- Ê này bọn mày, vừa mới đầu năm mà bọn mình tay nghề “bắn” chả giảm sút tẹo nào nhỉ – Thịnh “ộp” nhận xét một câu, mà đứa nào cũng biết rằng câu tiếp theo nó sẽ tự khen mình.
Nhưng Thịnh “ộp” chưa kịp xổ ra thì Hải “tí” chặn họng bằng một chủ đề khác:
- À này, bọn mày có đứa nào biết lớp trưởng 10A23 không?
- Đứa nào?
- Con bé tóc để ngang vai, hay mặc áo đỏ, đeo kính cận ấy?
- Sao tự nhiên mày lại lôi con bé lớp trưởng A23 vào đây? – Thịnh “ộp” ngạc nhiên hỏi.
- Hay là mày “cảm” nó rồi? – Dũng “quềnh” thêm mắm muối – Nếu “cảm” thật rồi thì cứ nói thẳng ra, anh em tất có kế giúp mày – Dũng “quềnh” cười một nửa thành thật, một nửa chọc ghẹo.
- Tầm bậy! – Hải “tí” cắt ngang – Tao nhắc nó chẳng qua là nó cũng biết bắn Halflife. Mà bắn hay là khác! Cũng gần “ngang cơ” với anh em mình đấy.
- Kinh! – Nó phải thốt lên – Con gái mà cũng biết bắn Halflife cơ à? Lại còn bắn hay nữa?
Thịnh “ộp” thì lại quan tâm đến khía cạnh hoàn toàn khác:
- Thế nó có xinh không mày? Sao mày quen nó?
- Tao có quen nó đâu – Hải “tí” sửa lại – Hồi hè tao đi bắn vô tình gặp nó đấy chứ.
- Vậy là mày bắn với nó rồi à? – Nó thắc mắc.
- Chứ sao – Hải “tí” làm vẻ từng trải – Tao còn giáp mặt nó bao nhiêu trận cơ mà, tao “giết” nó bao nhiêu lần thì nó cũng “giết” tao ngần ấy lần.
- Đến thế cơ à? – Nó lại xuýt xoa – Con gái! Lớp trưởng A23! Bốn thằng ngồi như phỗng, thử mường tượng hình ảnh một đứa con gái thì sẽ bắn Halflife như thế nào.
Dũng “quềnh” bỗng đề xuất một ý kiến táo bạo:
- Ê, hay bốn đứa mình hôm nào rủ nó đi bắn đi!
- Đúng đấy! - Thịnh “ộp” bất ngờ hưởng ứng – Tao sẽ viết thư gửi cho nó.
- Không! – Hải “tí” có kế hay hơn – Tao biết chỗ nó hay bắn. Bọn mình sẽ “phục kích” nó ở đấy! Cứ chiều thứ tư nào nó cũng ra quán “Game World” bắn mà.
- Được đấy – Nó hưởng ứng cả hai tay – Tao sẽ trực ở đó trước, lên mạng sẵn. Nó vào xong là tao khóa mạng luôn, như thế thì chỉ có bốn bọn mình với nó bắn nhau. Quá đã còn gì nữa.
- Tuyệt vời! Không ngờ Hải “cối” lại nghĩ ra kế hoạch hoàn hảo đến thế! - Thịnh “ộp” cũng phải vỗ tay, điều mà Thịnh “ộp” trước nay chưa bao giờ làm.
- Thế nhé! – Hải “tí” chốt lại một “âm mưu đen tối” – Hôm ấy anh em mình phải cho nó biết thế nào là “lễ độ”, phải biết kính nể “đàn anh” mới được.