Vũ Thần Không Gian

Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Mê Truyện

Diệp Hi Văn thu liễm khí tức trên thân, tuy người bình thường vừa mới đột phá, đều rất khó khống chế được tin tức của mình, nói ví dụ như lúc trước như Phi Long Lĩnh Chủ, nhưng Diệp Hi Văn không giống, liễm tức công hắn đã đến trình độ vô cùng cao minh, hiện tại chân đạo cao thủ ở trước mặt hắn, cũng đều rất khó phát hiện ra sự hiện hữu của hắn.
Lập tức liền thu liễm khí tức, thời điểm lúc này, phương viên trăm dặm đã không có Ma Tộc tồn tại, Phi Long Lĩnh Chủ đều bị Diệp Hi Văn giết chết, bọn chúng làm sao dám lưu lại, thừa dịp thời điểm Diệp Hi Văn đột phá, tranh thủ thời gian chạy rồi.
Diệp Hi Văn lúc này cảm giác được có từng đạo thần niệm quét qua, toàn bộ đều là chân đạo cao thủ, khoảng chừng bên này có mười đạo thần niệm quét qua, xem ra thời điểm vừa rồi Diệp Hi Văn đột phá đưa tới thiên địa biến sắc làm cho rất nhiều người chú ý.
- Nơi đây không nên ở lâu, tốt nhất nhanh ly khai!
Diệp Mặc nói ra.
- Có thể sẽ có chân đạo cấp bậc Ma Tộc cao thủ cường đại tới đây!
- Ừ!
Diệp Hi Văn gật gật đầu nói.
- Hiện thí luyện lần này có lẽ đã xong, chúng ta vừa vặn đi ra ngoài!
Diệp Hi Văn nói xong, dưới chân bước ra một đạo hồng quang, giẫm phải hồng quang, cả người Diệp Hi Văn liền biến mất tại trong hư không, tiêu sái giống như Thần Tiên vậy.
Một tháng qua đi, thời gian Nhất Nguyên tông lần này mở ra Ma sát cảnh cũng đã đến, tuy lần này nhân viên tổn thất không nhỏ, nhưng những thứ này rất nhanh có thể ở bên ngoài đạt được bổ sung, đội ngũ 100 người căn bản cũng không thành vấn đề, trọng điểm đúng là có mấy người có thể đột nhiên tăng mạnh mà nói, thì tổn thất chẳng so là cái gì.
Đây cũng là mục đích căn bản của Nhất Nguyên tông, một cường giả chống đỡ mà vượt trăm ngàn loại người bình thường, Nhất Nguyên tông thân là một trong mấy lực lớn nhất Việt Quốc, là dựa vào cái gì? Không phải hơn mười vạn đệ tử, không phải mấy trăm đệ tử chân truyền, mà là dựa vào chưởng môn cảnh giới truyền kỳ, thủ tọa cùng chư vị thái thượng trưởng lão.
Đây mới là căn cơ chính thức Nhất Nguyên tông bảo đảm, bởi vậy Nhất Nguyên tông bồi dưỡng đệ tử tiêu chuẩn cũng trước sau đều là tinh anh, càng là thiên tài, càng là tinh anh càng có thể được Nhất Nguyên tông bồi dưỡng, đạt được chỗ tốt rất lớn.
Tuy nhiên tàn khốc, nhưng lại đúng là căn bản của Nhất Nguyên tông đứng vững.
Không chỉ là Nhất Nguyên tông như vậy, mà những tông môn khác cũng đều như vậy.
Đây là lệ cũ, bất kỳ địa phương nào cũng đều là như thế.
Mà hạt giống đệ tử không hề nghi ngờ, chính là người nổi bật trong đó.
- Nghe nói sao, lần này bên trong nội môn đệ tử, không ra một nhân vật đâu!
Một gã hạch tâm hạt giống đệ tử nhìn qua một đoàn môn đệ tử nơi xa nói ra.
So sánh với đội ngũ hạch tâm hạt giống đệ tử rút ra một phần ba số lượng, nội môn hạt giống đệ tử ngược lại nhiều hơn, bởi vì bọn họ biết rõ, thực lực của mình rất có hạn, không dám quá mức xâm nhập, trên cơ bản ở bên ngoài lăn lộn, bởi vậy tổn thất ít nhất.
Cái gọi là sống chết đều là số trời, chính là như thế, cũng chính bởi vì như thế, cho nên Nhất Nguyên Tông dám đem những nội môn đệ tử dẫn dụ đến đây, vốn ởt chỗ này, kém cỏi nhất cũng là cao thủ trong đệ tử hạch tâm mới có tư cách ra vào, chỉ có chân đạo cấp đệ tử, mới có năng lực tiến sâu vào bên trong.
Chính là biết rõ bọn hắn sẽ không quá xâm nhập vào bên trong, về phần thâm nhập quá sâu cũng không phải là không có, nếu như không phải có đại khí vận, nghị lực lớn, thì là một đám ngu xuẩn, chết thì đã chết rồi, cũng không có gì đáng tiếc.
Loại này tương lai đã định trước cũng không có tiền đồ gì.
- Nhân vật khó lường, ngươi nói chẳng lẽ là cái Diệp Hi Văn kia hay sao!
Bên cạnh một người đệ tử nói ra.
Chung quanh mấy người đệ tử đều làm ra thần sắc ngưng trọng, tựa hồ đối với Diệp Hi Văn có chỗ hiểu rõ.
- Có thể không phải là hắn, nghe nói La Phương Vân, bọn người Tạ Dật chết trên tay hắn!
Một người đệ tử trong lòng có bộ dạng ưu tư nói ra.
- Là như vậy sao? Khó trách, đoạn thời gian trước, người của La gia điên cuống tại Ma sát cảnh tìm người.
Một đệ tử khác bừng tỉnh đại ngộ nói ra.
- Có thể không có bộ dáng như vậy sao? Bằng không thì ngươi cho rằng vì cái gì La gia lần này tức giận như thế, La Phương Vân là La gia đem hết toàn lực bồi dưỡng ra, sau La Phàm Trần bước vào chân đạo, thế hệ La gia này, lấy hai người bọn họ cầm đầu rồi, không nghĩ chết tại nơi này.
Đệ tử kia giải thích.
- Ta nghe nói lúc trước La Thiên chết, cùng Diệp Hi Văn cũng thoát không được quan hệ đâu, cho nên lần này là người của La gia có ý định đi chặn giết Diệp Hi Văn, lại không nghĩ rằng, bị giết lại như vậy!
Một người đệ tử nói, giống như là hắn tận mắt nhìn thấy vậy.
- La gia còn muốn giấu diếm tin tức, chẳng phải biết, vấn đề này mọi người đều biết rồi!
- Cái vấn đề này thú vị, Diệp Hi Văn chỉ sợ cũng không phải loại dễ chơi đâu, bằng không thì có thể làm cho La gia nổi trận lôi đình như vậy!
- Đâu chỉ là loại không dễ trêu, nghe nói La gia về sau lại phái người đi tìm Diệp Hi Văn, tất cả đều biến mất không thấy, bọn họ cũng hoài nghi những người này chết ở trong tay Diệp Hi Văn, thế lực La gia lần này có thể nói là tổn thất lớn, tuy còn không nói đến tổn thương đến gân cốt, nhưng tổn thương nguyên khí là đương nhiên.
- Nhưng không có chứng cớ, La gia lần này cũng chỉ có thể nuốt cục tức lại mà thôi.
Lại một tên đệ tử nói ra.
- Hừ hừ, các ngươi cho rằng La gia đúng là chịu thua thiệt sao? Nếu không có chứng cớ, nếu có chứng cớ, gia tộc Diệp Hi Văn đều bị nhổ tận gốc rồi, nhưng dù vậy dùng tác phong làm việc La gia, có hoài nghi như vậy đủ rồi, có giết nhầm không có bỏ sót.
