- Tên nó ấy à – Hải “tí” phát âm từng từ rành rọt – Mai Lan Anh.
Bất giác không ai bảo ai, cả bốn đứa đều ngoảnh mặt nhìn về cánh cửa lớp A23. Trống vào lớp. Cả trường còn ồn ào nhốn nháo hơn cả lúc mới ra.
Nhưng lớp 10A23 gần như không một tiếng động. Bọn nó cũng phải kéo nhau vào lớp.
Một giờ ra chơi thoải mái đến với nó. Tất cả là nhờ bài phát biểu – đúng hơn là quát tháo của nó hôm qua. Ngày học thứ hai sắp bình yên trôi qua, chỉ còn tiết cuối.
- Tùng!Tùng! Tùng! Tùng Tùng Tùng! Tùng Tùng Tùng Tùng!!!
Lớp nó cũng chẳng buồn hò hét, chẳng buồn đập bàn ghế. Đứa nào đứa nấy mệt mỏi ngáp ngắn ngáp dài, đến nỗi nó tập hợp lớp lại để nhắc một chuyện quan trọng, cũng không ai phản đối gì.
Nó cần tập hợp lớp để hỏi ý kiến về vệ sinh phòng học mà cô giáo đã nhắc nó hôm trước.
- Các bạn trật tự nhé – Nói một câu quá thừa, lớp nó chưa đứa nào ra khỏi chỗ – Tớ xin hỏi ý kiến lớp mình một việc đây – Không ai nói gì – Cô chủ nhiệm hôm trước nhắc lớp mình tổ chức làm vệ sinh quét dọn lớp, các bạn xem hôm nào rảnh để tất cả cùng làm một buổi cho xong.
Không khí lớp bắt đầu nóng lên một chút. Có tiếng bàn tán lao xao. Nó chọn đại một ngày:
- Chủ nhật này được không?
Lập tức tiếng phản đối nổi lên dữ dội:
- Cái gì? Chủ nhật à? Không được đâu!
Nó vội đổi giọng khác:
- Thì thứ hai nhé?
Tiếng phản đối dẹp xuống đôi chút. Nó tưởng đã chọn được ngày rồi thì bỗng gần một phần tư lớp đứng dậy:
- Hôm đấy bọn tớ phải đi học thêm.
Nó tặc lưỡi:
- Thôi thì thứ ba vậy, có ai bận gì thứ ba không?
Không ai có ý kiến gì, một số đứa mè nheo nhưng phần lớn là nhất trí.
- Thôi nhé, nếu không có ý kiến gì – Nó theo dõi thái độ của lớp – Thì hôm thứ ba cả lớp mình mang dụng cụ đến vệ sinh lớp!
Giọng nó rất hăng hái nhưng cả lớp đáp lại bằng một câu “được rồi” uể oải. Nó cũng mất cả hứng. Mà cũng phải thôi, đi làm vệ sinh chứ có phải đi liên hoan đâu.
- Thế nhé – Nó lại phải nhắc lại lần nữa cho những đứa lãng tai – Thống nhất là chiều thứ ba cả lớp tập trung tại đây, mang chổi xẻng đi. Ai không đến thì trừ hạnh kiểm, tôi điểm danh đấy.