Editor: Yue
Sau khi nâng cấp hệ thống của Tiểu A, Solan cuối cùng cũng được nhàn rỗi.
Vừa lúc, cây cảnh trong sân đã nở hoa, có thể cấy ghép vào chậu hoa.
Solan xắn tay áo, cùng Kỷ Nhiễm cấy tất cả các cây vào chậu, sau đó đem ra ngoài.
Lần này Kỷ Nhiễm trồng rất nhiều hoa, tổng cộng là 500 chậu, để đỡ rắc rối, cô đã bán hết cho Dolac.
Khi Dolac nhận được năm trăm chậu hoa cùng một lúc, quả thực vui mừng đến hỏng rồi, nàng gửi tin nhắn cho Kỷ Nhiễm, hỏi có thể trả tiền đặt cọc và đặt đợt tiếp theo của những bông hoa hoàn toàn tự nhiên được hay không, miễn là có, không quan trọng số lượng bao nhiêu, bọn họ đều thu.
Kỷ Nhiễm không đồng ý, chỉ nói có lệ một câu, ý bảo chỉ cần có hoa cỏ hoàn toàn tự nhiên, thì sẽ ưu tiên cho nàng.
Đối với điều này, Dolac rất thất vọng, nhưng không dám làm mất lòng đùi vàng ba ba, đành phải buồn bực ôm lấy một chậu hoa hồng kiều diễm, gặm sạch.
Nhìn thấy chậu hoa hồng chỉ còn lại mấy cành sáng bóng, đến nụ hoa cũng không còn, mama Dolac lập tức nổi giận.
"Đứa bé ngu ngốc này, mấy bông hoa này còn cần trồng xuống đất, tốt xấu gì cũng để lại nụ hoa chớ!"
Dolac ủy khuất mà nói: "Ta kiếm ra nhiều hoa cỏ hoàn toàn tự nhiên như vậy, chẳng lẽ ăn một chậu cũng không được sao? Coi như không có nụ, qua tầm vài ngày cũng có thể mọc ra nụ khác.
Thời gian ra hoa của chúng dài lắm."
Mama Dolac hơi hòa hoãn, nhìn chậu hoa đứng trong gió, rực rỡ sắc màu, không khỏi cảm thấy vui vẻ.
"Cũng không biết những bông hoa này có thể tồn tại được bao lâu.
Ta sợ chúng sẽ đột biến trước khi thời kỳ nở hoa kết thúc, vậy là mất mát lớn.."
Nghe mama mình cằn nhằn, Dolac âu sầu trong lòng.
Bức xạ giữa Tinh Tế có mặt ở khắp mọi nơi, dù có vòng phòng hộ để lọc bức xạ nhưng động, thực vật vẫn rất dễ đột biến, sau khi đột biến thì hầu hết hương vị của chúng đều trở nên cổ dị, rất khó ăn.
Đây cũng là lý do tại sao người Tinh Tế đều thích động, thực vật hoàn toàn tự nhiên, rất khó tìm thấy một loài động vật không bị biến dị trong tự nhiên, thực vật cũng giống vậy.
Cũng giống như một số viện nghiên cứu khoa học chuyên về thực vật hoàn toàn tự nhiên, khi bọn họ thật vất vả bồi dưỡng ra cây hoàn toàn tự nhiên, là thế giới đổ xô đi mua về xem.
Nào biết thưởng thức chưa lâu, nó liền biến dị.
Nếu chỉ là biến dị cấp thấp còn đỡ, nó không thể tấn công nên không có gì khác biệt, có thể tiếp tục làm cây cảnh.
Thảm kịch sẽ xảy ra nếu gặp biến dị cấp cao, từ một cây vô hại thành hoa ăn thịt người.
Nói chung, sự biến đổi của động vật và thực vật đều không thể đo lường, không thể đoán trước được chúng sẽ biến dị khi nào và ở mức độ nào.
"Tuy nhiên, những cây này đã được cấy xuống đất hơn một tháng.
Chúng vẫn đang trong thời kỳ ra hoa, vẫn chưa có xu hướng đột biến, đoán chừng chúng có thể tồn tại được lâu." Mama Dolac lộ ra nụ cười nhẹ nhõm, "Có vẻ như lần này chất lượng hoa mà "Người Trái Đất" bán cho chúng ta rất tốt, giá cả không đắt, chúng ta nhặt được tiện nghi."
Dolac tán đồng.
Chỉ là nghĩ nghĩ tới việc "Người Trái Đất" từ chối nàng trả tiền đặt cọc trước, trong lòng không khỏi lo lắng, chẳng lẽ đối phương không còn định bán nữa sao?
**
Kỷ Nhiễm xác thực tạm thời không có ý định bán.
Trong tài khoản có tinh tệ, cô không còn quá ham muốn kiếm tiền nữa.
Những ngày sau đó, cô dành toàn bộ thời gian để học hỏi và rèn luyện siêu năng lực, đồng thời mua thêm một khoang thuyền Tinh Võng.
Lúc khoang thuyền Tinh Võng được đưa tới, Kỷ Nhiễm quay lại hỏi tiểu shota, "Solan, nhóc có muốn đi học lớp trên Tinh Võng không?"
Lúc Solan đổi linh kiện cũ đồng thời thăng cấp hệ thống cho Tiểu A, Kỷ Nhiễm liền hiểu rõ, không cần thiết phải đưa tiểu shota lợi hại như vậy đưa vào bộ sơ đẳng, vì vậy cô không ép hắn đi học nữa, tùy ý hắn chọn.
Solan nói: "Có rảnh sẽ đi, nó thực sự khá thú vị."
Kỷ Nhiễm không nói nên lời.
Tốt thôi, đối với thiên tài mà nói, đến trường không phải để học kiến thức, mà là để giải trí.
Trong nhà có hai khoang thuyền Tinh Võng, cả hai có thể cùng đi vào Tinh Võng mà không cần thay phiên nhau.
Buổi tối, Kỷ Nhiễm mời Solan cùng đi dạo Tinh Võng.
Tinh Võng như thế giới thứ hai, số lần Kỷ Nhiễm tiến vào vô cùng ít ỏi, thậm chí cô cũng chưa từng đi dạo qua Tinh Võng.
Trước đây là do bận rộn và học kém Ngôn ngữ chung Tinh Tế, chỉ cần cô vừa rời máy phiên dịch, không chỉ Ngôn ngữ chung Tinh Tế nói chữ được chữ không, lại còn xem không hiểu văn tự nhấp nhô trên Tinh Võng, trong nháy mắt trở thành kẻ mù chữ, cho nên cô cũng không có nhiều hứng thú đến việc tham gia Tinh Võng.
Nhưng mà bây giờ cô đã có thể hiểu rất nhiều văn bản ký tự chung Tinh Tế, còn đi cùng tiểu shota Solan, nên muốn lướt Tinh Võng một lúc.
Tiểu A kéo hai cửa khoang thuyền Tinh Võng đứng trên tường xuống, nói: "Chủ nhân, ngài chỉ có thể ở trong đó hai giờ, hai giờ sau nhất định phải ra ngoài."
Dựa theo chế độ bảo hộ của Tinh Võng, chỉ cần người ở trong Tinh Võng vượt quá thời gian tinh thần lực cá nhân thừa nhận, sẽ bị đá ra.
Sau khi đá ra, ít nhiều gì tinh thần cũng có chút uể oải, không bằng tự mình chủ động rời đi đúng giờ quy định.
Kỷ Nhiễm còn chưa nói chuyện, tiểu shota bên cạnh đã nói: "Ta sẽ nhìn tỷ tỷ."
Cô có thể nói cái gì, đành phải gật đầu.
Hai người nằm xuống trong khoang thuyền Tinh Võng, trước khi vào Tinh Võng, Solan nói với Kỷ Nhiễm: "Tỷ tỷ, ta đợi tỷ ở quảng trường trung tâm, tỷ đừng chạy lung tung đó."
"Được, yên tâm đi!"
Kỷ Nhiễm hướng hắn ra hiệu "OK", trong lòng có chút khó hiểu, vì cái gì cô luôn cảm thấy tiểu shota này coi cô như người cần được chăm sóc? Rõ ràng là cô chăm sóc hắn mới đúng.
Mang theo loại kinh ngạc này, Kỷ Nhiễm giải phóng tinh thần lực của mình.
Thời điểm tinh thần lực tiến vào Tinh Võng, một tia sáng xanh mờ nhạt xuất hiện trước mặt cô, sau đó một bảng lựa chọn ảo hiện lên.
(Continue)
.