- Được, chúng ta cũng đừng thảo luận nữa, hai bên đều không phải chúng ta có thể tùy tiện thảo luận được, tác phong La gia bá đạo các ngươi cũng không phải không biết, mà Diệp Hi Văn kia có thể trong thời gian thật ngắn chém giết nhiều cao thủ La gia như vậy, không quan tâm hắn dùng thủ đoạn gì, cũng đủ thấy hắn cũng không đơn giản, đến lúc đó đừng gây chuyện trên thân mình là tốt rồi.
Lúc này đám người Hoa Mộng Hàm nghe đến mấy tên này nghị luận, trên mặt lộ ra vài phần lo lắng, Cảnh Nhạn Nam bật cười lớn nói:
- Có lẽ không thành vấn đề, Diệp sư đệ thực lực cao cường, đến lúc đó tông môn chỉ sợ sẽ đem hắn trở thành tuyệt thế thiên tài mà bồi dưỡng, La gia kiêu ngạo cũng không dám làm gì.
Mọi người gật gật đầu, tuy trong bọn họ có người chẳng qua là cùng Diệp Hi Văn vừa gặp mặt mà thôi, nhưng đối với Diệp Hi Văn ấn tượng cũng không tệ lắm, thời khắc mấu chốt sát phạt quyết đoán, không có lòng dạ đàn bà, nhưng lại cũng không có ngạo khí, tựa hồ ngạo khí hắn đều chỉ đối với địch nhân mà thôi.
Cùng hắn làm bằng hữu hẳn là một lựa chọn tốt.
Bỗng dưng, nơi chân trời xa, một đạo lưu quang lập loè xuyên qua, một đạo nhân ảnh từ trên bầu trời rơi xuống, đúng là La Phàm Trần, nhưng lúc này La Phàm Trần sắc mặt tái nhợt, đệ tử chung quanh nhìn thấy bộ dạng hắn như vậy, lập tức không có lên tiếng, sợ gặp phải tai bay vạ gió.

Một tháng, tìm suốt một tháng, hoàn toàn không có tin tức Diệp Hi Văn, điều này đối với hắn mà nói quả thực là khó có thể tưởng tượng được, hắn cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp địch nhân giảo hoạt như thế, thật giống như một con muỗi luôn đánh không đến, cắn không chết người, nhưng rất phiền, còn có thể cắn đau, cắn cho đổ máu.
Hơn nữa phái đi mấy tên hạch tâm hạt giống đệ tử cũng toàn bộ đều tử vong rồi, điều làm cho hắn buồn bực nhất chính là nơi mấy tên hạt giống đệ tử kia biến mất, đều hoàn toàn khác nhau, quả thực khắp nơi đều làm cho hắn tìm kiếm vị trí Diệp Hi Văn, căn bản là không có biện pháp định vị, quả thực tức đến chết.
Hắn căn bản không biết, thời điểm hắn đang nghĩ biện pháp chặn giết Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn cũng đang khắp nơi nghe ngóng vị trí cao thủ La gia, sau đó tiến về trước chặn giết, cho nên mới xuất hiện tình huống như vậy.
Hắn căn bản không tính qua, không ngờ Diệp Hi Văn lại có thể to gan như vậy, còn dám giết ra như vậy.
Tóm lại hắn rất là phiền muộn, hắn chưa từng có gặp phải tình huống như vậy, nhưng khá tốt, hết thảy đã xong, bởi vì ngoại trừ đệ tử chân truyền có thể tùy ý ra vào Ma sát cảnh, thì đệ tử hạch tâm cũng cần phải được phê duyệt, cũng cần một chút tình huống mới có thể ra vào, mà nội môn đệ tử lấy được cơ hội, chỉ có một lần này, hắn hiện tại nhất định phải đi ra, không đi ra chính là vi phạm môn quy rồi.
Đi ra thì dễ làm rồi, đến lúc đó muốn xử lý như thế nào thì cũng dễ, về phần chứng cớ? cái đó cần sao.
La Phàm Trần lúc này lửa giận đã xông lên não, căn bản là chẳng quan tâm nhiều như vậy.
La Phàm Trần bước đến trước mặt Hoa Mộng Hàm, lạnh giọng nói ra:
- Hoa Mộng Hàm, ta đang hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi có thừa nhận hay không, muội muội ta là bị Diệp Hi Văn giết chết!
La Phàm Trần khí thế khủng bố tuôn ra, gắt gao tập trung vào Hoa Mộng Hàm, Hoa Mộng Hàm đã nhận lấy trọng áp khủng bố như thế, nhưng thân thể mềm mại hơi có chút run rẩy, nhưng không có sụp đổ mất, bởi vì trên người nàng có bảo vật có thể ngăn cản loại khí thế này, rất nhanh liền khôi phục bình thường.
- La Phương Vân bị Ma Tộc giết chết, sau đó xé xác ăn rồi.
Hoa Mộng Hàm thần sắc bình tĩnh nói, La Phàm Trần khí thế tuy khủng bố, tuy La Phàm Trần dám đối với Diệp Hi Văn gióng trống khua chiêng chặn giết, nhưng tuyệt đối không dám đối với nàng làm như thế, bằng không thì mặc dù hắn là đệ tử chân truyền cũng khó thoát khỏi cái chết.
- Hừ, Ma Tộc giết chết, vì cái gì không giết chết các ngươi!
Đối với lí do Hoa Mộng Hàm thoái thác, La Phàm Trần căn bản cũng không tin, vì cái gì Ma Tộc tốt như vậy, chỉ giết chết mấy người La Phương Vân, mà lại buông tha Hoa Mộng Hàm, loại lời lừa gạt tiểu hài tử này còn không lừa được hắn.
- Ta đây không biết, không bằng La sư huynh ngươi đi hỏi đám Ma Tộc là tốt rồi!
Hoa Mộng Hàm ngữ khí bình tĩnh nói.
- Ngươi. . . Hoa Mộng Hàm, ngươi đừng cho là La gia chúng ta thật sự không có biện pháp bắt ngươi, ta biết rõ lai lịch ngươi không nhỏ, nhưng La gia chúng ta cũng không phải dễ trêu đâu.
La Phàm Trần cắn răng nói ra, đối với Hoa Mộng Hàm hắn không có bất kỳ phương pháp xử lý rồi, lại không thể đánh, từ lúc Hoa Mộng Hàm bái nhập tổng tông, hắn được thúc tổ cảnh cáo, ít đi trêu chọc Hoa Mộng Hàm, ai biết La Thiên ngu ngốc lại dám đối với Hoa Mộng Hàm động thủ, tốt là không có thành công, bằng không thì toàn bộ La gia đều gặp phải nguy hiểm.
Chuyện này La gia cũng rất nghẹn khuất, làm sao lại có một tên ngu xuẩn như vậy, cũng dám động thủ đối với Hoa Mộng Hàm, cũng may không có thành công, tuy sau đó bỏ ra một cái giá lớn mới dẹp loạn được chuyện này, nhưng còn tốt hơn là bị diệt.
Nhưng La Thiên chết, tóm lại muốn có một cái công đạo, Hoa Mộng Hàm không thể di chuyển, nhưng Diệp Hi Văn chết tiệt kia thì chèn ép được.
- Ngươi cho rằng ngươi có thể bảo hộ được Diệp Hi Văn sao? Ta muốn tại trước mặt chém giết hắn, làm cho tất cả mọi người biết rõ, kết cục chọc giận La gia chúng ta!
La Nhất Phàm nhìn Hoa Mộng Hàm, hung hãn nói.
- Ta lúc nào muốn người khác che chở!
Bỗng dưng một hồi thanh âm nhàn nhã từ đằng xa truyền đến, sau đó từ xa mà đến gần, chỉ chốc lát sau, một đạo nhân ảnh xuất hiện ở trước mặt mọi người, đúng là Diệp Hi Văn biến mất gần một tháng nay.
Thấy được Diệp Hi Văn, Cảnh Nhạn Nam cùng Diệp Hi Văn tương đối quen thuộc trên mặt đều lộ ra vài phần tươi cười, đồng thời cũng nhìn tu vi Diệp Hi Văn, rõ ràng lại một lần tăng lên rồi, càng thêm thâm sâu không lường được, hiện tại bọn hắn liền nhìn tu vi Diệp Hi Văn mà cảm thấy mình không bằng được.
- Tốt, rất tốt!
Nhìn thấy Diệp Hi Văn xuất hiện, trong lồng ngực La Nhất Phàm sát ý hầu như muốn thực chất hóa, tàn nhẫn cười, chỉ cần Diệp Hi Văn chịu xuất hiện thì dễ làm rồi, nếu hắn xuất hiện đó là một con đường chết.
La Nhất Phàm thậm chí cũng không hỏi Diệp Hi Văn có phải là hắn giết người hay không, chẳng qua là trong lồng ngực sát ý vô hạn, muốn giết Diệp Hi Văn để giải sát ý trong lòng.
Tu hành đã đến bước này, vốn vui buồn không nên hiện, bất luận cái tâm tình gì cũng khó chi phối lý trí của hắn, nhưng hết lần này tới lần khác gặp Diệp Hi Văn, hắn luôn dễ dàng có bộ dạng xúc động như vậy, giống như Diệp Hi Văn là khắc tinh của hắn vậy.
La Nhất Phàm mơ hồ tính toán, khả năng Diệp Hi Văn cùng hắn có liên quan thật lớn, thậm chí có khả năng chính là khắc tinh, nếu không thể chém giết Diệp Hi Văn, về sau cho dù trốn đi tu hành, con đường tu hành của hắn cũng khó khăn vô cùng.
- Tên Diệp Hi Văn đầu óc có vấn đề sao? Biết rõ La sư huynh muốn đối phó hắn, lại vẫn dám xuất hiện!
- Không hiện ra thì có thể làm sao, hiện tại thí luyện đều đã kết thúc, hắn không thể không xuất hiện sao, bằng không thì chính là vi phạm môn quy, cho đến lúc đó, La sư huynh có thể danh chính ngôn thuận vận dụng lực lượng môn phái đến thu thập hắn.
- Đúng vậy, bất quá ta xem Diệp Hi Văn cũng đã tính trước, hẳn nhất định nắm chắc!
- Ta xem hắn là muốn kéo dài để các trưởng lão cùng rất nhiều đệ tử chân truyền đều tới đây, cho đến lúc đó La sư huynh muốn động thủ cũng không thể được.
- Diệp Hi Văn, ngươi muốn xuất hiện muộn một chút, nói không chừng còn có thể đợi đến lúc chư vị trưởng lão chạy đến, nhưng bây giờ quá sớm, ngươi nhất định phải chết!
La Nhất Phàm cười lạnh nhìn Diệp Hi Văn nói, nhìn thần sắc Diệp Hi Văn, liền giống như là xem một người chết vậy.
- Hiện tại nói cái gì, cũng còn quá sớm!
Diệp Hi Văn lạnh lùng cười cười, đồng thời nhìn hoa mộng hàm khẽ gật đầu, như cảm ơn nàng mới vừa rồi không có bán đứng hắn.
- Diệp Hi Văn, ngươi ra tay đi, lần này ta muốn triệt để giết ngươi, cho ngươi vĩnh viễn muôn đời cũng không thể chuyển thế siêu sinh!
La Nhất Phàm cực hận nhìn Diệp Hi Văn.
- Đã như vậy, tới thử xem!
Diệp Hi Văn thản nhiên nói, trường đao sau lưng lập tức ra khỏi vỏ.
- BOANG...
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! ()
Vũ Thần Không Gian
Tác giả: Phó Khiếu Trần


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui