Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Mê Truyện
Diệp Hi Văn sát ý trong lòng không che dấu, phải nói là lúc này hai bên sát ý đều không che dấu, Phong Không Bá Đạo đã quen, từ trước tới nay cũng không có người nào đối với hắn như thế, ngay cả người mạnh hơn hắn, cũng phải cân nhắc đến Bát hoàng tử cường đại, tương lai Bát hoàng tử nhất định là một phương mạnh mẽ tuyệt đối, coi như là Tề Phi Phàm thực lực kinh khủng như vậy, cũng không muốn trực tiếp ra tay, chuyện tương lai ai nói trước được, trừ phi hắn chuẩn bị, sau khi giết Phong Không, sau đó đi tìm đến Bát hoàng tử tiêu diệt.
Nhưng nếu là như vậy, hoàng thất sẽ có phản ứng, phải biết rằng những lão gia hỏa kia trong hoàng thất, đã coi Bát hoàng tử là người kế thừa rồi.
Nếu như không có những người này chiếu cố, với tính cách của Bát hoàng tử ngang ngược càn rỡ như vậy, sớm bị người giết chết ngàn một vạn lần rồi.
Cũng bởi vì những lão già này tồn tại, cho nên Tề Phi Phàm mới khổng thể ra tay với Bát hoàng tử như vậy, mà Bát hoàng tử lại oai hùng cái thế, cùng thế hệ, cơ hồ không tìm thấy địch thủ, điều này mới khiến hắn làm việc càng thêm Bá Đạo.
Nhưng Diệp Hi Văn lại bất đồng, hắn cùng Bát hoàng tử là cùng một thế hệ, thậm chí còn nhỏ tuổi hơn một chút, nếu quả thật hắn có thể chém giết Bát hoàng tử, người của hoàng thất mặc dù cũng tìm tới cửa, nhưng trưởng bối Nhất Nguyên Tông cũng có lý do ra tay, người cùng thế hệ chết nhiều lắm, một đời một đời người chết có bao nhiêu đây, nếu tất cả đều muốn thanh toán mà nói, thì phải thanh toán tới khi nào, Tề Phi Phàm Vô Địch, chém giết bao nhiêu người cùng thế hệ, cũng không phải là một đời, một thế hệ của hắn không có anh tài, mà là do Tề Phi Phàm quá mạnh mẽ rồi.
Tất cả đệ tử Nhất Nguyên Tông lúc này ánh mắt đều mong chờ nhìn về phía Diệp Hi Văn, hiện tại mặc kệ những người trước kia đối với Diệp Hi Văn có cảm nhận như thế nào, lúc này bọn hắn đều hi vọng Diệp Hi Văn có thể thắng được, chỉ có Diệp Hi Văn chiến thắng một trận, các đệ tử Nhất Nguyên Tông mới có thể hãnh diện.
Lôi đài là tinh kim dưới đáy biển đúc thành, chắc chắn vô cùng, mặc dù là cấp bậc Chân Đạo chiến đấu, cũng khó tổn thương mảy may, lúc này hai người khí thế không kiêng nể gì đều phóng thích ra.
Hoa Mộng Hàm một bên đã sớm xuống lôi đài, nàng đi đến chỗ đám đông đang xem cuộc chiến.
Vốn đệ tử Nhất Nguyên Tông, đối với Diệp Hi Văn vẫn tương đối lo lắng, Phong Không thành danh hơn mười năm rồi, tuy với tư cách là thuộc hạ của Bát hoàng tử, nhưng thực lực của hắn mạnh như thế nào mọi người đều biết, mặc dù so với Bát hoàng tử kém hơn một chút, nhưng trong những người trẻ tuổi cũng khó tìm thấy địch thủ.
Nhưng bây giờ nhìn khí thế Diệp Hi Văn không chút nào chênh lệch, mọi người lập tức đều vô cùng vui mừng, Diệp Hi Văn một lần nữa làm cho bọn hắn kinh hỉ, lần thứ nhất trước đó cũng không ngoại lệ, thì lúc này đây cũng không ngoại lệ.
Nhất là trên đài cao, Tề Phi Phàm nhìn biểu hiện của Diệp Hi Văn, tựa hồ là sớm đoán trước được, điều này cũng làm cho hắn cũng không có quá mức giật mình.
- Không nghĩ tới khí thế Diệp Hi Văn không chênh lệch chút nào, xem ra trong khoảng thời gian này hắn đi ra ngoài, Diệp Hi Văn lại có kỳ ngộ!
- Diệp Hi Văn chẳng lẽ là thiên tuyển, trong thời gian thật ngắn tu vi bão tố tăng đến trình độ này rồi, một năm trước hắn cái gì cũng không phải, nhưng đã hơn một năm qua, hắn đã là người nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi, đang truy đuổi theo đám người Tề Phi Phàm!
Mọi người đều nghị luận nhao nhao.
- Ngươi còn có cái di ngôn gì, cứ nói đi!
Phong Không lạnh lùng nhìn vào Diệp Hi Văn nói ra.
- Lời này có lẽ ta nên nói với các ngươi, bất kể là ngươi cũng tốt, hay là Bát hoàng tử cũng tốt, cũng đều làm đá kê chân cho ta mà thôi, các ngươi đều sẽ phải hối hận!
Diệp Hi Văn trong lồng ngực sát ý sôi trào, đối phương triệt để Bá Đạo làm cho Diệp Hi Văn giận dữ, muốn giết hắn lập uy, thì xem bọn hắn có đủ bản lãnh hay không.
- Vậy thì tiễn đưa ngươi đi thôi.
Phong Không rít gào một tiếng, trường kiếm trong tay lập tức chém ra, làm cho vô tận kiếm quang tại trong hư không tỏa ra quang mang chói mắt, làm cho không khí chấn động, sát ý trên không trung dăng đầy, cơ hồ sắp thực chất hóa rồi, một đạo kiếm quang đáng sợ kia, tại trong hư không mãnh liệt bay ra, sau đó biến thành hơn một thanh kiếm, hơn vạn thanh kiếm, trong khoảnh khắc đó trảm xuống dưới, hướng về phía Diệp Hi Văn lập tức đánh tới.
Lôi đài bản thân không lớn, nhiều kiếm quang như vậy lập tức đem lôi đài cắt nát, sau đó trực tiếp tạo thành một cái kiếm trì, kiếm khí bay múa, đây là một loại hải dương kiếm khí, là thế giới kiếm.
Lúc này có vô số kiếm khí trong nháy mắt tạo thành một cái Kiếm Nhận Phong Bạo cực lớn, sau đó hướng về phía Diệp Hi Văn lao đến, bất luận kẻ nào nhìn về phía vô số thanh kiếm ngưng tụ thành Kiếm Nhận Phong Bạo này, đều không rét mà run.Truyện sưu tầm by Mạnh Thường Quân - MangaClub.Vn
Phong Không vừa đánh là đã chém ra sát chiêu, hắn không có chút nào lưu thủ, kiếm quang phun ra nuốt vào đáng sợ vô cùng, quét ngang hết thảy.
Diệp Hi Văn một bộ Thanh y, ở bên trong Kiếm Nhận Phong Bạo, liền giống như là một chiếc thuyền lá nhỏ, tùy thời bị bao phủ.
Diệp Hi Văn đứng chắp tay, một tiếng rồng ngâm vang lên, một đầu Bàn Long cực lớn bay lên trời, bao quanh Diệp Hi Văn tại trong đó.
Mật vũ không vân!
Kiếm Nhận Phong Bạo lập tức lao đến, trực tiếp kiếm trảm Thần Long, muốn hoàn thành hành động Đồ Long vĩ đại.
Lúc này trên người Diệp Hi Văn mang theo Bàn Long giận dữ liên tục, bốn trảo dựa theo một loại quỹ tích huyền diệu đánh ra một Bàn Long Chưởng, sau đó xé rách Kiếm Nhận Phong Bạo, khiến nó không thể đến gần.
Kiếm Nhận Phong Bạo mang tất cả, Bàn Long hét giận dữ rung trời, song phương giống như hai dòng nước lũ đáng sợ nhất, hung hăng đụng vào nhau.
Kiếm Nhận Phong Bạo không ngừng tuôn ra, mà lúc này Phong Không lại một lần nữa hành động, bảo kiếm trong tay lập tức hóa thành một đạo kiếm quang khủng bố, lập tức trảm phá hư không, xẹt qua Kiếm Nhận Phong Bạo, một kiếm hướng về phía Bàn Long nghịch lân đâm tới, giống như một đạo hàn mang chướng mắt vậy.
Long có nghịch lân sờ đến tất nộ, đồng dạng chỗ nghịch lân càng là nhược điểm trí mạng của loài rồng.
- Hôm nay ta trảm Long, dùng máu của ngươi rửa sạch tội lỗi của ngươi!
Phong Không quát to.
Tất cả mọi người sửng sốt, cũng không ai nghĩ tới, hai người này đại chiến, mới vừa ngay từ đầu, đã khủng bố như thế, không ít Chân truyền đệ tử đều nuốt từng ngụm nước bọt, bọn hắn thầm nghĩ hai người kia quả là yêu nghiệt, quá mức khủng bố rồi, nếu đổi là bọn hắn, đã sớm bị chém giết từ lâu.
Bên trong Chân truyền đệ tử cũng có phân chia thực lực cao thấp, từ Tề Phi Phàm mạnh đến tuyệt thế cao thủ, cũng có La Nhất Phàm vừa bước vào Chân Đạo thực lực yếu hơn.
Diệp Hi Văn cùng Phong Không tuy không phải mạnh nhất, nhưng trong chiến đấu đã đủ để kinh động tới vô số người rồi.
- Muốn trảm Long, chỉ bằng ngươi sao.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, một tay thò ra, lập tức hóa thành long trảo, sau đó hướng về phía một điểm hàn mang kia chộp tới.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn vang lên, năng lượng Phong Bạo cực lớn mang tất cả ra, Diệp Hi Văn lúc này đa bắt được một điểm hàn mang kia.
- Nếu như thủ đoạn của ngươi hơn được lúc này.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, trực tiếp bóp vỡ thần niệm bảo kiếm Phong Không trên thân, sau cầm kiếm đứng lên.
-Ta đây cho ngươi nhìn xem, cái gì mới thật sự là kiếm đạo!
- Oanh!
Một cổ Kiếm Ý đáng sợ lập tức từ trên người Diệp Hi Văn khuếch tán ra, một cổ Kiếm Ý sắc bén vô cùng phóng lên trời, lập tức ở kiếm trong nước đầy trời kia lao ra những người vọng tưởng ngăn cản được kiếm khí, sau đó những người này lập tức bị bốc hơi.
- Ah, làm sao có thể, loại Kiếm Ý này, chỉ sợ rất nhiều Võ Giả cả đời ngay cả kiếm đều cũng không có.
- Diệp Hi Văn không phải dùng đao sao? Kiếm đạo của hắn làm sao lại lợi hại như vậy!
- Lúc này Phong Không Bá Đạo vô song, mà Diệp Hi Văn cũng là một nhân vật kiệt ngao bất tuân, vậy mà định dùng kiếm đạo mà Phong Không sở trường nhất đánh trả, đây là muốn trần trụi vẽ mặt, nhục nhã hắn.
Rất nhiều đệ tử đều nhao nhao bị Diệp Hi Văn đột nhiên xuất hiện thực lực kiếm đạo làm cho chấn kinh rồi, bởi vì bọn họ rõ ràng đều nghe nói, Diệp Hi Văn chính là một Đao Đạo cao thủ, làm thế nào đột nhiên sử dụng kiếm như vậy.
Thực sự không phải là Diệp Hi Văn không thể dùng kiếm, cùng các kiểu kỹ năng, có rất nhiều người đều học qua không ít, nhưng tinh thông thì khác nhau, Diệp Hi Văn có thể học qua kiếm đạo, thậm chí là tinh thông kiếm pháp, nhưng có thể bộc phát ra loại Kiếm Ý khủng bố này, thì không chỉ dùng tinh thông để hình dung được, quả thực là kinh thế hãi tục rồi.Truyện sưu tầm by Mạnh Thường Quân - MangaClub.Vn
Kỳ thật bọn hắn không biết, trong đầu Diệp Hi Văn chính là cái Thần Bí Không Gian kia, đối với Diệp Hi Văn mà nói, chỉ cần có đầy đủ linh thạch, đem một môn vũ kỹ tu luyện tới cảnh giới cực kỳ cao thâm, vốn cũng không phải là vấn đề gì, mà bây giờ Diệp Hi Văn không thiếu nhất chính là linh thạch, quả thực có thể nói là giầu nhanh rồi, dùng những linh thạch này nhanh chóng có thể đem kiếm đạo lĩnh ngộ ra cảnh giới cao nhất.
Đối với người khác mà nói, có lẽ cần sở trường tại một đạo, nhưng đối với Diệp Hi Văn mà nói, hắn đi chính là võ đạo, vô luận là kiếm, là đao, là chưởng, đối với hắn mà nói, đều chẳng qua là leo lên võ đạo đỉnh phong mà thôi.
Cái Thần Bí Không Gian này, cho hắn tất cả lực lượng võ đạo.
Mà nơi phát ra cái cổ Kiếm Ý này cũng rất đơn giản, là đáy biển trước kia có một đạo Kiếm Ý khủng bố, từ Diệp Hi Văn nhìn thấy, Diệp Hi Văn một mực đưa lạc ấn đến trong đầu của mình, dùng Thần Bí Không Gian trong óc điên cuồng vận chuyển, phân tích một đạo Kiếm Ý này.
Nhưng một đạo Kiếm Ý thật đáng sợ cao thâm, đến bây giờ Diệp Hi Văn cũng không có biện pháp toàn bộ giết hết, một đạo Kiếm Ý này vẫn chưa đạt đến trình độ đáng sợ, nhưng hắn ứng phó Phong Không, Diệp Hi Văn cảm thấy là vẫn chưa cho là đủ rồi.
- Ah!
Phong Không thét một tiếng phẫn nộ, bởi vì hắn lập tức cũng hiểu Diệp Hi Văn sử dụng kiếm đạo có mục đích gì, đây là muốn trần trụi đánh vào mặt của hắn, làm nhục hắn, một cước dẫm nát trên đầu của hắn.
Bọn hắn không phải hung hăng càn quấy sao? Diệp Hi Văn kia so với bọn hắn càng then hung hăng càn quấy hơn.
Bọn hắn không phải Bá Đạo sao? Diệp Hi Văn kia so với bọn hắn càng thêm Bá Đạo.
Bọn hắn muốn chà đạp tôn nghiêmcủa người khác? Diệp Hi Văn kia cũng bị chà đạp hết cả tôn ghiêm.
Giống như là con sâu cái kiến bị giẫm diệt, nói cho bọn hắn biết, kỳ thật bọn hắn cũng không phải vì nhạc cụ.
Đây là một loại tự tin Vô Địch, có thể chiến bại bất luận địch thủ nào.
Diệp Hi Văn lập tức ra tay, trường Kiếm chém ra từng đạo Kiếm Ý, căn bản là không bị dị dạng, hoàn toàn là một loại liều lĩnh dốc hết sức phá vạn pháp, mỗi một lần Kiếm Ý quét ngang, đều có thể trực tiếp càn quét một mảnh kiếm khí.
Diệp Hi Văn tốc độ quá là nhanh, Kiếm Ý quét ngang Vô Địch, mấy hơi thở liền đem kiếm khí chung quanh thân mình càn quét không còn.
Diệp Hi Văn dùng chân nguyên ngưng tụ Bàn Long hộ thân, không có bất kỳ nỗi lo nào, lúc này linh lực sát nhập vào trong khí hải của kiếm, quét ngang tất cả, bất luận kiếm khí nào cũng không thể tổn thương đến thân thể của hắn được.
- Thế công thật đáng sợ, song phương đều thật đáng sợ!
Lúc này có một tên hạch tâm hạt giống đệ tử bên người Hoa Mộng Hàm trợn mắt kinh ngạc nói, tuy bọn hắn là hạch tâm hạt giống đệ tử, tại đệ tử trong môn phái cũng xép hạng rất cao, cũng đã gặp Chân truyền đệ tử đọ sức nhiều rồi, nhưng là trận đọ sức đáng sợ như vậy hắn lần đầu tiên nhìn thấy, nếu như khuếch tán ra, bọn hắn ngay cả dư ba cũng không đỡ nổi.Truyện sưu tầm by Mạnh Thường Quân - MangaClub.Vn
Nhìn qua hai người đối chiến, trong lòng Hoa Mộng Hàm có chút lo lắng, nhìn thân ảnh màu xanh kia, tại bên trong sóng to gió lớn tạo thành cảnh tượng Vô Địch.
- Ah!
Phong Không thét dài một tiếng, thân hình hùng tráng lập tức di động, sau đó giẫm chận tại chỗ tầm, loi đài toàn bộ là bằng tinh kim dưới đáy biển làm bị giẫm ra từng dấu chân.
Trên tay hắn lại lần nữa xuất hiện một thanh bảo kiếm, sau đó phát động ra thế công mãnh liệt nhất, từng đạo kiếm quang, ngang trời cao, đâm rách hoàn vũ, chiêu chiêu vô tận kiếm khí đều hướng về phía Diệp Hi Văn giết đến.
Nhưng Diệp Hi Văn vẫn bình thường, hắn dùng Bàn Long hộ thân, Vô Thượng Kiếm Ý quét ngang ra, kiếm khí chung quanh đều ông ông vang lên, giống như là muốn phụ họa Kiếm Ý của hắn vậy.
Vũ Thần Không Gian
Tác giả: Phó Khiếu Trần