Vũ Vương

Trong giây lát tiếng gầm rú kia vang lên đã làm cho trái tim người ta đều suýt nữa nhảy ra từ trong cổ họng hay trong mắt. Đến lúc này, bọn họ mới phát hiện con thú trong điện Hắc Ma kia tuy bị phong ấn, thế nhưng thực lực cường đại thì vẫn còn có chút vượt quá tưởng tượng.

Mộ Hàn đã sớm chứng kiến hung uy huy hoàng của Độc Long Thú Tôn, cho nên vẻ mặt so sánh đám người Mộ Thiết Chân cũng là trấn tĩnh hơn nhiều. Điều duy nhất khiến cho Mộ Hàn có chút kinh ngạc chính là, trong hai tiếng hô kia thì một giọng hùng hồn, một cái bén nhọn. Vậy thì Vực Ngoại Hắc Ma bị trấn áp tại trong điện tựa hồ có hai con.

- Chuẩn bị sẵn sàng!

Phút chốc, vài tiếng hét lớn từ trong không trung điện cổ chấn động lan ra.

Mười chi đội ngũ bao quanh bốn phía điện lập tức mọi người trở nên cảnh giác, chân khí trong cơ thể bắt đầu khởi động, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Hắc Yểm Sâm Lâm cách đó mấy chục thước.

Âm vang của tiếng quát kia còn chưa tiêu tan, cả Hắc Yểm Sâm Lâm đều bắt đầu sôi sùng sục, giống như nồi nước sôi bị đậy chặt vung. Tiếng mãnh thú gầm rống, tiếng thét chói tai liên tiếp làm kích động hư không.

- Hống! Hống!

Lại là hai tiếng rống giận dữ điếc tai từ trong điện phát ra, so sánh với âm vừa rồi thì càng thêm cao vút. Giống như phải nện cho ngôi điện phủ bao trùm trên mặt đất này đều vỡ vụn thành mảnh nhỏ.

Sau một khắc, mãnh thú trong Hắc Yểm Sâm Lâm giống như đã bị tiếng hô của Vực Ngoại Hắc Ma kích thích. Chúng trở nên càng thêm cáu kỉnh, tiếng gầm rống hội tụ thành một sóng âm thật lớn khiến cho phía trên khu rừng rậm bị chấn động xoay quanh. Giống như ngay cả không trung đều bị khuấy động, khí tức bị kìm nén cực độ trong nháy mắt tràn ngập thiên địa.

- Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!. . .

Đột nhiên, mặt đất bắt đầu có hơi rung động.

- Đây là âm thanh gì vậy?

Ở cách Mộ Hàn không xa, một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần theo bản năng lên tiếng, đúng là Mộ Huyền Âm đến từ Thái Ất tông.

- Chú ý, mãnh thú đã đến đây rồi đó!

Mộ Huyền Vũ chợt hét lớn.

Lão còn đang nói chưa dứt lời, thì trận âm thanh ầm ầm kia liền tăng vọt lên mấy lần. Tiếng mặt đất rung động càng phát ra kịch liệt, phảng phất có vô số con mãnh thú đang hội tụ thành dòng nước lũ thật lớn. Chúng điên cuồng từ bốn phương tám hướng vừa gầm rú vừa xông về hướng Hắc Ma Điện này, khiến cho tâm thần người ta đều hơi bị sợ hãi mà run rẩy.

- Vút!

Ngay lập tức quá sau đó, xa xa trong Hắc Yểm Sâm Lâm thật giống nổi lên một trận gió xoáy lốc kịch liệt. Ngay sau đó, liền có một luồng khí tức điên cuồng mãnh liệt phô thiên cái địa đè ép lại đây. Khiến cho những đệ tử trẻ tuổi tu vi hơi thấp của các tộc ở bốn phía Hắc Ma Điện cũng có chút không thở nổi.

- Đây là. . . Mãnh thú Đạo Cảnh!

Mộ Tinh Hà mặt sắc khẽ biến, không khỏi hô nhỏ.

- Các vị, nghiệt súc này liền giao cho lão phu !

Trong tiếng cười to kích động thiên địa, bóng dáng cực kỳ khôi ngô vạm vỡ của Hùng Bằng kia đột nhiên từ trong không trung điện cổ phóng ra dữ dội. Lão nhằm về phía đông của Hắc Yểm Sâm Lâm. Trong chớp mắt, mọi người chỉ thấy trong không trung rừng rậm phía Đông có một hình bóng con thú to lớn như tia chớp mà bay ngược dựng lên, trong đôi mắt như hai chiếc đèn lồng chớp động vẻ khát máu tối tăm.

- Nghiệt súc, mau đi xuống cho lão phu !

Hùng Bằng thân như sao băng. Thanh cự kiếm to như cánh cửa trong nháy mắt đột nhiên thoáng hiện. Nó cuốn theo ánh chớp đen hoa mắt mà nhằm hướng đón đánh cái đuôi dài của mãnh thú đang quét ngang đến . Tuy nhiên, trong khoảnh khắc hai bên sắp sửa hung hăng nện vào nhau, thanh cự kiếm trong tay Hùng Bằng lại gập lại một cách quỷ dị để tránh né đuôi thú, rồi liên tiếp nện vào trên thân thể nó.

Ngao một tiếng kêu đau đớn, mãnh thú Đạo Cảnh kia giống như tảng thiên thạch rơi xuống phía chân trời rồi hung hăng nện vào giữa khu rừng rậm. Âm thanh điếc tai của những cây cổ thụ bị bẻ gãy vang lên.

Hùng Bằng liền lao xuống truy đuổi theo, bóng dáng một người một thú chợt biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Thế nhưng những tiếng vang rung trời chẳng những không có yếu bớt, ngược lại càng thêm vang dội.

Thấy màn hình ảnh này, tâm thần của tất cả những đệ tử trẻ tuổi cũng hơi hơi ổn định lại.

Đồng thời với lúc Hùng Bằng kịch chiến cùng mãnh thú kia, lại có bốn đạo khí tức khủng bố tràn ngập hư không. Mộ Thanh Sơn cùng bốn vị cường giả Đạo Cảnh chia nhau ra nghênh đón. Trong thời gian ngắn, trong không trung của điện cổ này liền chỉ còn lại có một bóng người đang Ngự Không đứng thẳng, mãng bào trên người bay lật phật, đúng là hoàng đế Việt Sách của Việt Quốc.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!. . .

Tiếng hét điên cuồng trong điện càng ngày càng kịch liệt. Ngọn lửa giận của Vực Ngoại Hắc Ma kia tựa hồ bùng cháy lên càng ngày càng mạnh. Do chịu ảnh hưởng này, những tiếng phi nhanh gấp gáp lại đây của đám mãnh thú này trong Hắc Yểm Sâm Lâm trở nên càng ngày càng kịch liệt. Trong chốc lát, làn sóng âm ầm ầm kia của toán đi đầu chỉ còn cách Hắc Ma Điện có vài trăm thước.

- Ô!

Tiếng tru ô ô cao vút đột nhiên đâm vào trong tai mọi người Mộ gia. Một con Hắc Lang cao gần một thước rưỡi đột nhiên lao ratừ trong bóng tối. Nó tả xung hữu đột nhanh như điện chớp giữa khu rừng, chỉ trong thời gian chớp mắt đã xuyên qua cự li mấy chục thước mà lao tới trước mặt mọi người, trong ánh mắt xanh lè lóng lánh sâu kín đang tỏa ra một vầng ánh sáng hung ác lấp lánh.

Đây là Ảnh Lang. Nó có được thực lực có thể so sánh Bách Khiếu Cảnh .

- Con này để cho ta tới!

Mộ Thiết Đường đã sớm mong chờ thử dao. Nay thấy thế liền nhếch miệng cười to. Hắn đạp chân một cái liền vọt tới trước. Có điều là có người bên cạnh ra tay với động tác nhanh hơn. Hai đạo bóng kiếm trắng lóa sắc bén vô cùng chợt bắn ra, kiếm khí sắc bén xé rách hư không rồi hung hăng cắt vào trên thân hình Ảnh Lang. Trong nháy mắt liền làm cho nó bị xé thành mảnh nhỏ.

Mộ Thiết Đường có chút buồn bực dừng bước chân lại. Hắn đảo mắt nhìn lên, chỉ thấy cách ngoài mấy thước có hai tên nữ nhân trẻ tuổi với kiếm mang trong tay đang lóe ra. Hắn không khỏi bất đắc dĩ bĩu môi, hai người kia là Mộ Tinh Đan và Mộ Thiên Giao, đều có được thực lực Ngọc Xu Cảnh đỉnh cao, so với hắn chính là mạnh hơn không ít.

- Thiết Đường sư huynh, ngươi còn sợ hôm nay không có mãnh thú để giết sao?

Thấy dáng vẻ của hắn, Mộ Hàn không khỏi cười cười một tiếng.

- Nói cũng phải. . .

Mộ Thiết Đường vừa dứt lời, con ngươi liền trợn trừng đến tròn xoe. Mọi người chung quanh cũng đồng thời ngưng thần nín thở, trong tay không ngừng dần hiện ra đủ các loại vũ khí do chân khí ngưng tụ mà. Đến ngay cả Mộ Hàn cũng vụt tắt nụ cười, Xuân Thu Đại Đao trong lòng bàn tay bỗng nhiên thành hình, sắc mặt cũng trở nên có chút nặng nề.

- Ô ô ô ô ô ô . . .

Những tiếng tru ô ô dày đặc cắt qua không gian.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui