giống như thời gian đều ngưng trệ, chỉ thấy một vầng sáng quyền này.
Một loại áp lực vô hình, lập tức đụng vào trong lòng Diệp Hi Văn.
- Diệp Hi Văn cẩn thận!
Diệp Mặc hét lớn.
Chân đạo cấp bậc Ma đầu, trình độ đáng sợ vượt xa tưởng tượng của hắn.
Quyền kình sáng lạn, giống như vô hạn phóng đại, giống như một đạo kình khí ngang trời cao, hung hăng oanh kích đi qua.
Người bình thường căn bản không cách nào thấy rõ, Diệp Hi Văn cũng chỉ có thể khó khăn lắm nìn thấy được quỹ tích của một đạo quyền kình đáng sợ này, trường đao trong tay bỗng nhiên ra tay, cũng tản mát ra một đạo hào quang sáng lạn, một cổ đao ý vô thượng phóng lên trời, hóa thành một vài bức quyển tranh, hướng phía cổ quyền kình kinh khủng trấn ép xuống, Diệp Hi Văn mặt trầm như nước, cắn răng, chống đỡ lại đòn áp lực khủng bố này đè xuống.
- Oanh!
Quyền kình cùng đao mang bỗng nhiên đụng vào cùng một chỗ, tạo thành một cỗ quang hoa đẹp mắt làm cho người ta khó có thể mở to mắt ra nhìn, hầu như muốn xé nát cả không gian, tái diễn Hỗn Độn, một lần nữa diễn hóa vũ trụ, sóng xung kích cực lớn trực tiếp nhấc lên từng tầng gió lốc.
Quyền kình sáng lạn tại trong tay Phi Long lãnh chúa được chân nguyên gia trì xuống, nhanh chóng cắn nuốt đao mang, hai bên thực lực chênh lệch, ở thời điểm này thể hiện ra tác dụng vô cùng .
- Oanh!
Quyền kình vô cùng khủng bố trong nháy mắt oanh đến trên người Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn mãnh liệt phun ra một ngụm máu tươi, quyền kình khủng bố tại trên người Diệp Hi Văn nổ vang, Bá thể bí quyết đã tăng lên tới cực hạn, giống như binh khí va chạm, trong khoảnh khắc đó vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Quyền kình tản đi, ngực Diệp Hi Văn cơ hồ bị oanh đến mức huyết nhục mơ hồ, nếu như không phải Diệp Hi Văn thân thể dị thường chắc chắn, thì cả người bị cái quyền kình này oanh thành thịt nát rồi.
Lúc này thân thể Diệp Hi Văn muốn bị đánh đến sụp đổ rồi, một kích của chân đạo cao thủ quá mức kinh khủng, nhưng cũng chỉ có lúc này, Phi Long Lĩnh Chủ lại một lần nữa bị Thiên Nguyên kính đè xuống, chỉ cần uy áp an ổn, liền không bao giờ phát ra công kích khủng bố như vậy nữa.
Bất quá Phi Long Lĩnh Chủ cũng không có cho Diệp Hi Văn bao nhiêu thời gian nghỉ ngơi, lại một quyền hung hăng oanh tới, quyền kình ngang trời cao, hung hăng oanh đến.
Diệp Hi Văn thân hình trong không khí bạo lướt đi, một đạo đao ý phóng lên trời, hình thành một cái đao ý bàn long trông rất sống động, những nơi đao ý đi qua, đều muốn hủy diệt vạn vật, đao ý khổng lồ mang theo từng trận sát ý ngút trời lao đến.
Trường đao trong tay Diệp Hi Văn chân nguyên thúc dục xuống, tăng vọt vô số lần, hướng về phía Phi Long Lĩnh Chủ hung hăng chém tới.
Lúc này quyền kình Phi Long Lĩnh Chủ tại trong hư không ngưng tụ thành một pho tượng Chiến Ma Vô Địch, hướng về phía Diệp Hi Văn đánh tới, chém giết Vô Địch, mà đao ý Diệp Hi Văn chuyển hóa thành một vài bức quyển tranh, mỗi lần một bộ quyển tranh đều có thể trấn áp hoàn vũ, nghiền nát tất cả, một pho tượng Chiến Ma bị một bộ một bộ đao ý đồ Diệp Hi Văn, làm cho phai mờ rồi.
Bất quá cùng lúc đó, Diệp Hi Văn lại không có chút nào đình trệ, duỗi ra bàn tay lớn, hóa thành rồng trảo, bàn long chưởng.
Tiềm Long xuất uyên!
Hướng phía Phi Long Lĩnh Chủ chộp tới.
- Oanh!
Long trảo Diệp Hi Văn trực tiếp chộp tới trên người Phi Long Lĩnh Chủ cũng không biết đã cắt đứt bao nhiêu cây xương sườn của hắn, mà lúc này một đạo quyền kình Phi Long Lĩnh Chủ cũng oanh kích đến trên người Diệp Hi Văn, trực tiếp oanh gẫy vài cây xương ngực trên người Diệp Hi Văn.
Hai bên đều phun mạnh một ngụm máu tươi ra ngoài, đều vì thủ đoạn của đối phương mà làm cho khiếp sợ, hai bên trong mắt sát ý càng tăng lên, Diệp Hi Văn muốn giết hắn tiến giai chân đạo, mà Phi Long Lĩnh Chủ càng không thể bỏ mặc cái tên nhân loại này đào tẩu được.
Mối hận cũ, tử thù!
- An!
- Oanh!
- Oanh!
Hai bên đem hết toàn lực, mỗi một chiêu đều đánh đến nổ không khí, Phấn toái chân không, căn bản không có chút nào lưu thủ, có thể nói từng chiêu hung ác, lúc nãy trên đỉnh đầu Thiên Nguyên kính rủ xuống từng đạo huyết sắc màn sáng, đều mấy lần bị đánh rớt, Diệp Hi Văn trong không gian giới chỉ bắt đầu hừng hực bốc cháy lên linh thạch, không ngừng phụt ra đại lượng linh khí, củng cố Thiên Nguyên kính.
- Nhân loại đáng chết!
Phi Long Lĩnh Chủ gào thét, hắn rõ ràng bị một nhân loại hèn mọn, nhân loại chưa tới chân đạo cảnh giới, đánh cho thành bị thương nặng, khóe miệng máu tươi không ngừng tràn ra, không biết có phải xương sườn đâm xuyên qua nội tạng hay không, dẫn đến máu tươi cứ chảy ra như vậy.
Diệp Hi Văn hung hãn đến trình độ vượt xa tưởng tượng của hắn, hắn căn bản không có nghĩ đến, Diệp Hi Văn rõ ràng có thể cùng hắn đánh cho đến bây giờ, vốn cho rằng, bất quá chỉ là một tên nhân loại không đến chân đạo như con sâu cái kiến mà thôi, nhưng hiện tại tên nhân loại như con sâu cái kiến này rõ ràng trực tiếp đả thương hắn, làm cho hắn từ khi tiến vào chân đạo đến nay, lần thứ nhất cảm giác được bị thương như vậy.
Diệp Hi Văn cũng thật không ngờ, tên chân đạo cấp bậc ma đầu rõ ràng đáng sợ cùng khó chơi như vậy, vượt xa tưởng tượng của hắn, nhưng trên mặt của hắn càng phát ra hưng phấn, chiến thắng đối thủ càng mạnh, hắn cũng càng mạnh hơn.
Diệp Hi Văn thần sắc lạnh như băng, quát:
- Chết đi!
Một đạo một đạo đao ý bị Diệp Hi Văn chém ra, một bộ đao ý đồ giãn ra, phô thiên cái địa ép xuống, đây là ý cảnh so đấu, đây cũng là so đấu, xem ai trước ngăn không được, ngã xuống.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! ()
Vũ Thần Không Gian
Tác giả: Phó Khiếu Trần