Vũ Vương

Khiến cho Mộ Hàn trước sau không tìm được cơ hội thoát thân. Đương nhiên, cho dù cơ hội có xuất hiện thì Mộ Hàn cũng sẽ không hành động lỗ mãng. Hắn biết rõ, cao thủ Mộ gia đi tới thành Bạch Long tuyệt đối không chỉ có mấy vị trước mắt. Ít nhất vị cường giả Đạo Cảnh tộc trưởng Mộ gia Mộ Thanh Sơn cũng đã cùng xuất phát.

Chỉ là sau khi rời khỏi thành Liệt Sơn, Mộ Thanh Sơn đã không có mặt trong đội ngũ. Rất có thể là ẩn nấp ở trong bóng tối. Chính là bởi vì sự hiện hữu của lão mà trong những ngày này Mộ Hàn thủy chung không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nếu muốn thoát thân, còn phải đợi thời cơ khác.

Mộ Hàn cùng với mọi người đi về hướng thành tây. Ở nơi đó có sẵn nhà cửa nghỉ lại do hoàng thất Việt Quốc chuẩn bị cho mỗi đại thế tộc. Chỉ là dọc đường đi tới, Mộ Hàn lại phát hiện trong thành Bạch Long này tuy náo nhiệt phi phàm, thế nhưng bầu không khí đã có chút cổ quái. Hắn chứng kiến người đi đường, tựa hồ đều bao phủ một vẻ lo âu như có như không.

Trong ánh mắt tất cả đám người Mộ Huyền Vũ cũng lộ ra sự hơi kinh ngạc, tựa hồ cũng đã có phát hiện.

Đang lúc trong lòng đám người Mộ Hàn đầy nghi hoặc thì trong điện Đại Đức hoàng cung Việt Quốc bao phủ một bầu không khí trang nghiêm. Ở trong điện phủ tinh xảo tráng lệ tụ tập đầy đủ mười bóng người. Tộc trưởng Mộ gia Mộ Thanh Sơn rõ ràng cũng có mặt trong số đó . Ông ta cứ thế lẳng lặng ngồi, hai mắt giống như khép hờ hờ.

Ngoại trừ Mộ Thanh Sơn ra thì còn lại đều là các tộc trưởng mỗi đại thế tộc Việt Quốc. Còn về phần ông lão mặt mũi gầy gò đang ngồi ở vị trí cao nhất kia , chính là hoàng đế Việt Quốc hiện nay Việt Sách. Người mặc mãng bào, đầu đội mũ vàng, tuy là râu tóc đã nhuốm bạc, thế nhưng trên mặt lại tự có một cỗ khí thế uy nghiêm.


Vừa tiến vào thành Bạch Long, Mộ Thanh Sơn cùng mỗi tộc trưởng đại thế tộc liền bị cường giả Đạo Cảnh của hoàng thất phát hiện, rồi sau đó được mời đến điện Đại Đức trong hoàng cung.

- Bệ hạ, khách quý mà chúng ta chờ đợi rốt cuộc là ai?

Sau một lúc lâu một nam nhân trung niên lưng hùm vai gấu rốt cục không nhịn được bèn mở miệng. Người này là tộc trưởng Hùng Bằng của Hùng gia ở thành Vũ Dương, giọng nói to lớn kia đã chấn động đến cả tòa điện phủ đều bắt đầu vang lên ong ong .

Lão vừa lên tiếng, tất cả mọi người đã sớm chờ đến hơi không kiên nhẫn đều đưa ánh mắt nhìn về phía Việt Sách.

Lúc này, bên cạnh Việt Sách còn có một cái ghế để trống. Hiển nhiên chính là để chuẩn bị cho vị khách quý kia.

Điều này làm cho sự nghi ngờ trong lòng mọi người nổi lên càng mạnh, hận không thể lập tức biết được lai lịch của người kia. Có thể làm cho quốc chủ Việt Quốc phải đối đãi như thế, thân phận của người đó nhất định không giống người thường.

- Các vị tộc trưởng không nên sốt ruột, vị khách quý tôn kính đó sẽ nhanh chóng đến .

Việt Sách mỉm cười vừa mới nói dứt lời, lão liền sáng mắt lên mà cười dài bắn người dựng lên. Mọi người thấy thế có chút kinh ngạc, chợt theo ánh mắt của lão nhìn ra ngoài điện, lại chỉ thấy một bóng trắng từ phía chân trời xa xa đang lao đến như điện xạ, trong khoảnh khắc liền đã hạ xuống ở ngoài điện.

Đúng là một tu sĩ Đạo Cảnh!

Thấy người kia có thể Ngự Không mà đi, trong lòng mọi người đều là cả kinh. Một chút không hài lòng lúc trước trong nháy mắt tan thành mây khói. Một vị cường giả có thực lực đạt tới Đạo Cảnh thì đích xác đáng giá bọn họ chờ đợi.

Ngay sau đó, mọi người chỉ thấy một nam nhân áo trắng khuôn mặt tuấn tú, da trắng như ngọc đi vào điện phủ một cách lững thững như trên sân vắng. Một tiếng cười véo von dễ nghe trong chớp mắt lọt vào trong tai bọn họ:

- Thật xin lỗi, ta đến chỗ sâu trong Hắc Yểm Sâm Lâm để dò xét một chuyến. Hiện tại mới quay về, khiến cho các vị phải đợi lâu.


Người này ước chừng đến hai mươi tuổi, quần áo phất phơ, phong thái nhanh nhẹn.

Nghe được âm thanh tuyệt vời như Hoàng Oanh hót kia, đám người Hùng Chiến và Mộ Thanh Sơn mới bỗng nhiên tỉnh ngộ. Người này đúng là một nữ nhân, chỉ là mặc giả nam trang mà thôi. Rõ ràng về câu cuối cùng ấy, mọi người càng là ngạc nhiên. Không nghĩ tới nữ nhân trẻ tuổi này lại dám một mình xâm nhập Hắc Yểm Sâm Lâm để thăm dò.

Nhất là Mộ Thanh Sơn. Trong khoảnh khắc nàng kia vừa dứt lời, đôi mắt lão đã đột nhiên mở ra. Hắc Yểm Sâm Lâm không phải là nơi mà Hắc Ma Cốc ở phía tây thành Liệt Sơn có thể so sánh . Cường giả Đạo Cảnh giống như lão vậy mới có thể tùy ý ra vào trong Hắc Ma Cốc, những mãnh thú này căn bản không có khả năng uy hiếp được lão.

Thế nhưng Hắc Yểm Sâm Lâm cũng không giống. Nghe nói ở đó có vài con mãnh thú cường đại có thể so sánh cường giả Đạo Cảnh. Thông thường tu sĩ Đạo Cảnh căn bản không dám một mình tiến vào rừng rậm đó.

Tuổi còn trẻ liền đạt tới Đạo Cảnh không nói đến, càng có được thực lực đủ sức tự do ra vào Hắc Yểm Sâm Lâm . . . , thiếu nữ này rốt cuộc là có lai lịch gì?

Trong lòng đám người Mộ Thanh Sơn và Hùng Chiến đồng thời nổi lên sự nghi hoặc sâu sắc. Với ánh mắt của bọn họ, tự nhiên nhìn ra được, tuổi tác chân thật của thiếu nữ trước mắt này nhiều nhất cũng chỉ hai mươi lăm. Tuyệt đối không phải cái loại lão bà rõ ràng đã qua bẩy tám mươi, lại dùng thủ đoạn trú nhan để khiến cho chính mình trông giống như thiếu nữ!

Thiếu nữ trẻ tuổi kia cũng không để cho mọi người phỏng đoán quá lâu, mắt nhung nhẹ nhàng đảo qua một vòng, nàng liền vui vẻ thản nhiên tự giới thiệu:

- Tại hạ Vô Cực Thiên Tông, Tiêu Tố Ảnh.


- Tiêu Tố Ảnh?

Nghe thấy ba chữ ấy, trừ Việt Sách đã sớm biết thân phận của nàng ra, đám người Mộ Thanh Sơn cơ hồ đồng thời sắc mặt đại biến. Tất cả như súng bắn mà vọt đứng lên, cũng không dám ngồi đĩnh đạc ở trên ghế nữa. Khách quý không ngờ là nàng, không trách được có thể làm cho Việt Hoàng phải đối đãi như thế!

Mọi người sau một hồi kinh ngạc thì trong lòng đều đã thoải mái. Bọn họ tuy là tộc trưởng mỗi đại thế tộc Việt Quốc , thậm chí như bọn người Hùng Bằng và Tiêu Thanh Sơn đã đột phá đến cường giả Đạo Cảnh. Nhưng nếu như đích thực so đo thì ở trước mặt Tiêu Tố Ảnh cũng là ngay cả tư cách xách giày cũng không có.

Tiêu Tố Ảnh này xuất thân từ Vô Cực Thiên Tông ở trong Tứ Đại Thiên Tông, hơn nữa là con gái của tông chủ đương nhiệm, có thể nói là hoàn toàn xứng đáng là thiên chi kiêu nữ.

Tuổi còn nhỏ mà đã danh chấn thiên hạ.

Mặc dù đám người Mộ Thanh Sơn và Hùng Bằng đang ở tại tiểu quốc của biên thùy Thái Huyền Thiên Vực, nhưng đối với cái tên này đều là như sấm bên tai. Nếu như Tiêu Tố Ảnh nổi tiếng Thiên Vực Thế Giới chỉ bởi vì nàng có thân phận là con gái của Vô Cực Tông chủ như vậy, thì mọi người tuy là kính sợ nhưng lại còn không đạt tới tình trạng sùng kính.

Thế nhưng Tiêu Tố Ảnh sở dĩ làm thế giới kinh ngạc, đầu tiên cũng là bởi vì thực lực của bản thân nàng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận