Vũ Toái Hư Không

Vũ hồn: Nhất Nhật Thiên Lý!
Thuộc về: Võ Tôn cấp, vũ hồn phụ trợ toàn năng!
Năng lực: có được Nhất Nhật Thiên Lý, nhất định có được tốc độ tăng cấp người thường không theo kịp, dù tu luyện bất cứ võ công gì, cũng đều có thể ngày tiến ngàn dặm, trở thành Thánh Nguyên vũ tông chỉ là chuyện sớm muộn! Nếu không có gì bất thường xảy ra, nhất định có thể trở thành cường giả mấy trăm năm nay chưa từng xuất hiện, vượt qua tứ đại truyền thuyết, trở thành Hỗn Độn võ tôn!
Biến hóa: Có thể tấn cấp trở thành Sát Na Bách Niên (chớp mắt tiến bộ bằng cả trăm năm), cũng có thể thoái hóa thành Sự Bán Công Bội (Làm ít hưởng nhiều)!
Thật có điểm quen tai?
Không sai, đúng là vũ hồn Nhất Nhật Thiên Lý khinh thường tính cách nhu nhược của Cửu Châu Trầm Côn, đã quay lưng bỏ đi!
- Trầm Côn, ngươi phải giữ chặt Nhất Nhật Thiên Lý lại!
A La hung hăng kéo tay áo Trầm Côn, kinh hỉ nói:
- Tuy nói vũ hồn đã bỏ đi rồi sẽ không quay lại nữa, nhưng ngươi đã sớm phá vỡ quan niệm thông thường, mau nghĩ biện pháp thu hồi Nhất Nhật Thiên Lý lại, có nó, ta cam đoan trước cuối năm nay ngươi nhất định sẽ tiến vào đệ nhất Vũ hồn luân hồi!
Trầm Côn mắt nhỏ đã sớm híp đến mức không mở ra nổi, nhưng hắn vẫn chậm rãi lắc lắc đầu.
- Đừng nóng vội!
Trầm Côn thấp giọng nói:
- Trong trí nhớ của ta, Nhất Nhật Thiên Lý là vì khinh thường ta nhu nhược mới bỏ đi, có điều mỹ nữ à, chúng ta cũng đã biết, ta trước kia không phải là kẻ bất lực, mà chính là người có bản lĩnh trong vòng một ngày tập kích bất ngờ cả ngàn dặm, đả thương tam đại truyền thuyết đỉnh cấp cường giả! Vậy ngươi suy nghĩ kỹ lại coi, Nhất Nhật Thiên Lý vì căm ghét sự khiếp nhược của ta nên mới rời đi sao?
- Hiểu rõ chủ nhân nhất chính là vũ hồn, Nhất Nhật Thiên Lý khẳng định biết ta không phải là một kẻ nhu nhược như thể hiện bề ngoài… Chuyện này nhất định là có vấn đề!
Trầm Côn nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Đừng vội vàng hành động, để ta nhìn bộ dạng Nhất Nhật Thiên Lý một chút đã!
Nói xong, hắn nấp sau lưng A La, lặng lẽ vận "Hồn Kinh" lên.
Trong thế giới linh hồn, tứ đại Vũ Hồn sớm đã tụ tập sau lưng Trầm Côn, bọn họ cũng rất tò mò a! Bốn người bọn họ đều là "Lão đại ca", "Lão tiền bối", mẹ nó chứ, Nhất Nhật Thiên Lý là cái dạng vũ hồn gì?
Chỉ thấy sau thân ảnh thiếu niên lơ lửng một đầu Hồng Hoang dị thú: toàn thân mình dê, răng nanh giống lão hổ, cánh tay giống nhân loại, và có một cái đầu khổng lồ! Hắn cũng không thèm nhìn đến chủ nhân Trầm Côn ngày xưa, đang tập trung toàn bộ tinh thần, chăm chú nhìn Hàn Đức, ra vẻ đang toàn tâm toàn ý lo lắng cho tân chủ nhân Trầm Ưng của mình.
- Nguyên lai là hắn!
Vương Kiêu giật mình cười nói:
- Khó trách Nhất Nhật Thiên Lý có thể giúp chủ nhân thăng cấp nhanh! Đây chính là Hồng Hoang dị thú, Thao Thiết, lòng tham không đáy, có thể ăn trúng yêu thú nên biến thành vũ hồn, nó có khả năng nuốt thiên địa linh khí vô hạn lượng, có linh khí cuồn cuộn cung cấp, tốc độ thăng cấp chủ nhân nó tất nhiên hơn xa thường nhân!
- Nguyên lai là Thao Thiết thú!
Trầm Côn nghe qua lai lịch của loại Hồng Hoang dị thú này, cười hì hì nói:
- Vậy bốn vị lão huynh có thể nhìn kỹ một chút xem, con Thao Thiết này trên người có vấn đề gì không? Nếu không có, hắc hắc, ta sẽ đem hắn thu vào U Minh hồn phủ!
Trầm Côn trước mắt vẫn chỉ là "Hồn Kinh" đệ tứ trọng, chỉ có thể có bốn vũ hồn, cho nên trước tiên hắn đành đem vũ hồn kia cầm tù trong U Minh hồn phủ, đợi ngày tăng cấp, mới có thể biến nó này thành vũ hồn của chính mình.
Bốn vũ hồn đều dùng biện pháp của chính mình, quan sát kỹ càng Thao Thiết.
Cả mười mấy giây đồng hồ sau, Cổ Nguyệt Hà đột nhiên thở dài nói:
- Nhân sinh của cao nhân, tràn ngập bất đắc dĩ và không thể nói trước a!
- Ai u, Cổ huynh nhìn ra cái gì à?
Trầm Côn cười hì hì hỏi:
- Vậy cao nhân huynh có phải nên giải thích cho thường nhân chúng ta hiểu một chút?
- Ngươi thật sự yêu cầu như vậy!
Cổ Nguyệt Hà vẻ mặt hớn hở hất cằm nói:
- Thôi, thôi, lão nhân gia ta chỉ điểm một chút cho các ngươi vậy, ai kêu cảnh giới các ngươi không bằng cao nhân ta?
Đang thao thao bất tuyệt chợt nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Vương Kiêu, lão vội vàng cúi đầu:
- Các vị lão đại, ta sai rồi, ta lập tức nói rõ ràng cho các vị…
Nói xong Cổ Nguyệt Hà mặt xám xịt chỉ Thao Thiết nói:
- Các ngươi chú ý nhìn miệng của hắn, nhất là lúc miệng hắn cử động, theo đó tác động lên Trầm Ưng như thế nào, mà tác động lên Hàn Đức ra sao?
Theo cánh tay lão chỉ, Trầm Côn cùng các vũ hồn còn lại đều ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy miệng Thao Thiết đang khẽ há ra nuốt vào cái gì đó, mà theo mỗi lần nuốt vào của hắn, tinh thần Trầm Ưng có vẻ tăng lên một phần, mà chiêu thức đánh ra cũng càng thêm sắc bén. Nguồn: https://truyenfull.vn
Trong khi đó, Hàn Đức đang cùng đối chiến kia, không hiểu sao lại từ từ yếu đi, dần dần đến cả hoàn thủ cũng khó khăn.
- Hàn Đức kia tại sao càng ngày càng yếu đi thế?
Trầm Côn kinh ngạc nói.
- Hắn không bỗng nhiên yếu đi mà đang bị suy yếu dần dần!
Cổ Nguyệt Hà nói:
- Đó là khả năng làm giảm thuộc tính vũ hồn của Thao Thiết, có thể trực tiếp thôn phệ khí tức vũ hồn đối phương, làm suy yếu năng lực của vũ hồn đó… Thí dụ như, vũ hồn của Hàn Đức là Đao Quang Thiên Trọng, có thể tăng lực công kích của đao pháp lên ba lần, có điều do bị Thao Thiết thôn phệ, uy lực gia tăng sẽ giảm từ ba lần xuống còn hai lần, rồi xuống một lần thậm chí là không lần nào! Nếu Hàn Đức còn không nhận ra, tiếp tục đánh với Trầm Ưng như trước, vũ hồn của hắn có thể bị Thao Thiết thôn phệ toàn bộ, biến thành một phế nhân không có vũ hồn!
- Mẹ nó chứ!
Trầm Côn hét lên một tiếng, mồ hôi lạnh tuôn ra:
- Thao Thiết không lợi hại đến vậy chứ? Lại có khả năng trực tiếp thôn phệ vũ hồn của đối phương?
- Trước kia vốn không lợi hại đến như vậy, nhưng là bây giờ…
Cổ Nguyệt Hà cười khổ:
- Trầm Côn, Trầm lão đại, ngươi còn không nhìn ra sao? Thao Thiết đã thăng cấp rồi, hắn không còn là Nhất Nhật Thiên Lý, mà đã tiến lên một cấp… trở thành Võ Hoàng cấp, Sát Na Bách Niên!
Vũ hồn: Sát Na Bách Niên thuộc loại: Võ Hoàng cấp, là vũ hồn toàn năng!
Thuộc tính: Một khi có Sát Na Bách Niên, mức độ tăng cấp trong một ngày của chủ nhân vũ hồn này bằng trăm năm tiến cấp của người khác, nhất định có thể trở thành Vũ Hoàng trong truyền thuyết, mặc dù không có khả năng tiến đến đệ lục cảnh Thiên Mệnh Vũ thánh.
Tác dụng tăng thêm thứ nhất: "Thôn linh" thuộc tính, có thể thôn phệ linh khí cùng vũ hồn của đối thủ, bổ sung lực lượng cho bản thân, có thể nói, không đối thủ đồng cấp nào chống lại được!
Tác dụng thứ hai: Có thể tấn cấp trở thành Vũ hồn cấp Thiên Mệnh, Tâm Trung Vô Nhật Nguyệt (bất chấp quy luật thời gian)!
Tác dụng thứ ba: được miễn Vũ tông luân hồi!
Cổ Nguyệt Hà ủ rũ nói ra thuộc tính của Sát Na Bách Thiên, nhất thời, cả bốn vũ hồn đều trầm mặc.
Bọn hắn đều là vũ hồn Võ Tôn cấp, đối diện bọn hắn lại là Võ Hoàng cấp, hơn nữa cái võ hồn Võ Hoàng cấp này lại là thủ hạ cũ của chủ nhân!
Đem ra mà so, bọn hắn còn gì là mặt mũi nữa!
- Các lão huynh, đừng im lặng như thế chứ!
Trầm Côn nhìn ra tâm tư mấy vũ hồn, cười nói:
- Ta xem thuộc tính của Sát Na Bách Niên, thấy chẳng có gì đặc biệt, chỉ là thăng cấp nhanh hơn một chút, lại biết công kích vũ hồn của đối phương… Các lão huynh, các vị cũng có thể giúp ta thăng cấp rất nhanh a, nhất là Huyền Si lão huynh, ngươi không phải là cũng có thể công kích vũ hồn của đối phương sao?
- Không giống như vậy a!
Huyền Si thở dài nói:
- Tác dụng công kích vũ hồn của đối thủ, rất nhiều vũ hồn cấp Võ Tôn đều làm được, chính là Hoàng cấp vũ hồn sở dĩ là Hoàng cấp, bởi vì hắn có khả năng công kích mạnh hơn chúng ta nhiều lần… Mà nhất là lại được miễn Vũ tông luân hồi!
- Trầm Côn bây giờ ngươi còn chưa hiểu được ý nghĩa của việc được miễn Vũ tông luân hồi đâu, nhưng bần tăng có thể nói cho ngươi biết, có được thuộc tính này, Trầm Ưng sau khi trở thành Hắc Nguyên vũ tông đỉnh cấp, có thể trực tiếp tấn cấp thành Truyền Thuyết Vũ hoàng, căn bản không cần phải trải qua quá trình Hỗn Độn Võ tôn!
Huyền Si cười khổ nói:
- Nói cách khác, nghĩa là chỉ cần Trầm Ưng chịu cố gắng, thành tựu của hắn, nhất định sẽ vượt qua bần tăng và Cổ Nguyệt Hà, thậm chí một ngày nào đó, Trầm Ưng có thể có thực lực vượt qua Vương Kiêu cùng Lý Mục khi còn sống, ngươi cũng không cần quá kinh ngạc, đó là do hắn có vũ hồn cấp Vũ Hoàng a!
- Đáng sợ hơn nữa là Sát Na Bách Thiên vẫn còn khả năng thăng cấp, có thể trở thành vũ hồn cấp thiên mệnh Tâm Trung Vô Nhật Nguyệt !
Trầm Côn sờ sờ cằm, hứng thú trong mắt nhỏ càng thêm nồng đậm.
- Ngươi vẫn còn nghĩ cách đoạt lại Nhất Nhật Nhất Thiên Lý sao?
Cổ Nguyệt Hà đột nhiên hỏi.
- Hắc hắc, một cái vũ hồn tốt như vậy, sao có thể bỏ lỡ?
Trầm Côn thản nhiên thừa nhận.
- Đừng nghĩ nữa, lão nhân gia ta còn chưa nói hết đâu!
Cổ Nguyệt Hà thở dài:
- Lão nhân gia ta đã tính toán hồn lực của ngươi, lấy trình độ hiện nay, các võ hồn cấp Võ tôn trở xuống nhất định không thể kháng cự lại ngươi, nhưng Võ hoàng cấp thì không thế, chẳng những ngươi không thể khống chế được, thậm chí nó có khả năng phá tan U Minh hồn phủ của ngươi… Có thể nói thế này, trong âm tào địa phủ các lệ quỷ thường là e sợ Diêm La Vương, nhưng có một số ít lệ quỷ, có bản lĩnh giết chết Diêm La Vương a!
- Cho nên ta không thể không buông tha Nhất Nhật Thiên Lý?
- Mẹ nó chứ!
Trầm Côn không cam lòng nắm chặt tay!
- Trầm lão đại, đừng tức giận nữa!
Cổ Nguyệt Hà mỉm cười lộ ra hàm răng vàng khè, nịnh nọt nói:
- Không có Nhất Nhật Thiên Lý, ngươi vẫn còn có chúng ta, nhất là lão nhân gia ta, chờ ngươi tiêu hao xong ba lượt Thiên khiển, thuộc tính chân chính của lão nhân gia ta sẽ thể hiện ra… Hắc hắc, tuyệt đối sẽ khiến ngươi nằm mơ cũng cười đến mức tỉnh lại!
Trầm Côn bĩu môi, luận thực lực khi còn sống, Cổ Nguyệt Hà có thể coi là người yếu nhất trong mấy vũ hồn, cái miệng đầy răng vàng cứ mở mồm ra là "cao nhân" kia thì có cái thuộc tính gì đáng ngạc nhiên được chứ?
Bất quá Trầm Côn cũng nhận ra một chuyện khá thú vị: đó là mỗi lần có chuyện gì, Cổ Nguyệt Hà luôn là người thứ nhất phát hiện ra vấn đề, lại cũng là người đầu tiên có thể giải thích rõ ràng, thế có nghĩa là… Hắn phải chăng thông minh hơn nhiều so với ba vũ hồn kia?
Có lẽ vậy!
Dù sao mỗi lần chơi mạt chược hay là đấu địa chủ, nếu không có vũ lực uy hiếp thì Huyền Si, Vương Kiêu, Lý Mục, cả ba hợp lại cũng đấu không lại Cổ Nguyệt Hà. Lão quỷ này cơ hồ tính được hết quân bài tẩy của đối phương!
Từ U Minh hồn phủ trở về, Trầm Côn mở hai tay ra:
- Mỹ nữ, ta vừa mới biết, Nhất Nhật Thiên Lý đã tấn cấp lên thành Sát Na Bách Niên, ta không có khả năng thu hồi hắn?
- Sát Na Bách Niên?
A La nhìn chằm chằm vào Trầm Ưng một lúc lâu, bỗng lắc đầu cười:
- Nếu thiếu niên kia có thể sống qua kiếp nạn này, thì lịch sử Cửu Châu chắc sẽ thay đổi!
- Đúng vậy, Sát Na Bách Niên Hoàng cấp! Chỉ cần ba năm nữa thôi, tiểu tử này có thể trở thành Vũ Hoàng trong truyền thuyết!
Trầm Côn liếm liếm môi, cười híp mắt gật đầu một cái:
- Cho dù hắn không có biện pháp thăng cấp, ta cũng nghĩ biện pháp giúp hắn thăng cấp!
- Vậy sao?
A La kinh ngạc ngây ngẩn cả người.
- Không rõ ý của ta sao?
Trầm Côn thần bí cười cười, gọi A Phúc ở phía sau lại.
- A Phúc, lập tức tìm hiểu lai lịch của tên Trầm Ưng kia, trong nhà có bao nhiêu người, vì cái gì gặp nạn, có ý trung nhân không, sở thích là gì, nhất định phải hỏi cho rõ!
- Đại thiếu gia cứ yên tâm chờ ta!
A Phúc bụng to như người mang thai, từ trong đám người chen chúc đi ra, bất qua mười mấy phút đồng hồ sau, đã thấy hắn quay trở lại.
A Phúc cười xấu xa nói:
- Đại thiếu gia, ta đã hỏi rõ rồi, tiểu tử này là người nổi tiếng ở thành Gia Lăng, tùy tiện tìm tên khất cái cũng biết…
Rồi ghé sát tai Trầm Côn kể rõ lai lịch của Trầm Ưng.
Trầm Côn nghe xong nhãn tình sáng lên:
- Tiểu tử kia thật thú vị!
Nói xong, hắn để Long Thanh Sơn chắn phía trước, hai vai rung lên, từ trong thân thể thả Độc Phật Huyền Si ra.
- Huyền Si lão huynh, ta cần một phần thuốc nghịch thiên cải mệnh, ít nhất cũng phải làm cho một lão nhân hết thọ mệnh sống thêm được một tháng! Có thể làm được không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui