Vũ Trụ Đại Phản Phái

Nguồn: .

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.

Biên dịch: Tiêu Dao.



– Tất cả cút hết cho ta.

Sau khi mọi người đi, Vân Sơ Dao rất không khách khí đuổi hết cả đám người ra ngoài.

Vương Hạo vô tội đứng bên ngoài cửa hàng trang bị Viễn Quang, một món trang bị hắn cũng chưa kịp mua, người đàn bà này thật không biết làm ăn, không thấy hắn nịnh bở cả nửa ngày sao?

Trác Vũ có chút xoắn xuýt nhìn Vương Hạo một cái, cuối cùng hình như đã hạ một cái quyết định gì đó, gửi một tin tức rồi rút về quân khu.

Hạ Vi Vi đi vòng vòng quanh Vương Hạo, lẩm bẩm nói:

– Tên vô sỉ này, sao lại có thể có núi dựa trâu bò như vậy chứ?

Sắc mặt Vương Hạo tối sầm lại, đây là khen hắn hay là chửi hắn vậy chứ!

– Đúng rồi, nha đầu Manh Manh kia đâu rồi? Ngươi với nàng ấy không phải là như hình với bóng sao?

Vương Hạo tò mò hỏi.

Hạ Vi Vi lập tức ủ rũ cúi đầu,

– Manh Manh bị lão đầu lúc nãy nhìn trúng, bây giờ đã đi tổng bộ của công hội Dược Tề rồi. Cái nhỏ không có lương tâm đó còn không chờ ta trở lại.

– Đi công hội Dược Tề à!

Vương Hạo bừng tỉnh gật gật đầu, lấy thiên phú của Mạch Manh Manh, được công hội Dược Tề nhìn trúng cũng không phải là chuyện lạ.

Chỉ là sau này ít đi một đối tượng trêu đùa, thật là có chút đáng tiếc.

Ầm…

Ngay tại lúc này, trên bầu trời có một bóng đen đang rơi xuống, nặng nề đáp xuống mặt đất cách chỗ Vương Hạo không xa. Cẩn thận nhìn một chút, đó là một cơ giáp hình cự lang, còn lớn hơn một chút so với cơ giáp cự lang của Trác Siêu.

Hơn nữa, vũ khí được gắn trên đó cũng mạnh hơn rất nhiều, tất cả đều là vũ khí tổn thương cấp ba.

Nhất là hai vai cơ giáp cự lang, mỗi bên được gắn sáu ống súng máy chuyên dụng, nếu khai hỏa, đạn từ mười hai nòng súng này bắn ra tuyệt đối có thể bắn cho Võ Tông thành cái sàng trong nháy mắt.

– Thật là đẹp quá!

Hai mắt Hạ Vi Vi lấp lánh sao nhỏ, bất kể là hình dáng cự lang, hay là những vũ khí tổn thương cấp ba kia, đều tràn đầy khí tức hoang dã ngông cuồng.

Trác Vũ đi tới bên cạnh Vương Hạo, cười nói:

– Vương Hạo, cơ giáp cự lang mà thằng nhỏ đáp ứng ngươi chắc phải sửa mấy tháng, vì không làm ngươi chậm trễ tham gia cuộc so tài tuyển chọn, ta cố ý chuẩn bị cho ngươi một cơ giáp cự lang cấp ba.

– Con trai ngài là Trác Siêu?

Vương Hạo thử hỏi.

Trác Vũ gật đầu một cái.

Vương Hạo lập tức tỉnh táo tinh thần, chỉ chỉ mình,

– Cái này thật sự cho con?

Trác Vũ gật đầu lần nữa, đưa chìa khóa cho Vương Hạo. Sau khi thấy công hội Dược Tề tận hết sức lực lôi kéo Vương Hạo, cùng với mong đợi của Tô Mộc đối với Vương Hạo, hắn lập tức biết cho dù Vương Hạo có đắc tội với học viện Hoàng Gia, thì học viện Hoàng Gia cũng không có cách nào gây khó dễ cho Vương Hạo.

Đối mặt với loại tiềm lực này, nếu hắn không nghĩ hết biện pháp kéo quan hệ tốt, thì thật là ngu ngốc.

Cho nên sau khi hắn cân nhắc kỹ lưỡng, thì đưa cho Vương Hạo một cái cơ giáp hình thú tổn thương cấp ba. Như vậy đủ cho Vương Hạo sử dụng cơ giáp trong một thời gian rất dài, hơn nữa cũng sẽ nghĩ tới người tặng cơ giáp là hắn, đối với chuyện tạo quan hệ tốt sau này rất quan trọng.

Sau khi nói tiếng cảm ơn, Vương Hạo không kịp đợi mà chui vào trong cơ giáp cự lang, bắt đầu lái thử.

Vừa tiến vào buồng lái cơ giáp, một cái mũ giáp đội lên đầu Vương Hạo, sau đó trước mắt là một màu đen nhánh, nhưng rất nhanh đã được khôi phục bình thường. Đây là hình ảnh cơ giáp thấy, tất cả đều truyền tới một cách rõ ràng vào đầu hắn, cho dù nhắm mắt lại cũng có thể nhìn thấy hình ảnh bên ngoài.

– Đây chính là kỹ thuật cảm ứng não sao?

Vương Hạo vẻ mặt mới lạ, thử điều khiển cơ giáp cự lang xê dịch.

Đùng…

Khi Vương Hạo mất nửa ngày mới có thể làm cho cơ giáp cự lang bước ra một bước, hắn mới phát hiện, hóa ra khống chế cơ giáp lại tốn sức như vậy.

– Vương Hạo, nếu ngươi tạm thời không khống chế được, có thể khởi động trí não khống chế.

Trác Vũ ở bên ngoài quát to một tiếng.

– Trí não khống chế.

Vương Hạo nhẹ giọng.

– Khởi động trí não khống chế.

Một tiếng máy móc vang lên, cơ giáp cự lang bắt đầu chậm rãi di chuyển về phía trước, chỉ cần Vương Hạo có một ý nghĩ, cơ giáp cự lang sẽ hoạt động theo ý tưởng của hắn.

Sau khi chơi nửa ngày, Vương Hạo mới quyến luyến không dứt rời khỏi cơ giáp cự lang.

– Vương Hạo, trí não khống chế sẽ giúp ngươi tiết kiệm không ít sức lực, nhưng dạng này cũng sẽ tồn tại không ít nguy hiểm.

Trác Vũ dặn dò.

Vương Hạo gật đầu một cái, thứ như trí não sẽ không nhận người, nếu như bị đối phương bí mật xâm nhập, sẽ lập tức chĩa họng súng về phía mình. Phương pháp duy nhất có thể tránh khỏi chính là không khởi động trí não, dùng não người khống chế nó.

– Còn nữa, nếu như ngươi muốn sử dụng cơ giáp trong cuộc so tài tuyển chọn, vậy thì trí não sẽ tạm ngưng. Bọn họ tuyệt đối không cho phép cơ giáp có trí não khống chế xuất hiện trong đấu trường.

Trác Vũ đặc biệt dặn dò.

Vương Hạo gật đầu lần nữa tỏ vẻ đã hiểu. Nếu như mang loại cơ giáp có trí não này xuất hiện trong cuộc so tài tuyển chọn, vậy thì cho dù đối phương có tới bao nhiêu người, cũng có thể càn quét trong nháy mắt, tranh giải cũng không còn có ý nghĩ gì nữa.

Hơn nữa, cuộc so tài tuyển chọn sở dĩ cho cơ giáp xuất hiện, là muốn biết tinh thần lực của học sinh có mạnh hay không, có thể khống chế cơ giáp tới mức nào.

Dù sao thì trong mắt những người điều khiển cơ giáp, trí não khống chế chỉ có thể xưng hùng một thời, tinh thần lực khống chế mới là vương đạo.

– Ngươi là cảm tri giả trời sinh, tinh thần lực mạnh mẽ, trở về luyện tập nhiều một chút.

Trác Vũ vỗ bả vai Vương Hạo, tiến vào trong một cơ giáp hình người, một bước lên trời.

Hạ Vi Vi chọc chọc Vương Hạo, thẹn thùng nói:

– Trứng thối, không, Vương Hạo ca, ta có thể đi thử cơ giáp một lần hay không?

Vương Hạo híp mắt nhìn Hạ Vi Vi, thời điểm không cần thì chính là đồ hèn hạ trứng thối, thời điểm cần nhờ vả thì là Vương Hạo ca, thật đúng là biết vuốt đuôi!

– Đinh đinh, hệ thống thăng cấp xong.

Vương Hạo sáng mắt lên, rốt cuộc hệ thống đã thăng cấp xong rồi.

– Vậy thì ngươi cứ chơi từ từ đi, nhớ lái nó về nhà ta.

Vương Hạo ném chìa khóa cho Hạ Vi Vi, bản thân thì leo lên phi thuyền Giao Long. Hắn muốn về xem chức năng của hệ thống sau khi thăng cấp.

– Cảm ơn đồ hèn hạ, không, Vương Hạo ca!

Hạ Vi Vi nhận được chìa khóa, ánh mắt híp lại như vầng trăng lưỡi liềm. Giờ khắc này, nàng cảm giác thật ra Vương Hạo cũng không quá xấu.



Sau khi về đến nhà, Vương Hạo không kịp đợi lập tức hỏi hệ thống sau khi thăng cấp thì có chức năng gì mới không.

– Sau khi hệ thống thăng cấp, đã có thể mở ra chiến trường Ảo Mộng, ký chủ ở trong đó có thể dùng điểm phản diện, lựa chọn cao thủ ở các cấp bậc để tỷ thí, gia tăng kinh nghiệm thực chiến của mình, hơn nữa không cần lo lắng mình bị giết chết, còn có thể trong nháy mắt cảm ngộ thể nghiệm sinh tử.

– Gia tăng kinh nghiệm thực chiến?

Vương Hạo gật đầu một cái, kinh nghiệm thực chiến quả thực phải gia tăng, nếu không cho dù có tu vi kinh khủng, nhưng không biết vận dụng như thế nào, thì rất khó xử.

– Vậy còn những chức năng nào khác nữa không?

Vương Hạo hỏi.

– Tạm thời không có, chờ ký chủ đột phá Võ Tông, hệ thống sẽ tăng cấp lần nữa, mang đến cho ký chủ bộ chức năng mới.

Vương Hạo gật đầu một cái, tỏ vẻ đã biết, sau đó hỏi dò:

– Trên người ta bây giờ còn 13.100.000 ngàn điểm, có cái gì hay không, giới thiệu đi!

– Ký chủ có thể sử dụng bốn loại đá thuộc tính cấp 2!

Vương Hạo sáng mắt, lần trước sau khi sử dụng bốn loại đá thuộc tính cấp 1, chiến lực đã tăng vọt một cách kinh khủng, hiện tại nếu sử dụng đá thuộc tính cấp 2, vậy không phải là sẽ xưng vương xưng bá trong cấp Võ Sư sao!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui