“Ta đắc tội với ai?” Hứa Cảnh Minh hỏi.Phương Tinh Long nhìn Hứa Cảnh Minh, nói ra một cái tên: “Trình Tử Hào.”Trong lòng Hứa Cảnh Minh hoàn toàn hiểu rõ, bình tĩnh hỏi: “Sư huynh, hắn ta tìm ngươi?”“Ừ.” Phương Tinh Long gật đầu.Hứa Cảnh Minh gật đầu nói: “Ta với hắn có mâu thuẫn.”“Ngươi là tuyển thủ võ đạo chuyên nghiệp, cấp ba đã trúng đội tuyển tỉnh, sau lại vào đội tuyển quốc gia, nhiều năm như vậy một mực ở trong vòng võ đạo chuyên nghiệp.
Sao ngươi lại có mâu thuẫn với Trình Tử Hào?” Phương Tinh Long không tài nào hiểu được, hai bên đâu ở trong cùng một vòng đâu.Hứa Cảnh Minh cười nói: “Cuộc sống mà, chính là tràn đầy khả năng vô hạn.”“Đừng cợt nhả nữa.” Phương Tinh Lan có hơi lo lắng: “Mâu thuẫn giữa ngươi và hắn không cách nào hóa giải được sao?”“Không hóa giải được.” Hứa Cảnh Minh lắc đầu.Phương Tinh Long dụi tắt điếu thuốc trong tay, nhìn sư đệ của mình: “Cảnh Minh, đó là Trình Tử Hào! Ngươi đắc tội hắn ta, ở trên mạng chẳng khác nào bị phong sát!”“Ta biết, nhà họ Trình ấy mà!” Hứa Cảnh Minh cảm khái nói: “Nhà họ Trình nắm trong tay tập đoàn Hổ Sa, một công ty có tổng giá trị thị trường cao hơn năm nghìn tỷ, tập đoàn cực lớn xếp hạng top 3 về mạng, đúng là rất đáng sợ.”Gia tộc họ Trịnh, xếp hạng thứ 10 trong bảng tỷ phú Hạ quốc, có khối tài sản lên tới hơn năm trăm tỷ, nền tảng livestream đứng đầu Hạ quốc ‘Hổ Sa’ được nhân vật truyền kỳ nhà họ Trình ‘Trình Vân Tú’ sáng lập ở hơn sáu mươi năm trước, hơn sáu mươi năm, tập đoàn Hổ Sa chưa từng xuống dốc, ngược lại càng thêm lớn mạnh.
Bây giờ hình thành nên gã khổng lồ Internet lấy nền tảng Hồ Sa làm trụ cột, từ đó vươn xúc tu ra các thị trường khác như thương mại điện tử, âm nhạc và trò chơi.
Tập đoàn Hổ Sa có giá trị thị trường cao hơn năm ngàn tỷ, nhà họ Trình là gia tộc sáng lập nên cũng có 8,2% cổ phần, đồng thời quyền biểu quyết vẫn luôn vượt quá 50%, nắm chắc quyền kiểm soát tập đoàn Hổ Sa trong tay.Có thời gian khoảng ba mươi năm tập đoàn Hổ Sa hoàn toàn do người sáng lập Trình Vân Tú kiểm soát, sau khi hắn chết thì do con trai độc nhất của hắn là Trình Lập Vi quản lý cho đến nay.Trình Tử Hào là con trai của Trình Lập Vi, năm nay ba mươi hai tuổi.“Trong lĩnh vực mạng, tập đoàn Hổ Sa là tập đoàn khổng lồ xếp thứ ba.
Nền tảng livestream của nó càng là đứng đầu, ngươi là tuyển thủ võ đạo, ngươi vốn không hiểu được sức ảnh hưởng của nó rốt cuộc kinh khủng cỡ nào.
Phương Tinh Long nhìn sư đệ của mình, hơi nóng nảy.“Đương nhiên ta biết rõ.” Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói: “Bị phong sát, từ nay về sau không có bất kỳ hoạt động thương nghiệp nào, trên mạng cũng không còn tuyên truyền, danh tiếng cũng sẽ nhanh chóng biến mất.”Với tuyển thủ võ đạo, danh tiếng rất quan trọng.Danh tiếng càng lớn, thu nhập càng cao.Luận thành tích của giải thi đấu Võ đạo, tuy Hứa Cảnh Minh là người mạnh nhất nhưng đặt giữa tuyển thủ võ đạo mũi nhọn trong lịch sử Hạ quốc cũng chỉ có thể coi là tuyến ba! Kiểu người mang tính truyền kỳ như sư phụ Liễu Hải mới được xem như là tuyến một, dù sao hắn hơn bốn mươi tuổi nhưng đều bắt lấy ba vị trí đầu trong năm giải đấu liên tiếp, lại còn từng lấy được vô địch thế giới.Tuyển thủ tuyến một có ba vị, người nào cũng là truyền kỳ, lệ phí ra sân cho trận quyết đấu đỉnh cao của mỗi một người bọn họ đều hơn trăm triệu, tổng cộng thu nhập trong sự nghiệp càng khủng bố hơn.Tuyển thủ mũi nhọn trong lịch sử, tiêu chuẩn tuyến hai là những tuyển thủ từng giành được top 3 thế giới, hoặc là phải chật vật để giành được chức vô địch thế giới rồi về hưu.
Bình thường bọn họ cũng sẽ được một số người nhắc tới, lệ phí ra sân cho trận quyết đấu đỉnh cao thường đều là hơn triệu.Hứa Cảnh Minh, hai lần tiến vào giải thi đấu Võ đạo thế giới, một lần top 16, một lần vào tứ kết.
Lần có lệ phí ra sân cao nhất cũng chỉ mới một triệu rưỡi, khoản thu nhập cao nhất vẫn là tiền thưởng tứ kết của giải thi đấu Võ đạo thế giới.
Phấn đấu nhiều năm như vậy tất cả tổng thu nhập mới chỉ được mấy triệu, từ thu nhập là có thể nhìn ra được thực lực và địa vị.Luận thành tích, tuyển thủ tuyến ba trong lịch sử Hạ quốc.
Luận danh tiếng? Bị phong sát trên mạng, danh tiếng sẽ nhanh chóng biến mất.“Tuyển thủ võ đạo cũng phải ăn cơm, có đôi khi lùi một bước là trời cao biển rộng.” Phương Tinh Long khuyên.“Sư huynh.” Hứa Cảnh Minh nghiêm túc nói: “Ngươi biết đấy, có một số việc không thể nào lùi được.”Phương Tinh Long ngẩn ra, khẽ gật đầu và lo lắng nói: “Chỉ phong sát ngươi thôi vẫn là việc nhỏ, chỉ sợ Trình Tử Hào tiếp tục gây rắc rối cho ngươi.”Hứa Cảnh Minh cười nói: “Cùng lắm thì ta trở về quê là thành phố Minh Nguyệt.
Ở đó Bát Cực Môn, Trốc Cước Môn ta có hơn nghìn đệ tử, để ta coi hắn tìm ta gây phiền phức như thế nào.
Hơn nữa xã hội hiện đại, camera theo dõi khắp nơi, hắn ta có thể làm được gì?”.