Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Mê Truyện
Bọn hắn tuy cũng được phân loại môn phái tán tu, nhưng dù sao cũng là môn phái, cùng một loại thuần túy tán tu không giống nhau.
- Chúng ta tính toán ở bên ngoài Vạn Tiên chiến trường rồi, cũng coi như là địa phương an toàn, nếu tiến vào bên trong rất nguy hiểm, đại lượng Chân Đạo cấp bậc yêu thú đều ở trong đó, nếu như lại đi vào bên trong, yêu thú trong này còn càng khủng bố hơn, trên đất bằng thì khá tốt, nhưng trên mặt biển, những yêu thú phô thiên cái địa này, quả nhiên là cực kỳ đáng sợ!
Thiên Thiên lòng vẫn còn sợ hãi nói.
- Khá tố, đám yêu thú này thực lực i giảm yếu rất nhiều, bằng không thì nhân loại căn bản đừng dừng chân ở trên biển nữa.
Cùng nhân loại Chân Đạo cao thủ số lượng so sánh, yêu thú số lượng nhiều hơn nhiều, cơ hồ có thể nói là gấp mười, gấp trăm lần nhân loại. Nhưng trong đám yêu thú, mặc dù có rất nhiều yêu thú đã thành lập nên rất nhiều quốc gia yêu thú, nhưng đại đa số vẫn ở trạng thái đần độn, trên cơ bản cùng dã thú không có gì khác nhau, lúc này mới có thể bảo trì cân đối như vậy.
- Có rất nhiều cao thủ tiến nhập chỗ càng sâu trong Đông Hải, nhưng đều không có trở lại, thậm chí trong đó còn có nhân vật cấp bậc Truyền Kỳ Thần Thoại!
Thiên Thiên nói ra.
- Môn phái chúng ta kỳ thật vốn rất hưng thịnh, nhưng tổ sư gia thời điểm đi đến chỗ sâu trong Đông Hải không có trở lại, cuối cùng, môn phái chúng ta mới mai một đi như vậy.
Diệp Hi Văn nghe xong tràn đầy cảm xúc, xác thực, loại chuyện này tại bên trong Chân Vũ giới mỗi thời mỗi khắc đều sảy ra, một môn phái hưng thịnh hay không, quyết định bởi tại cao thủ đứng đầu có bao nhiêu cân lượng, tựa như Nhất Nguyên Tông, ý tứ nào đó mà nói, cho dù những đệ tử hạch tâm, Nội Môn Đệ Tử, ngoại môn đệ tử, ký danh đệ tử kia đều chết hết cũng không quan trọng, thậm chí Chân truyền đệ tử đều chết sạch cũng không quan trọng, chỉ cần chưởng môn, thủ tọa vẫn còn sống, thì môn phái đều không sao cả.
Nhất Nguyên Tông là môn phái lớn như vậy, chết một Truyền Kỳ Cảnh giới cao thủ đều là đại sự, chứ nói chi là là môn phái tán tu, một Truyền Kỳ Cảnh giới cao thủ, đủ để quyết định sinh tử của cả môn phái rồi.
Quyết định sinh tử tồn vong một môn phái, ngay cả Nhất Nguyên Tông là siêu cấp đại phái cùng môn phái tán tu có sự khác biệt, rất có thể một người chết rồi, cả môn phái đều suy sụp, nhưng trong mắt danh môn đại phái, bọn hắn cũng vẫn là tán tu, căn bản không được thừa nhận.
Bất quá đối với Diệp Hi Văn mà nói, ở chỗ sâu trong Đông Hải, có lẽ có một ngày hắn sẽ tiến vào, để xem đến tột cùng là có cái gì, mà ngay cả Nhất Nguyên Tông thế lực đỉnh cấp đều không thể đi vào, nhưng dù sao lúc này, đối với Diệp Hi Văn mà nói, mói có thực lực Chân Đạo cao thủ, những chuyện này suy nghĩ đến còn quá sớm.
Diệp Hi Văn cùng Thiên Thiên nói chuyện với nhau, lúc này, trên bầu trời nhất thời không khí đều sôi trào, vài đạo cầu vồng quang quét ngang đến, thanh thế to lớn, không giống như thường nhân.
Cầu vồng quang hạo hạo đãng đãng, thanh thế giống như Giang Hà lao vào biển cả, trực tiếp vọt xuống, sau đó rơi xuống trên đảo cát.
Sauk hi cầu vồng quang tán đi, mọi người nhìn lại, ở đó xuất hiện bốn nhân ảnh, một người cầm đầu ăn mặc trang phục mầu xanh, khí vũ hiên ngang, tư thế oai hùng.
Người này biểu lộ trên mặt vài phần đắc chí, nhưng khi đáp xuống cầu vồng quang, sau đó nhì thấy Diệp Hi Văn sau lưng Thiên Thiên, sắc mặt lập tức có vài phần khó xem, trong ánh mắt có vài phần lăng lệ ác liệt.
Diệp Hi Văn làm sao mà không thấy được đây, trong lòng hắn biết, hơn phân nửa gặp phiền phúc rồi, nhưng hắn cũng không nói thêm gì, những thiên chi kiêu tử này, bọn họ thường thường đều hùng tâm bừng bừng, muốn thống ngự hết thảy, nữ nhân cũng là một bộ phận trong đó, tự nhiên là bất chấp mọi thứ muốn nhúng tay vào.
Mà tại sau lưng người này, có một nam hai nữ, trong đó nam tử kia cũng có tư thế oai hùng, bộ dáng một đời nhân kiệt, nhưng cùng nam tử phía trước so sánh, thì kém hơn một chút, lúc này trên mặt nam tử này mang theo dáng tươi cười nhàn nhạt, cũng không có dáng vẻ hùng hổ dọa người.
Ngoại trừ nam tử ra, còn lại hai nữ tử, phân biệt một người mặc váy dài hoàng sắc, cùng trang phục màu cam, cũng đều là thiên tư quốc sắc, nhưng so với Thiên Thiên cũng có hơi chút thua kém.
- Diệp sư huynh, ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này chính là Vạn Tiên đảo Chân truyền đệ tử, một vị kiệt xuất nhất, Hứa Ứng Đạo, chỉ sợ không kém hơn Bát hoàng tử đại lục các ngươ.
Thiên Thiên nói ra.
Diệp Hi Văn trước kia cùng Thiên Thiên, đã từng nói qua chính mình tán tu ở đại lục, cũng không phải Đông Hải tán tu, bởi vậy Thiên Thiên mới nói như vậy.
Diệp Hi Văn có chút khinh thường, Bát hoàng tử kia, tuy hắn còn chưa từng đối mặt, nhưng chỉ cần một phong chiến thư, có thể nhìn ra, thực lực của hắn quả thực thâm hậu khó có thể tưởng tượng được, ngay cả rất nhiều Chân Đạo ngũ trọng cao thủ cũng không phải là đối thủ của Bát hoàng tử, hiện tại thực lực Bát hoàng tử đến trình độ nào, càng không có ai biết, người này Diệp Hi Văn nhìn thấy, mặc thực lực của hắn mới vừa đạt tới tam trọng đỉnh phong mà thôi, so với bọn người Bát hoàng tử chênh lệch không phải một lần, chỉ sợ cao thủ bên trong Vũ Lâm Quân, tên này cũng không phải là đối thủ.
Bất quá xuất thân Vạn Tiên đảo, có thể tính toán là xuất thân danh môn rồi.
Sau đó được Thiên Thiên giới thiệu, Diệp Hi Văn mới biết được, nam tử kia tên là Trì Phi, thực lực cũng rất mạnh, nhưng hắn không phải là đệ tử Vạn Tiên đảo, có lẽ đây cũng là vấn đề mà hắn ít nổi danh.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! ()
Toái Càn Khôn
Vũ Thần Không Gian
Tác giả: Phó Khiếu Trần